Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thư sinh cấm dục 18 (H)

Chạng vạng tối, Lâm Nguyên Khê từ từ đường đi ra, bước nhanh về phía hoa viên.

Tiểu hồ ly ngại cảm thấy trong phòng quá ngột ngạt nên nhất quyết muốn tự mình ra hoa viên đi dạo, Lâm phủ lớn như vậy, không quen chỗ này nhỡ đâu bị thương thì sao?

Nghĩ đến đây bước chân lại nhanh hơn một chút. Mới vừa đi đến tường ngoài hoa viên liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng hò hét --

"Chạy hướng bên kia! Mau! Dùng đá ném nó!"

Một dự cảm không lành xông lên đỉnh đầu, Lâm Nguyên Khê đi vào, chỉ thấy tiểu hồ ly trắng như tuyết đang nhảy loạn trong hoa viên, cháu trai hắn cầm một cục đá không ngừng hướng nó mà ném, ném tới tiểu hồ ly ngao ngao kêu nhỏ, Cố Lan Âm đứng bên cạnh xem kịch vui.

Liếc nhìn thấy hắn, tiểu hồ ly giống như một trận gió trắng ào tới, nhảy vụt vào trong ngực hắn, Lâm Nguyên Khê tức giận, sắc mặt đen trầm như nước: "Trường Sinh, làm càn!"

Tiểu nam hài đã sớm bị dọa sợ đứng ngốc một bên, cúi đầu móc móc ngón tay, đối với tiểu thúc nghiêm nghị nói năng thận trọng này, nó luôn là tương đối e ngại.

"Biểu ca, nó chỉ là tiểu hài tử ham chơi một chút, chơi đùa với tiểu hồ ly mà thôi." Cố Lan Âm thầm nghĩ hỏng bét, nhưng ngoài mặt vẫn vẻ hiền hòa, nhẹ nhàng bước về phía Lâm Nguyên Khê, hắn sinh khí mà cũng đẹp trai như vậy!

"Cô nương dừng bước, nam nữ thụ thụ bất thân, vì thanh danh cô nương, chuyện Lâm gia, cô nương không nên nhúng tay vào thì tốt hơn." Lâm Nguyên Khê nói lời lạnh nhạt, xoay người ôm tiểu hồ ly về phòng của mình.

"Huynh!" Cố Lan Âm giận đến mức muốn la to, chuyện Lâm gia, tiểu súc sinh này lại là một phần của nhà hắn, tiểu thư khuê các như hoa như ngọc như mình hắn cũng không thèm để trong mắt!

Thẳng đến khi trở lại phòng Lâm Nguyên Khê, Ninh Uyển vẫn không thể nhịn được cười, nhìn bộ dáng cam chịu của Cố Lan Âm, quả thật không cần quá vui vẻ.

Lâm Nguyên Khê động tác mềm nhẹ ôm tiểu hồ ly đặt ở trên giường, vô cùng thân mật quẹt mũi nó một cái, sủng nịch nói: "Cười nữa, miệng đều muốn nứt đến tận mang tai rồi."

Hắn làm sao không biết, lấy thân thủ Ninh Nhi, một tiểu hài tử như thế sao có thể đả thương được nàng chứ? Nhưng mà nàng lại quan tâm đến những gì hắn để ý, nhận thức này khiến hắn vui vẻ không thôi.

Sau khi dùng qua bữa tối trong phòng, tắm rửa sạch sẽ, Lâm Nguyên Khê lên giường chuẩn bị ôm lấy tiểu hồ ly bộ lông mượt mà đi ngủ.

Sau khi tu luyện xong, sáu giác quan của hồ yêu thông suốt, liếc mắt một cái đã phát hiện trên tấm giấy dán cửa đã bị chọc thủng một lỗ to bằng ngón tay.

Xem ra chính mình không cần thiết phải đợi đến tháng sáu nam nữ chính gặp nhau để hoàn thành nhiệm vụ.

Cái đuôi Ninh Uyển khẽ đung đưa, lần này nàng trực tiếp hóa thân thành bộ dáng khỏa thân, quỳ rạp trên người nam nhân.

Trên bầu ngực trắng như tuyết trải rộng dấu vết hồng hồng mập mờ, theo nụ cười của nữ nhân chậm rãi run rẩy, từ khe rãnh hai đỉnh nhũ nhìn xuống, mơ hồ có thể thấy mấy sợi lông đen óng ả.

Ánh mắt Lâm Nguyên Khê tối sầm lại: "Ninh Nhi, ban ngày còn chưa cho nàng ăn no sao?"

"Lâm lang... Người ta chỉ muốn cùng chàng hoan hảo tại nơi mà chàng từng ở thôi mà..." Ninh Uyển hướng nam nhân thổi hương, nhẹ nhàng lắc lư cặp mông tuyết trắng.

"Thật là đồ lẳng lơ." Lâm Nguyên Khê một tay xoa tuyết nhũ, một tay khác trực tiếp vuốt ve mông nàng, theo khe hở trực tiếp đi vào, bên trong mị thịt gắt gao cắn chặt lấy ngón tay hắn, "Tiểu tao hóa, ban ngày ở ôn tuyền bị ta làm không khép được chân, qua một buổi chiều giờ đã khép chặt như vậy."

"A... Ninh Nhi là tiểu tao hóa...." Dâm từ lãng ngữ khiến bụng dưới Ninh Uyển trào ra một cỗ dâm dịch, hiện tại hai người trên giường càng ngày càng ăn ý, ăn ý vô cùng, nước sữa hòa nhau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com