Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 - H

(Tác giả tách đoạn H thành 1 phần riêng ở cuối)

Cổ áo Hứa Ngụy Châu có chút rộng mở, sợi dây chuyền trên xương quai xanh của cậu phá lệ đẹp mắt, Hoàng Cảnh Du nhẹ nhàng dùng răng ngậm sợi dây chuyền, lại buông ra, nhẹ nhàng liếm láp xương quai xanh Hứa Ngụy Châu.

Hứa Ngụy Châu cảm thấy ngứa, cười vài tiếng, tay Hoàng Cảnh Du một bên cởi nút áo Hứa Ngụy Châu, một bên nâng khuôn mặt của cậu, yêu quý vuốt ve.

"Anh không chờ đến tối được, làm sao bây giờ?"

Hoàng Cảnh Du chuyển qua bên tai của cậu, nhẹ nhàng nói bên lỗ tai, Hứa Ngụy Châu cả người như bị hỏa thiêu.

Thời điểm hai người ý loạn tình mê, Hoàng Càng Từ cùng Hứa Chí Minh chạy từ nơi hành lang khác tới.

"Hai đứa chạy đến đây làm gì?"

Hứa Chí Minh nhìn thấy con của mình ngồi trên người Hoàng Cảnh Du, có chút xấu hổ, Hoàng Càng Từ không ngờ tình cảm của bọn họ sâu đậm như vậy, làm dịu bầu không khí nói, "Quay về trước, tất cả mọi người đang tìm các con mời rượu."

Hứa Ngụy Châu lưu luyến không rời, xuống khỏi người Hoàng Cảnh Du, bản thân vội vã muốn đi, lại bị Hoàng Cảnh Du cầm tay.

Hoàng Cảnh Du hối hận vì không dụng tâm chọn nhẫn, chiếc nhẫn này cực kỳ phổ thông, cũng chỉ có thể miễn cưỡng đeo lên tay Hứa Ngụy Châu.

"Lúc kết hôn sẽ dẫn em đi mua."

Anh lặng lẽ nói bên tai Hứa Ngụy Châu, Hứa Ngụy Châu thế nhưng không quá để ý, "Không quan trọng, là anh cho em là được."

Yến hội huyên náo tan cuộc, Hoàng Cảnh Du đưa Hứa Ngụy Châu về nhà của anh.

Hứa Ngụy Châu ngồi ở vị trí kế bên tài xế nhìn anh, Hoàng Cảnh Du chuyên chú lái xe, trong lòng Hứa Ngụy Châu khẩn trương không hiểu nổi.

Tiếp theo, mình sẽ bị tiêu ký.

Trên người mình liền mang theo hương vị của anh.

Về sau người khác nhìn thấy mình liền biết cậu là người của ai.

Alpha của cậu, lão công của cậu, là người cậu thích.

Về sau mỗi sáng sớm tỉnh lại đều có thể trông thấy anh.

Ban đêm cùng nhau chìm vào giấc ngủ.

Bọn họ sẽ có đứa con của mình.

Cậu nhìn sao sáng vụn vặt trên trời ngoài cửa sổ xe.

Không ngừng nghĩ đến tương lai của bọn họ.

Dung hợp hương vị bạc hà tuyết tùng cùng hoa diên vĩ, Hứa Ngụy Châu cảm giác mình được chậm rãi lấp đầy.

Tiêu ký kỳ thực có chút đau, khoảnh khắc anh cắn nát tuyến thể của cậu, Hứa Ngụy Châu đau chảy nước mắt, còn nhớ rõ anh hôn lên mắt của cậu, hôn lên nước mắt rơi xuống.

Anh thật ôn nhu.
Nhưng lại rất bá đạo.

Tin tức tố bá đạo liên tục không ngừng xông vào cơ thể cậu, Hứa Ngụy Châu cả người đều run rẩy, không quên được cảm giác một loại hương vị khác xâm nhập thân thể.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến anh, lại thích không chịu được.

Hoàng Cảnh Du kéo cậu ôm chặt.

"Anh yêu em."

Hoàng Cảnh Du nhẹ tay vuốt ve bụng Hứa Ngụy Châu.

Bọn họ sắp tới sẽ có một hài tử thuộc về hai người.

Chờ bọn họ già, vẫn sẽ yêu đối phương như vậy.

------ H ------

Hoàng Cảnh Du chậm rãi cởi bỏ y phục của cậu, so với hai lần lỗ mãng trước đây, lần này phi thường cẩn thận.

Mặc dù bây giờ không phải kỳ phát tình, nhưng Hứa Ngụy Châu vẫn vô cùng khát vọng anh.

Cậu tản ra hương vị tin tức tố của mình, cậu biết, anh rất thích hương vị của cậu.

Nhưng cậu không biết, hương vị của mình sẽ khiến anh mất lý trí.

Hoàng Cảnh Du ngửi được tin tức tố cậu phóng xuất, chờ không nổi giật y phục của cậu ra.

Hứa Ngụy Châu cũng tiến gần ngửi sau cổ Hoàng Cảnh Du, cậu cũng thích hương vị của anh.

Hoàng Cảnh Du đè cậu dưới thân, nhìn chằm chằm khuôn mặt cậu hồi lâu, Hứa Ngụy Châu ôm lấy cổ anh, chậm rãi hôn lên.

Môi của cậu rất mềm, Hoàng Cảnh Du cảm thụ được cậu không có mấy kỹ xảo, chỉ có thể không ngừng cọ cọ môi, trong lòng càng yêu thích.

Thật sự là quá ngốc.

Anh nhẹ nhàng nghiêng một chút, cạy mở môi của cậu, hôn đến khóe miệng, lưỡi ở giữa nhẹ nhàng quét qua răng, thân thể Hứa Ngụy Châu không tự chủ được nâng lên một chút, Hoàng Cảnh Du bị động tác lơ đãng của Hứa Ngụy Châu câu lên dục hoả khắp người, hôn càng ngày càng thô lỗ, không ngừng mút lấy đầu lưỡi của cậu, hôn đủ rồi lại chuyển qua vành tai, ngậm lấy vành tai của cậu nhẹ nhàng cắn.

Hứa Ngụy Châu nhìn trần nhà trên đỉnh đầu, suy nghĩ toàn bộ chạy loạn, nhịp tim càng lúc càng nhanh, cảm thụ Alpha trên thân kiên nhẫn chuyên chú hôn mình, trong lòng tràn đầy yêu thích.

"Giúp anh cởi xuống."

Thanh âm có chút khàn khàn, đôi mắt cũng có chút mông lung, tay Hứa Ngụy Châu có chút khắc chế không được run rẩy, chậm rãi giúp anh cởi áo sơmi, sờ đến cơ bụng hình dạng rõ ràng, Hứa Ngụy Châu yên lặng nuốt một ngụm nước miếng.

"Đồ ngốc, nuốt nước miếng làm gì?"

Anh vậy mà nghe được, Hứa Ngụy Châu mặt mũi thẹn đỏ, ánh mắt không được tự nhiên nhìn về nơi khác, Hoàng Cảnh Du lại bắt cậu chuyên chú chỉ nhìn anh, "Đừng phân tâm."

"Giúp anh giải khai quần."

Hoàng Cảnh Du liền thích xem bộ dáng Hứa Ngụy Châu ngượng ngùng, Hứa Ngụy Châu nghe được câu này sửng sốt một chút, không có động đậy, anh giữ chặt tay Hứa Ngụy Châu, phóng tới phía trên quần mình, "Giúp anh."

Hứa Ngụy Châu mở nút cúc, kéo xuống khóa kéo, không tự chủ đụng phải khu vực nóng hổi kia, độ cứng làm cậu giật nảy mình, Hoàng Cảnh Du dùng răng giữ dây chuyền trên cổ cậu, ngậm lấy mặt dây chuyền hôn cậu.

Nguyên bản toàn thân lửa nóng, bờ môi đột nhiên đụng phải vật lạnh buốt, Hứa Ngụy Châu dời lực chú ý, mặt dây chuyền lăn lộn giữa môi hai người, cuối cùng thời điểm trở lại trên cổ đã nóng hổi.

Anh một đường hôn xuống phía dưới, lưu lại dấu vết trên thân trắng nõn của Hứa Ngụy Châu.

Chậm rãi giải khai quần của cậu, trông thấy đồ lót có chút ẩm ướt, cười khẽ một tiếng, "Đều ướt rồi."

Hứa Ngụy Châu nghiêng mặt qua một bên, không nói thêm gì nữa.

Hoàng Cảnh Du cách lớp vải hơi mỏng liếm láp phần đỉnh, Hứa Ngụy Châu chỉ cảm thấy từng trận sóng nhiệt xâm nhập, phía trước khắc chế không được nhỏ ra càng nhiều chất lỏng khoái lạc.

Anh kéo quần lót của cậu xuống một chút, màu sắc phấn nộn khơi gợi thú tính, đỉnh đầu còn đang chảy xuống chất lỏng trong suốt, phần bụng thuận theo hô hấp của cậu chập trùng lên xuống rất nhanh, anh đem vật phấn nộn của cậu toàn bộ ngậm trong miệng, đầu lưỡi đánh vòng quanh đỉnh, Hứa Ngụy Châu hô hấp hoàn toàn loạn nhịp, không tự chủ được khẽ hừ một tiếng.

Anh liếm từ trên đỉnh xuống, đầu lưỡi lướt qua túi trứng hồng hồng, Hứa Ngụy Châu khắc chế không được nâng eo sát hơn.

Hoàng Cảnh Du ngậm toàn bộ đồ vật của cậu trong miệng, thỉnh thoảng dùng sức hút, mỗi một lần hút đều khiến Hứa Ngụy Châu điên cuồng.

Cuối cùng khắc chế không được phun ra trong miệng anh, cậu phóng thích xong ngượng ngùng nhìn xem nơi khác, Hoàng Cảnh Du nhỏ thứ trong miệng ra lòng bàn tay, bôi lên thân Hứa Ngụy Châu.

Hoàng Cảnh Du đứng ở trên giường, để Hứa Ngụy Châu nửa quỳ trên giường, cậu nhìn cự vật của Hoàng Cảnh Du tựa hồ như muốn đỉnh ra khỏi đồ lót, lộ ra một khối lớn, vừa giúp anh kéo quần lót xuống, vật kia cơ hồ liền nhảy ra, cọ trên mặt của cậu.

Cậu có thể cảm nhận được vật kia phát ra nhiệt khí.

Hứa Ngụy Châu đột nhiên không biết nên làm gì, hôn phần đỉnh một cái, không biết mình làm đúng không, ngẩng đầu nhìn Hoàng Cảnh Du một chút, ánh nhìn này khiến nội tâm Hoàng Cảnh Du bốc lên dục hỏa.

Đôi mắt của cậu rất lớn, không ngừng chớp mắt với anh, giống như đang hỏi anh như vậy có được không, trong tay còn cầm dương vật, Hoàng Cảnh Du cảm giác phía dưới của mình trướng lợi hại, hận không thể lập tức ăn xong lau sạch, cúi người hôn cậu một cái, giống như cổ vũ cậu, Hứa Ngụy Châu bắt đầu đưa đồ vật của anh vào trong miệng, nhưng lại quá lớn, ngậm được một nửa chiều dài đều đã đến tận cùng khoang miệng, cảm giác chạm tới cổ họng của cậu.

Hai tay Hoàng Cảnh Du đè đầu cậu, không khắc chế bản thân được, đè đầu của cậu lại, chính mình không khắc chế ra vào miệng cậu.

Nghe cậu khó chịu kêu rên, đau lòng nhưng đồng thời đạt được thỏa mãn to lớn.

Thật sự là yêu chết cậu.

Cậu đời này nếu dám làm thế này với người khác, anh thề nhất định sẽ giết chết kẻ kia.

Tình cảm đối với cậu, biến thành cố chấp.

Không biết đụng chạm bao nhiêu lần, Hoàng Cảnh Du mới rút khỏi miệng cậu, Hứa Ngụy Châu lập tức không nhịn được ho khan, đỉnh dương vật còn dính một đầu tơ bạc, cả trên môi cậu.

Anh lập tức hôn lên môi Hứa Ngụy Châu, đặt cậu trên người, cầm cự vật của mình và cậu không ngừng ma sát. Côn vật của anh còn mang theo nước miếng của cậu, ma sát cùng nhau một mực phát ra âm thanh dịch nhờn mập mờ.

Hứa Ngụy Châu nhịn không được thở hổn hển vài tiếng, Hoàng Cảnh Du tăng nhanh tốc độ trên tay, Hứa Ngụy Châu lại một lần nữa bắn ra trong tay anh.

Vừa mới phun ra chất lỏng, anh lập tức đưa đỉnh đầu cực đại của mình tìm đến phía sau cậu.

Bởi vì không phải trong kỳ phát tình, Hứa Ngụy Châu lần này rõ ràng cảm thấy đau nhức, Hoàng Cảnh Du thấy cậu đau dữ dội, lại rút ra, không ngừng ma sát huyệt khẩu, muốn để cậu trầm tĩnh lại.

Hứa Ngụy Châu cảm thấy quá đau, chảy ra một chút nước mắt, Hoàng Cảnh Du lập tức yêu thương ôm lấy cậu, "Không đau không đau, anh sẽ nhẹ nhàng, có được không?"

Hứa Ngụy Châu nhẹ gật đầu, Hoàng Cảnh Du lần này kiên nhẫn khuếch trương thật lâu cho cậu, cuối cùng chậm rãi đâm vào, Hứa Ngụy Châu cảm giác không đau nhức như lúc nãy.

Hai người vong tình giao cấu, căn phòng ngập tràn tin tức tố của hai người bọn họ, anh chậm rãi tìm tới điểm mẫn cảm của cậu, hướng vào nơi đó điên cuồng đỉnh vọt, Hứa Ngụy Châu bị anh đỉnh vọt lại bắn thêm một lần, phun trên thân hai người, Hoàng Cảnh Du dùng tay lau một chút, đưa lên miệng liếm một chút, sau đó cúi người muốn hôn cậu, Hứa Ngụy Châu lần này lại trốn tránh không cho hôn.

"Làm sao? Còn ghét bỏ chính mình?"

Hứa Ngụy Châu không nói lời nào, Hoàng Cảnh Du bắt được miệng của cậu, hung hăng hôn lên.

"Anh chính là thích hương vị của em, rất ngọt."

Anh để Hứa Ngụy Châu ngồi trên người mình, bắt lấy hai tay cậu, Hứa Ngụy Châu luôn cảm giác mình sắp ngã xuống dưới, nhưng mỗi lần cậu sắp ngã xuống lại bị Hoàng Cảnh Du giữ lấy.

Anh lại ôm cậu lên, đặt cậu lên cửa sổ xuyên xỏ, Hứa Ngụy Châu cảm thấy mình muốn ngạt thở mà chết rồi, cậu không hô hấp được, mỗi lần hít một ngụm khí đều là hương vị bá đạo của anh, toàn thân trên dưới, trong trong ngoài ngoài, tất cả đều là của anh.

Hứa Ngụy Châu chỉ có thể dựa vào Hoàng Cảnh Du cho cậu hô hấp, anh không muốn rời đôi môi của cậu, hôn quá lâu, môi cậu bị hôn đến sung huyết, kiều diễm ướt át.

Hoàng Cảnh Du sắp bắn, tăng nhanh tốc độ của mình, Hứa Ngụy Châu mỗi một lần bị xuyên xỏ đều thần hồn điên đảo, cả người như sắp bay lên, lại bị anh gắt gao giữ chặt.

Cậu có thể cảm giác thú tính trong cơ thể bộc phát, anh gắt gao cắn xương quai xanh của cậu, trầm thấp gầm lên.

Hoàng Cảnh Du lật người Hứa Ngụy Châu, để cậu đưa lưng về phía anh, Hứa Ngụy Châu cả người dán trên lớp kính, khoảnh khắc Hoàng Cảnh Du bắn ra liền cắn nát tuyến thể của cậu.

Một cỗ hương vị bạc hà tuyết tùng cùng hoa diên vĩ mạnh mẽ xông vào cơ thể cậu, Hứa Ngụy Châu khắc chế không được kêu lên, Hoàng Cảnh Du cắn tuyến thể của cậu, thật lâu không chịu nhả ra, tựa hồ muốn đem tất cả tin tức tố của mình rót vào cơ thể cậu, để người khác nhìn thấy liền biết cậu là của anh, để người khác nghĩ cũng đừng nghĩ đến cậu.

Tinh dịch kết thành trong cơ thể cậu, loại cảm giác này rất kỳ quái, nhưng lại khiến cậu thỏa mãn dị thường.

Mình là của anh rồi...

Trong đầu Hứa Ngụy Châu chỉ có một câu nói kia.

Mình là của anh rồi...
Mình vĩnh viễn là của anh.
Mình vĩnh viễn thuộc về anh.
Mình cũng sẽ chỉ thuộc về anh.
Anh cũng sẽ chỉ có mình.

"Bảo bối, em thật sự rất ngọt."

Hoàng Cảnh Du thương tiếc liếm láp tuyến thể bị cắn phá, dương vật còn trong cơ thể Hứa Ngụy Châu lại cứng lên.

"Như thế này... Sẽ mang thai..."

"Vậy liền mang đi."

Anh lại giữ lấy cậu điên cuồng xâm nhập.

Bọn họ từ trên giường làm đến mặt đất, từ dưới đất làm đến bên cửa sổ, từ phòng ngủ làm đến phòng tắm, từ phòng tắm làm đến phòng khách, mỗi một nơi trong nhà, từ đêm tối làm đến ban ngày, từ ban ngày làm đến đêm tối.

Mỗi một lần anh nóng hổi tưới vẩy trong cơ thể cậu, cậu không biết cao trào bao nhiêu lần, Hứa Ngụy Châu yêu loại cảm giác này.

"Em yêu anh."

Dưới ánh trăng, cậu ôm chặt lấy anh.

"Anh cũng yêu em."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com