Chương 11.
Chương 11. Lồn hứng trà đút con rể uống, ngồi lên mặt bú lồn, chơi trò cưỡi ngựa, bịt mắt (tắt đèn) bắt lồn
Hồi còn mắc kẹt ở sơn cốc, Tần Ngọc Chương bị trúng độc, thân thể suy yếu, hắn muốn cho y uống chút nước nhưng lại không có gì đựng, thế là đành phải bẻ lồn hút nước vào trong, một bụng đầy nước lắc lư đi tới chỗ Ngọc Chương, rồi ngồi lên mặt, chĩa lồn ngay miệng con rể đút y uống từng ngụm.
Chỉ là bất đắc dĩ thôi, thế mà Ngọc Chương lại phạm nghiện, cứ đòi liếm lồn nhạc phụ mãi, lẩm bẩm bảo không cần uống nước hồ, chỉ cần uống nước lồn là đủ. Trương Cần xót y trúng độc nên đành chiều theo, cả ngày ịn lồn lên mặt con rể cho nó thọc lưỡi vào vét hết nước. Cha vợ bị con rể bú lồn nứng điên, mông đít vặn vẹo, nước sướng tuôn như nước suối. Ngọc Chương bú lồn sưng to gấp đôi vẫn không chịu nhả ra, tới lúc đi ngủ cũng phải ngậm le nút như bú ti. Trương Cần đành phải đổi tư thế, dí lồn vào miệng con rể, còn mình thì ngậm cặc bự của y mà ngủ.
Trương Cần đương nhiên nhận thức hành vi của cả hai quá mức phóng túng,
nhưng biết sao được, bọn họ có muốn vậy đâu. Con rể chỉ là chưa tiêu hết độc xà nên huyết khí dâng trào, cha vợ đành phải cho y uống nước lồn, liếm cặc y, dùng lồn dâm hút tinh, tất cả đều vì muốn con rể mau hồi phục thôi.
Nhưng hôm nay Ngọc Chương lại mượn rượu ôn chuyện cũ, thật đúng là... không biết xấu hổ. Ở sơn cốc còn chưa đủ sao? Môi lồn bị y cắn sưng vêu, hột le căng phồng như sắp nổ tung, lúc nào cũng nóng ran. Mới về Tần phủ được mấy ngày vẫn chưa chịu xẹp xuống, khiến hắn mặc quần hay đi đường đều khó khăn vô cùng, còn thường xuyên vô cớ lên đỉnh.
Trên bàn trà đầy đủ ấm chén, vậy mà Ngọc Chương vẫn đòi uống trà bằng lồn. Trương Cần rối bời, bực bội trừng mắt nhìn con rể.
"Còn chưa chịu rút ngón tay ra...... ưm ~~ không phải con nói muốn uống trà sao......"
Tần Ngọc Chương gật đầu lia lịa, rút tay khỏi lồn cha vợ, ngón tay ướt nhẹp nước lồn trong suốt, đã vậy y còn cố tình đưa lên miệng, chậm rãi liếm sạch trước mặt cha vợ.
Cha vợ nhìn cảnh đó thì đỏ mặt, lồn rục rịch rỉ nước. Hắn bò lên bàn, chổng cao cặp mông ướt át, một tay cầm lấy ấm trà, tay còn lại vói ra sau banh lồn ra, đút miệng vòi vào cái lỗ đang co bóp.
Kích thước đầu vòi nhỏ hơn dương vật và đầu lưỡi của con rể rất nhiều, thêm lỗ lồn đã sớm ướt sũng nên rất dễ dàng nuốt chửng vòi ấm. Trương Cần ngửa cổ, vẻ mặt mê ly, môi đỏ hé mở, chậm rãi rót trà vào trong.
Tư thế này thật ra rất dễ làm tràn trà, nhưng Trương Cần ở trong sơn cốc đã sớm học được cách siết lồn. Rót đầy một ấm, bụng hắn dù đã tròn vo nhưng vẫn không để rỉ ra một giọt nào.
"Ư~" Trương Cần khẽ rên một tiếng, đặt ấm trà xuống, vừa ngoảnh lại thì thấy Tần Ngọc Chương đã sớm nằm xuống đất, mê mẩn nhìn cha vợ rót trà vào lồn.
Cha vợ lắc mông quay người lại, quỳ xuống hai bên hông con rể, từ đùi y chậm rãi bò lên trên, đang di chuyển thì khe lồn vô tình sượt qua con cặc cứng rắn, hắn giật mình dừng lại, cặp vú bò đung đưa trước mặt Tần Ngọc Chương, vừa hoảng vừa dỗi:
"Sao con nằm xuống nhanh thế........ gấp lắm à....."
Trước mắt là cặp vú bự lắc lư, cơ thể quyến rũ của cha vợ đang cưỡi trên người y, Tần Ngọc Chương huyết mạch sôi trào, thở dốc đẩy mông hắn, lên tiếng thúc giục:
"Con khát rồi......... lồn dâm bò nhanh lên....... không là con đè nhạc phụ ra đụ luôn bây giờ........"
"Ahhh....... không được.......... cặc bự của Ngọc Chương không thể địt vào lồn......... con rể không thể địt nhạc phụ được.......... sẽ tổn hại thanh danh của con.........."
Nghe con rể dọa địt lồn, cha vợ gấp gáp bò lên mặt y, biết rõ là không thể cho Ngọc Chương địt nhưng lồn hắn ngứa quá, bị con rể hù vừa sợ vừa nứng, vô thức dí lồn bịt miệng y.
“Ha ~~ Ngọc Chương uống trà đi ~~ ưm a a a a ~~”
Trương Cần rên một tiếng dài, nước trà từ cửa lồn ùng ục chảy vào miệng con rể, hai chân hắn quẫy loạn trên sàn, lưỡi con rể thọc sâu vào trong rồi ngoáy mạnh khiến Trương Cần sướng điên, tay tự mò lên xoa bóp vú mình.
“A ưm ~~ lưỡi con rể đụ lồn ta~~ bảo bối ~~ A a a~~ uống từ từ thôi~~ trà sẽ không nguội đâu~~”
Cha vợ không ngừng vặn mông, môi lồn bị mút vào mang tới khoái cảm mãnh liệt, Trương Cần sướng rên dâm liên hồi, dù vậy hắn vẫn quan tâm hỏi trà có nguội không, sợ con rể không hài lòng.
"Ưm...... ực....... không nguội........ ngọt lắm........." Nước trà hòa cùng nước lồn chảy ào vào miệng con rể, Tần Ngọc Chương bấu chặt mông hắn, say sưa bú lồn như kẻ chết khát, chóp mũi cao thẳng vùi sâu vào khe thịt, quanh quẩn mùi hương tanh ngọt, suýt bị lồn múp đè đến ngạt thở, cho nên giọng nói có phần nghèn nghẹn.
“A a a ~~ sao trà lại ngọt được cơ chứ ~~” Trương Cần vặn người điên cuồng, cặp mông nhấp nhô dập lồn vào miệng con rể.
Lưỡi Tần Ngọc Chương thọc sâu vào lồn cha vợ, vang lên tiếng nước chùn chụt, "Trà làm sao ngọt bằng nước lồn của nhạc phụ....... ưm..... chụt....... lồn phun thêm nước cho con uống đi."
Mông vang lên từng tiếng vỗ bép bép, ra là con rể thẳng tay tát mạnh vào mông cha vợ, chỉ để thúc giục hắn mau phun thêm nước lồn.
“A ~~ Ngọc Chương ~~ đừng ~~ nhạc phụ chịu không nổi ~~ đừng đánh mông ta ~~ ư ư ~~ đau quá…… sắp phun ~~ ta phunnn… A a a a a a ~~”
Cha vợ ré lên, cặp mông lúa mạch chốc lát đã hằn đầy dấu tay loang lổ, hắn vừa đau vừa ngượng, con rể vẫn đang ngoáy lưỡi điên cuồng trong lồn, cả người Trương Cần sướng run như bị điện giật, cơn triều thổi đúng lúc ập đến, nước lồn phun phèo phèo đầy mặt Tần Ngọc Chương.
“Ha…… Ha……” Trương Cần kiệt sức đổ ập xuống đất, lồn vừa lên đỉnh vẫn kẹp lấy đầu lưỡi con rể, hắn dạng chân, thịt lồn dính nhớp áp lên môi y, thân trên nằm sấp dưới đất, rã rời sau cơn cực khoái, vì trọng tâm dồn hết về phía trước nên lúc ngã xuống, cặp vú bự bị đè bẹp dúm, núm vú nhạy cảm cọ vào sàn nhà thô ráp sinh đau.
Đợi một hồi hai người mới đứng dậy, Tần Ngọc Chương ngồi lại lên ghế rồi ôm chặt cha vợ vào lòng. Trương Cần vòng tay ôm cổ con rể, dâm đãng dang rộng hai chân, cửa lồn hé mở cọ xát mơn trớn quy đầu nóng hổi.
Cha vợ và con rể lúc này như lửa đã bén rơm, không biết từ lúc nào hay ai bắt đầu, hai đôi môi chậm rãi kề sát, hơi thở quấn quýt quyện vào nhau.
“Ưm a…… giờ đã hài lòng chưa…… lồn nhạc phụ đều bị con hút sưng…… xem con kìa…… tóc ướt hết cả rồi……” Cha vợ dịu dàng lau đi vệt nước trên mặt con rể.
Tần Ngọc Chương mút lấy đầu lưỡi của hắn, tay mò lên ngực mơn trớn bầu vú căng tròn, thì thầm:
"Vẫn chưa đủ..... Ngọc Chương muốn đụ lồn người......"
“Ngọc Chương ~” Cha vợ lắc mông vặn lồn, đùi trong ướt nhẹp nước dâm, vẫn cố từ chối yêu cầu vô lý của con rể:
"Ta đã nói rồi...... không được..... cặc bự địt vào là loạn luân đó..... Áaaa....."
Cha vợ chợt la lên, vì con rể bất ngờ dùng đầu khấc chà mạnh lên hột le mẫn cảm. Tần Ngọc Chương nhìn chằm chằm hắn, lên tiếng:
"Vậy thì loạn luân đi, Ngọc Chương muốn loạn luân với nhạc phụ."
Thời gian trong chớp mắt như ngừng trôi, cả không gian ngưng đọng, ánh mắt chạm nhau, hơi thở đồng thời trở nên gấp gáp, lửa dục bùng cháy dữ dội, nóng tới mức Trương Cần cảm giác nước lồn cũng bị thiêu đốt sôi sùng sục.
“Không……” Trương Cần hai mắt ngấn lệ, nức nở cầu xin:
"Ngọc Chương tha thứ cho nhạc phụ....... không thể cho con đụ lồn được......"
Lúc này cha vợ đang ngồi trên đùi con rể dâm đãng vặn eo, đầu khấc to khỏe đang được cái lồn mềm mụp ngậm lấy như muốn mút vào trong, dù bây giờ có trực tiếp cắm vào thì cha vợ cũng chỉ biết dạng háng cho y đụ mà thôi.
Song Tần Ngọc Chương cũng không muốn làm vậy, y là muốn cha vợ tự nguyện dâng lồn cho y đụ, men say khơi dậy bản chất ngang ngược trời sinh của đại thiếu gia, y bèn thay đổi yêu cầu:
"Nếu nhạc phụ không cho con đụ, vậy con muốn chơi cưỡi ngựa."
Để bảo vệ lồn không bị cặc đâm, cha vợ đâu dám từ chối. Hắn tuột khỏi đùi con rể, lại quỳ bò dưới đất, eo lõm xuống, mông chổng cao, lồn ướt hé mở, vặn eo lắc đít như chó cái động dục.
"Lại đây...... bảo bối mau tới cưỡi ngựa đi....."
Con cặc nóng hổi cứng ngắc cọ vào mép lồn rộng hoác, thúc mạnh về phía trước, y gầm lên:
"Đĩ lồn dâm.... đĩ ngựa cái..... bò nhanh lên....."
Trò cưỡi ngựa vốn là để trẻ con ngồi trên lưng người lớn nô đùa, còn Trương Cần lại trần truồng kẹp cặc con rể bò loạn trên sàn. Hắn vừa ngượng vừa nứng, gò má ửng hồng, bị từng tiếng "lồn đĩ" hối thúc mới run rẩy di chuyển đầu gối.
“A…… lồn đĩ đang bò...... bảo bối đừng cạ vào le đĩ nữa..... Aaaa...... Ngọc Chương ơi....... bảo bối...... con ngoan........ bên trong ngứa lắm......... quy đầu đừng chà nữa....... lồn dâm sẽ thèm cặc mất........ hức........ aaaa...."
Cặc con rể dính sát vào cửa lồn cha vợ, ép mép lồn dẹp lép sang hai bên, đầu cặc thô ráp cạ mạnh lên âm vật, đầu gối Trương Cần run lẩy bẩy, vừa bò vừa phun nước tí tách, chỉ biết nức nở xin tha:
“Ngọc Chương ơi…… xin con tha cho lồn dâm…… lồn dâm chịu hết nổi rồi…… nứng quá……”
Trương Cần bị tra tấn đến kiệt quệ, miệng trên nói không muốn nhưng miệng dưới vẫn hút lấy đầu cặc không buông, phun nước lên quy đầu một cách mất kiểm soát.
Con cặc phình to của con rể không chút nương tay quất mạnh vào cái lồn trơn múp của cha vợ, đánh đến khi hắn bò hết nổi nữa, miệng lồn co bóp đứng tại chỗ chịu trận, y mới chịu lên tiếng:
“Nhạc phụ…… Ngọc Chương say rượu không kiểm soát được sức mình…… Hay là thế này đi, tiểu tế thổi tắt hết nến, lồn dâm tự mình chạy trốn, nếu bị con bắt được sẽ bị địt ngay lập tức, còn ngược lại, hôm nay liền dừng tại đây, nhạc phụ có chịu không?"
Trương Cần cảm nhận rõ gân cặc đang giật tưng trên lồn, đâu dám cự tuyệt. Ánh nết vụt tắt, hắn đã vội vàng bò xa khỏi cặc con rể, nhưng trong bóng tối, hắn nhất thời không biết trốn ở đâu, chỉ biết bò loạn xung quanh khi nghe thấy giọng của Tần Ngọc Chương.
“Nhạc phụ ơi…… lồn dâm đã trốn kỹ chưa? Ngọc Chương bắt đầu đi tìm đây……”
Căn phòng vốn bé tí, Trương Cần trong cơn hoảng loạn chẳng thể tìm chỗ trốn ngay, vừa nghe thấy giọng con rể liền bối rối quỳ bất động tại chỗ. Tiếng bước chân của Ngọc Chương rất nhẹ, nhưng lọt vào tai Trương Cần lại vô cùng rõ ràng, cảm nhận được y ngày càng tới gần, tim hắn đập thình thịch như muốn văng ra khỏi lồng ngực.
Chết rồi...... Ngọc Chương sắp tìm thấy hắn, lồn dâm đã cảm nhận được hơi nóng từ cặc bự........ ưm........ làm sao bây giờ.......... sắp bị Ngọc Chương địt mất.......
Lỗ lồn co bóp run rẩy không ngừng, hột le cương cứng lòi ra ngoài như chờ được đâm vào, thế mà Tần Ngọc Chương lại bất ngờ quay người rời đi.
A…… Trương Cần thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lồn lại ngứa ngáy khó chịu, thèm thuồng được cặc bự thọc vào trị ngứa. Mình phải trốn thật xa...... Trương Cần nghĩ là thế, nhưng lại bị mùi cặc nứng tanh nồng của con rể dụ dỗ bò theo trong vô thức, cuối cùng chẳng biết ai trốn ai tìm, cho đến khi con rể tóm được mông hắn, liền lập tức dọng cặc vào lồn thật mạnh bạo.
“A hah~~” Cả hai cùng lúc rên lên sung sướng, vách thịt nhiệt tình mút lấy cặc bự của con rể.
Tần Ngọc Chương nhẫn nhịn lâu ngày, vừa đút vào liền điên cuồng đâm rút như bão tố, liên tục chọc mạnh vào cổ tử cung, "Con bắt được lồn dâm rồi nhé...... hự........ bót quá........ sướng cặc vãi....."
“A a…… cuối cùng vẫn bị con rể địt lồn........ làm sao bây giờ........ Aaaa... ư.....ớ...... sướng quá........ cặc bảo bối to quá........ ôi........ không thể địt........."
Trương Cần ngoan ngoãn quỳ bò, chổng cao mông mặc con rể địt phun nước lênh láng, cơ thể uốn éo nghênh đón cặc đụ, cặc bự của con rể, hắn vừa chống cự vừa thèm muốn nó.
“Ngọc Chương…… ô ưm…… Mau rút ra đi…… Chúng ta không thể…… a ư……” Trong bóng tối, cha vợ bị địt rên như đĩ, đến khi cặc bự thọc vào tử cung mới bừng tỉnh, vừa xấu hổ vừa tức giận cố bò vài bước về phía trước, cuối cùng cặc con rể cũng trượt ra khỏi lồn.
Ôi..... thoát rồi...... Ngọc Chương thật quá đáng, địt lồn còn chưa đủ còn muốn hiếp tử cung hắn nữa. Vách lồn bên trong co bóp dữ dội, liên tục chảy nước, dù eo đau chân mỏi vẫn cố bò tiếp vài bước rồi lại dễ dàng bị còn rể tóm lấy mông, cặc bự phá đảo từng tầng thịt ướt đẫm, cắm phập vào lần nữa.
“Áaaa a a…… lại cắm vào nữa rồi…… cứu mạng với…… cặc bự lại địt vào lồn…… ôi sướng…… sướng lồn quá…… óoo…… xin con tha cho lồn dâm đi mà……hức......"
Trương Cần bị cặc dài địt nứng người, chỉ biết la hét thảm thiết, cuối cùng hóa thành từng tiếng rên rỉ dâm dật.
Tần Ngọc Chương vậy mà thật sự tha cho Trương Cần, y bất ngờ dừng lại, vỗ vào mông hắn cảnh cáo:
"Lồn dâm lần này phải trốn cho thật xa thật kỹ vào, nếu để con bắt được nữa con sẽ địt nát lồn người."
Trương Cần nghe lời doạ nạt thô bỉ của con rể sợ đến hoa mắt, lập tức vội vã bò quanh phòng, nhưng càng gấp càng nứng, cặp vú bò tưng tưng theo từng nhịp bò, nước lồn rỉ xuống dọc đường. Nhưng chẳng mấy chốc, hắn lại bị con rể bắt được, đúng như giao ước, cặc bự lại đâm phập vào lồn nắc một cách tàn bạo, biến cha vợ thành con đĩ chỉ biết vẫy mông tìm cặc đụ.
Tần Ngọc Chương nhấp mấy trăm cái, canh cha vợ sắp lên đỉnh thì chợt dừng lại, bảo hắn nhanh trốn đi, sau đó lại tiếp tục đuổi theo địt hắn không khép nổi chân. Lặp lại vài lần như vậy, cha vợ chơi đến nghiện, mới bò hai bước đã cong mông chờ cặc đâm vào.
“A a…… lại bị Ngọc Chương tìm thấy rồi…… không có cách nào trốn được hết…… Ngọc Chương giỏi quá…… bị cặc địt tê cả lồn....… A a…… chậm một chút…… nát lồn mất……”
Hai người ở trong phòng địt nhau lên đỉnh liên tục vẫn thấy chưa đủ phê, táo bạo mở cửa phòng, vừa đụ vừa bò ra tiểu viện. Bọn họ chẳng màng đám người ở có nghe được hay không, cha vợ lúc này đã sớm nứng đến mất trí, đầu óc mụ mị, chỉ biết trợn trắng mắt khóc lóc rên rỉ chổng lồn cho con rể địt vào, vẩy nước lồn khắp mọi ngóc ngách trong vườn.
Dưới ánh trăng, hai cơ thể trần truồng điên cuồng giao cấu, da thịt quấn lấy nhau, cha vợ lúc thì bị con rể thọc cặc cưỡi ngựa phun nước ào ạt, lúc lại bị bắt trốn vào bụi cỏ chơi trốn tìm, nhưng sợ trốn kỹ quá Ngọc Chương tìm không thấy, liền lặng lẽ dịch chuyển đầu gối, thò cặp mông múp ướt nhẹp ra ngoài, ngón tay banh lồn chờ sẵn, vừa lo vừa nứng đợi con rể tới hiếp.
"Ngọc Chương... ư... xin lỗi... nhạc phụ vẫn không... dạy được con...... A a a a... bị con rể hiếp lồn sướng quá... ôi cặc địt nhanh quá... A ư ư... chúng ta vẫn là... loạn luân... lồn dâm yêu cặc bự của con rể....."
"Nhạc phụ ơi... hừ.... nhạc phụ... hự..... sao người lại dâm đĩ thế hả... Ngọc Chương muốn địt chết người......"
"A a a... vậy thì địt đi... ta không phải nhạc phụ của Ngọc Chương nữa... Ư ư... mà là đĩ lồn dâm của Ngọc Chương... lồn đĩ sướng muốn điên á aaaaa..." Trương Cần buông thả thỏa sức gào thét.
●●●
bà nội tác giả nghĩ ra trò trốn cặc tìm lồn bựa vãi =)))))))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com