Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13.

Chương 13. Lắc vú cho con rể xem, chủ động cưỡi cặc bự, bị hiếp thành lồn chó cái.

Dù đã lên đỉnh vô số lần, Tần Ngọc Chương vẫn ngậm chặt cái lồn đẫm nước, miệng cứ bú chùn chụt không chịu nhả ra.

Trương Cần thở dốc ngoáy mông khuyên nhủ:

“Đừng…… Đừng bú nữa…… ứm ~~ con còn chưa khỏi bệnh ~~ ưm ~ không được mệt quá~ chờ con khỏe đã…… lúc đó lại cho con bú……”

Tần Ngọc Chương nghe cha vợ hứa hẹn mới chịu vâng lời, miễn cưỡng rút lưỡi ra khỏi lồn, ánh mắt nhìn cha vợ chứa đầy dục vọng.

"Đợi Ngọc Chương hết bệnh nhất định sẽ bú lồn nhạc phụ cả ngày, nếu không phải lồn dâm rót trà con sẽ không uống."

Bú lồn cả ngày ư... lồn sẽ nát mất.... Cha vợ tưởng tượng tới việc ngày đêm vạch lồn cho con rể bú, trong lòng xao động, xấu hổ không chịu nổi lại phun ra hai cột nước dâm. Thôi vậy.... nếu lại từ chối Ngọc Chương... y lại khó chịu nữa... đến lúc đó không biết lại đau ốm thế nào... nếu y muốn bú... lồn hỏng thì hỏng vậy...

“Cho con bú hết……” Cha vợ lắc mông, bón cho con rể ngụm nước lồn ngọt lịm, yêu chiều dỗ dành:

"Ngọc Chương muốn bú thế nào cũng được..... ưm~~"

"Vậy thì con muốn bú lồn trong vườn hoa, để cho đám người làm tới xem con rể bú lồn của nhạc phụ ra sao. Từ nay về sau, bọn họ phải biết rằng nước để nấu cơm pha trà cho con rể đều phải dùng nước lồn của nhạc phụ."

Trươg Cần từ trên người con rể trườn xuống, ngồi vào mép giường, nghe vậy thì xấu hổ bịt miệng y lại:

"Đừng nói nữa... chuyện này sao được... con muốn gì nhạc phụ cũng chiều theo... nhưng chuyện giữa chúng ta tuyệt đối không thể để lộ cho ai biết..."

Tần Ngọc Chương thầm oán trách, người này suốt ngày lấy lễ pháp ra uy hiếp y, nhất định có một ngày y sẽ cưới hắn, rồi đè ra địt lồn bú lồn một cách công khai, xem hắn còn biết nói gì nữa.

Nhưng lời này hiện tại chưa thể nói ra, kẻo lại dọa cha vợ sợ hãi chạy mất. Đang suy nghĩ, chợt thấy Trương Cần định mặc quần vào, y vội vàng lên tiếng ngăn lại:

"Không được mặc quần, nhạc phụ không cho Ngọc Chương bú lồn, thì ít nhất cũng phải để con được ngắm nó mọi nơi mọi lúc chứ."

“Có đẹp gì đâu mà……” Cha vợ đỏ mặt, mắt cá còn treo quần, lúng túng không biết làm sao, "Cơ thể của ta kỳ quái như vậy..."

"Chỗ nào kỳ quái..... nhạc phụ thân cao, vú vừa to vừa mềm, mông cũng vểnh, lỗ lồn múp rụp mê người, xinh đẹp không sao tả xiết."

Thật… Thật sự đẹp đến vậy sao? Trương Cần được con rể khen, hai mắt trở nên mơ màng, nghe Ngọc Chương bảo để y xem núm vú có đỏ không, liền vén tà áo trên người sang bên, bầu vú bự căng tròn lập tức bật ra, hắn bưng quầng vú đẫy đà lên cho con rể ngắm:

"Ừm~ đỏ ~ núm vú cũng cứng hết rồi ~"

Tần Ngọc Chương thở gấp, lại tiếp tục hỏi:

“Vậy lồn dâm thì sao?”

Ưm…… bú cũng bú rồi... còn sợ gì Ngọc Chương nhìn nữa... Trương Cần thản nhiên dạng chân, hơi ưỡn hông về phía trước, phơi trọn cái lồn trong tầm mắt con rể. Mép ngoài căng mọng ướt đẫm, sưng đỏ tòe sang hai bên, mép trong hồng nhạt khẽ run, hột le bị mút cương lên đỏ rực, ló ra giữa hai mép thịt, lấp lánh như quả anh đào ngâm đường, dụ người thèm nhỏ dãi.

Ánh mắt con rể lướt trên cơ thể gần như trần trụi của cha vợ, Trương Cần bị nhìn đến nhũn người, ngượng ngùng hỏi:

"Nhìn... nhìn đủ chưa? Nhạc phụ còn phải đi lấy nước lau người cho ngươi...."

Tần Ngọc Chương liếm môi, “Đi đi, nhưng nhớ phải ngoáy mông con xem.”

“Tiểu tử hỗn xược……” Cha vợ tức giận mắng, nhưng khi xoay người lại vặn mông dâm như đĩ, cặp mông tròn lẳng đung đưa trái phải, mỗi bước đi đều như dẫm lên tim con rể.

Phòng của đại thiếu gia Tần phủ xa hoa hơn tiểu viện của Trương Cần nhiều, hắn từ giường Tần Ngọc Chương đi ra gian ngoài, nơi đó tỳ nữ đã để sẵn chậu nước ấm, khoảng cách tuy không xa, nhưng con rể đã liên tục gọi "nhạc phụ".

Ngọc Chương thật là một khắc cũng không rời được người…… Trương Cần thở dài, đành phải lùi lại vài bước, hơi khom đầu gối, chổng mông ra đằng sau hướng về phía con rể, khẽ lắc, "Nhạc phụ ở đây......"

“Người nhanh lên, đừng lề mề…… Ngọc Chương nhớ nhạc phụ……”

Tần Ngọc Chương còn đang giận dỗi, Trương Cần thấy y làm nũng thì hoàn toàn bất lực, đành đặt khăn mặt lên chậu nước, vội vàng bưng chậu quay lại cạnh giường con rể.

"Tới đây, tới đây..." Nhạc phụ trần truồng ngồi ở đầu giường, lấy chiếc khăn nhúng nước ấm nhẹ nhàng lau lần lượt từ mặt, cổ, ngực tới cánh tay cho Tần Ngọc Chương.

Tần Ngọc Chương lười nhác nằm dài, vừa hưởng thụ sự chăm sóc của cha vợ, vừa đưa ra yêu cầu quá đáng.

"Nghiêng người qua chút nữa, Ngọc Chương không nhìn thấy lồn của nhạc phụ..."

Cha vợ thẹn thùng thay đổi tư thế, lúng túng banh hai chân về phía con rể:

"Nhìn... nhìn thấy lồn của nhạc phụ chưa..."

Tần Ngọc Chương say mê ngắm nghía lỗ lồn đẫm nước của cha vợ, môi lồn trong ngoài ửng hồng ướt nhẹp. Trương Cần cố ý thả lỏng để miệng lồn hé ra một khe nhỏ, nơi đó cơ khát đóng mở ri rỉ nước dâm, chẳng mấy chốc đã thấm ướt một mảng nhỏ trên khăn trải giường bên dưới.

Cha vợ bị con rể nhìn chằm chằm ngứa hết cả lồn, dù đã bị đụ bị liếm vô số lần, nhưng cái cách con rể thẳng thừng ngắm lồn thế này vẫn làm hắn mắc cỡ chết đi được, da thịt bánh mật dần ửng hồng dưới ánh nhìn hau háu của con rể.

Quả là thứ đĩ mê người, Tần Ngọc Chương nhìn mà nứng cặc, y liếm môi, tiếp tục ra lệnh:

"Nhạc phụ, Ngọc Chương muốn xem người lắc vú."

Chuyện này... sao hắn làm được... nhạc phụ mà lắc vú cho con rể xem... ưm... quá dâm đãng... đạo lý luân thường đâu cho phép... nhưng Ngọc Chương muốn xem...

Cơ thể cha vợ càng thêm nhạy cảm, lặng lẽ tăng tốc động tác lau người cho con rể, eo cố ý vặn nhanh hơn, cặp vú bự trước ngựa nảy lên, tưng lên tưng xuống, thịt vú rung lắc dữ dội, nhấp nhô thành từng đợt sóng trước mắt con rể, quầng vú hồng hào nổi bần bật trên đỉnh vú, núm vú sưng to như quả nho mời gọi người tới liếm láp.

Tần Ngọc Chương xem mà thở gấp, đột nhiên xốc chăn lên, vội vàng vừa sục vừa hẩy cặc, "Nhạc phụ... đừng lau nữa... Ngọc Chương nứng... cặc đau quá..."

“Ngọc Chương……” Trương Cần đau lòng, vội cúi xuống ngậm lấy quy đầu to lớn, nhét cặc đầy cả họng, hắn cố gắng há miệng thật to vừa bú vừa liếm cặc con rể, tay thò xuống mân mê hai bọng dái căng tròn.

"Ưm... bảo bối... đỡ hơn chút nào chưa..."

Tần Ngọc Chương thở dốc đụ cổ họng cha vợ, giọng thều thào:

"Dù nhạc phụ bú cặc Ngọc Chương sướng lắm... Nhưng bây giờ con càng thèm địt lồn người hơn... lồn dâm mau cưỡi lên đi..."

...Biết ngay mà... chỉ dùng miệng không đủ thỏa mãn Ngọc Chương...

Trương Cần xấu hổ trèo lên người Ngọc Chương, run tay vạch mép lồn, nhắm thẳng vào con cặc nóng hổi của rể, nín thở dồn sức ngồi phịch xuống.

“Áaaaa a a……” Cha vợ lập tức hét lớn ngay khi bị cặc bự đâm xuyên.

“Nhạc phụ ơi…… ôi yêu chết cái lồn đĩ……” Con rể hưng phấn thẳng lưng nhấc eo lên, đầu khấc chà mạnh lên điểm nứng trong lồn, rất nhanh đã địt ra tiếng nước nhóp nhép.

“Aaa…… sâu quá…… cặc bự của Ngọc Chương địt sâu quá…… A…… A ha…… chậm một chút……”

Cơn nứng đã sớm lan ra khắp người Trương Cần, cuối cùng lại bị con rể đụ lồn, dục vọng lập tức bùng nổ, đuôi mắt đỏ ngầu, đôi mắt đen láy chảy đầy nước mắt vì sung sướng.

Hắn chống tay ra sau, ưỡn eo, mông to nhấp nhô trên cặc bự của con rể, lồn sưng mọng mở toang, "phụt phụt" lên xuống nuốt trọn cặc lớn.

Lồn cha vợ vẫn nóng hổi khít rịt như mọi khi, vách thịt co bóp mơn trớn đầu cặc con rể. Tần Ngọc Chương bị lồn kẹp sướng điên, cơ bụng căng cứng giật giật, y nhấp mạnh một cái, hận không thể nhét toàn bộ con cặc vào sâu trong lồn cha vợ.

"Nhạc phụ... ha... cảm giác được không... con rể đang đụ lồn người này... sao cái lồn này bót thế... cứ mút chặt cặc con... Ngọc Chương thích lắm... sướng quá..."

"Ư~ư ~ Ngọc Chương~~" Trương Cần cuối cùng không còn giữ nổi phong thái của một người cha vợ, cặc con rể đâm lồn lút cán, hắn lắc mông cưỡi trên cặc bự của con rể chẳng khác gì con đĩ hèn hạ. Khoái cảm mãnh liệt từ sâu trong lồn truyền ra khiến Trương Cần mất kiểm soát, lồn dâm ướt át run rẩy phun nước ào ào.

"Cặc bự của con rể... đụ nhạc phụ sướng quá... ưm...ahh... lồn đĩ cũng thích cặc to... hức... xin lỗi... Nguyệt Nguyệt... tướng công của con đang địt tử cung của cha... ó a a a... sướng chết đi được...."

Vừa nhắc tới Trương Nguyệt Nguyệt, cả hai người đều kích động, lồn cặc lại dính chặt lấy nhau. Tần Ngọc Chương vung cặc đánh vào lồn ướt nhẹp của cha vợ, tay xoa nắn loạn xạ cặp vú múp, kéo mạnh đầu vú sưng căng. Lồn càng đụ càng chảy nhiều nước, thịt non bên trong mềm nhũn. Vẻ nho nhã lịch thiệp ngày thường ngày của Tần Ngọc Chương tan biến, y sướng đến mất trí, nói năng cũng không thèm lựa lời, lộ hết bản tính:

"Đĩ lồn dâm... cướp cặc chồng của con gái sướng lắm đúng không... đồ đĩ trần truồng khoe vú quyến rũ con rể... hiếp nát lồn... địt... địt thành cái lồn rách... đĩ chó cái thấy con rể là lồn chảy nước... có phải sớm muốn thế chỗ con gái gả cho con rể rồi không... Hả?"

Cặc bự nong toét hết lồn, càng đụ càng nhanh và mạnh, hột le béo tròn không kịp trốn, bị thục vào trong lồn rồi lại bị lôi ra. Bụng dưới nhô lên hình dạng cặc, đụ đến hai mắt cha vợ trợn ngược, miệng há hốc, da thịt đỏ bừng khác thường, hoàn toàn bị cặc con rể đụ đến ngây dại.

"A a a a... lồn dâm quyến rũ con rể... Nguyệt Nguyệt... tướng công của con đụ khéo quá... cha ghen tị với con lắm... ưm... cặc to... cặc Ngọc Chương là của cha... sướng quá a a a a... cha cũng muốn gả cho Ngọc Chương... á a a... vú cha to hơn con... lồn cũng dâm hơn con... ưm... ưmm..."

Tần Ngọc Chương nứng muốn điên khi nghe những lời dâm ô của cha vợ, vừa bóp đầu vú hắn vừa dập cặc nhanh như tia chớp, cuối cùng hết kìm nổi xuất tinh cực mạnh:

"Đĩ nhạc phụ... dám giành chồng với con gái... con bắn thủng lồn người... bắn đầy bụng đĩ... đẻ con cho Tần gia đi..."

Tần Ngọc Chương bắn tinh ngập lồn, Trương Cần rã rời cả người, chỉ còn biết bám vào con cặc đang cắm sâu trong người, hai chân hắn hết duỗi lại co, lỗ lồn giật tưng run rẩy, tử cung được cặc bón tinh lập tức lên đỉnh phun nước, sướng tới lòi mặt đĩ.

“Aaaaaaa……!Ta ra……! A…… Không được……không được bắn vào tử cung…… sẽ có bầu mất…… huhu...a a a a…… xin lỗi Nguyệt Nguyệt…… cha muốn thay con mang thai cho chồng con……”

“Nhạc phụ! Đĩ lồn dâm! Ngọc Chương yêu người chết đi được!” Con rể ôm chặt cha vợ, cặc vừa bắn lại cứng, đầu cặc ngoáy sâu trong tử cung khiến hắn run bần bật, khóc nức nở trong lòng y.

“Hức…… Ngọc Chương ơi……”

"Đĩ dâm.... mau lè lưỡi ra cho tướng công bú..."

Trương Cần đã mất hết lý trí, hóa thành dâm thú đắm chìm trong dục vọng, miệng tử cung mút chặt cặc con rể, đôi vú căng đầy ép sát ngực Tần Ngọc Chương, mông to nhấp nhô trên cặc run lên, ngoan ngoãn thè lưỡi quấn lấy lưỡi con rể.

“Ưm chụt…… chụt…… ưmm……”

Cả hai ôm nhau hôn nhau say đắm, con rể tham lam mút lưỡi cha vợ, đầu lưỡi chui vào khoang miệng liếm láp mọi ngóc ngách, rồi thọc sâu vào cổ họng như cặc đụ lồn, cha vợ khóc nghẹn vì ngạt thở, vòng tay ôm lấy cổ con rể hôn sâu hơn, kích thích lỗ lồn sưng mọng co bóp siết chặt cặc bự.

Tiếng thở dốc hòa cùng tiếng nước nhóp nhép vang vọng khắp căn phòng, đương lúc bọn họ vẫn còn đắm chìm trong vui sướng thì tiếng gõ cửa đột ngột vang lên, tỳ nữ bên ngoài gọi vọng vào:

"Thiếu gia ơi, ngài đã ngủ chưa? Phu nhân và thiếu phu nhân tới thăm ạ."

Trương Cần giật bắn người như bị sét đánh giữa trời quang. Trong cơn hoảng loạn, từng thớ cơ bắp trên người hắn căng cứng, mông và đùi run rẩy dữ dội, ngay sau đó là một cơn co thắt, lồn hắn phun ra một cột nước trong suốt, rồi lại lên đỉnh lần nữa. Trương Cần lo sợ các nàng đứng ngoài nghe được nên không dám rên to như trước, chỉ đành phải tiếp tục hôn môi con rể, dồn hết tiếng rên rỉ vào miệng y.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com