Chương 16: kết
Giường ngủ của thừa tướng được che phủ bởi nhiều lớp rèm voan, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng người bên trong.
"Ưm...... Ah ha......"
An Du quỳ trên giường, hai tay chống đỡ thân thể, chỗ đầu gối trắng nõn bị đệm giường cọ xát thành màu hồng nhạt, trong miệng bị dương vật của tướng quân nhét vào, chỉ có thể mơ hồ không rõ phát ra vài tiếng rên rỉ.
Thừa tướng vẫn luôn lạnh lùng cô đơn, giờ đây dường như bị chính tư thế dâm đãng vô nghĩa của mình kích thích, thân thể trắng nõn hầu như khắp nơi đều phủ một lớp phấn mỏng, biên độ động tác cũng không khỏi co lại vài phần, nhưng sau khi quất roi, người đàn ông kia không hề đồng tình, một cái tát vỗ nhẹ vào cái mông thịt săn chắc và đầy đặn của thừa tướng, giọng nói bất mãn truyền đến:
"Lão sư, đây là thái độ sám hối của người sao?" Nói xong, cặc rồng dài nóng và dày mạnh mẽ hướng vào bên trong kiểm tra vài lần, hầu như mỗi lần đều hung hăng đụ vào tâm huyệt.
"Ô......"
Thừa tướng trong miệng phát ra tiếng nức nở vô cùng xấu hổ, nước mắt trượt xuống, chậm rãi chảy qua đôi má đỏ ửng. Để không bị chỉ trích vì đã phá vỡ lòng tin với mọi người, thừa tướng lại không tình nguyện mà cọ xát qua lại kích thích cái mông trắng nõn cao gầy tinh tế của mình, cố gắng di chuyển vòng eo một cách điên cuồng, chủ động dùng hậu huyệt ướt át vuốt ve con cặc của Sở Vân Thăng.
Bị bao quanh bởi thịt nóng và ướt, trong lòng Sở Vân Thăng thở dài thỏa mãn, bàn tay lớn nắm lấy vòng eo mềm mại phía trên và đưa người hắn xuống, cưỡng ép kìm nén ham muốn va chạm về phía trước của hắn, cảm nhận được sự chủ động phục vụ hiếm có của thủ tướng.
Đầu An Du rối bời, khoái cảm quá mức mãnh liệt khiến não cậu không thể suy nghĩ được, bị đụ cả một đêm lỗ huyệt đã mềm mại và ướt át, sao có thể không ăn đủ và tham lam nuốt chửng cặc lớn của học trò oai nghiêm, mặc dù eo đã đau nhức,cậu vẫn dựa vào bản năng nguyên thủy để lắc cái mông phiếm hồng của mình hết lần này đến lần khác, nuốt chửng và ăn dương vật nóng bỏng mang lại cho cậu khoái cảm tột cùng.
Sở Vân Thăng hai mắt đỏ bừng, liếc nhìn cảnh tượng ướt át quyến rũ trước đó từng chút một, cái mông cương nghị của lão sư theo cảm giác bị địt liên tiếp từng lớp từng lớp da thịt sóng sánh, thịt mông mềm mại đầy đặn đập vào cơ bụng săn chắc của hắn, theo sự thúc đẩy ra vào phun rqa dịch huyệt khiến phần dưới cơ thể dính chặt vào trong, hai bên mông cương nghị chứa một con cặc to và dày, bị cái miệng nhỏ đỏ và ướt át bóp chặt, thịt ruột nhỏ cuốn ra ngoài theo chuyển động của dương vật.
An Du mất đi cảm xúc, vặn eo, cằm đã bị hai ngón tay to thô ráp túm lấy, khiến cái miệng nhỏ chứa con cặc của hắn kéo căng thêm vài phần, một bàn tay luồn vào khe hở mà tiến vào, không chút kiềm chế ấn vào khoang miệng mềm mại của cậu.
"Ô...... Đừng... Ô......"
An Du giãy dụa lắc đầu, khóe miệng hơi giãn ra đau đớn, dụ dỗ dùng đầu lưỡi phục vụ ngón tay của Nguyên Thiệu, môi ấm áp và lưỡi phun ra nuốt vào dương vật, nâng mắt lên đầy ủy khuất và bực bội trừng mắt nhìn người đàn ông, nhưng trong mắt lại có ánh nước làm suy yếu khí thế, giống như tức giận cũng giống như ánh mắt quyến rũ khiến dương vật Nguyên Thiệu sưng lên vài phần, không khống chế được mà va chạm vào cổ họng An Du, lại ép người đó khóc thành tiếng nhỏ đứt quãng.
Nếu cậu phục hồi tinh thần với phản ứng như vậy có lẽ sẽ đắc tội với thừa tướng ,tướng quân rời khỏi khoang miệng của An Du, dương vật sưng tấy ,trên dương vật vẫn còn dính nước bọt.
Đôi mắt Nguyên Thiệu di chuyển xuống dưới, đột nhiên nó trở nên sâu thẳm nguy hiểm, bàn tay to của hắn luồn vào nách An Du, giống như bế một đứa trẻ, nâng người lên đến phần thân trên của mình, khiến hai tay An Du đặt trên vai hắn, siết chặt vai của hắn, hậu huyệt bị dương vật khổng lồ của Sở Vân Thăng chiếm giữ, lấp đầy hậu huyệt cậu.
An Du chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, vẫn đang suy nghĩ cẩn thận bây giờ vị trí cậu đang ở đâu, sau đó cảm thấy một quy đầu nóng bỏng khác va chạm vào huyệt của chính mình.
Cậu lo lắng mở to mắt, sắp bị xâm chiếm khiến cậu sợ hãi ,làm cho miệng huyệt của cậu co lại, kẹp chặt vào Sở Vân Thăng khiến hắn phát ra tiếng rên rỉ.
Hiểu rằng bộ dạng này không thể vào được, Sở Vân Thăng cúi dầu xuống hôn cậu, đầu lưỡi nhanh nhẹn luồn vào khoang miêng của thừa tướng, khéo léo và khiêu khích xoa bóp, mút sâu, đưa người hôn đến chóng mặt, không có cách nào để nghĩ về những thứ khác trước khi cân nhắc từ bỏ.
Nguyên Thiệu tận dụng cơ hội này, chống đỡ dương vật của mình để từng chút một hướng vào lỗ huyệt ướt, lỗ hậu bị đẩy ra từng chút một, lưng dựng thẳng, dương vật ngay lập tức "Phốc" một tiếng đâm vào lỗ.
"Phụt ——!"
Bị ép đầu hôn môi,đôi mắt An Du đỏ hoe, khoái cảm hỗn loạn do trời ban thổi bùng khắp toàn thân, ruột gan bị nhét đầy bởi hai con cặc dày và dài, chỉ cần động đậy một chút là cậu mềm nhũn gần như không thể duỗi thẳng eo.
Hai người đàn ông khẽ động đậy eo, khắp nơi thịt ruột đang mút chặt, thấy An Du thích nghi tốt, lập tức bắt đầu khép mở cùng nhau để ra vào , hai người phân chia công việc ra vào rõ ràng, hai đầu dương vật lớn thay phiên nhau đâm vào tâm huyệt, lỗ nhỏ liên tục chảu ra dịch dâm , ra vào mỗi lần đều có thể nghe thấy tiếng "Phốc".
"A a..... Ha a...... Thích quá... Thoải mái quá ah..."
Toàn thân thừa tướng run rẩy nhạy cảm, bị háng của tướng quân bắt lấy, dương vật cọ xát từng tấc thịt mềm mại, An Du chỉ cảm thấy toàn thân bị khoái cảm nóng bỏng bao quanh, lắc đầu rên rỉ, bất kể cảm thấy xấu hổ thế nào đều nói ra bên ngoài.
Bị đưa đến tiểu viện của người hầu, thân thể "Bạch bạch" bị đánh một cái, tiếng rên rỉ và gầm gừ trầm thấp của người đàn ông không ngừng bên tai, hơi khụy chân nghe thấy một trận khiến mặt người ta đỏ bừng và tim đập mạnh.
An Du bị hai gã đàn ông đụ đến mức khóc thét không ngừng, thịt mông phát ra tiếng run rẩy, bị làm một đêm lỗ huyệt giờ đã vỡ tan để đón nhận hình phạt song long của hai gã đàn ông kia, miệng huyệt đỏ ngầu bị hai con cặc gân che lại và chống cự dữ dội, run rẩy gần như sắp lên đỉnh ngay lập tức.
"Không...... Không ah ah ah ah...... Muốn bắn.... Muốn bắn ha....."
Toàn thân An Du run rẩy, hai đùi giãy dụa hỗn loạn, thịt và ruột bị khóa chặt từng đợt, như muốn ép hai gã đàn ông đang lang thang trên người mình xuất tinh.
Nguyên Thiệu và Sở Vân Thăng tăng tốc, eo di chuyển, tàn nhẫn đụ mấy trăm lần, đồng thời đưa tinh dịch nóng bỏng bắn vào lỗ huyệt của cậu, kích thích An Du lại lần nữa phát ra tiếng kêu đứt quãng, không có ai an ủi, tiểu tử của cậu cũng liên tục tràn ra tinh dịch,
Cậu thở hổn hển, nghĩ rằng cái gọi là "bồi thường" sẽ kết thúc ở đây, không nghĩ rằng không lâu sau, hai cái "cặc lớn" bị kẹt trong lỗ huyệt của cậu lại lần nữa sưng lên, nóng lòng muốn đâm và đụ cậu lần nữa.
"Không... Thật sự không......"
An Du yếu ớt thì thầm hoàn toàn không có cách nào ngăn cản hai người đàn ông phía trên, Nguyên Thiệu an ủi và hôn giữa hai lông mày cậu, trong miệng dụ dỗ: "Ngoan, không sao đâu." Duỗi một bàn tay to ra trên người An Du khắp nơi vuốt ve để chọc tức, định khơi dậy ham muốn tình dục của cậu lần nữa.
Sở Vân Thăng ở bên tại cậu liên tục hôn đứt đoạn, giọng nói trầm thấp:
"Nếu là đền bù, vậy thì tất nhiên là phải đền bù đến lúc nào chúng ta bào dừng là được, người thấy ta nói đúng không, lão sư?"
......
Ngày đó "đền bù" một cách vô lý, An Du,Sở Vân Thăng và Nguyên Thiệu mối quan hệ liền nghiêng gần một chút, hai người trước mặt cậu tranh giành tình cảm, nghĩ ra đủ mọi cách để chiếm giữ thời gian của cậu (đặc biệt là vào ban đêm) đã là chuyện nhỏ, thỉnh thoảng thậm chí sẽ bắt nạt cậu, ba người cùng một lần.
Về Càng Tụng, bọn họ càng có vẻ đã chấp nhận. Chỉ là mỗi lần gặp mặt, ngày hôm sau khi hai người họ ân ái xong, bọn họ đều đặc biệt ăn ý làm thô bạo hơn bình thường một chút.
Không biết hắn làm cách nào mà làm được điều đó, đường đường là quân vương một nước, lại thường xuyên cải trang, xuất hiện ở Sở quốc. Có khi hắn giả vờ tình cờ gặp An Du tại một quán rượu, khi lại giả bộ ăn vạ trên đường phố An Du, nhưng phần lớn thời gian hắn thích nhất là trực tiếp trèo tường vào phủ Thừa tướng, đè An Du xuống giường, biến chuyện "Hái hoa tặc đêm đột nhập phủ Thừa tướng" thành một vở kịch không hồi kết.
Ban đầu, An Du chống cự, xấu hổ và bối rối, nhưng rồi cũng dần chấp nhận Càng Tụng. Cậu cảm thấy bản thân đã chinh phục được trái tim vị quân vương nước Việt, nên dần dần, Càng Tụng cũng ngang nhiên ra vào phủ của cậu, mang theo tâm thế "Ta không đến để chia rẽ các ngươi, ta đến để gia nhập gia đình này." Vào một dịp tân niên nào đó, hắn chẳng thèm báo trước mà tự ý xuất hiện trong bữa tiệc gia đình của An Du, Sở Vân Thăng và Nguyên Thiệu, thậm chí còn chu đáo chuẩn bị quà tặng cho cả hai người kia.
Dù tức đến nghiến răng, nhưng cuối cùng cả Sở Vân Thăng và Nguyên Thiệu cũng chỉ có thể chịu đựng mà nhường bước, nể mặt người mình yêu mà miễn cưỡng chấp nhận sự tồn tại của Càng Tụng.
"Tích! Nhiệm vụ chủ tuyến 'Xoay chuyển Bạch Nguyệt Quang' đã hoàn thành, tất cả nhiệm vụ nhánh (123) đều đã hoàn tất. Hiện tại bắt đầu tính toán phần thưởng..."
"Xin hỏi nhiệm vụ giả có muốn lập tức tiến vào thế giới tiếp theo không?"
"Không."
"Lựa chọn đã được xác nhận. Xin hãy tận hưởng khoảng thời gian còn lại tại thế giới này..."
An Du chống tay lên đầu, nhìn ba nam nhân trước mặt đang cãi vã như những đứa trẻ, khóe môi nở một nụ cười nhẹ. Cậu nâng chén rượu mạnh lên, kính ánh trăng trên cao. Ba người kia, không hẹn mà cùng im lặng, đồng loạt nhìn về phía người mà họ yêu thương nhất. Trong ánh mắt họ, chỉ có sự chân thành, mãnh liệt và một tình yêu không hối tiếc...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com