Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

Chương 14 Vua Hải Tộc

Cố Trạch Ngư gặp một người bạn mới, một alpha Tiểu tiên cá, được bác sĩ Bùi nhặt về để hồi phục vết thương, vừa mới đáp xuống đất và chạy vào lớp nấu ăn để ăn trộm đồ ăn thì đã bị Cố Trạch Ngư đang trộn thức ăn cho lợn bắt gặp

Chàng tiên cá nhỏ sinh ra đã xinh đẹp, dưới lông mày hình lưỡi liềm có một nốt ruồi đỏ như ngọc, làn da mịn màng trắng nõn như ngọc , khi nói nhanh mặt sẽ hơi đỏ lên. Đúng là hai người này có thể trở thành bạn bè vì họ đều không giống như alpha bình thường.

Để chứng minh rằng mình là một alpha mạnh mẽ, Chàng tiên cá đã hùng hồn kể cho Cố Trạch Ngư nghe về những chiến tích anh dũng của mình khi chỉ huy hàng nghìn quân trên chiến trường.

"Còn cậu thì sao, cậu có thứ gì tuyệt vời để chứng minh mình là alpha không?" Tiên cá nhỏ kiêu ngạo nhai trân châu trong trà sữa trân châu, phồng má hỏi cậu.

"Tôi sắp làm cha." Cố Trạch Ngư đặt chổi xuống, ngồi ở bên cạnh Tiểu Tiên Cá , hai tay ôm mặt, nghĩ đến Lục Úc Niên bụng to đi ra chiến trường, cau mày. "Nhưng tôi không phải là một alpha vĩ đại, Omega của tôi rất hung dữ."

Tiểu tiên cá nghe xong làm nghẹn trân châu trong cổ họng, nghẹn đỏ mặt, ho khan vài tiếng mới hoàn hồn, lại nhìn Cố Trạch Ngư, trên mặt đã hiện ra vẻ hâm mộ. Y chậm rãi đến gần Cố Trạch Ngư, ngồi xổm trên mặt đất, háo hức nói: "Đại ca à, yêu một người rất hung dữ là cảm giác như thế nào?"

Cố Trạch Ngư bị chất vấn, lần đầu tiên cậu và Lục Úc Niên gặp nhau là tại đám cưới, cậu không biết yêu là như thế nào, thậm chí cậu không biết tại sao Lục Úc Niên lại đột nhiên mang thai. Vấn đề này cậu không dám đi hỏi, ai lại đi cầm chiếc mũ xanh và tìm chủ nhân cho chiếc mũ đó chứ.

Trong sáu tháng qua, các anh trai của Cố Trạch Ngư cũng đến hỏi chuyện này, Cố Trạch Ngư vỗ vào bộ ngực xương xẩu của mình để đảm bảo đứa trẻ là của mình, sau đó xua tan nghi ngờ của họ. Mỗi lần cậu cùng Lục Úc Niên đi khám thai, AO xung quanh đều nhìn bụng phẳng lì của cậu, cười nói với Lục Úc Niên: "Vợ anh thật sự không có biểu hiện mang thai, trông cậu ấy không giống có thai chút nào. ."

Lục Úc Niên cũng không muốn người khác biết mình đang mang trong mình một đứa trẻ, vòng eo to lớn được che dưới lớp áo rộng, đồng thời bị một số bệnh viện đưa vào danh sách đen vì thường xuyên cảnh báo đe dọa nhân viên y tế sau mỗi lần khám. Sau đó, nhờ sự giúp đỡ của bác sĩ của Cố Trạch Ngư, anh sáu, hồ sơ sinh nở được đặt tại một bệnh viện tư nhân với tính riêng tư cao.

Khi Lục Úc Niên có tâm trạng tốt, anh sẽ để Cố Trạch Ngư nằm sấp để cậu lắng nghe nhịp tim của em bé. Sau đó, anh dùng bàn tay thô ráp xoa xoa mái tóc quăn của Cố Trạch Ngư, cũng không biết đang dỗ đứa nhỏ nào, dọc theo sợi tóc nhẹ nhàng vuốt gáy Cố Trạch Ngư. Cố Trạch Ngư thích loại thoải mái này, cảm thấy tâm trạng tốt của Lục Úc Niên giống như trêu chọc một con mèo, cậu ôm bụng nói chuyện với đứa bé, và đôi khi trên bụng sẽ xuất hiện một hình vẽ nhỏ.

Hầu hết thời gian, Lục Úc Niên đều có tâm trạng không tốt, chứng rối loạn pheromone khi mang thai khiến ngay cả một alpha yếu ớt cũng bất lực. Cố Trạch Ngư ngoại trừ cái đêm đó mới có thể phóng ra pheromone đáng sợ, những lúc Lục Úc Niên cần 1 lượng lớn pheromone thì cậu chỉ có thể phóng ra 1 lượng nhỏ giống như suối chảy. Sự bồn chồn của pheromone khiến Lục Úc Niên nhiều lần muốn cởi bỏ quần áo để đòi ân ái, nhưng khi nghĩ đến căn bệnh của Cố Trạch Ngư, anh lại nghiến răng chịu đựng.

Nhưng hôn thì không sao,  pheromone được trao đổi 1 cách nhẹ nhàng trong nước bọt sẽ khiến Omega bớt đau. Sau khi Cố Trạch Ngư phát hiện ra rằng lúc cậu hôn Lục Úc Niên, cơ thể anh sẽ được xoa dịu, mỗi lần thấy Lục Úc Niên hơi cau mày thì cậu liền nhẹ nhàng chạy đến hôn lên môi của anh. Ở một góc trống, Cố Trạch Ngư ngồi trên người Lục Úc Niên với cái bụng bầu như quả bóng ở giữa, Cố Trạch Ngư cẩn thận nghiêng người, mút môi Omega như một cây kẹo mút. Đôi môi của cậu nhỏ hơn của Lục Úc Niên một vòng, và cảm giác mềm mại khi chạm vào giống như cắn một đám mây, nhưng với sự ngọt ngào của nụ hôn ấy, Lục Úc Niên thường xuyên bị Cố Trạch Ngư hôn khiến anh không có chút nóng nảy nào.

"Khi cậu đang yêu, cậu có thể muốn hôn anh ấy. Hôn anh ấy khi cậu cảm thấy hạnh phúc, hôn anh ấy khi cậu thấy không vui, hôn anh ấy trước khi đi ngủ và hôn anh ấy khi cậu thức dậy." giọng nói của Cố Trạch Ngư càng ngày càng thấp, khi cậu lại ngẩng đầu lên, trong hốc mắt đã có nước, trong nháy mắt rơi xuống một giọt. "Giống như là bây giờ vậy, tôi muốn hôn anh ấy ngay lập tức."

Tiên cá nhỏ alpha đột nhiên ngẩn người, do dự một hồi, vẻ mặt cổ quái nhìn về phía phòng khám, nói: "Vậy tại sao Bùi  Nhiễm không hôn tôi?"

Cố Trạch Ngư nghe xong chuyện phiếm, lập tức đè nén cảm xúc, lấy tay lau nước mắt, tò mò hỏi: "Cậu cùng bác sĩ Bùi không phải là đang trong mối quan hệ sao? Nhưng hắn không phải cũng là alpha sao?"

Bùi Hữu Nhiễm lần này cùng Lục Úc Niên ra tiền tuyến, Lục Úc Niên đã mang thai được 32 tuần, Cố Trạch Ngư mặc dù không biết, nhưng cậu cũng biết lúc này trên chiến trường có ý nghĩa như thế nào. Cậu không dám vào phòng khám bệnh của bác sĩ Bùi, cứ như vậy mỗi ngày đều mang một ít hoa quả tươi đến trước cửa, bị phát hiện liền đỏ mặt vội vàng chạy đi, chỉ để lại một tấm lưng nhỏ.

Thời điểm Lục Úc Niên đang uống thuốc bổ nhìn thấy Bùi Hữu Nhiễm hắt xì một cái, cầm lấy cốc nước trong tay, nuốt mấy viên thuốc, tùy ý hỏi: "Cậu nói cho tôi biết, lần trước có phải cậu nhặt được cái kia con cá biển alpha..."

"Hải Tự, ba tiếng." Bùi Hưu Nhiễm kiên nhẫn bổ sung.

"Tên khốn kiếp, cậu nói cậu cảm thấy hắn có vấn đề, vậy lần này sao không mang theo bên người. Ở lại trong doanh trại, phòng khi có kẻ ngu xuẩn nhìn thấy..." Khi Lục Úc Niên nói điều này , đứa con trong bụng phản kháng đá anh một cái, anh khẽ cau mày sờ sờ bụng mình, nói như nói với trẻ con: "Sao baba không thể nói hắn là đồ ngốc, chờ đến đi con biết nói chuyện, không chừng con cũng sẽ mắng hắn mất ."

Lục Úc Niên đã từng nhìn thấy alpha tiên cá đó một lần, y thực sự rất tuyệt vời, đặc biệt là mái tóc xoăn dày như rong biển xõa trên bờ vai trắng nõn của y, vẻ ngoài quá xinh đẹp . Bùi Hưu Nhiễm bản chất là một bác sĩ, hắn thường nhặt một số mèo con và chó con, nhưng anh lại không nghĩ hắn lại nhặt một alpha đang hôn mê ở bên ngoài và cứu ta tỉnh dậy. Khi y tỉnh dậy liền nháo chạy đến doanh trại đòi tìm Bùi Hưu Nhiễm trả ơn.

"Cậu ta còn chưa khỏi, tôi cũng đã kiểm tra, hiện tại cậu ta chỉ là một alpha bình thường, không thể gây ra phiền phức gì." Bùi Hưu Nhiễm nghĩ tới người cá nhỏ cùng hắn quấn lấy sáu tháng, lại cụp mắt xuống, nói: "Bất quá tôi hoài nghi vị vua mà Hải Tộc đang tìm kiếm chính là tiên cá nhỏ này."

Họ còn chưa nói xong, trong khoang chiến đấu đã vang lên tiếng còi báo động, trước khi Lục Úc Niên mặc áo giáp và nhanh chóng đứng dậy rời khỏi khoang, anh đã nghe thấy Bùi Hưu Nhiễm hô hoán từ phía sau: "Hãy bảo vệ con của cậu."

Lời tác giả

Cố Trạch Ngư: Tôi đã nói với mọi người là tôi không phải là vua của biển cả mà mọi người không tin tôi.

Tác giả: Bối cảnh và dựa trên bộ truyện "Chấp sự thỏ cụp tai" của tác giả Lân Tiềm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com