Chương 3:
Sở Lẫm cởi quần ngủ của An Du ra, sau đó kéo quần của mình xuống, chen vào giữa hai chân An Du, dùng sức dụi dụi vào bụng nhỏ của An Du, chất lỏng trong suốt tràn ra ngoài, khiến bụng nhỏ của An Du trở nên dính nhớp, Sở Lẫm nhân cơ hội cởi quần lót của An Du ra, thỏa mãn nhìn An Du đã bị anh ta làm cho cứng ngắc một nửa. Anh ta nhấc hai chân An Du lên, cong đầu gối ấn vào bụng nhỏ của cậu, từ từ đưa côn thịt thô to của mình vào đùi cậu. Hai đùi của An Du dài cân xứng, háng có thịt mềm, da thịt bên trong tinh tế mềm mại, quan hệ rất thoải mái, mông nhô lên một nửa nhẵn nhụi đầy đặn, Sở Lẫm dùng một tay, anh ta nắm lấy xoa bóp cặp mông trắng nõn mềm mại của cậu, đồng thời mút lấy núm vú hồng hào của An Du. Côn thịt giữa hai chân nhanh chóng ra vào, đầu côn thịt hồng hào thường xuyên cọ xát vào tinh hoàn và dương vật nhỏ của An Du, kích thích côn thịt của anh run rẩy mà phun ra chất lỏng, hơi thở của An Du hơi nhanh hơn trong giấc ngủ, miệng anh tiết ra thanh âm nhẹ và những tiếng rên nhỏ,cổ vũ Sở Lẫm càng thao càng mạnh mẽ.
Đâm vào và rút ra một lúc, côn thịt được rút ra và đặt mông của An Du giữa hai chân anh, sau đó nhét vào mông của thanh niên, được quấn chặt trong một chiếc bánh bao thịt mông nóng hổi, côn thịt rên rỉ thoải mái, trước và sau khi kích thích bắt đầu thâm nhập vào mông của An Du, thường cố ý dừng lại ở đầu nhợt nhạt của lỗ hơi chảy nước của An Du, cuối cùng hai bàn tay lớn nâng thịt mông mềm mại của An Du lên để ấn, khiến má mông kẹp chặt côn thịt của hắn, sau một cú đâm mạnh, hắn bắn ra về phía lỗ.
Sở Lẫm buông chân An Du ra, nằm xuống bên cạnh An Du kéo cậu vào lòng, hôn nhẹ lên hông cậu, giúp cậu vuốt ve dương vật, sau khi An Du cũng xuất tinh, nhẹ nhàng ôm cậu một lúc, sau đó xuống giường lấy khăn, cẩn thận lau sạch chất lỏng kỳ lạ trên người An Du, hôn giữa hai lông mày cậu, tắt đèn rời khỏi phòng.
"Lạch cạch" một tiếng, thân hình Sở Lẫm hoàn toàn bị che khuất bởi quầng sáng khép kín, vốn nên là đang ngủ An Du từ từ mở mắt ra, dư vị của sự tấn công mạnh mẽ nhưng không mất đi sự nhẹ nhàng của Sở Lẫm, vui vẻ nhếch khóe miệng lên.
~~~~~~~
Sáng sớm hôm sau, An Du bị đồng hồ sinh lý đánh thức, đẩy cửa phòng chuẩn bị rửa mặt thì vừa vặn đụng phải người bưng bữa sáng vào nhà hàng, cả hai đều sửng sốt một lát, nhà hàng cười nói: "Xuống đi, tôi đang chuẩn bị gọi anh, rửa mặt xong thì đến ăn sáng."
"Được" An Du gật đầu rồi đi về phía nhà vệ sinh. Không biết vì sao, vừa gặp An Du, luồng khí lạnh lẽo khó gần bao quanh nhà hàng liền tan biến một chút, thậm chí còn mang theo chút dịu dàng.
Rửa mặt xong, anh ngẩng đầu nhìn vào gương, An Du không hiểu sao cảm thấy hôm qua bị nước mắt làm cho đôi mắt mang theo chút tình xuân, tính tình vốn điềm tĩnh ôn hòa nay lại cứng đờ sinh ra thêm chút quyến rũ.
Sau khi rửa mặt xong, An Du ngồi xuống ghế bên bàn ăn. Sở Lẫm đẩy phần ăn sáng của An Du đến trước mặt cậu, nói:
"Anh trai của anh vừa mới gọi điện cho tôi, nói rằng không liên lạc được với anh. Anh ta nhờ tôi nhắn lại rằng tối ngày kia có một buổi tiệc ra mắt sản phẩm mới của công ty — chính là hạng mục mà anh hiện đang phụ trách. Anh sẽ phải lên sân khấu, nên nhớ về nhà thử quần áo trong hai ngày này."
"Ừm, tôi biết rồi." An Du khẽ gật đầu, vừa ăn vừa đáp lại. Đã nhiều ngày trôi qua, có lẽ cũng đến lúc nên về nhà rồi.
~~~~
Buổi tối 7 giờ, Phó Tông Nam dẫn theo An Du bước vào đại sảnh yến tiệc, nhân vật chính đã tới, tuyên bố bữa tiệc chính thức bắt đầu.
Phó Tông Nam cầm hai ly champagne, đưa một ly cho An Du, sau đó bước lên sân khấu nói vài lời mở màn. Anh trịnh trọng giới thiệu với các nhân vật quyền quý và những đại lão trong giới kinh doanh về thân phận và thành tựu của An Du, từng câu từng chữ đều tràn đầy sự coi trọng và niềm tự hào của Phó Tông Nam đối với cậu.
Dưới khán đài, bất cứ ai liên quan đến ngành dược phẩm sinh học đều từng nghe qua cái tên An Du. Người thanh niên trẻ tuổi phá vỡ mọi kỷ lục này không chỉ có thành tựu đáng kính nể, mà diện mạo và gia thế cũng khiến người khác động lòng. Trong chốc lát, cả hội trường xôn xao, rất nhiều người âm thầm quyết định sẽ tiến tới bắt chuyện với An Du, dù không thể kết giao thân thiết, thì chỉ cần được trò chuyện với một người xuất sắc như vậy cũng đủ khiến tâm trạng vui vẻ.
Phó Tông Nam nhận ly champagne từ người phục vụ, đưa cho An Du, một bên khéo léo đáp lại những lời chào hỏi, một bên liếc mắt quan sát cậu. Trong lòng anh có chút lo lắng An Du sẽ không quen với những tình huống xã giao như vậy. Nhưng chỉ vài phút sau, nỗi băn khoăn đó liền tan biến. Bên cạnh An Du dần dần tụ tập một vòng người, ai nấy đều tranh nhau nói chuyện với cậu. An Du ứng đối thành thạo, khiến Phó Tông Nam vừa hài lòng lại vừa có chút tiếc nuối vì em trai mình không cần anh hỗ trợ.
Từ cái ngày Phó Hoài Minh uống say, Phó Tông Nam không nói lời nào, lập tức đưa cậu ta trở lại trường học, yêu cầu chuyên tâm xử lý việc học, không để cậu ta có một ngày thảnh thơi. Thậm chí, vì trường học quản lý nghiêm ngặt, buổi tối cũng không thể lén ra ngoài, cuộc sống của Phó Hoài Minh gần như bị giới hạn trong khuôn viên trường. Thẻ tín dụng và tài khoản ngân hàng đều bị khóa, chỉ còn đủ tiền sinh hoạt tối thiểu. Vậy mà dù thế, An Du vẫn không muốn về nhà, thà ngủ lại viện nghiên cứu suốt nửa tháng qua. Phó Tông Nam thở dài, ngực thoáng chua xót. Anh nghĩ sau bữa tiệc tối nay, nhất định phải nói chuyện với An Du, ít nhất không thể để cậu tiếp tục ngủ lại viện nghiên cứu như vậy.
An Du rốt cuộc cũng thoát khỏi đám người tranh nhau muốn nói chuyện với mình. Cậu đi đến một góc khuất sau chậu cây xanh, ngồi xuống chiếc sofa, xoa xoa khuôn mặt có chút mỏi mệt. Từ trong túi áo, cậu móc ra một xấp danh thiếp nhỏ ghi số liên lạc và tên, nghĩ đến việc chúng hầu hết đều đến từ phụ nữ — mà không, cả đàn ông cũng không ít — cậu chỉ biết cười khổ, lắc đầu bất đắc dĩ. An Du tiện tay ném xấp danh thiếp vào thùng rác bên cạnh, rồi một hơi uống cạn ly champagne, thả lỏng người, tựa lưng vào ghế sofa.
"Xin lỗi, tôi có thể ngồi ở đây không?"
An Du quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông mặc bộ vest màu bạc, dáng người cao lớn, ánh mắt hồ ly hơi mang nét phong lưu nhưng không tạo cảm giác lả lơi. Môi mỏng khẽ nhếch thành nụ cười, ánh mắt ôn hòa nhìn về phía An Du.
"Đương nhiên là được, mời ngồi." An Du hơi dịch người, nhường ra chỗ bên cạnh.
"Cảm ơn, tôi là Tần Thượng." Người đàn ông không khách khí, ngồi xuống ngay sát bên An Du, chân gần như chạm vào cậu. Ý cười trên môi anh ta càng sâu hơn, tự giới thiệu: "Tôi là một trong những nhà đầu tư cho dự án dược phẩm lần này. Tôi đã hợp tác với anh trai cậu nhiều năm rồi. Trước đây từng nghe nói về cậu từ anh ấy, hôm nay gặp mặt, quả nhiên danh bất hư truyền."
An Du mỉm cười gật đầu, trong lòng kinh ngạc đây không phải là nhân vật chính cuối cùng của thế giới này, ngay sau đó cùng anh ta nói chuyện với nhau, ở Tần Thượng cố ý dẫn đường, An Du rất vui vẻ phát hiện ra rằng cậu và Tần Thượng có rất nhiều chủ đề chung, cùng với anh ta một số ý tưởng rất có giá trị, ban đầu Tần Thượng cũng là một học giả, đối với nghiên cứu và phát minh thuốc rất hứng thú, chỉ vì chấp nhận công ty gia đình từ bỏ con đường nghiên cứu khoa học.
Văn phòng chính vui mừng, An Du đột nhiên cảm thấy một cơn chóng mặt, cúi đầu chống thái dương xoa bóp vài lần, nhưng cảm giác không khỏe không những không biến mất mà còn tăng lên vài phần. "An Du, anh có say không?" Tần Thượng nhíu mày đưa tay giúp hắn xoa huyệt thái dương, thấy An Du không có chút nào biến hóa tốt hơn ngược lại sắc mặt càng ngày càng khó coi không khỏi có chút sốt ruột, "Nếu không ta giúp ngươi lên lầu vào phòng." Cũng giống như loại yến tiệc này, tất cả đều sẽ chuẩn bị một gian phòng cho khách, huống hồ là chủ nhân An Du.
"Ân......" An Du buồn bực nói, theo Tần Thượng đỡ đứng lên, nửa bị giữ nửa bị đỡ đưa trở về phòng, nằm trên giường sau vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu, tệ hơn nữa là một luồng dục vọng theo bụng dưới thiêu đốt đầu, tiến đến toàn thân bắt đầu toát mồ hôi, cảm giác như bị nhốt trong lò hấp không thở được.
Rót một cốc nước ngon chuẩn bị đưa cho An Du giúp cậu tỉnh táo, Tần Thượng quay đầu lại, kinh ngạc nhìn thấy An Du nằm trên giường, đôi môi đỏ mọng hơi hé mở, thở hổn hển, bị dục vọng thiêu đốt, khuôn mặt ửng hồng với vẻ quyến rũ kinh người, hai tay cô tùy tiện cởi bỏ quần áo của mình, hai mảnh quần dài quấn quanh đôi chân thon thả tuyệt đẹp của cô cũng không khỏi cọ xát vào nhau.
Tần Thượng đứng đó ngơ ngác, nuốt nước bọt, đặt cốc nước xuống và không kiềm chế được mà đi tới.
"Đệt" Tần Thượng cảm thấy nửa thân dưới cứng đờ đau nhức, bình thường anh không phải người nghiêm túc nhưng chưa bao giờ mất kiểm soát như thế này, lâu như vậy thứ có thể khiến anh nảy sinh cảm xúc mãnh liệt như vậy chỉ có An Du, một ánh mắt với ý định ướt át có thể khiến anh bị đánh đến bầm dập không thể kiểm soát bản thân.
Tần Thượng kìm nén ham muốn cháy bỏng của mình, cởi áo vest và kéo áo xuống, bò lên giường và đè lên người An Du, đôi môi hơi run rẩy nhẹ nhàng phủ lên An Du, đầu tiên nhẹ nhàng vuốt ve một lúc, sau đó thè lưỡi ra và luồn vào đôi môi hơi nhếch lên của An Du khuấy động, móc chiếc lưỡi bồn chồn của An Du hôn cho đến khi nó run rẩy, tay không nghỉ ngơi, cởi áo của An Du ra.
Sau khi môi và lưỡi quấn lấy nhau một lúc, Tần Thượng đứng dậy kéo quần của anh và An Du xuống, cả hai đều hoàn toàn khỏa thân. Toàn bộ cơ thể An Du được phủ một lớp phấn dâm đãng, khiến làn da của anh càng trắng hơn, mềm mại và ngon lành hơn. Tần Thượng lại hôn An Du, từ trên mặt hôn xuống đến cổ, lưu lại một vệt đỏ. An Du thoải mái vì nụ hôn này, phát ra tiếng gầm vui vẻ hướng về con mèo đen hôi hám kia, kích thích Tần Thượng càng thêm cố gắng.
Tiếp tục hôn xuống, Tần Thượng mút vào bộ ngực hồng hào, mút sữa như đang mút, An Du thoải mái rên rỉ, đưa bên không có núm vú kia về phía tay Tần Thượng, vòng eo nhỏ không chịu được vặn vẹo. Phân bố thịt trên cơ thể An Du rất đều, chỉ có ngực trước và mông có nhiều điểm thịt mềm mại đầy đặn, vặn vẹo lên tạo thành một lớp sóng thịt rất nhỏ, nhìn Tần Thượng bằng một con mắt đỏ hoe. Tí chấm vào ngăn kéo để chuyển sang chất bôi trơn, Tần Thượng thử thăm dò đưa ngón tay vào lỗ, kinh ngạc nếm thử phát hiện lỗ đã hơi chảy ra dịch ruột, đưa ngón tay vào trong, ruột thịt sốt ruột bao quanh chặt chẽ người lạ này từ bên ngoài, lẩm bẩm nghĩ muốn hút vào sâu hơn. "Ha...... ân...... Thật thoải mái ân........ "Trở nên choáng váng về mặt tình dục, tâm trí An Du rất thẳng thắn và chân thành, con mèo con dường như đang khóc, cắn ngón tay đỏ và nhìn về phía Tần Thượng thúc giục người trên cơ thể cho anh ta nhiều khoái cảm hơn. Tần Thượng hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén sự xâm nhập trực tiếp vào ham muốn, thêm một ngón tay vào, đầu ngón tay dày và dày vẫn còn chai sạn, kích thích lỗ nhỏ càng thêm hưng phấn và chảy ra dịch huyệt, hai ngón tay cùng nhau trong miệng huyệt qua lại đẩy ra vào, An Du nhấc eo lên, hai chân mở rộng, những ngón chân nhỏ dễ thương nắm lấy ga trải giường, miệng huyệt dần dần nhanh hơn tốc độ đẩy ra vào ngón tay cho đến khi phát ra tiếng phun.
Cảm thấy An Du thích ứng gần như chính xác, Tần Thượng rút ngón tay ra, phun ra một luồng chất lỏng trong suốt, thay vào đó là con dương vật lớn, chỉ vào An Du đang không ngừng mút lấy đầu dương vật của Tần Thương, cúi đầu hôn lên mặt An Du, thân dưới hung hăng đâm vào, cho đến khi đầu dương vật hung hăng nghiền nát thịt, sâu bên trong tiểu huyệt.
"Ah ——!" Khoái cảm run rẩy khiến eo An Du run rẩy điên cuồng, ngẩng cổ lên, giống như một con thiên nga hấp hối trong miệng phát ra tiếng rên rỉ dữ dội xé rách, Tần Thượng lần này trực tiếp đâm vào nơi nhạy cảm của cậu, thịt mềm mại quyến rũ của lỗ khát khao mút dương vật, liên tục chảy ra chất lỏng dâm dục khiến thành bên trong càng ướt hơn.
"Thì ra là ở đây....." Tần Thượngtrêu chọc cắn vào dái tai An Độ lại run rẩy. Cái lỗ nhỏ bắt đầu điên cuồng chuyển động, liên tục ở đỉnh điểm nhạy cảm, tinh hoàn đập vào cái mông trắng nõn và căng tròn, đập ra những vết đỏ, An Du mất giọng, há miệng phát ra tiếng kêu dâm đãng mơ hồ không thể kiểm soát, không được chăm sóc quá nhiều, cái lỗ nhỏ đứng thẳng, rỉ ra dịch tuyến tiền liệt, như thể chỉ cần thêm một hoặc hai phút kích thích nữa là có thể bắn ra ngoài.
"Ha a..... Ồ thật sảng khoái... Ah a.... Muốn.... Muốn xuất tinh ah ——" cảm giác nhanh chóng đạt đến đỉnh điểm, thịt tiểu huyệt bắt đầu co thắt và quằn quại, như thể có hàng trăm cái miệng nhỏ đang cố gắng mút dương vật trên cơ thể, kích thích anh ta đến mức mắt anh ta đỏ ngầu, nhanh chóng đẩy hàng trăm cái lưng dưới vào tim âm hộ để bắn ra những dòng tinh dịch.
"Ah a ah a ah a ah! ——" tinh dịch nam nóng bỏng cọ xát vào thành thịt huyệt , An Du hét lên và bắn ra tinh dịch, cả người mất tập trung và bất lực, nhẹ nhàng ngã xuống giường.
Tần Thượng từ phía sau ôm lấy An Du nằm trên giường, vuốt ve mái tóc mềm mại đẫm mồ hôi của cậu, âu yếm hôn lên mặt cậu, quan sát khuôn mặt An Du dần dần tràn đầy vẻ mệt mỏi, mở miệng dỗ dành: "Ngủ đi bé yêu, phần còn lại cứ để anh lo."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com