Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7-8-9

Trong phòng tắm có tiếng nước.

Kính thủy tinh phủ một lớp sương trắng, giọt nước lặng yên trượt xuống, nương theo một tiếng thở ra nhẹ nhõm.

Sầm Dao nhắm mắt tựa đầu vào thành bồn, mí mắt mỏng manh ửng lên màu hồng nhạt. Chỉ có tiếng nước chảy, sau đó tiếng nước cũng tắt, mùi bạc hà mát lạnh ngập tràn phòng tắm.

Tay chân vừa rã rời lại thoải mái, Sầm Dao không có sức cứ nằm đó, tóc đen vuốt ngược lên lại rủ xuống trước mắt, nước tắm trong bể chầm chậm rút đi.

Kh.oái cảm đã dần tan, thứ bùng lên trong sâu thẳm cơ thể là sự bực bội vì không được thỏa mãn và d.ục vọng còn bí ẩn hơn.

Kì độ.ng dục của y sắp tới rồi.

Lại có nước rót vào bồn tắm, Sầm Dao với lấy chai rượu trên đài pha lê rót cho mình một ly, nằm trong bồn thưởng thức từng ngụm.

Uống rượu xong, y trần tru.ồng bước ra, mở EP tiếp quản quyền quản lý biệt thự, nhiệt độ và độ ẩm trong phòng nháy mắt được điều chính đến mức phù hợp với tình trạng cơ thể nhất. Hơi nước trên cửa kính chậm rãi biến mất, lại sạch bong.

Sầm Dao quấn tạm cái khăn tắm bước ra ngoài, Adam tiến hành cảnh cáo, bởi vì Sầm Dao dám tắt EP suốt một tiếng.

Chút cảnh cáo ấy với Sầm Dao là không đau không ngứa, với cái tiền đồ của Adam thì cũng chỉ dám cảnh cáo miệng, không có tác dụng chó gì hết.

Y bảo Adam bật Chú Đại Bi. Châm một điếu thuốc trong âm thanh "vui tai", mở bảng số liệu một tiếng trước lưu lại. Màn hình hiện lên, thấy công thức còn chưa tính ra, hững hờ gẩy tàn thuốc.

Tóc một tiếng như âm thanh mặt nước lăn tăn, giọng nói không cảm xúc của Adam vang lên: "Cậu chủ, tôi vẫn luôn muốn hỏi cậu, tại sao cậu lại nghe Chú Đại Bi sau khi giải tỏa vậy?"

Sầm Dao không đáp, tập trung nhìn thuật toán của mình.

Nhưng thiết lập gốc của Adam là nhóc lắm lời, nó không màng sự lạnh lùng của Sầm Dao, tự thu thập tư liệu tự phân tích, tìm phương thức thả lỏng của các Omega chưa lập gia đình ở Liên Bang sau khi tự giải tỏa.

"Không ai giống cậu bật Chú Đại Bi hết." Adam nói.

"Adam." Sầm Dao bảo: "Kể cả khi quyền của mày cao hơn EP thông thường thì hành vi thu thập tư liệu của mày cũng đã xúc phạm tới quyền riêng tư của công dân rồi đấy."

Adam "ong" một tiếng, như bị hù dọa.

"Nên im đi." Sầm Dao vô tình nói.

Adam giữ im lặng. Người sở hữu của nó là một người có tính cách rất quái lạ, cái này là tổng kết nó đưa ra sau khi thu thập vô số thông tin, dù sao thì chẳng có Omega nào sẽ bật Chú Đại Bi sau khi tự xử cả, cũng chẳng ai trần tru.ồng ở trong phòng khách xem thuật toán giống Sầm Dao.

Adam lại nâng nhiệt độ trong phòng, tránh cho Sầm Dao bị cảm.

Sầm Dao đứng đó xem hết hai tiếng, đánh dấu ở kết quả tính toán, lại là một con số mới. Y đã quen rồi, đây là con số thứ 3 tính ra trong tuần này.

Sầm Dao vươn vai, lấy một tuýp dinh dưỡng ngậm trong miệng. Lúc này Adam gửi một đống thông tin nó chặn lại tới, lúc tập trung Sầm Dao có thói quen để trạng thái cấm làm phiền.

Có hai cái đến từ viện khoa học muốn xác nhận sự an toàn của y. Sầm Dao bỏ qua, gọi cho Steve.

Vừa kết nối, Steve đã mắng y tại sao hôm nay không đi làm.

"Tôi đến hay không thì có gì khác? Đằng nào cũng bị đình chỉ tạm thời." Sầm Dao mặc quần bò và hoodie, xách theo bình nước đi tưới vườn cây của mình. Ở thời đại hiện giờ, trừ sở thích cá nhân và nghiên cứu chuyên môn ra thì hầu hết mấy công việc này luôn do AI làm thay.

"Sầm Dao, đừng có cáu bẳn, đây là vì muốn tốt cho cậu." Steve là bà mẹ già, luôn coi Sầm Dao như con trai nuôi, con trai tới tuổi phản nghịch, mẹ già sầu muốn chết. Sầm Dao nghe anh ta lải nhải là nhức hết cả đầu, vội vàng cắt ngang giáo dục tư tưởng của Steve: "Tôi kết hôn, đang trong thời gian nghỉ tân hôn."

Đầu kia tắt tiếng, một giây sau, Steve rú lên: "Cậu kết hôn khi nào sao tôi không biết!"

Tiếng la này khiến phòng thí nghiệm nổ tung, nháy mắt Sầm Dao nghe được vô số âm thanh chồng lên nhau: "Uầy vãi thầy kết hôn rồi á!"

"Thầy ơi mình còn trẻ còn khỏe mà sao lại nghĩ quẩn kết hôn vậy?!"

"Mẹ nó thế là tôi mất cơ hội rồi."

"Alpha hay Beta thế?"

"Má nó Jasmine, đầu bà dùng để trồng cây hả, Beta mà kết hôn với thầy thì lấy đâu ra được duyệt?"

Sầm Dao nghe họ nhao nhao, vươn tay sờ lá bạc hà: "Sắp, tuần sau trang thông tin của chính phủ sẽ có thông báo."

Bên kia vẫn còn đang kích động hú hét, bỗng mọi thứ trở nên yên tĩnh, một giọng nói nhẹ nhàng vang lên: "Sầm Dao, Fujimogawa đây."

Sầm Dao ờ một tiếng.

Người đầu kia đã giải tán, quyền trò chuyện giao cho Fujimogawa. Gã hỏi: "Alpha của mày là ai?"

Sầm Dao không thích kiểu nói này lắm, nhưng cũng không phản bác: "Heinz Norman."

Giọng nói êm ái của Fujimogawa lập tức biến mất, gã chửi một tiếng: "Heinz Norman nào cơ?"

"Còn ai vào đây nữa, cha nội xóc lọ 10 năm đó." Sầm Dao cười: "Nghe giọng mày có vẻ ao ước nhỉ?"

"Đù má, bố mày là ghen ghét đó Sầm Dao, mày được cái vận cứt chó gì vậy." Fujimogawa im lặng nửa ngày mới nói tiếp: "Nhưng thôi, là ổng cũng không lạ, chẳng trách đầu não lại đồng ý đơn kết hôn của mày."

"Mày là Alpha mà?" Sầm Dao nói: "Sao biết nhiều về Heinz Norman vậy?"

"Tình yêu không phân biệt giới tính ok, biết nhiều thì làm sao, tao cũng tốt nghiệp từ trường quân đội thủ đô ra chứ mày tưởng à?" Fujimogawa nói: "Bọn tao học cùng khóa, nhưng mà Heinz Norman ấy, nhân vật phong vân, lúc ấy cả trường không ai không muốn làm nháy với ổng."

Bạc hà đã hút no nước, Sầm Dao ngồi xổm nhìn mảng lá xanh biếc khoe ra sự sống dưới ánh mặt trời, hỏi: "Bao gồm cả mày hả?"

"Bao gồm cả tao." Fujimogawa chưa từng dối trá về dụ.c vọng của mình: "Nếu mày tới học ở trường quân đội thủ đô thì mày cũng sẽ thế thôi."

"Còn lâu ấy." Sầm Dao nói: "Em mới 20 anh ạ, lúc các anh tốt nghiệp, em còn đang nghịch bùn."

Fujimogawa: "... Cút."

Sầm Dao nhìn con kiến đi ngang qua dưới bùn đất, nghe Fujimogawa hỏi: "Sao lại xin kết hôn?"

"Quá khổ." Sầm Dao nói: "Mấy cái kì độ.ng dục đó không phải để trải qua một mình."

"Với cả." Sầm Dao vươn tay gảy con kiến xuống dưới: "Tiêm nhiều thuốc ức chế không tốt cho não. Tao tiêm hai năm cảm giác sắp thiểu năng rồi."

Fujimogawa: "..."

Thuốc ức chế là phát minh của viện khoa học, được sử dụng nhiều năm, kỹ thuật và thành phần hoàn hảo đến không thể hoàn hảo hơn, không bao giờ có chuyện tác dụng phụ, Sầm Dao đến tìm cớ cũng lười nữa.

Nhưng, đối phương là Sầm Dao, vậy cũng không hẳn là không thể.

Fujimogawa thở dài: "Vậy mày chuẩn bị làm hôn lễ à?"

"Không." Sầm Dao nói: "Đâu có rảnh, qua kì độ.ng dục tao sẽ trở lại, tranh thủ trước khi hết tháng làm đợt kiểm nghiệm thứ ba với Thiên Xu."

Nói đến đây, Fujimogawa lại bực mình: "Sầm Dao, không phải tao muốn giội nước lạnh, nhưng tổ mình có khác gì bị từ bỏ rồi đâu. Mày bỏ gian tà theo chính nghĩa đi, đừng làm series Bắc Đẩu nữa, làm hai năm vẫn còn kẹt ở Thiên Xu. Thất tinh cái gì, mấy trăm năm chỉ thấy thất bại."

"Đó là trước khi tao đến." Sầm Dao ung dung nói: "Tao tới thì sẽ đủ bộ 7* thôi."

*Chòm sao Bắc Đẩu gồm 7 ngôi sao là Thiên Xu (Tham Lang), Thiên Tuyền (Cự Môn), Thiên Cơ (Lộc Tồn), Thiên Quyền (Văn Khúc), Ngọc Hành (Liêm Trình), Khai Dương (Vũ Khúc), Dao Quang (Phá Quân)

Fujimogawa: "Thằng chó này, không gáy thì mày chết hả?"

———————-
Nói chuyện với Fujimogawa xong, Sầm Dao đi cắt mái tóc dài ngang vai của mình.

Adam: "Cậu chủ, theo luật an toàn cho công dân Liên Bang, cây kéo trong tay cậu là vật dụng vi phạm quy định."

Sầm Dao ờ một tiếng, vứt kéo đi lấy dao cạo.

Adam điên lên: "Cậu chủ, cảnh cáo lần thứ tư, hành vi nguy hiểm như cắt tóc nên ---"

Sầm Dao khóa mỏ nó.

Thế giới lập tức yên tĩnh.

Y cắt tóc tới mang tai, chất tóc của y mềm nên cắt xong thấy nhẹ đầu thoải mái hơn hẳn.

Sầm Dao rất thích, giơ tay sờ so.ạng mãi, nhưng sợ sờ nhiều quá hói nên lại kiềm chế. Dưới sự trợ giúp của người máy gia đình, y dọn một cái phòng cho Heinz Norman.

Căn phòng này hướng về mặt trời, có cả một cái cửa sổ sát đất, đối diện với khoảnh sân dạt dào màu xanh. Nơi này vốn là phòng đàn của Sầm Dao, nhưng đã một năm y không chạm vào dương cầm, cái thứ kia bám đầy bụi rồi.

Người máy gia đình này được Sầm Dao thiết kế năm 14 tuổi, không có trí thông minh, chỉ nghe theo lệnh được lập trình. Xét về một mặt nào đó, Sầm Dao thích mấy cái máy này hơn AI nhiều.

Adam thông minh quá mức quy định. Nếu nó có được quyền khống chế EP của y, dương cầm của Sầm Dao sẽ không bao giờ dính bụi, cây cối trong sân sẽ vĩnh viễn xanh tươi mơn mởn, một ngày ba bữa của y sẽ được tính giá trị dinh dưỡng chuẩn xác, được mang lên bàn ăn vào lúc thích hợp nhất.

Nhưng những thứ này thật vô nghĩa.

5 tiếng sau Adam sẽ được gỡ lệnh cấm. Sầm Dao có thể tắt nó đi, nhưng lại bị hạn chế thời gian, cái này khiến y rất khó chịu.

Y mở EP, Heinz Norman nhắn tin cho y, nói là 3 giờ chiều nay sẽ chuyển đồ tới, hỏi có tiện cho Sầm Dao không.

Sầm Dao trả lời tin nhắn của hắn, sau đó đứng dậy tìm vòng cổ ngăn cách pheromone của mình, bảo Adam thanh lọc không khí trong nhà. Kì động dục của y sắp tới rồi, không khống chế được pheromone thả ra ngoài, trong phòng toàn là mùi bạc hà. Với độ phù hợp cao quá đáng của y với Heinz, e là đặt chân vào đây phát hai người sẽ lăn luôn lên giường.

Tuy là trong mấy ngày tới kiểu gì cũng sẽ lăn.

Sầm Dao mua đồ ăn, sau đó tới phòng thí nghiệm ở lầu ba. Y đã cho Heinz quyền ra lệnh với Adam, đến lúc đó Heinz sẽ nhắn vào EP của y.

Ba giờ chiều, Heinz đúng giờ xuất hiện ở khu B3 trước nhà Sầm Dao.

Sầm Dao mở cửa cho hắn, Heinz đóng nguyên bộ quân phục, chỉ có mũ được cởi xuống, mái tóc vàng kim rực rỡ được chải vuốt cẩn thận. Đôi mắt màu lam xinh đẹp nhìn Sầm Dao, miệng nói: "Xin chào."

"Xin chào." Sầm Dao nghiêng người để Heinz vào trong, trước cửa chính có móc treo áo bằng gỗ, y gõ vào đó bảo: "Anh có thể treo áo khoác quân trang ở đây."

Những việc này đáng lẽ sẽ có người máy quản gia làm giúp, nhưng Heinz không nói gì. Hắn lấy ra một cái hộp được đóng gói cẩn thận xinh đẹp: "Xin lỗi, tạm thời tôi chưa biết sở thích của em. Do em đang làm việc ở bộ nghiên cứu và thiết kế cơ giáp, cái này là đồ tôi làm, hi vọng em sẽ thích."

Sầm Dao nhướng mày, nhận hộp quà từ tay Heinz. Y hỏi: "Tôi có thể mở ra chứ?"

"Đương nhiên rồi."

Sầm Dao nóng lòng mở quà, y rất hứng thú với món đồ mà đối tượng kết hôn của mình tự tay làm.

Khoảnh khắc chiếc hộp mở ra, Sầm Dao trố mắt.

Heinz nói: "Đây là mô hình của cơ giáp tôi sử dụng, tên nó là ---"

"Huyền Quang." Sầm Dao nói: "Tôi biết."

Y cẩn thận đóng nắp hộp: "Tôi rất thích." Y ngồi xuống lấy dép lê cho hắn: "Dép lê đặt mua hai tiếng trước, chắc sẽ vừa với anh."

Sầm Dao đứng dậy, khoanh tay nhìn bàn tay thon dài với khớp xương rõ ràng của Heinz cởi cúc quân phục.

Trang phục của quân đội luôn rất đẹp, do nhà thiết kế danh giá cầm bút, tổng hợp sự kỉ luật, chinh phục, cùng với vẻ đẹp sức mạnh của cơ thể nam tính mà thành.

Heinz vai rộng eo hẹp, quân phục lộng lẫy ôm lấy những đường cong cơ bắp đầy sức mạnh của hắn. Hắn nhanh gọn, không hề lộn xộn cởi cúc kim loại, rồi cởi xuống dây xích nối giữa khuy áo, sau đó là ghim cài, một loạt động tác nước chảy mây trôi, có thể nói là cảnh đẹp ý vui.

Bên trong là chiếc áo sơ mi trắng, phác họa cơ ngực cân đối khỏe đẹp của Heinz, hormone giống đực phả vào mặt.

Sầm Dao huýt sáo trong lòng.

Y dẫn Heinz vào trong: "Bên trái là phòng bếp, nhưng cũng không để làm gì, trang trí thôi. Bên tay phải là phòng tắm, không có chức năng AI hỗ trợ nào hết, không biết anh có quen không, nếu không quen thì để mai tôi bảo Adam cài cho anh."

Nhà Sầm Dao rất khác lạ.

Đây là ấn tượng đầu tiên của Heinz, không chỉ có bên ngoài là một rừng xanh biếc, ngay cả nội bộ kết cấu và bài trí bên trong đều có hương vị "xưa cũ".

"Em không thích AI à?" Heinz đứng ở cầu thang, nhìn thẳng vào Sầm Dao có tầm mắt ngang mình vì đang đứng trên hai bậc.

Omega chỉ mặc một chiếc áo hoodie màu trắng và quần bò màu lam, phong cách ăn mặc trong nhà thoải mái. Y và căn biệt thự này toát lên vẻ mềm mại ấm áp, nhưng cũng càng khiến Sầm Dao thêm nhỏ bé. Y đã cắt phần tóc dài ở cổ, toàn bộ ngũ quan không được che giấu hiện ra. Khi Sầm Dao giương mắt nhìn về phía hắn, Heinz mới phát hiện, hóa ra Omega với khuôn mặt hiền dịu tinh xảo này lại có ánh mắt rất sắc bén.

"Không thích." Hắn nghe được Omega nói.

Hai người tới lầu hai, Sầm Dao đặt tay lên chốt cửa, dùng sức mở ra.

"Nếu anh muốn, mai tôi sẽ để Adam tiếp quản hệ thống phòng anh." Sầm Dao nghiêng người để hắn đi vào, căn phòng sáng sủa sạch sẽ hiện lên trước mắt cả hai: "Phòng anh anh muốn thay đổi thế nào cũng được."

Sầm Dao do dự một hồi, nói tiếp: "Theo lý thuyết thì sau khi kết hôn, chúng ta nên ngủ chung giường." Y ngẩng lên đối diện với Heinz: "... Tôi tạm thời chưa làm được, cần thêm chút thời gian."

Heinz gật đầu: "Tôi cũng nghĩ vậy."

————————-
[Tác giả có lời muốn nói]:

Nhớ kĩ cái mồm hai người hôm nay đấy nhé, cái gì mà tạm thời không ngủ chung giường được, đánh rắm vừa thôi.

—————————

Hiệu suất của Heinz rất cao, khi bữa tối Sầm Dao đặt được mang đến, hắn đã sắp xếp xong đồ đạc. Sầm Dao đang ở trong bếp lấy bộ đồ ăn, thấy Heinz thì bảo: "Tôi đặt đồ Nhật, hi vọng anh ăn được."

Heinz ừ một tiếng, vào phòng bếp rửa tay. Nhà Sầm Dao không có AI nên rất nhiều việc phải tự làm, tạm thời hắn chưa quen lắm.

Heinz quan sát trình tự xếp bộ đồ ăn của Sầm Dao, phát hiện hầu hết dụng cụ trong nhà này đều làm bằng thủy tinh. Hắn hỏi: "Có cần tôi giúp gì không?"

"Tạm thời không cần." Sầm Dao đã kéo ghế ra ngồi xuống: "Anh cứ tự nhiên đi."

Heinz ngồi xuống đối diện Sầm Dao, khi cầm đôi đũa bằng gỗ, hắn đột nhiên ngửi được một mùi bạc hà trong veo. Mùi hương này vừa thanh lại vừa cháy bỏng, Heinz cảm thấy nó như một mồi lửa, thuận theo cánh tay đang cầm đũa bò lên lồ.ng ngực, nháy mắt khiến cả người hắn bốc cháy.

Hắn kiềm chế đặt đũa xuống, đối diện với ánh mắt nghi hoặc của Sầm Dao. Rất nhanh, nghi hoặc trở thành hiểu ra, Sầm Dao vươn tay sờ gáy: "Xin lỗi, kì độ.ng dục của tôi sắp tới, tôi không khống chế được pheromone."

Sầm Dao ra lệnh cho Adam thanh lọc không khí trong phòng. Trước khi Heinz đến y đã đặt mua một đống thuốc thư giãn cho Alpha, đề phòng có chuyện.

Nhưng Heinz từ chối. Hắn lại cầm lên đôi đũa gỗ, trạng thái có vẻ đã trở lại bình thường. Đây là một loại cảm giác rất mới lạ, lần đầu tiên trong 28 năm, Heinz Norman bị pheromone của Omega ảnh hưởng. Khoảnh khắc tiếp xúc với hương vị đó, giống như là bản năng của hắn thức tỉnh, bất cứ mâu thuẫn nào chưa kịp dậy lên đã mất sức phản kháng.

Sầm Dao đầy hứng thú chống cằm nhìn hắn: "Thú vị thật đấy, lần đầu tiên anh bị pheromone ảnh hưởng nhỉ, cảm giác thế nào?"

28 năm cuộc đời của Heinz Norman như một truyền thuyết. Gia thế hiển hách, từ nhỏ đã tiếp nhận nền giáo dục tinh anh nhất cao cấp nhất; 15 tuổi không phụ sự mong đợi của mọi người tiến vào trường quân đội thủ đô, tốt nghiệp với thành tích xuất sắc; gia nhập quân đội, sau đó là tích lũy chiến công, từng bước leo lên cao, trở thành thiếu tướng trẻ tuổi nhất trong lịch sử Liên Bang.

Fujimogawa nói trong khóa năm đó, Heinz Norman đứng trên đỉnh kim tự tháp của tất cả Alpha, không chỉ có tinh thần lực và nền tảng cơ thể, điều khủng bố nhất là khả năng khống chế bản thân của hắn --- Hắn chưa từng tiến vào kì nhạy cảm.

Thậm chí ngay cả mùi pheromone của hắn cũng chỉ xuất hiện trong tư liệu bí mật được mã hóa.

Sầm Dao nhấp một ngụm trà xanh, nhìn khuôn mặt trầm tĩnh của đối phương: "Không phải trải qua kì độ/ng dục có phải rất thoải mái không? Bản thân sở hữu tất cả quyền khống chế cơ thể, không khát vọng ôm hay hôn, không phải là nô lệ dụ.c vọng chỉ biết giao phối. Thậm chí anh không cần tới thuốc ức chế, cảm giác cái thứ đó chảy vào trong máu ghê chết đi được, cứ như là có con rắn trườn quanh vậy."

Heinz không có cảm xúc gì với lời nói đầy gai của Sầm Dao, sắc mặt hắn rất bình tĩnh, trần thuật sự thật: "Không khống chế được kì độ//ng dục và pheromone của mình là do em quá yếu."

Bầu không khí đột nhiên đóng băng, sự điêu luyện thành thạo của Sầm Dao biến mất sạch, đèn chân không trên đầu do y tự lắp lẳng lặng tỏa ánh sáng trắng. Sầm Dao ngả người ra sau, nhẹ nhàng vứt đũa lên thảm tre kê dưới bát đĩa, phát ra một âm thanh giòn tan. Y nói: "Thật sao?"

Sự không thoải mái này chỉ như một khúc nhạc đệm. Cả hai đều là người trưởng thành, dối trá duy trì bình yên không phải việc khó, khi Sầm Dao tắm rửa xong lên lầu, hai người thậm chí còn có thể chúc nhau ngủ ngon.

Đêm đã khuya, Sầm Dao mở cửa sổ trong phòng - hành động này cũng bị Adam cấm, nhưng cảnh báo của nó thường chẳng có tác dụng gì. Cứ việc Adam nhượng bộ nói với Sầm Dao rằng nó có thể mô phỏng mùi sương đêm hòa với bùn đất ngoài cửa sổ mà y muốn, Sầm Dao cũng chỉ ừ một tiếng, sau đó tắt EP.

Mặt trăng nhân tạo ngoài cửa sổ tỏa ánh bạc, Sầm Dao rót ly rượu ngồi trước cửa sổ vừa uống vừa ngắm. Y mở bảng hệ thống ra tiếp tục tính công thức, thứ này rất mài mòn kiên nhẫn, cái khác Sầm Dao không có, nhưng ở phương diện này kiên nhẫn của y lại nhiều đến mức không có chỗ vứt.

Trong không khí dần lan tỏa mùi bạc hà, đợi tới khi mùi nồng đến mức hơi sặc, Sầm Dao mới nhận ra đó không phải mùi bạc hà y trồng, mà là pheromone của y.

Y mất kiên nhẫn "chậc" một tiếng, lưu lại bảng công thức, xuống lầu lấy thuốc ức chế. Khi đi qua phòng Heinz, Sầm Dao bước chậm lại. Y chợt nảy ra một ý tưởng vui đùa, đứng trước phòng Heinz, pheromone vị bạc hà mát lạnh thoát khỏi kiềm chế, thoải mái phủ khắp không gian.

Sầm Dao đứng ở cửa mấy phút cũng không nghe thấy động tĩnh gì. Y nửa thất vọng nửa tiếc nuối xuống lầu, lấy thuốc ức chế ra, cắm chiếc kim lạnh lẽo nhọn hoắt vào trong mạch máu, cảm giác dòng thuốc chảy vào người khiến y phát hoảng. Đúng lúc này, Sầm Dao nghe thấy Adam nói: "Cậu chủ, thiếu tướng Norman sử dụng phòng tắm, đồng thời ở 2 phút trước đặt mua thuốc ức chế cho Alpha."

Sầm Dao vui vẻ bật cười.

7 giờ sáng hôm sau, Heinz lau tóc, để trần nửa người trên bước ra khỏi phòng tắm.

Giọt nước trượt xuống theo đường cong cơ bắp có thể nói là hoàn mỹ của nam Alpha, lướt qua cơ ngực cường tráng, thuận theo cơ bụng thấm ướt đồ lót, biến mất trong mảng màu thẫm.

Heinz lấy khăn tắm xuống, mái tóc vàng vẫn sáng chói, chỉ có đôi mắt lam không còn phẳng lặng như trước. Trong không khí có một mùi đàn hương rất đặc biệt, là hương cuối xen lẫn với cảm giác trong veo khi núi băng tan rã, hoàn mỹ hòa tan chút đắng chát của đàn hương.

EP cá nhân biểu hiện hắn sắp tiến vào kì nhạy cảm, mọi chỉ tiêu của cơ thể lệch khỏi giá trị tốt nhất.

Heinz thở hắt ra, giọt nước trên da thịt đã bị nhiệt độ cơ thể quá cao của hắn làm bốc hơi. Cả đêm hôm qua hắn như nằm trong bụi bạc hà, mùi thơm nồng ấy thấm vào từng lỗ chân lông, hòa vào trong máu, để hắn dâng lên dụ.c vọng mãnh liệt chưa từng có. Trong một khoảnh khắc, thậm chí hắn muốn mở cửa phòng ra, vò nát Omega đang tỏa mùi bạc hà đó vào lồ.ng ngực mình.

Dụ.c vọng nguyên thủy không lí do lại ngang ngược.

Heinz mặc quần áo xong ra khỏi phòng thì mùi bạc hà kia đã tan. Hắn cúi xuống, trông thấy Omega mặc áo sơ mi ở lầu 1 ngẩng lên đối mặt với mình. Omega nhẹ nhàng thoải mái, tràn đầy sức sống nói với hắn: "Buổi sáng tốt lành, thiếu tướng Norman."

Heinz kéo ghế ngồi xuống, bữa sáng hôm nay là sandwich. Omega ở đầu kia đã đoan trang cầm dao nĩa, tao nhã cắt đồ ăn. Y nói: "Thiếu tướng Norman, tai anh đỏ hết rồi kìa."

"Kít", tiếng dao bạc ma sát với đĩa sứ rất chói tai. Heinz ngẩng lên nhìn Sầm Dao, đôi mắt lam lạnh lẽo tràn đầy không vui.

Uy thế của Alpha không hề có tác dụng với Sầm Dao. Y cầm cốc sữa chầm chậm uống, hả hê nói: "Heinz, anh làm thế không có tác dụng với tôi đâu. Với độ phù hợp của pheromone chúng ta, tôi sẽ cho là anh đang tán tỉnh tôi."

Giọng Sầm Dao mềm mại, âm thanh lại khiến Heinz vòng đi vòng lại cả trăm lần. Trong một phút, đôi mắt lam xinh đẹp của Alpha đối diện tràn đầy cú sốc, như thể đang nói "sao cậu có thể không biết xấu hổ như vậy!".

"Ha ha ha ha ha ha." Sầm Dao đặt ly xuống, cười ngặt nghẽo, y thậm chí cười tới mức không thở nổi, giơ tay đập bàn.

Ngay khi Sầm Dao cười thành tiếng, Heinz đã đặt dao nĩa xuống. Hắn biết mình không nói lại Sầm Dao, đợi y cười xong mới bình tĩnh nói: "Tôi xin lỗi vì những vì mình đã nói với em hôm qua."

Sầm Dao mang theo ý cười nhìn hắn: "Ừ, còn gì nữa?"

Heinz rất thành khẩn: "Tôi thật sự xin lỗi."

Nam Alpha ngồi đối diện mặc chiếc áo sơ mi trắng phẳng phiu, phác họa bờ vai rộng. Mái tóc vàng xõa tung khiến hắn trông ôn hòa hơn rất nhiều, trong đôi mắt lam cũng có sự hối lỗi chân thật. Sầm Dao nhìn hắn một lúc lâu, lâu đến mức Heinz cũng mất tự nhiên, y mới à một tiếng.

Y nói: "Được rồi, tha thứ cho anh đó."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com