Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4


Sau khi cùng thừa tướng phá vỡ giới hạn cuối cùng, thuận tiện tận hưởng những khoảnh khắc mỹ mãn trên giường, thái tử gần đây khí thế bừng bừng, tinh thần sảng khoái. Biểu hiện cụ thể là hắn ta có thể hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ hoàng đế giao phó, đồng thời tiện thể trên đường làm nhiệm vụ thanh trừng một loạt quan tham ô lại trong tối ngoài sáng.

Thái tử thể hiện quá mức xuất sắc, hoàn toàn khác biệt so với người cha hoàng đế chỉ biết hưởng lạc của mình. Điều này khiến một số lão thần trước kia chọn cách giữ mình, không quan tâm đến chính sự, nay lại dấy lên một tia hy vọng. Sau một vài lần âm thầm thăm dò, bọn họ quyết định dâng tấu chương xin quy phục.

Khi Sở Vân Thăng tự mình tiếp nhận vấn đề đập nước ở sông Sở – sự kiện từng khiến bách tính lưu lạc khắp nơi, gây ra nạn đói nghiêm trọng và làm triều đình mất hoàn toàn lòng dân, thậm chí còn chôn giấu mầm họa diệt quốc của Sở quốc – thì những quan lại tham nhũng bị động chạm đến lợi ích đã dâng lên đỉnh điểm sự bất mãn đối với hắn ta.

Theo như tình báo mà An Du thu thập được từ các mật thám, đã có người bí mật lên kế hoạch, định lợi dụng công trình thủy lợi mà thái tử đang xây dựng để tạo ra hỗn loạn, thừa cơ sát hại hắn ta. Sau đó, chúng dự định đưa một trong những hoàng tử yếu đuối khác, chưa từng được bồi dưỡng bài bản, lên làm con rối cho bọn chúng giật dây.

Từ xưa đến nay, các công trình thủy lợi luôn là miếng bánh béo bở, bởi lợi ích mà chúng mang lại vô cùng khổng lồ. Từ việc bị quan lại các cấp bòn rút ngân sách, cắt xén nguyên vật liệu, dẫn đến những công trình kém chất lượng như đắp đập bằng đậu hũ, cho đến khoản cứu trợ khổng lồ sau mỗi trận lũ – đám tham quan đó tuyệt đối không bỏ qua dù chỉ một chút lợi ích nhỏ nhoi, huống hồ là một con số khổng lồ đến mức khiến người ta đỏ mắt.

Bị chạm đến lợi ích, đám chuột già kia nhất định sẽ không để yên. Trước khi đi xuống phía nam, Sở Vân Thăng đã suy nghĩ rất rõ ràng về điều này. Kiếp trước, ngay sau khi lên ngôi, việc đầu tiên cậu ta làm chính là xử lý vấn đề lũ lụt. Chính vì vậy, cậu ta hiểu rất rõ rằng nếu không hoàn toàn giải quyết được mầm họa này, thì vận mệnh của Sở quốc ở kiếp này e rằng cũng sẽ chẳng có gì thay đổi.

An Du đã rời đi vì nhân lực của mình, hơn nữa bản thân cậu còn mượn sức cho thuộc hạ, cùng với kinh nghiệm sống trước kia, chỉ cần có thể bảo đảm cuộc sống không lo nghĩ, trị thủy tự nhiên là không thể thiếu, chỉ cần...... Thanh niên thở dài, vừa mới đi không biết bao nhiêu tháng, thậm chí có thể hay không tháng một trước khi vội vã trở về đều là vấn đề, thật sự hối hận khi rời xa lão sư......

Trước ngày xuất phát, trong thư phòng của thừa tướng.

Âm thanh nước sánh nhão nhoẹt vang vọng khắp phòng, những bức tranh chữ cùng án thư bằng gỗ đỏ rộng lớn bị quét sang một bên một cách thô bạo.

Vốn dĩ, thừa tướng định nhân cơ hội này để giao cho thái tử những mật tin quan trọng, giúp cậu có thể sử dụng nhân lực của mình khi đến địa phương. Nhưng không ngờ, vị thái tử điện hạ vốn luôn nghiêm khắc phân định công tư rõ ràng, vừa nhìn thấy sư phụ liền lập tức hai mắt sáng lên. Hắn ta chẳng đợi thừa tướng dặn dò xong đã quấn lấy người, nhất quyết muốn ở ngay trong thư phòng tận hưởng một lần thân mật.

Vì thái tử sắp đi xa, thừa tướng—người vốn luôn lấy cớ tuổi tác đã cao, sức khỏe không tốt để khéo léo từ chối chuyện ân ái—lần này lại mềm lòng, mập mờ chấp nhận thỉnh cầu của học trò mình.

Cơ thể mềm mại thon thả được cánh tay rắn chắc của chàng trai trẻ nhẹ nhàng nhấc lên, đặt lên bàn đã quét dọn sạch sẽ. Áo choàng trắng được nới lỏng và khóa lỏng lẻo trên người cậu. Sở Vân Thăng đứng ở bàn, thân thể ép vào chân lão sư, ép mở hai chân dài duyên dáng của thừa tướng. Hai tay ôm chặt eo cậu, hung hăng hôn lão sư.

"Ngô......"

Bàn tay dịu dàng của lão sư ôm lấy cổ tiểu đệ, nghiêng đầu hôn môi, đầu lưỡi hồng hào quyến rũ bị đối phương ngậm lấy, sau đó hung hăng liếm liếm, nước bọt trong suốt không nhịn được chảy xuống từ khóe miệng, làm ướt gấu quần.

An Du: Già rồi sao? Thân thể không tốt sao? Không tồn tại, cà vạt mềm mại chặt chẽ, xem ra tiểu cẩu nhà ta lần này nhiệt tình hơn nhiều!

Ánh nắng xuyên qua song sa động, nhẹ nhàng dừng lại ở tấm lưng gầy gò uyển chuyển của thừa tướng, Sở Vân Thăng ôm lấy cánh tay không ngừng nghỉ của An Du di chuyển xuống, nắm lấy vòng eo thon thả và cặp mông đầy đặn mịn màng, xoa bóp khiêu gợi, khiến hai cái mông mềm mại vuốt thịt thành đủ mọi hình dạng, lặng lẽ duỗi ngón tay ra, xuyên qua quần xoa bóp giữa tiểu phong hẹp hòi khép chặt kia.

"Ô...... Vân... Vân Thăng...... Đừng..."

Nơi riêng tư tương đối thô ráp đặc biệt không thể cọ xát chặt chẽ, ngay cả cái gốc không có ý tốt, ngón tay vẫn mơ hồ tiếp tục đi vào thăm dò ý tứ, ngón chân tinh tế của An Du quặn vào, trong mắt thoáng hiện lên ánh sáng dục vọng, chống đỡ vai thiếu niên đẩy xuống hai lần.

Sở Vân Thăng buồn cười, đầu lưỡi hung hăng liếm láp vào hàm trên của An Du, khiến cho vốn định đẩy thêm vài cái lị khiến thừa tướng mất đi sức lực, bị chạm vào chỗ nhạy cảm sau khi toàn thân một trận tê dại, nhẹ nhàng ngã vào trong lòng Sở Vân Thăng.

Miệng bị hút một cách hung dữ và bị hôn, hơi thở là học sinh đáng tin cậy chứa đầy hương vị đàn ông, thịt mông nhạy cảm cũng bị bàn tay lớn bao quanh một cách dâm dục, An Du sảng khoái đến mức mặt đỏ bừng, khóe mắt cũng nhuộm một chút màu sắc, trước đây tỉnh táo và dịu dàng trong mắt một mảnh ánh sáng nước choáng váng, thân dưới lặng lẽ nâng lên, đưa đầu áo choàng ra một đợt sóng nhỏ, dịch tuyến tiền liệt tràn ra làm ướt một mảnh quần áo trắng nhỏ.

Tiểu đê có ý đồ xấu cũng không tính toán nghe theo yêu cầu của lão sư,ngón tay vuốt ve lỗ nhỏ bên trong xác nhận lão sư đã mở ra bằng dục vọng, lỗ cũng hoàn toàn nới lỏng sau đó, không chút thương tiếc .

"Này a ——! Không... Không cần... Lấy ô ra......"

Người thầy bị đánh lén đột nhiên ngẩng đầu lên, tách miệng hai người ra, đôi môi vốn nhợt nhạt của thừa tướng bị hôn đến đỏ ửng, nước bọt trong suốt nhuộm đỏ môi và cằm, hai chân theo phản xạ kẹp chặt lại, bị Sở Vân Thăng thúc đẩy, từng ngón tay từng tấc một tiến sâu vào trong ruột.

Cảm giác cọ xát quá mức, vải thô được mang theo vuốt ve vùng kín nhạy cảm, cảm giác chua chát càng thêm mãnh liệt, khoái cảm khác thường quét qua toàn thân, An Du sảng khoái đến mức da đầu tê dại, bàn tay đẩy cũng dần dần biến thành run rẩy nhẹ nhàng nắm lấy quần áo của Sở Vân Thăng, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ không thể chịu đựng được.

"Ngô......"

Nguyên bản ngọn lửa dục vọng thiêu đốt Sở Vân Thăng , đôi mắt nghẹn ngào đỏ, bị ép phải kiêng quan hệ tình dục trong một thời gian dài, chàng trai trẻ thô lỗ rút ngón tay ra, túm lấy quần của thừa tướng, trong tiếng kêu của An Du, đưa con cặc đỏ tía đã có một trụ của mình vào lỗ nhỏ đóng mở.

"Ha a...... Nhẹ nhàng... Nhẹ nhàng chỉ một......"

Ruột bị con cặc to lớn khoa trương kéo căng, bị ép phải ăn miệng lỗ huyệt, nhưng nó vẫn không ngừng tiến về phía cặc to lớn.

An Du rên rỉ nhỏ và đứt quãng, là lão sư mà bị học trò nắm lấy mông từng chút một và ép vào đầu dương vật cực lớn của mình,nước mắt chảy xuống, bị học trò thô lỗ tạo ra tiếng "Phì phì", trong miệng lỗ đánh thành bọt.

Sở Vân Thăng cúi đầu xuyên qua lớp quần áo, ôm lấy bộ ngực cứng rắn như hòn đá nhỏ của An Du để mút, trò cũ tái hiện và mang đến cho An Du cảm giác "tra tấn" khiến toàn thân run rẩy.

"A.... Đừng... Đừng mút ah....."

Bị bắt nạt, lão sư mang theo tiếng nức nở, nước mặt lại rơi, chỉ có thể khiến tên học sinh hư hỏng kia càng thêm kích động, hung hăng xâm phạm, thành thịt càng bị kẹp chặt hơn, bị làm mềm và ruột thịt nhão nhoét như thể có hàng trăm ngàn cái miệng nhỏ đang mút con cặc, như muốn hút tinh dịch từ bên trong.

Con cặc của chủ nhân nhạy bén nhận ra rằng lão sư của mình bắt đầu co thắt biên độ nhỏ, sắp lên đỉnh, với những chuyển động ngày càng nhanh và sắc nét của eo chó đực hung hăng hạ xuống vài trăm lần, cuối cùng giải phóng tinh dịch, đưa dòng chất lỏng màu trắng nóng hổi từng dòng một vào cơ thể lão sư.

"A a a ——!"

An Du trong đầu nổ tung pháo hoa, trước sau đồng thời phun nước, bị đưa đến cao trào, cậu yếu ớt tiến vào trong ngực Sở Vân Thăng, mệt mỏi thở hổn hển, nghỉ ngơi không được một lát, liền cảm thấy hậu huyệt mềm mại dần dần sưng lên.

Thừa tướng hoảng sợ đẩy ra, nhưng không thể động đậy học trò, dựa vào ngày mai phải đi xa, quyết tâm ôm chặt lấy hắn cho đến khi không thể xuống giường.

Cho nên, phủ Thừa tướng trong thư phòng nhỏ tràn ngập những tiếng rên rỉ và tiếng rít kéo dài cho đến tận đêm khuya.......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com