Tổng tài đại thúc 10 (H)
Điểm nho nhỏ kia đã sớm bị hắn đụng cho sắp tan chảy, đầu nấm to lớn rong ruổi đỉnh vào tận sâu hoa huyệt của cô gái. Chỗ cửa mình hẹp bị côn thịt va chạm vào, Ninh Uyển cả người bủn rủn, bắp chân căng ra, ngay cả ngón chân nhỏ cũng vui vẻ co quắp.
"A... Chú... Đỉnh đến... Đỉnh đến sâu bên trong rồi, ô ô ~ không được... Muốn chết... A a..."
"Uyển Uyển!" Tô Mộ Dương nghẹn ngào hầm hừ, kéo dài đợt công kích trong u kính. Nhìn thiếu nữ dưới người mình từ ngượng ngùng đến hoàn toàn nở rộ, biến hóa này khiến cho tim hắn no trướng ê ẩm, lồng ngực kịch liệt nhảy lên.
Xương mu hai người tương liên, tiếng va chạm "Ba ba ba" không dứt bên tai làm người mặt đỏ tim đập, theo côn thịt trừu sáp mang theo mật dịch ra bên ngoài, dần dần chảy dọc xuống mặt bàn.
"Chú ~! A! Không được chú..."
Theo lực ra vào của người đàn ông, thân thể mềm dẻo của Ninh Uyển đột nhiên căng cứng, khoái cảm cực lớn làm thần chí cô không rõ, hoa huyệt gắt gao cắn chặt cự vật xâm lấn, cái miệng nhỏ nhắn sâu bên trong lặng lẽ mở ra, phun ra từng cỗ nhiệt dịch.
"A! Uyển Uyển!" Tô Mộ Dương nhìn chằm chằm vào tư thế mê người của cô gái phía dưới, hai con thỏ lớn màu trắng vẫn còn dư vị run rẩy, hạ thân bị nơi khít khao trơn ẩm bao bọc, ngay lúc cô cao trào liền nhanh chóng trừu sáp cắm vào, chỉ chốc lát sau miệng chuông mở rộng phun ra trọc dịch nóng hổi.
Ninh Uyển hai mắt mê ly, cánh môi ướt át kiều diễm. Thân thể nam nhân so với cô cao lớn rắn chắc hơn nhiều, khó có thể tưởng tượng, nơi to lớn kia của hắn lại có thể chôn vào tiểu huyệt nhỏ hẹp của mình, giờ phút này nhìn vẻ mặt hắn sau cao trào đầy thỏa mãn đắc ý, một loại an tâm được che chở lặng lẽ tràn ngập cõi lòng cô.
Một lúc sau, cự vật trong cơ thể nhanh chóng tỉnh lại, cảm giác tê mỏi no trướng dọc theo sống lưng đi lên, Ninh Uyển đỏ mặt đẩy lồng ngực cường tráng của người đàn ông.
Tô Mộ Dương vẫn say đắm nhìn chằm chằm Uyển Uyển, ở tư thế giao hợp cúi người ôm cô vào trong lòng: "Bảo bối... Em là của anh."
"A! Chú!" Thân thể bị treo lên đột ngột khiến Ninh Uyển kêu lên thành tiếng, chân tay như bạch tuộc vội vàng quấn lấy eo và cổ người đàn ông, này vừa động một cái, cự vật liền vùi vào sâu hơn.
"Uyển Uyển, anh ôm em đi tắm." Tô Mộ Dương cũng không đưa tay giữ cô, hưởng thụ bộ dáng cô toàn tâm toàn ý lệ thuộc vào mình.
"Chú xấu xa, nào có ai ôm người như này..."
Quả nhiên, nam nhân vừa cất bước, côn thịt liền đâm sâu vào hoa huyệt vẫn còn nóng ẩm. Xen kẽ giữa hai chân cô, từ từ cọ xát huyệt thịt mềm mại, chất lỏng trắng đục trơn trượt dần dần chảy ra, sắc tình vương lên rừng rậm màu đen.
Tô Mộ Dương rốt cuộc luyến tiếc làm hư cô, vì vậy vươn bàn tay to đỡ lấy cặp mông hồng nhuận cực kỳ đàn hồi, bắt lấy cánh môi kiều diễm của cô hôn một phen, tận đến khi hai người thở không nổi mới buông ra. Vừa mới trải qua va chạm kịch liệt, tiểu huyệt dường như chưa thỏa mãn cọ cọ bất mãn, Ninh Uyển vặn vẹo thân thể: "Chú ~ chú..."
Một tiếng chú kêu đến dịu dàng ngọt nị, kêu đến trái tim Tô Mộ Dương như muốn tan chảy. Hắn hôn mổ lên gò má cô, cười xấu xa nói: "Uyển Uyển làm vậy là muốn tìm bất mãn hả."
"Đáng ghét, còn không phải là chú gây ra, làm thuần thục như vậy, cũng không biết thí nghiệm qua bao nhiêu người." Lời Ninh Uyển vừa nói ra khỏi miệng, liền hận không thể cắn đứt đầu lưỡi mình, Tô Mộ Dương đã hơn ba mươi tuổi, sự nghiệp thành công, đẹp trai nhiều tiền, cuộc sống tình dục là điều hết sức bình thường.
Tô Mộ Dương nghe được trong lời nói của cô có chút ghen tị, vui vẻ mà vội vàng nói: "Chỉ có em là đủ."
"Em mới không tin..."
Ninh Uyển thấy chuyển biến tốt liền dựa gần lên truy đuổi bờ môi mỏng manh của hắn. Mặc kệ hắn trước kia thế nào, từ giờ trở đi, chỉ có thể có một mình cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com