Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Part 1: Một khởi đầu khác

Một khởi đầu khác

Bóng tối dần kéo đến, cuối cùng chỉ còn lệnh hồ xung đứng đó, khi đông phương bất bại tự cười nhạo mình liền lâm vào hắc ám,'Ta cả đời này sắp kết thúc ...' hắn thở dài, thân thể không ngừng rơi xuống, hắn không nghĩ muốn làm gì để cứu mình mà là phóng túng bản thân rơi vào hắc ám, một thân hồng y, tà dương như máu...

Thẳng đến, hắn nghe được tiếng gọi lo lắng từ bóng đem truyền đến, 'Giáo chủ, giáo chủ, ngươi tỉnh tỉnh a, tỉnh a ... ngực tựa hồ bị cái gì đè nặng, đông phương cảm thấy khó thở, thế giới hắc ám làm cho hắn lưu luyến không muốn rời đi, bất quá thanh âm khóc nháo vẫn khiến hắn mở mắt. Bởi vì mất máu quá nhiều nên tầm mắt mơ hồ, cau mày, phát hiện thứ đè lên mình là một người, tiếng khóc cũng từ người đó phát ra, đông phương không hờn giận nhíu mày, tay phải duỗi ra, hung hắng chế trụ cổ người này khiến người nọ ngẩng đầu lên.

'Thiên Tầm?' đông phương nghi hoặc nhìn thụ thiếp tuyết thiên tầm, chẳng lẽ là nàng cứu ta, bất quá, nàng như thế nào lại nhỏ như vậy? Đông phương cảnh giác nhìn xung quanh, đây là nơi nào? Như vậy ... cổ quái .... [ đây là phòng ngủ hiện đại trong mắt giáo chủ] bất động thanh sắc vận công, nội tức bình thường trừ bỏ nội thương không đáng ngại, trên người không có vết thương, không có mùi máu tươi, xem ra ta hôn mê thời gian không ngắn. Xác định ngoại thương đã được người xử lí qua .... Nàng có hay không nhìn đến ... cho dù là người hắn từng yêu .... Đông phương nghĩ đến liền tức giận, tay càng thêm dùng lực ....

Tuyết thiên tầm nghĩ mình sẽ chết thì không khí bỗng trở lại, nàng biết, nàng sớm chuẩn bị tâm lý khi nàng thay quần áo cho giáo chủ phát hiện ra bí mật kia, nàng chỉ biết chính mình sẽ chết, bất quá có thể chết trong tay giáo chủ thì chẳng sao cả, thời điểm nàng nhảu xuống vách núi theo ngài đã không để ý sống chết, bất quá lúc này giáo chủ không giết nàng, tuyết thiên tầm tự nhiên cao hắng, nàng có năng lực lại đuổi theo giáo chủ của nàng....

'Giáo chủ, thiên tầm tự biết mạo phạm giáo chủ là đáng chết, nhưng thỉnh giáo chủ cho phép thiên tầm hầu hạ, khi giáo chủ khang phục sẽ tự lấy cái chết tạ tội.' Tuyết thiên tầm quỳ gối thỉnh cầu đông phương, nàng biết giáo chủ có bao nhiêu kiêu ngạo, nàng cũng tuyệt đối không cho phép kẻ nào hoen ố sự kiêu ngạo này, cho dù là chính mình cũng không thể ....

'Hừ, đứng lên đi, lần này tạm tha ngươi.' Hai người đều biết rõ nàng nói đến cái gì, bất quá đông phương không giết nàng không phải vì không đành lòng, chẳng qua hắn có suy tính thôi. Cho dù lúc thích lệnh hồ xung cũng không thay đổi dã tâm xưng bá võ lâm của hắn, huống chi chỉ là một tuyết thiên tầm, có lẽ hắn từng bị tình yêu tổn thương nhưng lệnh hồ xung lại vì nữ nhân kia đem hắn đánh xuống vách núi đen thì hắn chỉ còn lại hận, cho nên thời khắc cúi cùng cự tuyệt sự y giúp đỡ, cho dù phải chết hắn cũng muốn hạ một đao trong lòng đối phương .... Hắn là đông phương bất bại, không có kẻ nào làm hắn bị thương mà toàn thân trở ra, cho dù là người hắn thích ...

'Nơi này là đâu ... chết thiệt, cơ thể ta xảy ra chuyện gì?' đang chuẩn bị hướng tuyết thiên tầm hỏi rõ tình hình, đông phương lại phát hiện tay mình có chút nhỏ, kinh ngạc cúi đầu nhìn thân thể mình, rút nhỏ? Đây là có chuyện gì?

Mâu quang tàn nhaacn bắn về phía tuyết thiên tầm quỳ gối dưới chân hắn, nếu hắn xác định công lực vẫn bình thường, thân thể tuyết thiên tâm cũng là bộ dáng tiểu hài tử, nếu không lúc này nàng sẽ tận mệnh.

'Giáo chủ, thỉnh bớt giận. Thân thể chúng ta như thế nào nhỏ lịa, thiên tầm cũng không biết, lúc ta tỉnh lại đã thế nàu, tựa như bị biến nhỏ nhưng lại không có trở ngại. Ngoài ra, thiên tầm cũng phát hiện chúng ta hình như đi đến tương lai, một năm trước, ta tỉnh lại phát hiện chúng ta ngã vào bụi cỏ ven đường, ta dìu ngài vào gian phòng nhỏ này, trong phòng chỉ có một nam nhân ở lại, ta dùng chút thủ đoạn hỏi chút sự tình, phát hiện chúng ta hiện tại ở Tây Dương Anh quốc, London năm 1988. Ta dùng di hồn đại pháp khiến hắn nghĩ chúng ta là họ hàng xa, tạm thời không có vấn đề gì. Giáo chủ, có hay không cần ....'

Đông phương kinh ngạc nhưng cũng nhanh chóng tiếp nhận, bất quá hắn làm việc luôn cẩn thận, trực tiếp ra lệnh tuyết thiên tầm đem ốc chủ đến để hỏi, hắn tiếng anh tuy không thực tốt nhưng vẫn có thể nghe hiều, năm đó hắn tiếp xúc người tây dương mua hỏa khí cùng thuyền cùng bọn họ coi như có chút giao tình. Tuyết thiên tầm, nàng đã ở đây một năm đã đem tiếng anh thuần thục ứng dụng, dù sao có thể theo bên người đông phương giáo chủ cũng không phải kẻ ngốc.

Qua hai ba câu hỏi, giáo chủ đã đem tình hình hiểu rõ, tuy rằng không biết bọn họ đến đây như thế nào lại vì cái gì thân thể nhỏ đi, nhưng quả thật đã rời xa cái thế giới kia, cũng rời xa sóng gió giang hồ ... trong nhất thời, hắn không biết chính mình nên làm gì, từng hùng bá thiên hạ tung hoàng khắp chốn, yêu và hận đều trở thành vết bụi mờ của lịch sử, có lẽ chúng quá nhỏ bé, đến mức không hề lưu lại dấu vết ...

'Giáo chủ, bất luận thế nào, ngài đều là mặt trời mọc từ phương đông, duy ta bất bại đông phương giáo chủ!' ánh mắt tuyết thiên tầm có lẽ quá nóng nhưng lời của nàng lại làm cho đông phương bất bại không còn lâm vào mê mang, được, mặc kệ như thế nào, ta đều là đông phương bất bại!

'Được rồi, đứng lên đi, nên nhu thế nào, bổn tọa tự có tính toán.' Nói xong, giáo chủ xoay người hướng phòng ngủ, 'Từ hôm nay trở đi bên ngoài liền gọi ta Đông Phương Thắng.'

Một tháng trải quá điều dưỡng, thương thế đông phương đã hoàn toàn khỏi hẳn, ngoại thương qua một năm hôn mê đã sớm hồi phục, công phu quỳ hoa bảo điển trải qua lần trọng thương này đã nâng lên một tầng, hiện tại sắp đại thành.

Ngày qua, đông phương được tuyết thiên tầm hầu hạ hắn dùng cơm xong liền ra ngoài đi dạo, không phải giáo chủ thích dạo phố,mà hắn muốn nhanh chóng làm quen sinh hoạt ở thời đại này, sự kiêu ngạo của đông phương bất bại hắn không cho phép hắn lưu lại bất luận yếu điểm nào, thế giới này hoàn toàn bất đồng với thế giới hắn, muốn sống ở đâu phải dung nhập vào nơi đó, đây là hắn lăn lộn trong giang hồ rút ra được, giang hồ sẽ không chờ ngươi thích ứng nó chỉ bức người thích ứng, nếu ngươi không thể sẽ bị đào thải. Tuy rằng người nơi này không có gì nguy hiểm nhưng thế giới ta lớn vô kì bất hữu, làm tốt chuẩn bị mới là chính xác.

Đi trên đường cái London không chủ đích trừ bỏ lần đầu tiên có quá nhiều điều mới lạ, bây giờ đã quen hơn, chỉ có quần áo, đông phương đối với quần áo trên người mình nhíu mày. Bất quá rất nhanh hắn liền bị một người mặc trường bào kì quái đi vội vàng dời đi lực chú ý, mái tóc dài cùng gương mặt tinh xảo, đông phương tại nơi này thật ra lại dễ dàng hấp dẫn ánh mắt người khác, bất quá, nam nhân trường bào quỷ dị không bị kẻ nào chú ý, có chút kì quái. Đông phương ánh mắt chợt lóe, khinh thân đi theo, lấy thân thủ hắn nam nhân kia tuyệt không phát hiện có người theo dõi hắn, cho nên vẫn không có chậm lại cước bộ bước nhanh vào một cái ngõ nhỏ, đông phương từ xa nhìn nam nhân vào một quán bar rách nắt. Đông phương phát hiện người đi ngang qua tựa hồ đều không nhìn thấy quán bar kia, mà người ra vào quán bar đều giống nam nhân, bất luận nam hay nữ đều mặc trường bào kì quái, trên tay cầm nhánh cây nhỏ. Thoáng cân nhắc, đông phương canh lúc nam nhân đi ra, vẫn là vội vã, bất quá trên tay cầm theo vài quyển sách. Đi ngang quan chỗ đông phương, nam nhân tựa hồ thực kinh ngạc khi nhìn thấy nam hài đông phương xinh đẹp, nhưng là một cái lắc mình, hắn đã ngã thẳng tắp xuống dưới chân nam hài.

'[Sơ cấp ma dược học]? [Hoan nghênh đến thế giới phù thủy, phù thủy giới đại lý sự ]?[Sơ cấp ma pháp khái luận]? ...' Nhặt lên sách rơi trên đất cùng nhánh cây rơi ra từ tay áo nam nhân, đông phương bị tựa mấy cuốn sách hấp dẫn, nhìn sách hắn đột nhiên cảm giác được hắn tựa hồ phát hiện ra thế giới kia,từng cái từng cái đều làm hắn hứng thú, bất quá ... chán ghét nhìn nam nhân, một tay linh khởi, biến mất chỗ ngã rẽ.

Không có bất luận kẻ nài phát hiện trong góc đường phát sinh bắt cóc, thái sơn như bình thường đang dần xuống núi ...

________________________________________

Lời tác giả: đây là Đông Phương Bất Bại bản điện ảnh [Tiếu ngạo giang hồ chiĐông Phương Bất Bại] do Lâm Thanh Hà thủ vai Đông Phương Bất Bại, nơi này tuy Đông Phương Bất Bại tuy hâm mộ luyến ái nam nữ nhưng vẫn là người giết người không chớp mắt.

Mặt khác, Thiên Tầm theo Đông Phương xuyên qua chỉ là pháo hôi, ta mượn dùng một chút, tác dụng chính là kích người nào đó ghen thôi, Thoại thuyết ta chán ghét song xuyên cho nên nàng sẽ không sinh ra ảnh hưởng gì lớn đối với câu truyện .... Cuối cùng hy vọng các bạn có thể thích.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com