Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 193: Lại Thấy Cây Đại Kê Của Cha (2)

"A... Tê..." Lần nữa nếm trải mùi vị miệng nhỏ của Ôn Tình Nhiễm, tất nhiên làm Ôn Chính Khanh kích động không thôi, phần hông khó có thể tự khống chế mà đẩy về phía trước. Hắn cảm giác côn thịt mình phía trước bị đầu lưỡi nàng liếm láp, môi lưỡi liếm mút, mùi vị mỹ diệu tuyệt luân.

Ôn Tình Nhiễm quỳ gối giữa hai chân hắn, đỡ đùi cường tráng của hắn, miệng nhỏ mút hút quy đầu lớn của hắn qua mấy vòng, rồi lại há to miệng cố sức nuốt vật thịt to lớn này vào trong miệng.

Vật kia thật sự cực lớn vô cùng, mặc dù nàng dùng hết mọi cách cũng bất quá chỉ nuốt được một nửa, miệng nhỏ đã căng đến gần như muốn vỡ ra.

Nàng liền để phần đã vào được mà trước sau đung đưa phần đầu, cố sức phun ra nuốt vào cây đại kê của Ôn Chính Khanh. Miệng nhỏ khép không kín, nước bọt trong miệng bị cây đại kê khuấy đảo càng thêm nát, dính trên quy đầu bị kéo ra ngoài miệng, lại bị môi nàng quệt ra ngoài, càng tích càng nhiều, chảy dọc theo cằm nhọn của nàng.

"A... Miệng nhỏ vẫn dễ làm như vậy... A..." Ôn Chính Khanh thoải mái thở dài, bàn tay to luồn vào tóc nàng, nhẹ nhàng ấn nàng xuống dưới thân mình.

Ôn Tình Nhiễm cố gắng thả lỏng khoang miệng, cây đại kê càng vào sâu, thế mà thật sự làm hắn toàn bộ nhét vào.

"A... Tê..." Ôn Chính Khanh hít hà, cảm giác vật thịt dưới thân mình bị nàng kẹp đến vừa đau vừa sướng, chỗ ống họng thỉnh thoảng run rẩy, mang đến khoái cảm khác lạ, lại sung sướng không thôi.

"Ưm... Ngô..." Cả khuôn mặt Ôn Tình Nhiễm chôn giữa háng hắn, môi dưới kề sát hai viên trứng dái đang phồng lên bên dưới. Nàng lại cực kỳ cố sức, quay đầu vừa làm cây đại kê trong miệng, còn cố sức thò đầu lưỡi ra khỏi miệng. Móc liếm hai viên trứng dái đang kề sát cằm nàng.

"A... Con gái ngoan... Sao lại ngoan ngoãn đến vậy... A..." Ôn Chính Khanh rũ mắt nhìn động tác của nàng càng thêm hưng phấn, dứt khoát hai tay giữ lấy hai bên đầu nàng, ưỡn eo hông liền nhanh chóng thao làm trong miệng nhỏ của nàng.

Làm thẳng hơn trăm cái, khi Ôn Tình Nhiễm gần như không chịu nổi thì nhanh chóng rút ra. Cây đại kê lớn mang theo một miệng chất nhầy của nàng thoát ra khỏi miệng nàng, kéo theo vài sợi chỉ bạc, chảy thẳng xuống đất.

Ôn Chính Khanh thở hổn hển, nắm lấy cây đại kê của mình vừa vuốt ve, vừa đem hai viên trứng dái đang rũ xuống tiến đến bên miệng Ôn Tình Nhiễm, vừa thở dốc nói:

"Bảo bối ngoan... Mau hút hút trứng dái của cha... A..."

Ôn Tình Nhiễm tất nhiên là không từ chối, áp miệng vào giữa hai khối trứng dái mềm mại của hắn, liền vừa hút vừa liếm. Nàng hút đến khi hai viên trứng dái đó càng thêm phồng lên, thỉnh thoảng mút hút phát ra tiếng ba ba, trong rừng càng thêm dâm mị.

Chờ một lúc hai viên trứng dái đó cũng bị nàng hút đến vừa ướt vừa cứng, nàng liền chui mặt vào giữa hai chân hắn, từ trứng dái một đường đi xuống, hôn hai bên đùi hắn gần phần hông.

"A... Tê..." Ôn Chính Khanh cũng là lần đầu tiên biết chỗ này còn có thể mất hồn đến vậy, cây đại kê đang nắm trong tay lại cương lên thêm một vòng.

Sắc mặt hắn đỏ bừng, cũng không chịu nổi nữa, một tay nhấc Ôn Tình Nhiễm từ dưới đất lên. Đem nàng áp vào cây lớn phía sau, liền vội vàng vội vàng đi vén váy lụa của nàng.

Đợi khi cái tao huyệt không lông đó lại lộ ra trước mặt hắn, Ôn Chính Khanh cũng kích động không thôi. Nửa quỳ trên mặt đất, gác một chân nàng lên vai, liền vùi mặt vào giữa hai chân nàng.

Hắn dùng ngón cái banh ra hai cánh môi âm hộ mập mạp, lộ ra thịt mềm hồng nhạt ở giữa. Đầu lưỡi dọc theo cái khe hở bị banh ra liếm một đường, lập tức trong miệng liền đầy mùi thơm ngọt.

"A... Cha... Ưm a..." Ôn Tình Nhiễm cả người phát run, cái lưỡi lớn đó quệt ma sát vào thịt huyệt mẫn cảm của nàng, lại thò đầu lưỡi vào nhục huyệt nàng, bắt chước động tác thao làm của cây đại kê, thọc vào rút ra móc liếm trong nhục huyệt nàng.

Đợi khi câu ra đầy huyệt dâm thủy của nàng, Ôn Chính Khanh lại há miệng đem cả cái tao huyệt của nàng ngậm vào trong miệng, mạnh mẽ liếm mút, làm thẳng đến khi dâm thủy trong huyệt nàng được ăn ngập miệng mới chịu bỏ qua.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com