Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 35: Cà tím nướng miso (4)

Đêm muộn hôm đó, khi Sakura đang nghiên cứu một trong những bài báo cáo cô mang về từ khu phức hớpj Senju, cô cảm thấy một luồng chakra quen thuộc tiếp cận phòng mình từ bên ngoài. Liếc về phía cửa sổ, cô bé khúc khích cười, nhìn thấy Genma trong bộ đồng phục ANBU, đang chuẩn bị gõ vào tấm kính.

"Vào đi, Dango-san," cô bảo anh, nhanh chóng kích hoạt các ấn phong im lặng. Thật lạ khi Genma vào trong, vì anh luôn chọn quan sát từ những cái cây gần nhà hoặc mái nhà, nhưng cô rất vui khi anh đã vào đây. Đã lâu rồi cô không nhìn thấy hay cảm nhận thấy anh trong đội bảo vệ Naruto.

Genma đẩy cửa sổ lên hết cỡ để trèo vào trong, và nhanh chóng kéo rèm cửa lại, trước khi đẩy mặt nạ sang một bên đầu. "Hey, Hồng Hào," anh cười, bước tới. "Em đang làm gì mà thức muộn thế?"

"Chỉ đọc vài quyển sổ mỏng thôi," Sakura đáp và gác cuốn sổ sang một bên. Đứng dậy, cô ôm anh quanh hông và bị véo má đáp lại. "Ái, đừng làm vậy!"

Anh khúc khích, lấy ra một cây senbon trước khi ngậm nó vào miệng. Nhìn thấy ánh mắt nghi hoặc của cô, anh đảo mắt, "Không, nó không có độc đâu. Mấy cái có độc ở đây này," anh chỉ vào túi đeo bên trái.

Sakura trầm ngâm và ra hiệu cho anh ngồi lên giường. Khi anh đã thoải mái và đưa mắt nhìn quanh phòng, cô hỏi, "Không phải em không thích anh đến thăm, hay không nhớ anh, nhưng anh làm gì ở đây vậy?"

Genma cười đảo cây senbon trong miệng và tựa khuỷu tay lên đầu gối để họ ngang tầm mắt. "Anh vừa trở về từ một nhiệm vụ dài và nhàm chán và tưởng tượng xem anh ngạc nhiên thế nào khi về nhà và mọi người đang nói về nhà cung cấp dango yêu thích của anh."

"Ồ," cô thở dài và cố gắng kìm lại ham muốn xoa thái dương, "Mọi người ở đây là ai và họ đang nói gì vậy, Dango-san?"

Mắt dịu lại, anh ngả người ra sau một chút, "Bọn anh ra ngoài uống vài ly với Asuma, Gai... có cả Hatake và một vài người bạn nữa. Đừng phòng thủ hay gì cả," anh nhanh chóng nói với cô, nụ cười trở nên ngượng ngùng hơn, "nhưng Asuma nói với anh rằng em và bố mẹ đã trải qua một chuyện khá khó khăn."

"Shinobi các anh đều thích tám chuyện, phải không?" Sakura đáp lại một cách hài hước. Thành thật mà nói, cô không ngại Genma biết.

"Nghe này, anh ta chỉ mở miệng vì biết anh hay ở gần em, kiểu kiểu vậy. Em đang cảm thấy thế nào?" Và điều đó thật kỳ lạ? Anh là người đầu tiên, người duy nhất hỏi cô điều đó. Những người khác, kể cả bố mẹ cô, đều lảng tránh chủ đề thay vì hỏi cô cảm thấy thế nào. Ngay cả Inoichi-oji cũng chẳng hề hỏi thẳng ra như vậy.

Với nụ cười nhỏ nhưng biết ơn, Sakura nói, "Em không phải lúc nào cũng ổn. Em vẫn gặp ác mộng khi ngủ một mình, nhưng buổi trị liệu đã giúp em khá hơn. Em sẽ ổn thôi. Cảm ơn anh, Genma-san."

"Cảm ơn gì chứ, nhóc?" anh thì thầm và với tay qua vuốt tóc cô. "Nghe này, anh không biết phải nói gì, đặc biệt là với một đứa trẻ, nhưng ừm..." anh hắng giọng và lấy ra một cuốn trục. Với một chút xung động chakra nhỏ, anh triệu hồi nó, lấy ra một con thú nhồi bông với thân hình to và những cái chân nhỏ. "Nó là một con gấu. Cô bán hàng nói rằng em có thể dùng nó làm gối. Anh biết em thích sách hơn, nhưng em rất thích thú với mấy con thú nhồi bông ở lễ hội, nên anh nghĩ..."

Sakura cầm lấy con gấu bông, nhìn đôi tai tròn và độ mềm mại của nó, trước khi nhìn Genma đang ngượng ngùng. Cô không thể kìm nén được tiếng cười. Trong một kiếp, Shiranui Genma mua đồ uống cho cô sau lưng Shizune, và trong kiếp này, anh đã biến hình để vào cửa hàng đồ chơi mua cho cô một con gấu mềm mại.

"Ừ, anh biết rồi," anh thở dài, nhìn xuống, "Anh sẽ đem nó trả lại."

"Không, không," cô ôm nó chặt hơn. "Em thực sự thích nó! Cảm ơn anh."

Khi anh ngẩng lên và thấy cô vuốt ve con gấu, anh cười, có vẻ hài lòng. "Tốt, vì anh phải ngụy trang để đến chỗ đó và mua nó." Sakura lại phá lên cười và Genma cũng cười khúc khích theo. "Anh có một danh tiếng để giữ gìn, nhóc ạ. Không thể cứ thế đi loanh quanh với một con gấu bông khổng lồ được."

"Vâng, vâng," cô đảo mắt. "Các cô gái sẽ nghĩ gì chứ, phải không?"

Mắt Genma mở to trước lời nói của cô, và anh lẩm bẩm điều gì đó nghe như, "Mình sẽ giết thằng Hatake. Thằng khốn đó đang nói gì trước mặt trẻ con vậy?"

(Genma: Tất cả là tại Kakashi. 

Kakashi: Tất cả là tại Shisui.

Shisui: Ê tui hổng liên quan nha)

Cô mím môi để kìm lại trận cười khúc khích nữa nhưng không xác nhận hay phủ nhận lời nói anh. Sẽ không đâu, Kakashi không hề kể gì về cái tính playboy của Genma, nhưng Sakura khá chắc chắn rằng tính cách của anh sẽ không khác nhiều so với thời điểm trước khi anh hẹn hò với Shizune.

"Nói về các quý cô," anh nói to hơn một chút, vẻ mặt cẩn trọng không bộc lộ nhiều cảm xúc. "Em đã gặp một vài người thú vị, phải không?"

"Vâng ạ," cô gật đầu, nghiêng đầu khi cố tìm ra ẩn ý trong câu nói này. "Senju Tsunade và Katō Shizune. Họ đã giúp chúng em và chữa trị cho bố mẹ em."

"Cô ấy thế nào rồi?"

"Cô ấy?" Sakura hỏi với nụ cười ranh mãnh. "Ý anh là Tsunade-sama sao?"

Cố nuốt cục nghẹn trong cổ họng, Genma lắc đầu, "À, là Shizune. Cô ấy ổn chứ? Asuma nói họ có thể sẽ sớm đến thăm Konoha, nhưng họ đã đi nhiều năm rồi."

"Anh biết Shizune-san à?"

Anh ấy có nhận ra vệt đỏ ửng trên gò má mình không ta? Sakura cố gắng kìm nén phản ứng đang trào dâng, nhưng ở bên trong, cô đang reo hò cùng với Inner. Đây là gì chứ? Genma thực sự đã có tình cảm với Shizune ngay cả trước khi họ bắt đầu hẹn hò sao? Nhưng làm thế nào chứ? Chị ấy đã rời đi nhiều năm rồi...

"Ừ, bọn anh là bạn cùng lớp và trở thành bạn bè trước khi cô ấy rời khỏi Konoha. Lần cuối anh gặp cô ấy là..." anh dừng lại, nhìn đi chỗ khác khi cây senbon trong miệng nhấp nhô lên xuống. "Khi cô ấy lên chūnin, anh đoán vậy? Sau đó cô ấy rời đi."

"Ồ, em hiểu rồi," Sakura gật đầu thấu hiểu. Chàng trai này đã si mê từ thời thơ ấu cơ à? Sakura đang có một ngày vui vẻ! "Chà, theo những gì em thấy, chị ấy ổn. Cũng rất xinh đẹp nữa," cô nhếch mép khi anh quay đầu lại nhìn cô. "Anh sẽ tự mình thấy khi chị ấy về thăm cùng Tsunade-sama thôi."

"Phải rồi. Ừ, điều đó..." Genma hắng giọng và đứng dậy, đi về phía cửa sổ. Khi Sakura quan sát từ chỗ ngồi trên ghế, miệng anh cong xuống thành cái cau mày. "Thằng nhóc gây rối đó vẫn ổn chứ?"

Cho rằng anh đang nói về Naruto (và khéo léo chuyển chủ đề), Sakura mỉm cười, "Ừ, cậu ấy cũng ổn. Anh không ở đây khi bọn em rời làng à?"

"Anh không nói đùa khi nói đã đi một nhiệm vụ dài mà. Nghe nói thằng nhóc đó khá rối bời."

Cô bé mang vẻ mặt chua chát tương tự, "Đôi khi, em thực sự ghét mọi người," cô thở dài. "Em được kể rằng một vài tên ngốc đã tệ bạc với cậu ấy, nhưng giờ bọn em đã về rồi, nên..."

Anh gật đầu, lại gần véo má cô lần nữa khi Sakura cảm ơn anh vì món quà và vì ghé thăm, rồi tan biến vào bóng tối bên ngoài. Mang con thú nhồi bông mới lên giường, Sakura ôm nó chặt khi chìm vào giấc ngủ, nghĩ về việc cô biết ơn những người trong cuộc đời mình biết bao.

Còn Genma? Chà... họ chắc chắn sẽ trở thành bạn nhậu một ngày nào đó.

Lời tác giả:

Xin chào!! Chúc tất cả mọi người cuối tuần vui vẻ nhé🥰

Tui không nghĩ mình có nhiều điều phải nói về chương này. Sakura tiếp tục nghiên cứu các cuốn trục từ kho lưu trữ của tộc Senju một cách cần mẫn, Đội Ro là một mớ hỗn độn nói chung, Shin và Sai nhận nhiệm vụ mới và Genma đang vô cùng đáng yêu như một người chú (liệu Sakura có đóng vai trò làm mai cho anh ấy và Shizune không? Ồ YESSS NÓ ĐÓ!!)

À, giờ các bạn cũng biết Sakura đã làm gì với người phụ nữ tội nghiệp dám tàn nhẫn với bé Naruto rồi đấy. Chúng ta có cảm thấy tội lỗi không? Khum nhaaaa 

Như mọi khi, tui rất vui được trò chuyện với mọi người trong phần bình luận!!💕

(Hết chương 35)

P/s (Lời người dịch): helu mn, lại dịch xong 1 chương, con đường sắp đến đích rồi, còn 15 chương cuối thôi. Cố lên!!!! Tui đã xong nhiệm vụ của tuần này rùi, tuần sau lại gặp mn nha. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com