Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 29

Nguyệt Thu ngồi trong bóng tối, không muốn nhìn thấy Hứa Kiều, càng không muốn để đối phương nhìn thấy bộ dạng xấu xí này của mình.

Hắn nghĩ, hắn không nên ra ngoài, sự kiên nhẫn của mụ mụ sẽ cạn kiệt và cấu sẽ tự mình rời đi, nhưng hắn đánh giá thấp sự lo lắng của Hứa Kiều dành cho hắn, cũng đánh giá quá cao sự kiên nhẫn của chính mình.

Hứa Kiều đi vào căn phòng tối, vì không tìm thấy công tắc đèn, cậu chỉ có thể cảm nhận xung quanh trong phòng.

Mọi thứ tối tăm như vậy, khiến cậu càng lo lắng xem Nguyệt Thu có xảy ra chuyện gì không.

Có lẽ vì trong lòng quá lo lắng, quên mất việc để ý đến bàn chân, vô tình giẫm phải vật thể lạ và mất trọng tâm.

Nhìn thấy Hứa Kiều sắp ngã xuống đất, một vật thể lạnh ngắt đột nhiên quấn quanh eo cậu, giữ chặt lấy cậu.

Trên eo đột nhiên có thêm một vật trói buộc, Hứa Kiều đưa tay ra sau eo để chạm vào, nhưng vật quấn quanh cậu đột nhiên rút ra.

Cảm giác lạnh lẽo dính nhớp, từ mu bàn tay cậu thoáng qua.

"Đây là... Cái gì?"

Cảm giác này, giống như lúc trước Thích Từ nhét vào miệng mình thứ giống vậy.

Từ ngày đó sau khi cậu hỏi Thích Từ, trùng đực trong tình trạng cực kỳ kích động hoặc bị thương nghiêm trọng lúc đó sễ biến thành hình dạng của trùng tộc, nhưng vẫn còn một thứ hắn không nói với Hứa Kiều, giống như tình trạng này của Nguyệt Thu, đến một lúc nào đó sẽ biến thành hình dạng bán trùng.

Chẳng lẽ Nguyệt Thu bị thương nghiêm trọng ngay cả hình dạng con người cũng không duy trì được?

"Nguyệt Thu anh ra đây, đừng làm tôi lo lắng được không?"

Trên người cậu quá thơm, từ khi trùng mẫu đi vào, mùi hương quyến rũ cậu luôn tra tấn tâm trí Nguyệt Thu.

Sau khi bán trùng biến hình, trong tâm trí muốn gieo hạt giống dục vọng cũng ngày càng mạnh mẽ hơn,

Trên người trùng mẫu thực sự quá thơm, xúc tu quấn quanh eo của trùng mẫu, tất cả đều là hương vị của cậu.

Nguyệt Thu say mê phần trên xúc tu đó, trong mắt biểu tình gần như điên cuồng.

Ước chừng là quá say mê, phát ra một tiếng động nhỏ, vừa vặn bị Hứa Kiều nghe thấy, cậu hướng về phía đó đi, đột nhiên thấy ẩn núp trong bóng tối chỉ để lộ nửa thân trên của Nguyệt Thu.

Cậu ngốc nghếch đứng ở đó, như thể cũng sợ hãi.

Lúc này Nguyệt Thu đã biến thành bán trùng, phần eo dưới biến thành chi dưới cứng rắn của Trùng tộc, sau đó mọc ra rất nhiều xúc tu.

Đây là lần đầu tiên trong khoảnh khắc tỉnh táo của cậu, nhìn thấy bộ dạng chân thực của Trùng tộc, ngoài ý muốn cảm thấy có gì không ổn về mặt sinh lý.

"Mụ mụ, ta cho mụ mụ một cơ hội." Nguyệt Thu khàn giọng nói.

Sao??

Hứa Kiều chớp mắt nghi ngờ, không hiểu lắm ý tứ trong lời nói của Nguyệt Thu.

Cậu còn chưa kịp phản ứng, đã bị xúc tu quấn chặt, tứ chi ôm chặt lấy cơ thể, từng tấc da thịt đều gần như bị quấn chặt lấy.

Hai chân bị xúc tu quấn chặt hướng ra ngoài, quần bị cởi ra, áo trên của cậu cũng bị xúc tu xâm chiếm, từ eo trở lên bị xúc tu lần mò.

"Nguyệt, Nguyệt Thu? Anh bị thương nặng không?" Lúc này, trùng mẫu vẫn còn lo lắng về thương tích của đối phương, nhưng không biết rằng chủng trùng trước mặt đã mất đi lý trí từ lâu.

Không đợi Nguyệt Thu trả lời, đã bị xúc tu nhét đầy miệng, xúc tu trong miệng đang làm loạn, không giống như Thích Từ lúc trước, nhét vào cổ họng, chỉ là đang làm loạn trong miệng.

Đủ để khiến Hứa Kiều khó chịu, miệng cậu bị ép mở, xúc tu trong miệng cậu đang nghịch ngợm trên lưỡi cậu, khiến Hứa Kiều không kịp nuốt nước bọt, nước bọt từ khóe miệng chảy xuống, khiến xúc tu sáng lên.

"Ức a..." Hứa Kiều nhíu mày, hắt hơi và khịt mũi, khóe mắt dần ướt và đỏ.

Không biết qua bao lâu, cậu không thở nổi, xúc tu vừa mới từ trong miệng cậu rời đi, mang theo nước bọt trong suốt.

Lúc này Hứa Kiều đã mất tập trung, mắt mơ màng, nghiêng đầu há miệng thở hổn hển.

"Ư...

Xúc tu theo eo, chậm rãi hướng về giữa mông quấn vòng quanh, mân mê đến lỗ nhỏ, định cắm vào lỗ nhỏ của cậu.

"Lạnh quá..."

Cậu muốn chặn xúc tu này, tay vừa chạm vào eo, đã bị một xúc tu khác quấn quanh, sau đó giơ cao không qua đầu.

Xúc tu của trùng tộc cắm vào lỗ nhỏ của cậu, giống như khối băng đang vào bụng cậu, cảm giác lạnh lẽo kích thích khiến cơ thể Hứa Kiều run rẩy.

Đoán chừng vẫn còn trong trạng thái mất tập trung, lỗ nhỏ sau khi phát hiện có vật lạ xâm nhập, theo bản năng siết chặt, lập tức dẫn đến xúc tu của Nguyệt Thu không thể dễ dàng tiến vào lỗ nhỏ, kẹt ở nơi thoát ra.

Rõ ràng đã làm nhiều lần như vậy, cũng sinh con nhiều lần như vậy, hậu huyệt của mụ mụ vẫn chặt, vẫn chặt chẽ hút vào thứ đó.

"Mụ mụ không cần kẹp chặt như vậy." Nguyệt Thu thở hổn hển, cắn vào tai Hứa Kiều và nói những lời này.

Khi nói chuyện, hơi thơ phả vào bên tai, khiến tai Hứa Kiều ngứa ngáy, cậu theo bản năng giụt đầu mình lại, hậu huyệt cũng theo sát để thư giãn.

Nguyệt Thu nắm lấy cơ hội, không chú ý đâm vào, đâm thẳng vào trong hậu huyệt.

"A!!!" Hứa Kiều mở to mắt, cằm cậu ngẩng cao, để lộ chiếc cổ thon dài, từ trong miệng cậu phát ra tiếng kêu kinh hãi.

Thứ đó tiến vào quá sâu.

Lại là hậu huyệt ướt và mềm, chặt chẽ ăn xúc tu của hắn, dục vọng của NguyệtThu đạt được sự thỏa mãn lớn, nhưng hắn vẫn còn thấy chưa đủ.

Hắn cúi mắt nhìn về thứ đang ở bên trong trùng mẫu, khuôn mặt đỏ bừng đôi mắt mơ màng, hai chân dang rộng, mông trơn bóng giữa một xúc tu sâu có vẻ đột ngột khác thường.

NguyệtThu dùng tay kéo mông ra, có thể thấy rõ hậu huyệt đang nuốt trọng xúc tu, mỗi nếp gấp đều căng ra hoàn toàn, một khe hở cũng không còn.

Thật sự không ổn, hắn thực không ổn.

Cậu chỉ có thể nằm dưới thân trùng đực, không màng ngày đêm thụ tinh, sinh ra trứng trùng.

"Đừng tiến vào nữa..."

Hứa Kiều nhíu mày, chịu đựng sự khó chịu lẩm bẩm, trong bụng thực sự căng phồng, cho cậu một loại ảo giác đối với dạ dày.

Nhưng đã ở trong tình trạng điên cuồng, hắn cơ bản không nghe thấy bất kỳ lời nào, hắn chỉ nghĩ đến việc nhanh chóng thụ tinh, để trùng mẫu thụ thai đứa con của mình.

Nhưng trùng mẫu khóc quá thảm, hắn hơi rút lại một chút ý thức, và rút ra cái xúc tu đang nghịch ngợm ở hậu huyệt của đối phương.

Đợi đến khi nó được rút ra hoàn toàn, hậu huyệt phát ra tiếng "Ba", giống như đang kìm hãm cái xúc tu đó lại.

Lúc này Hứa Kiều cũng phát hiện ra rằng đối phương có chỗ không đúng, bộ dạng của Nguyệt Thu quá kỳ lạ, giống như hắn hoàn toàn không nghe thấy cậu nói gì vậy.

Nguyệt Thu cúi đầu và dựa vào cổ Hứa Kiều, giống như ấu trùng đang tìm kiếm sự an ủi của trùng mẫu, nhưng nó chỉ thành thật trong chớp mắt.

Hắn há miệng và cắn mạnh vào phần da trắng đó, và máu đỏ tươi chảy ra từ nơi cắn.

Vết cắn của trùng tộc này không nhẹ, Hứa Kiều đau đớn kêu lên một tiếng, "Đau...... Nguyệt Thu......"

Nguyệt Thu nhìn về phía mẹ côn trùng đang đẫm nước mắt, có chút không rõ lý do, "Mụ mụ đau sao?"

Hắn vừa nói vừa thè lưỡi liếm đôi mắt đẫm lệ, máu còn sót lại trên đầu lưỡi, theo động tác liếm láp, khiến má Hứa Kiều đỏ bừng.

"Trên người mụ mụ thật thơm......" Nguyệt Thu lẩm bẩm, giọng điệu gần như điên cuồng.

Lúc này anh ta đã hoàn toàn mất hết lý trí, trong đầu chỉ còn lại một ý nghĩ —— chiếm hữu cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com