Chương 4
Thô bạo trừng phạt cuống họng; bị đè đầu ngậm đến tận gốc, nức nở nuốt sạch tinh dịch dưới háng
Cái khao khát được thử cảm giác bị đè ra làm tình bằng miệng một cách thô bạo, không cho trốn tránh, Trang Y có chết cũng chẳng tài nào mở miệng nói ra được.
Ngay cả thánh nhân còn có lúc nổi lòng tham dục, nói gì đến một kẻ trần mắt thịt như cậu. Trong mỗi cuộc làm tình, Trang Y đều giấu giếm một sự mong chờ thầm kín, cố gắng dùng mọi cử chỉ cơ thể có thể nghĩ ra để ám chỉ, nhưng vẫn không đủ mạnh để người thương của cậu đọc vị được. Cậu thậm chí đã thử giở trò khôn vặt, cố tình phạm vài lỗi nhỏ chẳng đáng gì, rồi lựa lúc riêng tư mà thỏ thẻ bên tai anh xin được trừng phạt. Thế nhưng lần nào Phó Hà Thanh cũng chỉ hôn lên trán cậu rồi cười xòa cho qua.
Những bất mãn âm ỉ trên giường dần dà tích tụ, dường như cũng ảnh hưởng đến cả những chuyện ngoài lề. Hôm nay hai người chuẩn bị cùng đi dự một bữa tiệc tối, vậy mà trước lúc ra khỏi nhà lại xảy ra một chút xích mích nhỏ.
Vốn chỉ là vài câu nói lệch pha, thế mà Trang Y lại cụp mắt im thít, còn Phó Hà Thanh cũng lẳng lặng chẳng nói gì. Cả hai mỗi người dùng một phòng tắm, tự sửa soạn trong phòng thay đồ, tuyệt nhiên không đối thoại. Mãi đến lúc lên xe, hai người ngồi cạnh nhau vẫn im phăng phắc. Ánh đèn đường lướt qua vun vút, không gian trong xe lúc sáng lúc tối càng khiến bầu không khí thêm đặc quánh, tựa như có một sự căng thẳng đang ngấm ngầm dưới tảng băng im lặng.
"Họa sĩ Trang..."
Trong bữa tiệc, như mọi khi, vẫn có kẻ mò đến bắt chuyện với Trang Y vốn đang có chút tiếng tăm trong giới nghệ thuật. Dù đều là người làm nghệ thuật, nhưng ánh mắt cuồng nhiệt của gã kia rõ ràng không phải dành cho tác phẩm của cậu. Cách hành xử của đối phương đủ lịch sự, khiến Trang Y trong thoáng chốc không nghĩ ra được lý do gì để từ chối, đành phải căng da đầu ra tiếp chuyện. Cậu vừa thấy khó xử, vừa vô thức liếc ngang liếc dọc, mong Phó Hà Thanh đến giải vây cho mình.
Ấy thế mà, đúng cái lúc khóe mắt cậu bắt được bóng hình người thương đang tiến lại gần, một tâm lý oái oăm nào đó bỗng trỗi dậy. Trang Y nhìn thẳng vào kẻ đang lân la trước mặt, khẽ nhếch một nụ cười: "Thật không? Anh có thể nói thêm được không?"
Nụ cười của mỹ nhân đẹp tựa hoa xuân, dù chỉ là một cái nhếch môi rất nhẹ cũng đủ làm người khác hồn xiêu phách lạc. Mắt gã đàn ông kia sáng rực lên, nói năng cũng nhanh nhảu hơn, cơ thể vô thức xích lại gần một chút. Gần như ngay lập tức, Trang Y bừng tỉnh, hối hận đến mức phải tự cắn vào đầu lưỡi. Cậu cuống cuồng tìm lời từ chối: "Tôi..."
Mình vừa làm cái quái gì vậy nhỉ...
Thế nhưng, lời từ chối khéo còn chưa kịp nói ra thì tiếng bước chân quen thuộc đã tiến đến gần. Trang Y cảm thấy eo mình bị một cánh tay rắn chắc siết chặt lấy, cùng lúc đó, giọng nói trầm thấp của Phó Hà Thanh đã vang lên ngay trên đỉnh đầu cậu: "Ngài đây cũng là người ở thành phố này à?"
Hai người đàn ông khách sáo nói với nhau vài câu, rồi người quyền cao chức trọng kia cuối cùng cũng "rủ lòng từ bi", phát tín hiệu kết thúc cuộc trò chuyện để đuổi khéo gã kia đi. Không khí giữa hai người vốn đã căng thẳng, giờ lại càng thêm lạnh lẽo. Trang Y biết có chuyện chẳng lành, bèn ngoan ngoãn đi theo Phó Hà Thanh đổi chỗ, đầu không dám ngẩng lên. Sự hối hận và xấu hổ vồ lấy tâm trí cậu, nhưng cùng lúc đó, tim cậu lại đập thình thịch không rõ lý do, len lỏi một niềm mong chờ tội lỗi.
Anh ấy có giận không nhỉ?
Nếu mà anh giận thì...
Cậu thấp thỏm không yên, cuối cùng lấy hết can đảm liều mình nhìn sắc mặt Phó Hà Thanh. Thế nhưng mặt anh vẫn bình thản, giọng điệu không có gì khác thường, thậm chí còn đưa cho cậu một ly nước ép: "Xin lỗi em, vừa rồi anh đi hơi lâu."
Anh dường như đã nguôi giận, hoặc có lẽ, anh vốn chẳng thèm để tâm đến khúc nhạc dạo vừa rồi. Tất cả cứ như thể chỉ là ảo giác do chính sự mong chờ đáng xấu hổ của cậu tự vẽ ra mà thôi. Trang Y vừa thở phào nhẹ nhõm, lại vừa cảm thấy có chút hụt hẫng. Cậu nhấp một ngụm champagne, quyết định vứt hết những cảm xúc kỳ quái đang gợn lên từng đợt kia ra sau đầu.
Bữa tiệc đã trôi qua quá nửa, chủ nhân buổi tiệc lên tiếng, không khí náo nhiệt cũng qua đi đỉnh điểm và dần đi đến hồi kết. Trang Y đã quên sạch những suy nghĩ vẩn vơ ban nãy, cậu đứng cạnh người thương, mỉm cười nhìn lên sân khấu. Nhưng đúng lúc này, Phó Hà Thanh đang đứng cạnh bỗng nắm lấy cổ tay cậu. Anh ghé đầu vào tai cậu, tay còn lại thì lịch thiệp che đi tầm mắt của những người xung quanh: "Họa sĩ Trang, hôm nay về sớm được không?"
Không khí giữa hai người rõ ràng vẫn còn lạnh như băng, vậy mà luồng hơi ấm phả vào tai lại khiến trái tim Trang Y mềm nhũn. Cậu vô thức cựa quậy cổ tay, quyến luyến muốn nắm lại tay người thương, đan mười ngón tay vào nhau như mọi khi: "Được... Ơ?"
Có gì đó không đúng. Đây không phải một lời mời mọc ngọt ngào, bình thường. Anh hoàn toàn không cho cậu cơ hội cựa quậy, mà siết chặt lấy cổ tay cậu. Bàn tay kia chẳng khác nào gọng kìm sắt, chỉ cần hơi dùng sức một chút là đã dễ dàng khống chế được cậu. Những ngón tay miết mạnh trên cổ tay cậu, hệt như đang kiểm tra phẩm chất của con mồi. Bị anh vuốt ve như vậy, Trang Y chỉ cảm thấy một luồng điện nóng rực chạy dọc toàn thân. Tim cậu giật thót vài cái, hai chân bỗng dưng mềm nhũn.
"Hôm nay em không ngoan."
Giữa chốn đèn đuốc sáng choang, váy áo lụa là, Phó Hà Thanh vẫn dùng tay che mắt thiên hạ, bờ môi anh kề sát vành tai Trang Y, giọng bình thản: "Anh đã nghĩ kỹ rồi, vẫn là phải phạt em."
...
Ngay trên xe trên đường về, cả hai đều đã nứng. Phó Hà Thanh vứt bỏ hoàn toàn cái vẻ dịu dàng, lịch sự thường ngày, hắn kéo tay cậu đặt vào giữa háng mình ngay trên xe, ép Trang Y phải xoa nắn cái thứ đã nửa cương cứng. Tay kia của anh thì luồn vào trong áo, vờn nắn đầu ti cậu. Trang Y vùi mặt vào vai người đàn ông, giả vờ ngủ. Cậu xấu hổ đến mức đầu óc như muốn nổ tung, vừa bị trêu chọc cơ thể, vừa bị ép phải vuốt ve dương vật cho anh. Cậu chỉ biết cắn chặt môi, kẹp chặt hai chân để nén đi tiếng rên rỉ, chỉ sợ tài xế nghe thấy. Suốt dọc đường, cậu gần như đã cắn nát cả áo sơ mi của Phó Hà Thanh.
Cây hàng bên dưới cộm hẳn lên trong lớp quần tây, nảy lên mấy cái, tỏa ra hơi nóng hầm hập, hiển nhiên đã sẵn sàng để được phục vụ. Về đến nhà, cả hai chẳng kịp nói với nhau câu nào, thậm chí Phó Hà Thanh còn chẳng cho cậu cơ hội để bàn lại chuyện hôm nay. Anh cởi phăng thắt lưng ngay ở cửa ra vào. Tiếng khóa kim loại vang lên một tiếng "cạch", tim Trang Y giật thót một cái. Hai chân cậu không khỏi kẹp chặt lại, gần như ngay lập tức, cả người cậu đã mềm nhũn ra vì rạo rực. Người yêu vẫn giữ cái vẻ mặt dửng dưng đó, một bước đã dồn cậu vào sát tường. Anh cúi xuống hôn lên môi cậu, giọng nói bình thản nhưng ẩn chứa sự nguy hiểm chết người: "Tiểu Y ngoan, hầu hạ nó đi."
Cảm giác choáng váng đầy kích thích ập đến trước cả khi mọi thứ bắt đầu. Tim Trang Y đập loạn, cậu hoảng hốt quỳ xuống. Vì quá căng thẳng, cậu bỏ qua hết mọi màn dạo đầu hay ngắm nghía thân mật như thường lệ, thuần thục kéo khóa quần của người đàn ông, dùng tay nâng cái thứ nóng hổi kia lên, vừa tuốt phần thân, vừa bắt đầu ngậm mút quy đầu. Đầu óc cậu trống rỗng, chỉ còn biết chủ động đưa đẩy đầu mình, liên tục nuốt ra nhả vào phần quy đầu vừa to vừa cứng. Chẳng mấy chốc, cậu đã cố gắng ngậm được hơn nửa thân gậy. Chất dịch nóng hổi sớm đã dính lem nhem bên khóe môi. Môi lưỡi cậu bao bọc lấy cây hàng đang nảy lên tưng tưng, chìm đắm trong mùi hương của người đàn ông. Cậu cố gắng thả lỏng khoang miệng theo bản năng, ra sức mút lấy, tất cả đều để chiều lòng anh: "Ưm..."
Người thương mà mới lúc nãy còn bị kẻ khác thèm thuồng ve vãn, giờ đây lại đang toàn tâm toàn ý quỳ dưới háng hầu hạ mình. Khoang miệng vừa khít vừa nóng, động tác liếm mút lại vô cùng điêu luyện. Trang Y trước giờ vốn đã quen với một tình yêu trong sáng và có chừng mực, nhưng khi đối diện trực tiếp với tình dục, cậu lại trở nên vừa ngây thơ vừa dâm đãng. Môi lưỡi ấm áp nhả ra nuốt vào, tiếng nước chóp chép đầy khêu gợi vang lên, lưng anh sớm đã căng cứng vì những đợt khoái cảm tê dại. Phó Hà Thanh nhìn người thương thuần thục hầu hạ, liếm ướt thứ đó của mình, rồi lại ngước đôi mắt ươn ướt lên nhìn anh, trên mặt là vầng hồng xấu hổ, cẩn thận cầu xin: "Ưm, em sai rồi... Anh đừng giận..."
Phó Hà Thanh cúi xuống nhìn Trang Y, rồi bỗng dưng đưa tay ra sau đè lấy gáy cậu, không một lời báo trước mà ấn mạnh đầu cậu xuống háng mình: "Thả lỏng ra."
"Ư... Ưm...!!!"
Hoàn toàn không được báo trước, Trang Y chỉ kịp trợn tròn mắt, đầu đã bị ấn xuống, hung hăng nuốt trọn dương vật. Thứ khổng lồ kia gần như ngay lập tức ngập đến tận cuống họng, chóp mũi cậu giống như chạm cả vào bụng dưới của anh. Cuống họng còn chưa kịp thích ứng đã bị nhồi vào một cách cưỡng ép. Cổ họng non mềm đáng thương co thắt run rẩy, ra sức siết chặt lấy cái thân gậy to cứng. Trang Y xoắn chặt hai chân, miệng ư ử mấy tiếng rên rỉ, muốn giãy giụa nhưng bàn tay sau gáy cậu vẫn vững như bàn thạch. Cậu chỉ có thể chịu đựng cảm giác khó chịu tột độ, để cho cuống họng theo phản xạ mà hầu hạ dương vật kia: "Ưm... a... ưm..."
Khó chịu quá... Vừa vào đã đâm sâu luôn rồi, sâu quá...
Trước đây, những chuyện thế này thường chỉ xảy ra khi cả hai đã đủ nồng nhiệt trong cuộc yêu, hoặc phải có đủ màn dạo đầu và khiêu khích. Người yêu sẽ dịu dàng cổ vũ và khen ngợi cậu, dùng tiếng thở dốc đầy mời gọi để trêu chọc cậu. Dương vật của anh cũng sẽ từ từ ra vào để mát xa khoang miệng, chỉ khi đã chuẩn bị đủ đầy rồi mới tiến sâu vào cuống họng. Nhưng giờ đây anh lại vô cùng thô bạo, đâm thẳng vào hơn nửa chiều dài. Trang Y bị đè đầu, phải nuốt trọn con cặc vừa cứng vừa trướng to, nước bọt không kiểm soát được mà trào ra ngoài. Cậu khó thở đến mức theo phản xạ phải đưa tay đẩy đùi người thương, cố gắng chối từ: "Ưm... ư..."
Đừng, đừng mà...
"Khó chịu à?"
Cuống họng mềm non co thắt, bao bọc lấy dương vật đang giật thon thót. Gương mặt xinh đẹp của mỹ nhân bị ấn chặt dưới háng anh. Khoang miệng và yết hầu mỹ lệ, yếu đuối kia giờ đã biến thành một thứ công cụ chỉ để phục vụ dương vật, mang lại một cảm giác kích thích đầy cấm kỵ và khêu gợi đến lạ thường. Phó Hà Thanh đè đầu cậu, tàn nhẫn giữ nguyên tư thế ngậm sâu này thêm vài giây nữa. Dương vật bị cuống họng nóng hổi, mềm mại ghì chặt lấy, sướng đến mức không ngừng giật nảy lên. Anh thở dốc, giọng trầm khàn ra lệnh: "Thả lỏng. Dùng bên trong siết chặt lấy."
"Ực... ưm..."
Lần ngậm sâu này kéo dài quá lâu. Vài giây ngắn ngủi mà cậu hoàn toàn không thể thở được. Trang Y bị ấn chặt dưới háng người yêu, phải nuốt trọn cây hàng. Cậu chỉ biết trợn trừng hai mắt, cảm giác ngạt thở ập đến. Cuống họng khó chịu tột cùng, theo phản xạ liên tục co thắt muốn đẩy thứ kia ra, nhưng hành động đó lại chỉ càng khiến người đàn ông bên trên thêm khoái cảm, để rồi bị ghì chặt hơn nữa. Cậu chỉ có thể rên lên những tiếng kháng cự yếu ớt: "Ư..."
Sắp không thở được nữa rồi...
"Cái họng này của em hầu hạ sướng thật... Anh cử động đây. Tiếp tục mút cho chặt vào."
Kết thúc một lần ngậm sâu, Phó Hà Thanh khẽ thở hắt ra rồi rút ra một chút, sau đó lại bắt đầu giữ lấy đầu Trang Y, liên tục thúc mạnh háng. Dương vật nóng rẫy, ướt đẫm cọ xát vào khoang miệng và cuống họng non mềm. Nhịp thúc lần này thô bạo chưa từng thấy, không hề cho cậu một con đường thoát, cú nào cú nấy đều ngập đến tận cùng. Dù đã có kinh nghiệm không ít lần, nhưng Trang Y chưa bao giờ phải chịu đựng sự chà sát thiếu dịu dàng đến thế. Đôi mắt cậu nhanh chóng ngấn lệ, chỉ có thể nức nở mặc cho người đàn ông đè đầu mà "sử dụng". Bên tai toàn là tiếng nước ra vào chóp chép vang dội. Cậu chỉ biết bấu chặt lấy ống quần anh, khó chịu đến mức các đốt ngón tay đều trắng bệch cả ra.
Khó chịu quá... nhưng mà lạ thật...
"Nuốt sâu vào nữa."
Cái miệng nhỏ và cuống họng của mỹ nhân vừa mềm, vừa nóng, lại trơn ướt. Yết hầu vừa khít vừa mềm mại, mỗi một cú đè đầu thúc vào rút ra đều là một sự hưởng thụ tột đỉnh. Cảm giác kiểm soát này sướng đến lạ thường. Cơn giận và ghen tuông tích tụ mấy tiếng đồng hồ qua dường như đều được giải tỏa hết. Cuối cùng anh cũng có thể chắc chắn rằng, giờ phút này đây, người thương đang toàn tâm toàn ý thuộc về mình. Hơi thở của Phó Hà Thanh càng lúc càng nặng nề, những ngón tay anh luồn sâu vào tóc cậu. Thật khó để diễn tả cái cảm giác vừa tàn bạo lại vừa trìu mến đang dâng lên cùng một lúc này. Anh giữ lấy đầu cậu, liên tục thúc háng, vừa hổn hển thở dốc vừa nói với Trang Y: "Bé yêu quỳ gối bú cặc cho chồng ngoan quá... Sau này cũng ngoan như vậy được không em?"
Từ khoang miệng đến cuống họng, dương vật liên tục cọ xát, nong căng những thớ thịt mềm đến cực hạn. Những đường gân guốc dữ dằn, ướt đẫm chất nhờn, lần lượt ma sát vào khoang miệng. Cú nào cú nấy đều thúc vào cổ họng một cách thô bạo, trong khi bàn tay nóng rực sau gáy không cho cậu một lối thoát. Không biết đã qua bao lâu, mà có lẽ cũng chẳng lâu lắm, Trang Y đã cảm thấy tim mình như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu hoa mắt chóng mặt, mắt tối sầm lại. Cuống họng bị cọ xát liên tục đến mức vừa nóng rát vừa tê dại. Nước dãi không ngừng trào ra từ khóe môi, làm cho cả thân gậy ướt sũng, đỏ bừng. Nhưng điều kỳ lạ là, cơ thể cậu không hiểu sao lại càng lúc càng mềm nhũn, nóng hổi. Cứ như thể cậu đang tìm thấy một thứ khoái cảm kỳ dị và đáng xấu hổ từ chính sự khó chịu này: "A... ực... ư, ư..."
Mạnh quá... Sâu thật đấy, sắp chịu hết nổi rồi... Không thở được...
Ánh đèn ở cửa ra vào biệt thự vẫn ấm áp, bình hoa trên tủ vẫn được cắt tỉa gọn gàng, màn đêm yên tĩnh dường như bị nhốt lại ở bên ngoài. Bên trong nhà, người đàn ông cao lớn đang gồng cứng cả người, tiếng thở dốc trầm đục không giấu nổi sự khoái trá tột độ. Anh đang đè đầu mỹ nhân xuống háng mình, hai tay giữ chặt lấy đầu cậu để hung hăng thúc vào rút ra trong cổ họng. Gương mặt mỹ nhân nhăn nhó, từ mặt xuống đến cổ đều đỏ bừng như một đóa tường vi. Khóe mắt cậu long lanh ngấn nước, ngoan ngoãn để người ta đè đầu "sử dụng". Cú nào cú nấy cậu đều nuốt trọn con cặc, chóp mũi cọ vào bụng dưới của anh. Đôi môi cậu như một vành thịt mềm mại, siết chặt lấy những đường gân ướt đẫm, chỉ có thể cử động một biên độ rất nhỏ để nuốt ra nhả vào, hầu hạ tận gốc của thứ dương vật to khỏe kia. Người đàn ông hổn hển giữ lấy đầu mỹ nhân mà thúc vào rút ra, miệng không ngừng bật ra những tiếng thở dài sung sướng: "Bên trong siết chặt thật... Ừm, Tiểu Y biết lỗi rồi, đúng không?"
Ngay cửa ra vào, không khí nóng hầm hập. Gã đàn ông mặc vest bảnh bao đã tụt quần, để lộ dương vật to đỏ, đang đè đầu mỹ nhân ra mà liên tục nện vào cái lỗ miệng của cậu. Phát nào phát nấy đều đóng ngập cán, nước dãi trong suốt văng tung tóe ra từ khóe miệng. Tiếng nước nhóp nhép nặng nề vang lên không ngớt. Cái miệng và cuống họng kia đã biến thành một cái lỗ thịt mời gọi, không ngừng bú mút con cặc. Mỹ nhân mặt mày đỏ bừng, mềm oặt quỳ sụp dưới chân gã đàn ông, bị đè đầu ra mà thông họng. Hơi thở cậu đứt quãng, vỡ vụn, tiếng rên phản đối cũng yếu ớt dần, hiển nhiên đã bị chơi cho gần lịm đi. Cảnh tượng vừa khêu gợi một cách tàn bạo, vừa khiến người ta phải kinh hãi.
Cái mồm nhỏ mềm mại của mỹ nhân ngoạm lấy tận gốc cặc. Khoang miệng đầy kinh nghiệm thổi kèn cùng với những thớ thịt non trong họng hung hăng siết chặt lấy con cặc của anh. Những cơn co thắt trong cuống họng cũng hùa theo, vừa nóng vừa cọ xát, đè ép nó. Mọi đường gân, kẽ rãnh đều bị những thớ thịt non đó mút lấy, day nghiến, còn đầu khấc thì liên tục đóng vào nơi sâu nhất, riêng tư nhất trong cuống họng. Hơi thở của Phó Hà Thanh ngày một nặng nề, sau lưng đã rịn một lớp mồ hôi mỏng. Suốt quá trình, anh không rời mắt khỏi mỹ nhân đang bị mình hành hạ dưới háng. Trang Y đã gần như mất hết tri giác, hai tay buông thõng mềm oặt, cổ áo vì chuyển động kịch liệt mà bung ra từ lúc nào chẳng hay. Cả người cậu, từ mặt, ngực cho đến cổ đều đỏ lựng một mảng. Cậu xụi lơ quỳ dưới háng anh, bị túm đầu, biến thành một cái cốc tự sướng sống, dùng chính cổ họng mình để chứa đựng dương vật, để cho thứ chất nhờn dâm đãng chảy dọc từ cằm xuống: "Ực... ưm..."
Nghe thấy tiếng rên của Trang Y ngày càng yếu, Phó Hà Thanh vuốt ve mái tóc mềm của cậu, cuối cùng cũng chẳng thèm nhịn nữa. Cánh tay anh nổi đầy gân xanh, túm gáy Trang Y nện xuống một phát cuối cùng, thẳng lưng mà đóng vào tận cùng. Đầu cặc thô to hung hãn cắm ngập vào nơi sâu nhất trong cổ họng, bị cái lỗ thịt non mềm đang mê man kia siết chặt cứng. Gần như có thể nghe thấy tiếng "phụt" một cái đầy dâm đãng, tiếng rên của mỹ nhân cũng theo đó mà tắt lịm. Trên cái cổ họng xinh đẹp, cục yết hầu khẽ trượt lên một cách đau đớn. Cậu bị dúi đầu vào háng anh, không thể phát ra một âm thanh nào, chỉ có thể nghe thấy tiếng người đàn ông thở dốc đầy sảng khoái: "Ừm, vào rồi... Đây có phải là nơi sâu nhất trong cuống họng của bé cưng không?"
Thiếu oxy trầm trọng khiến trước mắt Trang Y tối sầm lại, cả người như chìm vào một vùng nước sâu ấm áp. Cơn đau vẫn còn trong ngưỡng chịu đựng, sự xấu hổ gần như bao trùm cả tâm trí, nhưng thứ lấn át tất cả lại chính là khoái cảm khiến cả người cậu run rẩy, mềm nhũn. Bị người thương ghì chặt, nghe giọng nói của anh, Trang Y cảm nhận được con cặc mà cậu vẫn luôn mê đắm đang lấp đầy khoang miệng và cuống họng mình. Mặt cậu liên tục bị dúi vào bụng dưới của Phó Hà Thanh, bị đè đầu ra mà thông họng, trong khi đôi môi thì ra sức ngoạm lấy tận gốc. Mắt cậu cứ hoa lên từng cơn, phải cố sống cố chết hít lấy từng hơi không khí ít ỏi. Nước mắt sinh lý cứ thế trào ra thành dòng, nhưng một luồng khoái cảm tê dại kỳ dị lại trườn khắp cơ thể, khiến cậu càng lúc càng mềm oặt: "Ư..."
Mỹ nhân bị đè dưới háng mà thông họng một cách mạnh bạo. Cứ mỗi lần cố giãy dụa để thở là lại vô tình nuốt xuống, thành ra cậu chỉ có thể dùng chính cuống họng mình mà điên cuồng siết lấy dương vật.
Những thớ thịt trơn mềm trong họng run lên từng hồi, siết chặt lấy cây hàng đang ra vào, hầu hạ nó. Gã đàn ông bị cái họng đang mê man của cậu bú mút cho sướng điên, bèn tiếp tục ấn đầu cậu xuống, giọng trầm khàn đầy khêu gợi, không chút nể nang mà xoáy vào những chỗ xấu hổ nhất của cậu: "Tiểu Y có muốn anh tả lại cho em nghe không? Cái họng xinh đẹp thế này hoàn toàn là để cho chồng dùng, vừa non vừa khít, đúng là cái cốc thủ dâm chuyên để kẹp cặc của chồng. Cái chỗ hẹp nhất bên trong đang cắn lấy đầu khấc của chồng, vừa trơn vừa nóng... Ngoan lắm, siết chặt vào nữa đi. Bị thông họng thế này, thấy khó chịu hay là sướng? Thằng em ở dưới cứng rồi kìa, có phải hai chân cũng mềm nhũn ra, ướt sũng rồi không?"
"Ưm... ưm..."
Mặt Trang Y đỏ bừng, trong đôi mắt mơ màng ánh nước long lanh. Cậu ngoan ngoãn bị đè đầu ra bú cặc, gần như chẳng hiểu anh đang nói gì nữa, cơ thể chỉ biết theo phản xạ mà cọ quậy. Cái vẻ mặt mơ màng, động dục đáng yêu đó vừa khiến người ta muốn thương, lại vừa khiến người ta muốn hành hạ cho đã. Phó Hà Thanh chẳng thèm nhịn nữa, anh thẳng lưng, dùng dương vật nóng hổi dính đầy dịch nhớp nháp của mình mà hung hăng nện thêm hai phát vào cái họng non mềm của cậu. Cuối cùng anh thở hắt ra một tiếng: "Sắp bắn rồi... Bé ngoan, thả lỏng ra, chồng muốn cắm hết vào trong rồi bắn."
Vừa dứt lời, những ngón tay của Phó à Thanh đã vùi sâu vào tóc Trang Y, giữ lấy đầu cậu để chỉnh lại góc độ. Rồi anh càng thẳng lưng ra vào một cách kịch liệt hơn, bắt đầu một loạt những cú giã cặc vừa nhanh vừa thô bạo. Nước dãi văng tung tóe từ khóe miệng, tiếng nước nhóp nhép vang lên một cách dâm đãng. Trang Y phải hứng chịu dương vật đang ra vào, cọ xát nơi sâu nhất trong cuống họng. Sự xấu hổ và khoái cảm tột độ gần như khiến cậu ngất đi. Cậu mềm oặt ngã xuống sàn, hai chân không tự chủ được mà kẹp lại, cái lỗ đằng sau ướt sũng đang khát tình mà co giật. Đôi mắt mê ly ướt đẫm cố ngước lên nhìn anh, nước mắt cứ tuôn ra hết dòng này lại đến dòng khác. Phó Hà Thanh vùi tay sâu hơn vào mái tóc mềm của cậu, đè đầu cậu xuống mà giã thêm vài chục phát, cuối cùng "phụt" một tiếng, tàn nhẫn đóng vào nơi sâu nhất. Anh ghì chặt đầu mỹ nhân dưới háng, chôn toàn bộ con cặc ngập sâu trong cái họng mềm mượt nóng rẫy, rên lên một tiếng rồi bắn tinh: "Anh bắn đây... Nuốt hết đi..."
Theo tiếng gầm gừ gợi tình của gã đàn ông, con cặc bị cái họng vừa khít vừa non siết chặt lấy, giật nảy lên, lỗ sáo mở toác rồi bất thình lình phụt ra một dòng tinh dịch trắng đục. Trang Y bị đè đến tận cùng, mũi gần như dí vào bụng anh, cuống họng bị cây gậy thịt tàn nhẫn cắm vào để hứng trọn mẻ tinh. Cơn đau và khoái cảm cùng lúc nhân lên gấp bội, cả người cậu giật bắn lên, cái lỗ đít siết chặt, cọ xát không ngừng, thằng em phía trước cũng đáng thương rỉ ra tinh dịch theo. Cứ thế, cậu bị đè đầu dưới háng, bị thông họng cho đến khi lên đỉnh: "Ưmmm...!!"
Con cặc được mỹ nhân nuốt đến tận gốc, toàn bộ được cái mồm và cuống họng đang mê man kia bọc chặt lấy để hầu hạ cho mình bắn tinh. Luồng khoái cảm và dục vọng chiếm hữu được thỏa mãn khiến anh sướng như lên thiên đường. Tay Phó Hà Thanh ấn đầu Trang Y vùi vào háng mình, anh gồng cứng hông mà liên tục sung sướng bắn tinh vào sâu trong cuống họng, hai hòn dái căng nẩy lên thình thịch. Tiếng thở dốc gợi tình đến mức khiến người ta phải nhũn chân: "Ừm... Tiểu Y cũng ra rồi à? Bị bắn vào trong sướng không? Lúc lên đỉnh cái họng siết chặt thế này cơ à..."
"Hức, ưm..."
Lên đỉnh, cả người mỹ nhân run lên bần bật, lỗ đít thì cọ xát, kẹp chặt, thằng em phía trước cũng bắn ướt cả vải quần. Cậu vừa tự mình lên đỉnh, vừa bị người ta bắn vào. Cục yết hầu xinh xắn khó nhọc trượt lên trượt xuống, cậu chỉ biết theo phản xạ mà co giật, siết lấy cây hàng to dài trong họng, vừa tuôn nước mắt vừa bị đè đầu nuốt trọn con cặc đang phụt tinh: "Ưm...!!"
Mỹ nhân bị ghì chặt dưới háng gã đàn ông, đôi môi non mềm, đỏ mọng ghì chặt lấy gốc cặc. Từ khoang miệng, đầu lưỡi cho đến cuống họng đều ra sức bú cho cây gậy thịt đang bắn tinh. Cả người cậu căng cứng, run rẩy vì dư âm của cơn cực khoái, ngậm nước mắt mà nuốt từng ngụm tinh dịch đặc sệt, dính nhớp đang không ngừng bắn ra. Cổ họng đang mê man vì lên đỉnh lại càng siết chặt, cậu cố hết sức mà nuốt xuống ừng ực. Mỗi một cú nuốt lại khiến những thớ thịt non tàn nhẫn co bóp, siết chặt lấy, kích thích con cặc bắn ra nhiều hơn nữa. Phó Hà Thanh vừa bắn vừa hưởng thụ cái cách cổ họng cậu đè ép, phục vụ mình. Cảm giác được mút mát liên tục khiến sau lưng anh tê rần, dương vật giật nảy, phun ra thêm vài luồng tinh dịch đặc quánh. Đến những tia cuối cùng, thứ kia gần như bị chính những thớ thịt non trong họng siết chặt, bú mút cho ra nốt. Anh không nhịn được mà hừ khẽ một tiếng, ấn đầu mỹ nhân chặt hơn vào háng, sung sướng tột độ mà đè vào nơi sâu nhất trong cái họng quyến rũ kia để bắn ra đợt cuối cùng: "Chặt quá... Ừm, vẫn đang bắn... Sâu thêm chút nữa, bé ngoan, nuốt hết vào đi..."
Gã đàn ông cao lớn đứng ở cửa ra vào, lúc bắn tinh, những đường cong cơ thể gồng lên trông gợi cảm không gì sánh bằng. Còn mỹ nhân đang bú liếm dương vật ở phía trước thì lại lẳng lơ diễm lệ một cách kinh người. Cái vẻ rơm rớm nước mắt, bị đè đầu ra thông họng để nuốt tinh mà bất lực không thể chống cự kia khiến bất cứ ai nhìn vào cũng phải phát rồ. Cơn cực khoái tột độ kéo dài vài giây, cho đến khi những dòng tinh cuối cùng được bắn ra hết, Phó Hà Thanh mới chịu buông cậu ra. Thứ vũ khí vẫn còn nửa cương cứng từ từ trượt ra khỏi cuống họng, cọ xát vào những thớ thịt mềm và đầu lưỡi, kéo theo một mớ chất nhờn nóng hổi, giăng thành một sợi chỉ, nhỏ xuống sàn. Vừa được thả ra, Trang Y lập tức mềm oặt ngã vào người anh, hai tay vịn vào chân anh mà ho sặc sụa. Dịch trắng nóng hổi trào ra từ khóe miệng, chảy một cách nhếch nhác xuống cằm và cổ. Trên gương mặt đỏ bừng của cậu lấm tấm mồ hôi và nước mắt: "Khụ, khụ khụ...!!"
Nhưng màn trừng phạt tàn nhẫn vẫn chưa kết thúc. Gã đàn ông đứng im không nhúc nhích, chờ cho cậu lấy lại hơi, rồi lại một lần nữa túm lấy đầu cậu. Anh thẳng lưng đút cây hàng của mình vào miệng cậu, ra lệnh một cách dịu dàng: "Liếm cho sạch đi."
"..." Trang Y đã mệt đến mức không nói nổi một lời, nghe vậy chỉ biết theo bản năng mà liếm sạch sẽ thứ hàng họ vừa mới bắn tinh. Đầu thân gậy nóng hổi, tròn lẳn, choán hết cả khoang miệng. Cậu ngoan ngoãn dùng miệng và lưỡi để lấy lòng mà liếm mút, đầu lưỡi ướt át mềm mại lướt qua sợi dây hãm dưới cái đầu khấc đỏ hồng, vừa nịnh nọt vừa như cầu xin mà liếm láp chùn chụt: "... Hu ưm... ư... Chồng ơi..."
Vừa mới phải chịu một trận thông họng thô bạo, người thương của anh mặt mày đỏ bừng, đẫm nước mắt, cằm thì dính đầy dịch trắng, lông mi ướt sũng, vậy mà vẫn ngoan ngoãn hầu hạ cây hàng này sau khi đã bắn. Phó Hà Thanh cúi xuống nhìn cậu, hai tay vùi sâu vào mái tóc cậu. Phải nhẫn tâm lắm anh mới không đưa tay ra vuốt ve an ủi. "Bên trong vẫn còn một ít tinh dịch, tự mình hút nó ra đi."
Đầu óc Trang Y đã mơ màng, nghe vậy thì ngây dại ngoan ngoãn ngậm lấy thứ đó trước mặt, chủ động lắc đầu mà bú mút cho anh. Cái miệng non mềm ra sức mút lấy đầu khấc, sau đó là mút vào một cách mê dại, tạo ra một lực hút mạnh. Mỹ nhân dùng đầu lưỡi mềm mại, ướt át của mình chọc vào cái lỗ sáo nhạy cảm mà liếm láp liên tục. Sau khi khều nhanh chục phát, cái miệng nhỏ của cậu lại siết chặt lấy, lưỡi quấn quanh rồi hút mạnh một cái, hút sạch chỗ tinh còn sót lại trên quy đầu. Cậu nuốt ực xuống, phát ra tiếng rên rỉ qua mũi đầy nũng nịu: "Ưm ưm..."
Nuốt hết rồi... Chồng đừng giận nữa...
Ống dẫn tinh được liếm mút một cách hung hăng mang lại khoái cảm khó tả. Tinh dịch sót lại bị chiếc lưỡi mềm mại cuốn đi sạch sẽ, lỗ sáo được đầu lưỡi mát xa, cứ như thể anh lại được bắn thêm một lần nữa. Phó Hà Thanh cụp mắt thở dài, đè đầu Trang Y để cậu tiếp tục ngậm lấy, tận hưởng cảm giác sung sướng như lên thiên đường khi cái miệng kia siết chặt. "Đầu lưỡi này hầu hạ đỉnh thật, hút cho ra nốt đúng sướng luôn... Ngậm yên đấy, đừng nhúc nhích, để chồng cắm thêm một lúc nữa."
Trang Y cố gắng phân biệt cảm xúc trong giọng nói của anh, cậu ngoan ngoãn mút mát đầu khấc, cục yết hầu chuyển động, nuốt từng ngụm tinh dịch đặc sệt còn sót lại. Phó Hà Thanh cụp mắt nhìn bộ dạng mắt ướt nhòe nuốt tinh của cậu, rồi thẳng lưng dùng cái của nợ vẫn còn đang cứng sau khi bắn mà lại từ tốn ra vào trong miệng và cổ họng cậu. Cái lưỡi mềm và những thớ thịt non trong miệng sau khi ngậm tinh dịch trở nên dính nhớp vô cùng, ngoan ngoãn bú mút những đường gân xanh. Mỗi một cú ra vào đều như đang đâm vào một đường hầm bằng thịt vừa nóng, vừa ướt, vừa dính. Dư vị của cơn cực khoái tột độ lan tỏa từng đợt từ bụng dưới ra khắp toàn thân. Anh giữ lấy đầu người thương, chậm rãi thúc vào, rồi khẽ thở dài, giọng trầm khàn: "Bắn hết cho Tiểu Y ăn rồi, giờ đã thỏa mãn chưa? Liếm nốt lần cuối đi."
"Ưm, ưm..."
Trang Y đã sắp lả đi, phải dồn hết chút sức lực cuối cùng để ngoạm lấy đầu khấc mà bú liếm. Nghe anh nói vậy, cậu bèn dùng đôi môi và cái lưỡi đã tê dại của mình để một lần nữa liếm láp cái lỗ sáo đã bắn xong. Đầu lưỡi mềm dính nhớp đang mê man của cậu xoáy vào cái lỗ nhạy cảm, trong khi cậu đưa đôi tay mềm nhũn của mình lên, ôm lấy cặp hòn dái đã xả hết tinh mà nịnh nọt xoa nắn. Trong ánh mắt ướt át của cậu là sự van xin ai oán: "Ư..."
Xin chồng tha cho... Em nuốt hết thật rồi, sắp không xong rồi...
Chút dục vọng chiếm hữu đen tối cuối cùng cũng được thỏa mãn. Phó Hà Thanh để cho mỹ nhân liếm láp hầu hạ cặp hòn dái của mình thêm một lúc, hơi thở dần ổn định trở lại rồi mới chịu buông cậu ra. Thân gậy đầy gân guốc từ từ rời khỏi, kéo ra khỏi miệng mỹ nhân một đống chất nhờn trong suốt. Cái cán có kích cỡ kinh người vẫn còn bốc hơi nóng, thật khó tin là nó vừa được rút ra từ một cuống họng mảnh mai như kia. Trang Y cuối cùng cũng được thả ra, khóe miệng lập tức giăng ra mấy sợi chỉ bạc đáng thương. Cậu nhắm mắt, ngã ra sau, ngay cả một tiếng rên cũng không phát ra nổi. Phó Hà Thanh kịp thời cúi xuống, ôm chặt lấy cậu vào lòng.
Người thương đã bất tỉnh nhân sự, mềm oặt trong vòng tay anh. Gương mặt đỏ bừng trông đáng thương vô cùng, hàng mi ướt bết lại thành từng cụm. Phó Hà Thanh thong thả chỉnh trang lại quần áo cho cả hai, rồi bế cậu lên lầu. Anh chẳng cần bật đèn, cứ nương theo ánh trăng mà quen đường quen nẻo bế người thương vào phòng tắm. Anh xả nước vào bồn tắm trước, rồi đặt cậu ngồi lên bệ rửa mặt. Phó Hà Thanh bắt đầu hôn một cách tỉ mẩn, mút lấy đôi môi đã sưng mọng vì mệt mỏi, rồi hút lấy đầu lưỡi để nhẹ nhàng vỗ về. Trang Y mệt đến mức vẫn chưa tỉnh lại, chỉ có thể mềm nhũn mặc cho anh chăm sóc.
Cái miệng non mềm nóng hổi vừa rồi quả thực khiến người ta mê mẩn, thật sự khiến anh lại nảy sinh ham muốn được ức hiếp cậu lần nữa. Nhưng Phó Hà Thanh chỉ hôn cậu vài cái rồi cũng tự kiềm chế mà dừng lại. Anh lấy khăn ấm lau mặt cho cậu, chườm lên đôi mắt đã sưng húp vì khóc, rồi dùng tay nhẹ nhàng xoa đi xoa lại cổ họng của người yêu.
Phó Hà Thanh đã thoát khỏi trạng thái muốn trừng phạt, tâm trạng lúc này bình tĩnh đến lạ. Anh vừa chăm sóc người thương, vừa ngẫm lại những hành động vừa rồi của mình. Trang Y cuối cùng cũng tỉnh lại trong sự dịu dàng như vậy. Cậu mơ màng mở mắt trong lòng anh, và sau khi nhận ra tình hình hiện tại, cậu lập tức vùi sâu đầu vào ngực đối phương. Một lúc lâu sau, cậu mới dùng giọng nói vừa khàn khàn vừa nhẹ nhàng mà ngập ngừng hỏi: "... Anh còn giận không...?"
Gần như cùng lúc với Trang Y, Phó Hà Thanh cũng cúi xuống hôn lên mái tóc mềm của cậu: "Hôm nay anh xin lỗi. Sau này chúng ta hãy nói chuyện thẳng thắn với nhau hơn nhé, được không?"
Nghe đối phương lên tiếng như vậy, cả hai đều sững người. Một lúc sau, vẻ mặt Phó Hà Thanh càng thêm dịu dàng, còn Trang Y thì có hơi ngượng ngùng, vòng tay ôm lấy anh.
Trong phòng tắm, hơi nước ấm áp chầm chậm lan tỏa, không khí vô cùng yên tĩnh. Hai người lặng lẽ ôm nhau một lúc lâu rồi mới buông ra. Phó Hà Thanh lại một lần nữa xin lỗi: "Chuyện vừa rồi anh cũng thực sự xin lỗi. Lần sau sẽ không thô bạo như vậy nữa. Nha?"
Cuộc chiến tranh lạnh dù chỉ kéo dài vài tiếng đồng hồ cũng thật khó chịu đựng. Cảm giác không thể thấu hiểu được người mình yêu khiến người ta vừa hụt hẫng vừa buồn bực, và chính sự khó ở một cách kỳ lạ này càng khiến cho mọi chuyện tối nay trở nên khó phai.
Nhưng mà, nhưng mà làm sao để nói ra rằng thực ra mình cũng không hề ghét kiểu trừng phạt này nhỉ...?
Trang Y vô thức kẹp chặt hai chân vẫn còn đang ẩm ướt, vùi mặt vào ngực anh, nghĩ mãi cũng không biết phải nói sao: "..."
Cái khúc nhạc dạo nhỏ ở bữa tiệc kia vốn không đáng bận tâm, nó chẳng qua chỉ là cái cớ để có một cuộc làm tình đặc biệt, chẳng đáng để nhắc lại làm gì. Phó Hà Thanh thấy bộ dạng đáng yêu này của cậu, không khỏi trêu một câu: "Tai của Tiểu Y đỏ hết lên rồi kìa. Im lặng thế này là có ý gì đây, chẳng lẽ là thích lắm à?"
"Em không thích...!" Trang Y bị anh trêu đến mức muốn độn thổ cho rồi, cậu vừa dỗi hờn vừa giơ tay đánh nhẹ vào người Phó Hà Thanh: "Anh đừng có mà chạm vào em..."
Người thương ngây thơ đến độ không biết cách để bày tỏ lòng mình, nhưng lúc nứng lên thì lại thành thật một cách đáng yêu. Phó Hà Thanh vô thức bật cười khe khẽ. Sau khi lau xong cổ cho cậu, anh bèn bế bổng cậu vào lòng, tiến về phía bồn tắm.
Yêu càng sâu đậm, dục vọng lại càng nặng nề. Thay vì tức giận, thứ cảm xúc chiếm hữu nhiều hơn lại là sự ghen tuông. Ngay cả một người điềm đạm như anh cũng có lúc để cảm xúc lấn át lý trí. Vậy mà người yêu lại ngoan ngoãn nghe lời như vậy, lại còn bộc lộ ra một mặt như thế, cứ như thể dù dục vọng chiếm hữu của anh có quá đáng đến đâu, cậu cũng sẵn lòng dâng hiến bản thân để thỏa mãn nó.
Xích mích nhỏ ban ngày sớm đã tan thành mây khói. Phó Hà Thanh ôm Trang Y từ phía sau, cùng nhau bước vào bồn tắm. Anh cắn nhẹ lên vành tai người thương, giúp cậu xoa bóp ngực và cổ, âu yếm cơ thể cậu một cách dịu dàng. Giữa tiếng nước và bọt xà phòng xôn xao, không biết anh đã phát hiện ra thứ gì, bật ra một tiếng cười trầm thấp: "... Chỗ này sao thế này...?"
"Tránh ra, đừng có chạm vào... Em muốn đi tắm... Ưm ưm..."
Lời phản đối yếu dần, cuối cùng nó đã bị những nụ hôn và tiếng nước nhấn chìm. Hơi nóng bao trùm khắp phòng tắm, làm mờ đi bóng hình của hai người đang thân mật quấn lấy nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com