Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 12.

Chương 12. Cha vợ bỏ đi sau khi bị địt toét lồn, nghe tin con rể ngã bệnh không đành lòng lại quay về, bú cặc xin lỗi, lồn dâm bón thuốc.

Trăng sáng trên cao, ở một góc tiểu viện Tần Phủ, nam nhân lớn tuổi quỳ bò trên đất, cần cổ thon dài ngửa ra sau, gò má ửng hồng, môi đỏ hé mở, lấp ló đầu lưỡi ướt át. Bên dưới dương vật nhếch cao là đóa hoa thịt đẫm nước nở rộ, giữa hai cánh môi dày là con cặc bự đang ra sức cày xới vun trồng, dập cho hoa lồn biến dạng nở bung bét, nước dâm bắn ra tung tóe, dái to dập phành phạch vào mông hòa cùng tiếng nước òm ọp vang trời.

“A…… A…… đừng…… Ngọc Chương…… đừng hiếp lồn nữa…… A…… A…… lồn bị con rể địt hỏng…… A a…… cặc bự tha cho lồn dâm đi…… Ôi ó ~~ địt vào tử cung rồi ~~ sướnggg~~”

Nam nhân bị thanh niên địt trợn trắng mắt, toàn thân sung sướng muốn bay lên trời, thịt lồn run dữ dội, liên tục lên đỉnh theo từng nhịp đụ. 

“Á a a aaa~~~” Sau một tiếng thét chói thai, trận giao cấu điên cuồng mới tạm dừng lại.

"Lồn đĩ...... sướng chết đi được......." Tần Ngọc Chương ôm eo Trương Cần kéo hắn vào lòng, đầu khấc to tướng xé toạc lỗ đít đã sớm chảy nước của cha vợ, nghiền ép vách thịt khít rịt, dễ dàng đâm thẳng vào trực tràng ấm nóng, cán cặc thô to căng miệng lỗ thành một vòng tròn.

Trương Cần còn chưa kịp thở dốc đã lại bị địt cho rên rỉ không ngừng:

“Á…… sao…… sao con địt lỗ đít…… ưm a…… căng quá……”

Tần Ngọc Chương chậm rãi nhấp cặc đụ đít cha vợ, một tay y vòng lên cấu véo núm vú đầy thịt của hắn, tay kia thọc vào lồn nhão nhoẹt vét sạch máng, Trương Cần bị con rể sờ mó gian dâm sướng râm ran cả người, cơ thể đẫy đà phóng đãng vặn vẹo như đĩ trong lòng con rể.

"Địt nãy giờ mà cái lồn đĩ vẫn bót vãi...... còn tham lam hút ngón tay con này......"

“Ưm a…… bảo bối hư muốn chết…… móc nát lồn nhạc phụ rồi……”

Toàn thân cha vợ đỏ như tôm luộc, khoái cảm làm đầu óc hắn mụ mị, Trương Cần vòng tay ra sau ôm lấy cổ con rể, chủ động ngửa đầu lè lưỡi quấn lấy môi y.

“Ưm chụt…… Ngọc Chương…… bây giờ con hài lòng chưa…… um ưm……”

Tần Ngọc Chương ngậm môi cha vợ hôn trả cuồng nhiệt, đầu lưỡi hung ác thọc sâu vào cổ họng hắn, Trương Cần ngửa cao đầu, mắt nhòe lệ nuốt nước bọt của cả hai.

“Nhạc phụ…… người đẹp quá…… giống như hồi còn ở sơn cốc vậy……”

Trương Cần si mê hôn con rể, môi lưỡi dây dưa quấn quýt, hai lỗ đụ đều rỉ nước cùng lúc, chảy dọc theo đùi non, nhỏ giọt thành dòng.

"Ưm... chúng ta về Tần phủ đã mấy ngày..... ưm..... mà con cứ nhớ mãi chuyện ở sơn cốc....."

“Bởi vì trong sơn cốc, nhạc phụ mới yêu thương Ngọc Chương nhất…… nên làm sao Ngọc Chương không lưu luyến cho được……”

Con rể vừa bóp vú cha vợ vừa móc lồn ướt, cặc bự vẫn cắm sâu trong lỗ đít trơn mềm chật hẹp. Ba lỗ cùng lúc được kích thích khiến cha vợ chỉ biết lớn tiếng rên rỉ.

“Áa…… không phải hôm nay nhạc phụ …… ưm…… cũng làm lồn dâm của con sao……”

"Vẫn chưa đủ..." Con rể trách móc:

"Trong hang, nhạc phụ chiều Ngọc Chương hết mực, cả ngày phơi vú phơi lồn chơi với con. Nhưng từ khi về phủ... nhạc phụ toàn cự tuyệt... Ngọc Chương nhớ người tới mức sắp nổ cặc, nên mới tìm cơ hội thân cận với người... hôm nay con say cũng vì nhớ nhạc phụ..."

“Ôi bảo bảo……” Cha vợ nghe xong lập tức rưng rưng nước mắt, hóa ra Ngọc Chương lại chịu khổ nhiều đến thế. Trong sơn cốc, cặc bự của y đúng là được hắn chăm sóc tận tình, tinh dịch toàn do hắn bú hoặc dùng lồn kẹp bắn ra, lúc Ngọc Chương trúng độc không cử động được, ngay cả nước tiểu cũng phải đái vào miệng cha vợ, Thế mà từ khi về phủ, y phải nhịn lâu như vậy, làm hắn đau lòng muốn chết.

Nhưng khi đó là do Ngọc Chương trúng độc... Nếu về phủ mà còn... hút tinh con rể, cho con rể bú vú... thì chính là loạn luân, là trái với luân thường đạo lý...

Trương Cần rối như tơ vò, khóe mắt dâm mị phủ đầy bi thương, nhưng đầu lưỡi vẫn chìa ra quấn lấy lưỡi con rể:

"Ngọc Chương... tha cho nhạc phụ... chúng ta không nên..."

"Nhạc phụ..." Con rể bóp mạnh cặp vú đĩ, hung hăng thúc cặc vào lỗ đít, khiến cha vợ không nói nên lời, chỉ còn lại tiếng rên la oai oái.

"Con không muốn nghe lời dạy dỗ, Ngọc Chương chỉ muốn nhạc phụ yêu thương con thôi."

Trương Cần bị Tần Ngọc Chương địt mềm nhũn, hóa thành nước tan chảy dưới háng con rể, hắn nhíu mày, nội tâm giằng xé giữa lễ giáo trói buộc và tình yêu thương dành cho Ngọc Chương. Cuối cùng, hắn nhắm mắt, vểnh mông ra sau chủ động dâng lên lỗ đít, đồng thời cầm tay con rể đâm vào lồn mình sâu hơn.

"Con ngoan... nhạc phụ thương con... Ưm ưm... Ít nhất đêm nay... con muốn gì nhạc phụ cũng chiều... ưm... nhạc phụ là lồn dâm của con rể... Ngọc Chương... địt nát lồn ta đi..."

“Nhạc phụ…… Ngọc Chương rất yêu người……”

Tần Ngọc Chương kích động đến sôi sục máu nóng, buồi nứng rút ra rồi lại thúc mạnh vào lỗ đít, thô bạo đâm cái bụng phẳng lì của cha vợ gồ rõ hình dáng cặc to, chưa hết, y cuộn tay thành nắm đấm thọc như điên vào lồn hắn, đâm cho tử cung mềm nhũn biến dạng.

Cha vợ trực tiếp lên đỉnh không hồi chiêu, ngón chân quắp lại, hai chân rã rời, chỉ có thể dựa vào hai lỗ đụ làm trụ để đứng vững, núm vú dựng lên cao vút, lỗ lồn sưng đỏ mất kiểm soát phun nước như đái.

Sau hai lần xuất tinh, con rể lại rút cặc khỏi lỗ đít cha vợ, rồi tiếp tục cắm vào lỗ lồn vẫn đang giật tưng phun nước. Bọn họ ở trong sân lăn lộn giao cấu như thú hoang, cặc lồn dính lẹo không rời một giây nào, thân mật ôm nhau đụ địt khắp nơi, hệt như quay trở về hồi còn mắc kẹt ở sơn cốc.

"Ha..... cái lồn đĩ..... phun nước nhiều vãi lồn...... tiểu viện sắp bị ngập trong nước lồn rồi......"

Trương Cần ôm eo Tần Ngọc Chương, ngửa đầu hôn môi con rể, hòng chặn lại lời trêu ghẹo tục tĩu của y.

“…… Ưm chụt…… còn không phải do cặc bự…… A a…… bị cặc bự địt…… lồn dâm  không chịu nổi…… A…… ưm…… chụt....... đừng đâm vào tử cung nữa…… phun nước…… A a…… giỏi quá…… lại bị đụ lên đỉnh……”

Sau trận mây mưa, cả hai tắm rửa bằng nước lạnh trong lu ngoài sân, rồi lại quấn lấy nhau ôm hôn trở về phòng.

Sau cả đêm đắm chìm trong hoan lạc, hai người ngủ say như chết đến tận lúc mặt trời lên cao, ánh nắng lọt qua khe cửa, chiếu lên mí mắt, lúc này Trương Cần mới chậm rãi tỉnh giấc.

Vừa mở mắt đã thấy khuôn mặt tuấn tú của con rể đang say ngủ, lập tức cảnh tượng loạn luân đêm qua hiện lên rõ mồn một trong đầu Trương Cần, mặt hắn tức khắc từ đỏ chuyển tái. Không ngờ mình lại phạm sai lầm lớn đến vậy, chẳng những không khuyên được Ngọc Chương mà còn cùng y... cùng y... Ôi...

Con cặc vẫn đang cắm nguyên trong lồn, khiến hắn làm sao có thể thanh minh được việc mình không cố ý dan díu với con rể. Ngọc Chương vốn cư xử phải phép, hết mực tôn trọng cha vợ, chắc chắn không cố tình làm chuyện sai trái. Tất cả chỉ vì lần lưu lạc trong sơn cốc đó, bất đắc dĩ phải khỏa thân sưởi ấm mới ra cớ sự này.

Ban đầu Ngọc Chương không biết thân thể hắn khác người, cặc vô tình cọ vào giữa hai đùi. Môi lồn vốn đầy đặn của hắn dễ dàng nuốt lấy cặc Ngọc Chương. Con rể tuổi trẻ, khí huyết dồi dào, cặc cương lên cũng là điều dễ hiểu...

Bọn họ nào có ý nghĩ làm chuyện bậy bạ, hắn tin lúc đó con rể cọ cặc lên lồn chỉ do tư thế ôm nhau, phải làm vậy mới dễ dàng di chuyển, tuyệt không phải muốn đút cặc vào lồn. Còn việc Ngọc Chương thích xoa vú hắn, chỉ vì chỗ đó mềm và to, dễ nắm hơn, động tác moi núm véo núm chắc cũng vì Ngọc Chương hiếu động thôi.

Là do hắn trời sinh nhạy cảm, chỉ bị con rể dùng cặc mài lồn, quy đầu cọ nhẹ vào le đã eo mềm chân run không kìm được phun nước. Trong hang không có thức ăn, hắn cho Ngọc Chương bú vú đỡ đói, nào ngờ người ngợm nóng bừng, vú càng bú càng to. Dù vậy, Ngọc Chương vẫn giữ đúng bổn phận, chỉ muốn nhét cặc vào khe lồn chứ không đòi hỏi thêm. Chính hắn vì giải độc cho Ngọc Chương mới chủ động cưỡi lên cặc y, siết lồn điên cuồng vắt tinh.

Ngọc Chương chắc chắn không cố ý bắn tinh vào bụng cha vợ. Trương Cần yêu thương vuốt ve gương mặt say ngủ của con rể, đều tại hắn, để Ngọc Chương nghiện cảm giác bắn tinh trong lồn. Tuổi trẻ dễ nghiện, cũng vì hắn xót Ngọc Chương trúng độc, trong hang đã quá nuông chiều y. Mỗi lần Ngọc Chương cương là hắn lại banh lồn ra trị độc. Những lúc lồn sưng không dùng được thì hắn sẽ dùng miệng hút tinh, miễn là Ngọc Chương không phải chịu khổ.

Trong sơn cốc, bọn họ đã làm chuyện loạn luân, nhưng trời đất chứng giám, giữa họ hoàn toàn trong sạch. Trở về Tần phủ phải tuân theo lễ pháp, cha vợ đương nhiên không thể tiếp tục cho con rể bú vú địt lồn nên buộc phải tránh né Ngọc Chương, nào ngờ lại khiến con rể khó chịu đến vậy, cặc bự nghẹn bứ sắp nổ.

Trương Cần đau lòng tới mức bỏ luôn thân phận cha vợ, cả đêm trở thành con đĩ lồn dâm cho con rể đụ thỏa thuê.

Ôi…… giờ hẳn là y đã vừa lòng rồi đúng không…… Cha vợ nhẹ nhàng hôn lên môi con rể, cảm nhận được con cặc trong lồn lại phình to hơn nữa, hắn xấu hổ siết lồn, khẽ rên:

"Bảo bối hư..... nhạc phụ đã bị con hiếp nát lồn...... sao lại cứng nữa........ lồn sưng hết rồi....... ưm......"

Đêm qua là hắn xót Ngọc Chương say rượu nên cùng y làm chuyện hoang đường. Giờ Ngọc Chương tỉnh lại, hắn còn mặt mũi nào xứng làm cha vợ nữa. Hồi tưởng đêm qua Ngọc Chương cứ luôn mồm gọi hắn là lồn đĩ, còn hắn thì cong mông hẩy lồn đáp lại tiếng gọi, lập tức ngượng chín mặt. Ngọc Chương thật sự mê lồn hắn, lúc hắn moi tinh rửa lồn cũng phải ngồi xổm xuống nhìn chăm chú, thậm chí có lúc không ngại bẩn trực tiếp cúi xuống liếm, làm cha vợ vừa thẹn vừa nứng, đang rửa lồn cũng mắc lên đỉnh trước mặt con rể.

Thật sự muốn tra tấn chết hắn. Ngoài tứ tuần mới biết thế nào là cực lạc, nhưng đây là sai lầm... Họ không thể tiếp tục...

Cha vợ đau khổ nhấc mông lên, từ từ nhả cặc to đang cắm trong lồn đỏ sưng. Đầu cặc cọ xát khiến bụng dưới mềm nhũn, thịt non run rẩy lưu luyến bám lấy gân xanh trên quy đầu, vương lại những sợi nước dính nhớp kéo dài.

Trương Cần chật vật rời khỏi người con rể, run rẩy mặc vào quần áo sạch, che đi đôi vú căng mọng và cặp mông đẫy đà, lại trở về dáng vẻ đứng đắn chân chất. Xong xuôi, hắn khép cửa rời đi.

Trương Cần lần này đi đúng ba ngày, hắn thật sự không biết phải đối mặt với con rể như thế nào, vừa hay nhà kho vào đợt kiểm kê, hắn liền trốn ở đó ba hôm mới dám về. Vừa tới cửa đã được người hầu báo rằng thiếu gia ngã bệnh, Trương Cần nghe xong thì hoảng hốt, tâm loạn như ma, lập tức vội vã chạy đến viện phủ của Tần Ngọc Chương.

Tần Ngọc Chương ngày ấy say xỉn, hoang dâm vô độ với cha vợ xong lại còn tắm nước lạnh, hôm sau liền nhiễm phong hàn. Nhưng y không chịu uống thuốc, nhạc phụ rõ ràng cùng y hòa quyện như nước với sữa, tình nồng ý thắm, tỉnh dậy lại không từ mà biệt. Chịu đả kích nặng nề, Tần Ngọc nằm liệt giường, không dậy nổi.

Khi Trương Cần đẩy cửa vào, tỳ nữ đang khuyên Tần Ngọc Chương uống thuốc. Nhưng hắn nhắm nghiền mắt không thèm nghe, dỗ thế nào cũng chẳng chịu uống. Trương Cần bước tới đỡ lấy chén thuốc, ra hiệu cho tỳ nữ lui ra. Đợi cửa đóng, hắn mới ngồi xuống mép giường lặng lẽ nhìn con rể.

Xác thật tiều tụy hẳn. Làn da Ngọc Chương vốn trắng, giờ bệnh càng thêm tái nhợt, khiến nhạc phụ đau lòng không thôi

"Ngọc Chương... Nào, dậy uống thuốc rồi ngủ tiếp..." Trương Cần múc thìa thuốc đưa đến miệng con rể, dịu dàng dỗ dành.

"Nhạc phụ..." Tần Ngọc Chương mừng rỡ mở mắt, nhưng nghĩ đến ba ngày không thấy bóng dáng cha vợ, lại nhắm mắt quay đầu đi.

"Không uống. Nhạc phụ không thèm để ý tới Ngọc Chương, cần gì phải giả bộ tới thăm. Cứ để Ngọc Chương chết quách cho xong."

"Nhạc phụ sao có thể bỏ mặc con... tất cả đều vì muốn tốt cho con mà..." Trương Cần nghẹn ngào, khóe mắt ươn ướt.

Tần Ngọc Chương không chịu hiểu nỗi khổ tâm của cha vợ, nhắm mắt trách móc:

"Nhạc phụ luôn miệng nói không tránh Ngọc Chương, nhưng cả ngày chẳng thấy bóng dáng. Rõ ràng đã đồng ý làm lồn dâm cho con, tỉnh dậy lại trốn mất tiêu, để con cặc cứng ngắc cô đơn lẻ bóng, Ngọc Chương cảm lạnh đều tại nhạc phụ hết!"

"Xin lỗi..." Trương Cần xấu hổ xin lỗi con rể, "Đều do nhạc phụ không tốt. Con uống thuốc đi, đợi khi khỏe lại nhạc phụ cho con phạt được không?"

"Thôi khỏi. Nhạc phụ chẳng giữ chữ tín." Tần Ngọc Chương vẫn bướng bỉnh không thèm quan tâm, bỗng nghe cha vợ thở dài thườn thượt, y thoáng căng thẳng định mở mắt ra xem thì cảm giác góc chăn bên dưới bị xốc lên, quần lót bị cha vợ tụt xuống, con cặc được một nơi ẩm ướt ấm nóng bọc lấy.

Trương Cần cúi xuống giữa háng con rể, há môi đỏ ngậm lấy cặc dài hung tợn, đầu lưỡi tỉ mỉ liếm dọc thân cặc như đang lấy lòng:

"Chụt... Ngọc Chương... tha thứ cho lồn dâm... được không... lồn dâm không nên để cặc bị cảm... ưm ưm... đều do lồn sai..."

Đầu lưỡi nóng hổi liếm dọc theo những đường gân nổi đến đầu cặc căng tròn. Ngọc Chương ốm liệt giường mấy ngày chưa tắm, chỉ lau sơ người, cặc tỏa mùi tanh nhẹ. Cha vợ cẩn thận liếm sạch phần da bọc quanh, thay con rể rửa hết bựa dơ còn sót lại bên trong.

“Nhạc phụ!” Tần Ngọc Chương lập tức bị một màn này kích nứng toàn thân, hai tay phấn khích sờ soạng cặp mông múp míp.

"Mau banh lồn ra..... con cũng muốn sờ thử......."

"Ưm..... umm....." Trương Cần há miệng thật to, ngoan ngoãn nuốt nhả cặc bự, hai tay cùng lúc tháo dây lưng, quần rơi xuống sàn, phô trọn cặp mông tròn lẳng và đôi chân dài rắn chắc. Hắn hơi dạng chân, vạch ra hai mép, chỉa thẳng cái lồn ướt về phía con rể, mời gọi trong im lặng.

Cha vợ không nói lời nào nhưng cũng đủ làm con rể hồn xiêu phách lạc, Tần Ngọc Chương mất kiểm soát siết chặt nắm tay, trực tiếp đâm thẳng vào cái khe vừa mới hé mở, lỗ lồn mềm và đàn hồn sẵn, phụt một tiếng nuốt chửng cả nắm tay.

"Ứm! Ưmmmm!”

Trương Cần lập tức trợn to mắt, muốn hét lớn nhưng cổ họng lại bị cặc bự chặn, chỉ có thể phát ra những âm thanh nghèn nghẹn nặng nề.

Tần Ngọc Chương như kẻ nghiện, dùng nắm tay thọc lồn cha vợ, khuấy ra tiếng nước òm ọp, môi lồn bị nắm tay ép lật sang hai bên đến sưng đỏ, thịt lồn co bóp dữ dội như muốn tan chảy dưới nắm tay của con rể.

“Ô ưmm……” Trương Cần trợn trắng mắt, bị nắm tay đâm đến mông giật tưng, lập tức lên đỉnh, lỗ lồn phun nước ào ạt như thủy triều dâng cao, nước dịch trong suốt văng khắp nơi.

A…… ưm…… Ngọc Chương móc lồn sướng quá…… không được…… lồn dâm cũng muốn làm gì đó giúp Ngọc Chương thoải mái......

Cha vợ run lẩy bẩy, dạng đùi cho con rể thọc lồn điên cuồng, miệng hắn vẫn ngậm chặt cặc bự liếm mút không ngừng. Trương Cần bày ra vẻ mặt nứng lồn, mê muội nhét đầu khấc vào trong cổ họng sâu hơn, cảm nhận rõ thân cặc giật giật lại càng kích động siết họng hóp má, hút cặc đến mặt mày méo mó, vui sướng đón nhận dòng tinh đặc sệt.

Sau khi bắn xong, Tần Ngọc Chương rút nắm tay ra, nằm trên giường thở dốc. Trương Cần không màng lồn đang chảy nước, vẫn âu yếm liếm sạch từng giọt tinh trên cặc con rể.

“Nồng quá…… ưm…… Bảo bối mấy ngày nay chưa xuất tinh à?”

“Không có nhạc phụ làm sao Ngọc Chương bắn được……”

“Hức…… xin lỗi con…… nhạc phụ để Ngọc Chương phải chịu khổ…… đừng trách lồn dâm được không……” Cha vợ mắt ngấn lệ, ngậm lấy quy đầu con rể, hôn chùn chụt coi như lời xin lỗi.

“Được rồi……” Tần Ngọc Chương chơi đùa môi lồn của cha vợ, “Tiểu tế tha thứ cho người……… Nhạc phụ biết rõ Ngọc Chương không thể rời xa lồn dâm, về sau đừng không từ mà biệt nữa.”

“Ừm…… ta biết rồi…… nhạc phụ…… à không…… lồn dâm sau này sẽ không như thế nữa……” Trương Cần ngoáy mông nịnh nọt, “Vậy giờ cục cưng có thể uống thuốc được chưa?”

"Chậc...... không uống, đắng lắm......" Tần Ngọc Chương vẫn cự tuyệt, cũng chẳng thèm sờ lồn nữa, nhắm tịt mắt lại.

Tần Ngọc Chương cảm giác được cha vợ đứng dậy rời đi, một lát sau lại trèo lên giường, chóp mũi ngửi được một thứ mùi tanh ngọt ngai ngái, vừa mở mắt, cái lồn múp đẫm nước chình ình trước mặt y, ngay sau đó, cha vợ chậm rãi hạ mông xuống, miệng lồn nhớp nháp thơm ngọt áp thẳng lên môi y.

“Ưm…… Bảo bối uống thuốc đi……”

“Quá đáng…… um…… Nhạc phụ chơi ăn gian……” Con rể há miệng đớp trọn cửa lồn, vừa hút chất lỏng chảy ra vừa lên án.

Cha vợ đổ nước thuốc vào lồn rồi ép con rể uống, dù không muốn nhưng y nào kháng cự nổi cơn cám dỗ ấy, cổ họng cứ thế nuốt nước thuốc ừng ực, đợi đến khi uống xong, đầu lưỡi vẫn chưa chịu rời đi, tiếp tục cắm sâu trong lỗ lồn ướt nóng, liếm láp vách thịt nhạy cảm, vét sạch hết nước lồn thơm ngọt để át đi vị đắng của thuốc.

"A~ ahh~..." Trương Cần bám chặt khung giường, eo vặn vẹo liên hồi, cặp vú to mọng trước ngực cũng theo đó mà rung lắc dâm đãng, mặc cho con rể tha hồ liếm láp cái lỗ ướt sũng mềm nhũn của mình.

Ôi... Hắn biết mà... Ngọc Chương bú lồn cũng dữ dội và lâu như lúc đụ lồn... Đầu lưỡi... A... liếm mạnh quá... hột le cũng bị Ngọc Chương mút vào... ưm... không được... sắp bị liếm nhừ lồn rồi...

Mép lồn núng nính bị liếm nở bung, cha vợ càng thêm uốn éo rên dâm, chủ động hẩy lồn lên xuống cọ môi con rể, sướng đến mức bay cả linh hồn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com