Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9

Không mang ra khỏi Wattpad @punpohuengonlam và TruyenHd !!
Chương này H !!!
_____________

Ô Thanh Hoài ngơ ngác nhìn Mạnh Phạn Thiên trước mặt như biến thành người khác, theo bản năng co người lại, co ro rơi nước mắt, hy vọng Mạnh Phạn Thiên có thể khôi phục lại dáng vẻ ôn nhu mà cậu biết, "Chồng, em sợ.."

"Sợ cái gì, sợ tôi sao ?"

Mạnh Phạn Thiên thấy cậu không nghe lời, cũng không tức giận, quay đầu từ bên trong phòng để áo lấy ra một cái thắt lưng, trói tay cậu vào đầu giường.

Cuối người áp sát, hắn thấy rõ sự mê man và sợ hãi trên mặt Ô Thanh Hoài, tựa hồ hắn cũng không hiểu tại sao bản thân lại đột nhiên biến thành người khác, nguy hiểm như vậy, trong lòng hắn run sợ.

Hắn dùng đầu gối đẩy hai cái chân đang kẹp chặt của Ô Thanh Hoài, kéo áo tắm xuống.
Dương vật to dài nghẹn đến phát đau lập tức cọ vào bụng dưới Ô Thanh Hoài, dường như bị sức nóng kinh người đốt cháy mảng da đó, cậu theo bản năng lắc mông tránh né.

"Tôi là chồng em, em sợ cái gì, không phải chính miệng em đồng ý kết hôn với tôi sao ?"
Ngữ khí mềm nhẹ giống như uy hiếp gợi về ký ức Ô Thanh Hoài, cậu liền yếu đi, cơ thể run rẫy, chỉ rưng rưng nhìn Mạnh Phạn Thiên, nhỏ giọng nức nở, "Chồng, anh, anh nhẹ một chút."

Mạnh Phạn Thiên không lên tiếng, nắm chặt bộ phận của mình, dương vật tráng kiện dữ tợn cố ý cọ cọ âm thần.

Dường như đầu diêm cọ sát đến bốc cháy, Ô Thanh Hoài run lên bần bật, cả người bị đốt.
Cậu chưa trải qua chuyện như vậy, nhưng có thể đoán được điều tiếp theo sẽ chẳng dễ chịu gì, thời điểm cậu không nhịn được muốn nói cầu xin thì quy đầu to lớn đã mạnh mẽ chen vào.

Không giống như ngón tay, bộ phận kia thô to đầy gân xanh doạ người, huyết dịch thình thịch nhảy lên, giống như một linh hồn đang cưỡng ép nhập vào linh hồn yếu ớt của Ô Thanh Hoài.

Vốn cái huyệt nữ đã chật hẹp căng mịn quá phận cũng không thể chứa chấp được hết cái dương vật to lớn như vậy, mở ra huyệt thịt mẫn cảm, đau đớn xé rách khiến Ô Thanh Hoài kịch liệt kêu thành tiếng, cả người run cầm cập nước mắt tuôn trào, đầu óc trống rỗng, trước mắt biến thành màu đen.

Cuống họng giống như bị chặn lại, một chữ cũng không phun ra, ngay cả tiếng khóc cũng trở nên yếu ớt vô cùng, tiếng thở dốc chậm rãi khó có thể tiêu hoá được cơn đau do lần đầu tiên giao hợp gây ra.

Không cách nào hình dung, Ô Thanh Hoài chỉ thấy đau.

Cậu gần như co giật, gắt gao bấu chặt đầu ngón tay, trước mắt hoàn toàn mờ đi, chỉ có thể mơ hồ nhận ra bóng dáng cao ngất của đối phương.

"Đau, đau...hức..Phạn Thiên..ra, đi ra ngoài, em không muốn..."

Cậu không nghĩ tới sẽ không chịu được, như một cây sắt không chút lưu tình đâm xuyên thịt mềm yếu ớt nhất.

Nhưng Mạnh Phạn Thiên vẫn dửng dưng, không nói một lời tách hai chân đang liều mạng khép lại, từng tấc từng tấc đem dương vật cắm vào bên trong huyệt nhỏ.

Nửa ngày, Mạnh Phạn Thiên mới lên tiếng, "Thanh Hoài, thả lỏng, em kẹp quá chặt."
Ô Thanh Hoài ngước đầu, trên mặt bị mồ hôi lạnh thấm ướt.

Cậu thút thít nỗ lực dùng tư thái đáng thương làm Mạnh Phạn Thiên động lòng, nhưng cậu nhìn lầm rồi, Mạnh Phạn Thiên loại quân tử ôn hoà mà cậu tưởng tượng, mà là còn quái thú lãnh khốc khoác lớp da người.

Đợi ngày này lâu lắm rồi, Mạnh Phạn Thiên không cần nguỵ trang lớp mặt nạ hiền lành nữa.

Các ngón tay sâu sắc để ở làn da giữa hai đùi Ô Thanh Hoài, đem bản năng nhỏ bé đanh run rẫy hoàn toàn áp chế lại, thời điểm Mạnh Phạn Thiên nhẹ nhàng rút ra một đoạn nhỏ liền thấy mặt ngoài bị dính chút máu nhàn nhạt, máu xử nữ.

Hắn nghĩ, cuối cùng cũng đem Ô Thanh Hoài tới tay chơi.

Không thể hoàn toàn đem dương vật cắm vào hết, vẫn còn một mẩu nhỏ ở bên ngoài, nhưng Ô Thanh Hoài đã không chịu nổi, ánh mắt tan rã, thần sắc thống khổ thở dốc từng ngụm, trên mặt một mảng ẩm ướt, cổ tay cũng hằn lên vết đỏ do thắt lưng buộc.

Mạnh Phạn Thiên bắt đầu chầm chậm rút ra cắm vào, nhìn bụng gầy bằng phẳng của cậu bị đâm hơi nhô lên, đó là hình dạng hắn tiến vào.

Hắn suy tư một chút, ở bụng Ô Thanh Hoài đo đạc, "Nếu cắm vào hết, bụng của em sẽ phình ra ở đây."

Ô Thanh Hoài nghe không lọt tai, chỉ có thể phản xạ có điều kiện toàn thân căng thẳng lúc hắn tiến vào, như thể chống lại kẻ thù cường hãn bằng tất cả sức lực, nhưng không thể chống lại mà còn bị động đến quân lính tan rã.
Mất công tốn sức thích ứng, tự giác tuôn ra nước dâm làm trơn, nữ huyệt khẩn trương nóng bỏng kẹp Mạnh Phạn Thiên đến sảng khoái, tê hết cả da đầu.

Hắn đã rất lâu chưa làm qua huyệt nữ nhân, khoái cảm hoàn toàn khác khi làm hậu huyệt của nam nhân.

Mà Ô Thanh Hoài thân thể đặc biệt, mang đến sinh lý cùng tâm lý song song làm tình dục của hắn tăng mạnh, ngắt lấy cái eo đang chống đối của Ô Thanh Hoài va chạm càng hung hăng.

Dáng vẻ hắn ở trên giường cùng lúc bình thường hoàn toàn khác nhau, trước có số ít bạn tình bởi vì không chịu được hắn mà chủ động từ chối thoả thuận, bọn họ đều ở sau lưng Mạnh Phạn Thiên cường thế không ngừng kêu khổ, dù sao ngoài trừ chổng mông chờ đụ ra, còn phải chịu đựng Mạnh Phạn Thiên dùng đồ chơi đùa giỡn, thỉnh thoảng quất, thậm chí là play nghẹt thở mà người thường không dám thử.

Chính vì nguyên nhân này mà Mạnh Phạn Thiên rất lâu đã không tìm được bạn tình hợp ý.

Thanh tâm quả dục quá lâu, cho nên khi gặp lại Ô Thanh Hoài hắn liền không nghĩ ngợi đưa ra quyết định, phải đem người này đoạt lấy về tay.

Ô Thanh Hoài nhu nhược ngốc nghếch, chạy cũng không thoát được, hơn nữa tính cách nhẫn nhục chịu đựng tuyệt đối ôn thuận này, cùng với người có ham muốn kiểm soát mạnh mẽ như Mạnh Phạn Thiên chính là tuyệt phối.
Giống như bây giờ, cậu bị Mạnh Phạn Thiên chịch tới thần trí không rõ, lúc Mạnh Phạn Thiên ra lệnh nâng eo vẫn theo bản năng phục tùng.

Âm thần đã bị làm đến mị hồng, miệng thịt nguyên bản bị chống đẩy giản ra, lỗ thịt non mềm được dương vật đâm đến phát run không ngừng, phun ra chất nhờn dính đầy bọt ở mép niêm dịch.

Bộ phận do ma sát quá độ từ từ sung huyết và sưng lên, Ô Thanh Hoài cảm thấy đau đớn không chịu được, cầu xin Mạnh Phạn Thiên chậm một chút.

Mạnh Phạn Thiên cúi đầu nhìn cậu chằm chằm, liếm môi nhu nhuận của cậu, lại dùng sức cắn ra dấu răng.

Ô Thanh Hoài đau oa oa hét lên, vừa kinh vừa sợ, liều mạnh nuốt ngụm nước, sợ hãi gọi hắn, "Chồng a"

Cậu cầu xin Mạnh Phạn Thiên trìu mến, lại không biết, Mạnh Phạn Thiên chỉ muốn chơi hỏng hắn.

Hoang dâm cả đêm, Ô Thanh Hoài không chịu được trong lúc giao hợp hôn mê ngủ thiếp đi, tỉnh lại mấy lần vẫn còn ngậm lấy dương vật Mạnh Phạn Thiên.

Đối phương không biết thoả mãn làm cậu rất lâu, nắm mạnh hai má cậu, phun ra lời nói thô tục hạ lưu, nói cậu sa đoạ, nói cậu dâm đãng, nói cậu tiểu bức (?) kẹp tốt.

Chuyện này quả thực là cơn ác mộng, Ô Thanh Hoài phí công chôn ở trong gối khóc, hy vọng lúc trời sáng tỉnh lại, Mạnh Phạn Thiên vẫn là trượng phu* ôn hoà tôn trọng yêu quý cậu.

(*: Người đàn ông có chí lớn, nhân cách, đức hạnh, theo quan niệm thời phong kiến. Đấng trượng phu.)

Ánh nắng mãnh liệt rõ ràng nghiêng lệch một đường trên mặt đất, cậu mơ mơ màng màng tỉnh lại, vô thức cọ Mạnh Phạn Thiên, "Phạn Thiên..."

Mạnh Phạn Thiên còn đang ngủ, dáng vẻ anh tuấn, thần thái ngủ say yên bình thoả mãn, cánh tay vòng ở eo cậu, dương vật vẫn cắm ở trong huyệt* cậu, dĩ nhiên một đêm đều không rút ra.
(*: ở đây trong QT là mông, nhưng khúc sau vẫn là nữ huyệt mình nghĩ là tác giả nhầm hay gì đó nên đổi lại nhé.)

Lấy lại tinh thần, Ô Thanh Hoài kinh hoảng vội vàng che miệng, không muốn quấy nhiễu hắn.

Nửa người dưới sưng và ê ẩm tới đòi mạng, bụng rót quá nhiều dịch, cậu có chút khó chịu, cẩn thận từng li từng tí nhổ dương vật ra khỏi nữ huyệt, bởi vì cật lực giảm bớt động tĩnh, cậu thở hổn hển đổ mồ hôi hột.

Thân thể ngậm quá lâu đột nhiên trống rỗng, còn có chút không quen.

Ô Thanh Hoài do dự lén lút động chỗ sưng lên ở hoa huyệt, vừa dùng đầu ngón tay chạm vào đã thấy chua sót, hai chân cũng không dám khép lại, chỉ có thể mở rộng ra.

Nghĩ đến tối hôm qua, cậu liền trực tiếp rùng mình, hận không thể thoát khỏi cái giường bề bộn này.

Thật vất vả mới hướng tới bên ngoài di chuyển, eo liền bị một lực lớn ôm lấy, Mạnh Phạn Thiên đem cậu túm trở về lồng ngực, âm thanh buổi sáng khàn khàn, "Thanh Hoài muốn đi đâu ?"

Hết chương 9
Editor : cuối cùng cái tag biến thái công cũng xuất hiện=)) tối mình siêng thì đăng chương 10 nhé <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com