Chương 9: Nguyệt như câu nhân như ngọc
"Ta luyến đồng? !...... Câm miệng, ta thế nào luyến đồng ! !...... Được rồi, ta quả thật có điểm luyến 'Đồng' ......"
Tại kia thiên buổi tối bị Severus châm chọc một phen sau, Lucius tuy rằng ngay từ đầu có chút thẹn quá thành giận, dù sao cho dù hắn danh sách bên ngoài nhưng là 'Luyến đồng' vẫn là có chút khác người , nhưng là ở Severus đi rồi, Lucius một người ở thư phòng lý ngốc , ngược lại có điểm nhẹ nhàng thở ra cảm giác, tựa hồ hắn luôn luôn tại rối rắm nào đó dạng sự tình bị giải quyết , tựa như nhân loại đối với 'Siêu ta' hòa 'Bản ta' lạp xả, là đạo đức hòa dục vọng giác trục. Trước đó, Lucius một mặt cảm thấy chính mình duyệt tẫn Thiên phàm không có khả năng hội tái ở một cái hài tử trong tay, hơn nữa chính mình có đủ tư cách thê tử, người thừa kế, nếu là làm ra nào đó quyết định nhất định hội đối Malfoy gia sản sinh nhất định ảnh hưởng, nhưng là hắn lại khống chế không được đi tiếp cận hắn, giữ lại hắn, thậm chí làm ra có chút mạo phạm hành động, lặng lẽ may mắn này hành động không có bị phát hiện, lại mâu thuẫn hy vọng bị phát hiện. Mà hiện tại, Severus trong lời nói, giống như là đại hắn làm ra lựa chọn, làm cho không cần tái rối rắm trong đó.
Malfoy gia chủ thư phòng lý yên lặng , tựa hồ có cái gì ở nổi lên , có cái gì ở lên men , mà một khác chút có lẽ đã muốn dâng lên mà ra......
"Tốt lắm, ta Lucius Malfoy khi nào thì sẽ vì loại chuyện này rối rắm ! chớ nói hiện tại chỉ là có điểm hảo cảm, cho dù là thật sự ! Slytherin nhất định phải nhận được chính mình muốn ...... Hết thảy !" Lí thanh ý nghĩ sau, Malfoy tộc trưởng tao nhã đứng dậy, toàn chạy bộ ra thư phòng, bạc kim sắc áo choàng tóc dài ở ngọn đèn hạ nắng làm cho người ta chói mắt, vĩnh viễn là như vậy hoa lệ tao nhã......
"Bất quá, Tiểu Long...... Xem như, đẳng xác định rồi nói sau......" Vẫn duy trì khoái trá tâm tình, Lucius đồng học rất nhanh đầu nhập vào hắn mỗi ngày công tác trung, hoàn toàn không có suy xét đến vạn nhất nhân gia nếu không tiếp thụ hắn làm sao bây giờ, bạc kim sắc kiêu ngạo ở Đông Phương nơi này hội áp dụng sao? Chúng ta mỏi mắt mong chờ......
Ở lần trước 'Ma lực bạo động' sau Đông Phương theo sau hãy thu đến đến từ Malfoy trang viên một loạt trị liệu ma dược, khác phụ một phong hoa lệ thư tín, dặn một đống 'Ma lực bạo động' sau nên chú ý chuyện tình, đương nhiên này đó nội dung bị bao vây ở càng nhiều hơn nữa càng hoa lệ quý tộc can thiệp từ ngữ bên trong, nhìn xem Đông Phương luôn luôn gặp biến không sợ hãi mặt đều có chút run rẩy , theo này phong thư thượng hắn nguyên vẹn nhận thức đến tây phương quý tộc là một loại cái dạng gì sinh vật...... Bất quá, nghĩ đến Lucius viết này phong thư thời điểm bộ dáng, có lẽ Draco không được tự nhiên là có di truyền căn cứ cũng không nhất định......
Đoạn nhỏ khúc chiết đó rất nhanh trôi qua, Đông Phương ở lần phản thệ trước tuy rằng nội lực tăng tiến nhưng chung quy vẫn không tiến thêm bước nữa. Sau khi trải qua chuyện lần trước, Đông Phương phát hiện ma lực cùng nội lực là một, hiện tại hắn dùng nội lực thực nghiệm một ít ma pháp. Đối vơi sma dược Đông Phương vẫn cẩn thận nghiên cứu, tựa như thiên tài đại bảo không thể ăn bậy, ma dược cũng vậy, phù thủy uống ma dược không có việc gì nhưng hắn tu luyện nội công nên cũng không dám ăn bậy, nội công của Đông Phương là từ Quỳ hoa bảo điển, thuần âm như vậy không thể ăn vật cực dương, phù thủy tây phương không nghiên cứu cái này, vì ma lực của họ là trời sinh, không có thuộc tính. Lần trước may mắn Lucius cho hắn uống ma dược ôn hòa, nếu không họa vô đơn chí, Đông Phương nghĩ tới cũng không nhịn được nhíu mày, đáng thương Lucius phải cống hiến ma dược trân quý hắn cất dấu gửi qua, nhưng là Đông Phương ca ca chính mình ngồi điều tức nửa tháng một lọ cũng không động ...
Nguyệt hàn như câu, đêm nay Lucius đang muốn trở về phòng ngủ, không biết nghĩ thế nào liền đến Thu viên, đợi hắn ngây người trong đó hồi lâu, nhêch môi tjw giễu, liền xoay người rời đi, lại nghe đến tiếng đàn quen thuộc vang lên, Lucius dừng lại cước bộ. Suy tư nhìn về phía rừng cây, một lát sau, quý tộc bạch kim tao nhã xuyên qua hoa viên nhà mình đi thẳng về rừng cây ....
Tiếng đàn hôm nay thanh nhã lành lạnh, Lucius cảm thấy lòng người kia thực bình tính, chỉ là hôm nay sao lại đánh đàn lúc này? Hắn đi theo con đường lần trước đến
[Giáo chủ] ngay khi Luicus bước vào khu rừng, Đông Phương ngay lâọ tức nhận được tin báo
[Chuyện gì?] Tay không ngừng đàn, ngữ khí có chút không kiên nhẫn, hắn không thích bị người khác quấy rầy lúc này
[Trong rừng có người hướng đến nơi này, là Luicus Malfoy]
'Lucius Malfoy?' Đông Phương nghi hoặc lại có chút thản nhiên, [không cần ngăn cản hắn] hắn muốn nhìn xem đối phương đến đây làm gì, lần trước sao lại trùng hợp như vậy ... mắt phượng xẹt qua một tia hàn quang.
Nguyệt như câu nhân như ngọc. So với lần trước 'ma lực bùng nổ' Đông Phương hiện tại thiếu đi chút lạnh lùng lại càng thêm xinh đẹp, rõ ràng là thiếu nuên lại luôn làm cho người ta cảm thấy hắn đã trải qua rất nhiều chuyện. Lucius lẳng lặng đứng xa xa, không quấy rầy nhưng tiếng đàn lại đình chỉ
[Người tới là khách, Malfoy tiên sinh nửa đêm đến đay, không biết có chuyện gì?] giọng nói trong trẻo lạnh lùng hơi thiên nữ tính nhưng nghe trong tai Lucius lại có chút dụ hoặc
[Không có, chỉ là tò mò tiếng đàn nửa đêm] Lucius thẳng thắn ngoài dự liệu của Đông Phương, nhất là sau khi hắn đọc lá thư hoa lệ kia, chẳng lẽ lần trước hắn cũng theo tiếng đàn đến đây?
Lucius cũng kinh ngạc vì sự thẳng thắc của mình, chỉ là cảm thấy giống như hống tình nhân, khiến hắn có có chút câm nín. Đông Phương quay lưng về phía Lucius, tiếng đàn thản nhiên lần nữa vang lên, hai người không ai nói chuyện ....
Có một thì có hai, có hai thì có ba, mấy tháng tiếp Lucius đã có thói quen nghe được tiếng đàn của Đông Phương liền đi đến bên này, Đông Phương cũng có thói quen có người ngồi nghe mình đàn. Trừ bỏ mấy lần đầu Lucius dừng ở xa, sau lại đến ngồi trong đình, có đôi khi Đông Phương còn có thể chuẩn bị một ít trà bánh, ngẫu nhiên hai người còn có thể tán gẫu một hai câu. Nghe tiếng đàn Đông Phương ánh mắt Lucius luôn ngắm nhìn bóng lưng hắn, Đông Phương tự nhiên cũng cảm giác được nhưng cũng không nói gì.
Như một loại ăn ý, hai người cùng một chỗ đa phần cũng không lên tiếng nhiều, hiển nhiên cũng không an tĩnh mà là loại cảm giác trầm tĩnh, thanh bình. Luicus không nói tới thế lực quý tộc mà Đông Phương cũng không hỏi, hai người sau lưng đều điều tra nhưng cũng không lên tiếng, cả hai cẩn thận duy trì sự cân bằng vi diệu lại hy vọng có thể đánh vỡ nó ... bất quá cho dù có đánh vỡ, thì luôn có chút gì đó, bất đồng ...
Lucius không cùng Severus nói tình huống hắn cùng Đơng Phương, không, hắn chẳng hề nhắc đến trước bất kỳ ai. Bất quá thời gian trôi qua, Lucius thật ra có chút phỏng đoán lớn mật, lần đầu hắn nhìn thấy ám vệ thân thủ lưu loát, xuất quỷ nhập thần, Lucius tự nhận thực lực bản thân thua lão hồ li Dumbledore khoác da sư tử, nhưng ở giới phù thủy có thể cùng hắn sánh vai cũng đếm được trên đầu ngón tay, ám vệ kia xuất hiện trước mắt hắn thế nhưng một chút hắn cũng không nhận thấy ... Đông Phương đi vào thế giới phù thủy, nhật nguyệt thần giáo quật khởi, phương thức bọn họ giết người quỷ dị , Lucius cảm thấy mình đã tìm được đáp án, nhưng là nhìn Đông Phương mười tuổi trước mặt, Lucius lại cảm thấy suy đoán của bản thân có chút quá mức tưởng tượng .... Vẫn là người ở trên Đông Phương? Nhưng dáng vẻ ám vệ cung kính, Lucius không dám khẳng định ...
Không thể che dấu thế lực bản thân, Lucius nghi hoặc Đông Phương nhìn thấy, bất quá hắn không muốn giải đáp. Hiện tại thế lực đã ổn định, cho dù ngoạigiới có biết nơi này là đại bản doanh nhật nguyệt thần giáo thì thế nào? Năm đó thần giáo tọa lạc hắc mộc nhai, thiên hạ ai không biết? Lại có mấy ai có thể làm được gì hắn? Đông Phương nhấp một ngụm trà, ôm tâm tình xem diễn nhìn Lucius phiền não, ánh mắt Lucius nhìn hắn không phải hắn không có cảm giác, chỉ là hắn nên làm sao? Có thể đáp lại sao? Cho dù có thể, thì đáp lại như thế nào? Chẳng lẽ giống như năm đó, tìm một cái Thi Thi cùng hắn một đem phong lưu? Ha ha, Đông Phương mờ mịt, tiếng đàn dần dần nặng nề ...
Nỗi lòng tiệm khởi, quan hệ hai người khiến Đông Phương lâm vào bế tắc. Lucius phát hiện lúc mình nhìn Đông Phương, hắn sẽ sai tục chải tóc hoặc là nói sang chuyện khác, tỷ như hiện tại. Hắnkhông biết nhìn ra cái gì, hoặc lại xảy ra vấn đề gì, nhìn hắn Lucius nhíu mày hắn luôn cảm thấy y không đơn thuần là nam hài mười tuổi, mấy tháng qua có rất nhiều thứ chúng minh điểm này , ngoại trừ thân hình hắn ...
Ngay lúc Lucius không biết giải quyết cục diện bế tắc, cân bằng vi diệu giữa hai người bị một con cú mèo đánh vỡ. Đương nhiên cụ thể như thế nào, cú mèo tiên sinh cự tuyệt thuật lại, bởi vì nó bị đánh hôn mê, bị thương cự tuyệt phỏng vấn, khụ khụ, sự thật là nó đang nghĩ làm sao có thể lấy quyền lợi, bất quá khiêu chiến nhân quyền .... Khụ khụ, cú mèo quyền khả năng thắng không lớn ... được rồi, hậu sự thế nào, hạ hồi phân giải ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com