Chương 16.
Chương 16. Trên xe ngựa vừa đá lưỡi vừa vặn mông, dùng môi lồn thay môi miệng hôn con rể đến lên đỉnh.
Sản nghiệp Tần gia rộng lớn, Tần Ngọc Chương công việc bận rộn, không thể lúc nào cũng ở bên cha vợ. Trương Cần cũng có việc riêng phải làm. Hôm nay, Tần mẫu muốn đưa cả nhà lên chùa La Sơn, hai người mới gặp lại nhau trước cổng Tần phủ.
"Nhạc phụ..." Tần Ngọc Chương đứng cạnh Tần mẫu, vừa nhìn thấy Trương Cần liền lập tức đi đến trước mặt hắn, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống: "Đã mấy ngày không gặp."
Trương Cần ậm ừ đáp lời, bị ánh mắt nóng bỏng của con rể làm cho vành tai đỏ rực, xung quanh đều là người làm tất bận chuẩn bị, Ngọc Chương ngàn vạn lần đừng làm bậy.
Hắn dắt theo một bao vải trên lưng, chào hỏi Tần phu nhân xong liền gỡ xuống ném vào xe ngựa. Trương Cần chưa kịp lên xe, chỉ thò nửa người vào kiểm tra, chợt thấy màn che bị xốc lên, Tần Ngọc Chương cũng thò đầu vào xem.
"Ngọc Chương...?"
"Nhạc phụ, nhớ con không?" Tần Ngọc Chương kề sát bên tai hắn thì thầm.
"Con...... đừng dựa gần như vậy...... kẻo bị phát hiện......" Trương Cần hơi nghiêng đầu tránh né.
Tần Ngọc Chương bất mãn, lại càng dí sát hơn, "Sao nhạc phụ lạnh nhạt thế... Ngọc Chương nhớ người lắm, còn cố ý mời người cùng đi chùa... Người không nhớ con à?"
Trương Cần ấm lòng, ngơ ngác nhìn Tần Ngọc Chương, khẽ nói:
"Không phải... nhạc phụ cũng nhớ con..."
Bọn họ giấu nửa người trong xe ngựa, nhìn nhau đắm đuối, môi kề môi, như có như không chạm vào nhau.
"Dùng nơi nào để nhớ hả?" Tần Ngọc Chương mút nhẹ bờ môi gợi cảm của cha vợ, "Là nhớ bằng vú dâm... hay bằng lồn đĩ...?"
... Ngọc Chương hỏi gì tục tĩu thế... nghe mà thẹn chết... Trương Cần khó chịu lặng lẽ kẹp đùi, im lặng không trả lời.
Nhưng Tần Ngọc Chương dễ gì buông tha cho cha vợ, y quấn lấy đầu lưỡi hắn kéo vào một nụ hôn sâu, bựa lưỡi đảo khắp khoang miệng, rất mau đã khiến Trương Cần động tình thở dốc, Tần Ngọc Chương cong mắt mút lấy cánh môi mềm, ép cung:
"Vừa rồi có phải lại ngoáy mông không?"
"Không có..." Trương Cần theo phản xạ chối bay chối biến, bên ngoài nhiều người như vậy, hắn nào dám... Song gương mặt tuấn tú của con rể gần trong gang tấc, chóp mũi quẩn quanh mùi huân hương thượng phẩm, môi lại bị y cạy ra, một lần nữa cuốn vào nụ hôn nồng nhiệt.
"A...... ưm chụt...... chụt......" Trương Cần quên hết mọi thứ, si mê quấn lấy lưỡi con rể, phát ra tiếng nút chùn chụt, hôn đến say sưa triền miên.
Mắt hắn rất nhanh mờ đi, khi Tần Ngọc Chương hỏi lại, hắn đỏ mặt thừa nhận đã ngoáy mông trong lúc hôn môi con rể.
"Nhạc phụ dâm quá đi... giờ không sợ bị phát hiện nữa à...?" Tần Ngọc Chương vừa hôn vừa ghẹo hắn.
"Ưm chụt... bởi vì..." Trương Cần vừa kháng cự vừa khao khát nụ hôn loạn luân với con rể, thần trí hắn rối bời.
"A... chụt... vì nhớ Ngọc Chương... lồn nhạc phụ lại ngứa... thật sự chịu không nổi..."
Câu trả lời của cha vợ làm cặc Ngọc Chương cứng ngay tức thì, y hôn hắn càng thêm cuồng nhiệt, cặc lưỡi thọc sâu đụ vào cổ họng cha vợ, kịch liệt tới nỗi mông Trương Cần đung đưa dữ dội, y mới đành phải dừng lại.
"Đĩ dâm ngoáy mông dữ thế... ngoáy nữa là người mù cũng nhìn ra người thèm đụ..."
"Ha......" Trương Cần chưa đã thèm thở dài tiếc nuối, bấy giờ mới sực tỉnh, lập tức xấu hổ đỏ bừng mặt. Sao hắn lại ngoáy mông vì hôn môi con rể chứ... mất mặt quá... không... đáng lẽ không nên hôn y mới đúng...
Trương Cần hổ thẹn, quay đầu định rút nửa thân trên ra khỏi xe, chỉ nghe tiếng thở nhẹ, con rể đã nhanh tay ôm eo hắn kéo lại, một lần nữa kề sát gương mặt tuấn tú kia.
Tần Ngọc Chương lại hôn lên đôi môi sưng đỏ của hắn, Trương Cần há miệng thuận theo, đón lấy nụ hôn lưỡi của con rể:
"Ưm... không... chụt... lại không nhịn được ngoáy mông..."
Con rể lợi dụng màn che sờ lên ngực hắn, xoa bóp hai bầu vú:
"Sao nhạc phụ dễ nứng thế..."
"Ha......" Trương Cần thở ra hơi nóng, rõ ràng là nam nhân tráng kiện chân chất, hiện giờ lại lạc lối trong vực sâu dục vọng, đắm chìm trong khoái cảm loạn luân, say sưa hôn môi đứa con rể tuấn mỹ, thậm chí còn để y vén áo lôi vú ra nắn bóp, núm vú đỏ chót dựng đứng, cả người tỏa ra thứ mùi dâm đĩ.
"Bởi vì... ưm... chụt... ngứa... ưm..."
"Mới hôn đã ngứa lồn rồi... bình thường nhớ con cũng ngứa thế à.." Tần Ngọc Chương tăng thêm lực tay như muốn bóp nát cặp vú.
"Á ~~" Trương Cần há miệng lớn hơn, dụ dỗ con rể nút lưỡi, "Không có... ta nào muốn bị Ngọc Chương bú vú... ưm... chụt... cũng không muốn cặc bự đụ lồn... ưm..."
Tần Ngọc Chương nứng hết cả cặc khi nghe cha vợ dối lòng, y cũng hùa theo:
"Nhạc phụ nứng lồn sao trách ta? Ngọc Chương đụ người bao giờ? Chứ không phải nhạc phụ thương con... banh lồn ra cho Ngọc Chương để nhờ cặc thôi à..."
"Ừ phải... lồn đâu muốn bị con rể đụ... chỉ muốn con rể nhét cặc vào cho đỡ ngứa thôi... ứm... còn đầu vú... không có con rể bú... cứ dựng đứng mãi... á..."
Miệng cả hai viện đủ cớ, thân thể lại làm chuyện loạn luân, hưng phấn đến run người. Nhạc phụ vòng tay ôm cổ con rể, mông muốn ngoáy lắm nhưng phải cố hết sức kiềm chế, tránh bại lộ ngoài rèm xe.
Dù tuổi cả hai cách xa nhau, nhưng trên gương mặt trưởng thành của Trương Cần lại hiện lên vẻ thuần phục tuyệt đối, mắt mơ màng đón nhận nụ hôn sâu, tùy ý để chiếc lưỡi nóng bỏng của con rể mặc sức tấn công, liếm khắp ngóc ngách trong khoang miệng, bựa lưỡi thọc vào cổ họng như cặc đụ lồn. Hai đôi môi dính chặt lấy nhau không nỡ tách rời, thay phiên trao đổi nước bọt. Trong không gian nhỏ bé ấy, môi lưỡi dây dưa không ngừng, cả tâm trí lẫn thể xác của bọn họ đều chìm đắm trong khoái cảm yêu đương vụng trộm.
Cho tới khi hạ nhân thu xếp xong, đoàn người chuẩn bị lên đường, cả hai buộc phải dừng lại nụ hôn loạn luân trước mắt bao người.
Tần Ngọc Chương buông ra cặp vú bự của cha vợ, nơi đó đã chi chít dấu tay đỏ tím, rõ là được "yêu" rất mạnh bạo, núm vú nhô lên như đang mời gọi người tới bú, và Tần Ngọc Chương thật sự cúi đầu gặm cắn tàn nhẫn, cắn tới khi cả người cha vợ run bần bật mới chỉnh lại vạt áo cho hắn, sau đó chui ra từ rèm xe. Một lát sau, Trương Cần cũng ra theo, mặt mũi đỏ bừng, bờ môi ướt át, ánh mắt ngơ ngác còn chưa hết hoảng loạn.
Cha vợ thế này làm sao con rể chịu nổi, y lập tức ra lệnh báo xe ngựa Trương Cần bị hỏng, nói hắn sẽ đi chung xe ngựa với mình tới chùa La Sơn. Tần phủ lầm nào ra ngoài cũng cực kỳ hoành tráng, mỗi vị chủ tử đều có xe ngựa riêng, kèm theo vô số hạ nhân theo hầu. Xe ngựa của đại thiếu gia Tần Ngọc Chương đặc biệt rộng rãi, bên trong bày biện không khác gì một căn phòng.
Trương Cần bước lên ghế đẩu hạ nhân đặt sẵn, vừa mới nhấc chân đã bị một bàn tay trắng nõn nắm lấy cổ tay kéo vào trong.
Cạch một tiếng, cánh cửa xe dày cộp khóa lại sau lưng Tần Ngọc Chương. Trương Cần lảo đảo ngã ngửa trong xe, vạt áo vốn chưa chỉnh tề giờ càng thêm tán loạn, lấp ló đầu vú đỏ hỏn nhấp nhô theo từng nhịp thở ngay trước mắt con rể.
"Ngọc Chương...?"
Tần Ngọc Chương thở gấp: "Nhạc phụ... tiểu tế còn muốn hôn người..."
"Vừa rồi hôn lâu thế mà vẫn chưa đủ sao?" Hắn chậm rãi lắc đầu: "Ngọc Chương... sao chúng ta lại có thể hôn môi... chẳng qua chỉ là lưỡi chạm lưỡi thôi... nếu con còn muốn thì lại đây..."
Tần Ngọc Chương cũng lắc đầu: "Ngọc Chương không muốn hôn miệng trên, mà là miệng dưới kìa..."
Gì cơ? "Á~~" Trương Cần chưa kịp phản ứng, đã bị con rể nắm hai chân tách ra, lột phăng quần xuống, ngón tay vạch mép ngoài đầy đặn sang hai bên, cúi đầu thè lưỡi liếm dọc lên phần thịt hồng rỉ nước.
Ứm..... lồn bị Ngọc Chương liếm... môi lồn thay miệng hôn môi con rể, Trương Cần bị suy nghĩ này kích thích nứng run lồn.
"Lồn đĩ sao ướt nhanh thế hả?" Tần Ngọc Chương say sưa liếm lồn từ trong ra ngoài, nhanh chóng khuấy ra từng dòng nước lồn ngon ngọt, há miệng bọc lấy cửa lồn mút chùn chụt, cảm thán: "Nhiều nước vãi..."
"Ha... ứm..." Trương Cần hứng tình rên rỉ, đùi kẹp lấy đầu con rể ép sát vào háng, lỗ lồn hồng hào bị đầu lưỡi núc cực mạnh, liên tục rỉ ra dịch nước trong suốt.
"Huhu... ta... cũng không biết nữa... vừa hôn môi đã ướt rồi..."
Tần Ngọc Chươmg bú lồn phê tới nóc, hàm răng day cắn hột le, đầu lưỡi thọc vào lồn đá mạnh, y còn dùng tay banh rộng lồn cha vợ hơn nữa, rồi vùi đầu liếm càng lúc càng sâu như thể muốn nhét môi vào bên trong lồn.
"Ướt vãi lồn... Ngọc Chương nhất định phải liếm nát lồn người..."
"Ó ~~ ứm ~~" Trương Cần dí lồn vào môi con rể, mông ngoáy theo từng nhịp liếm, mày kiếm mắt sáng lộ ra vẻ si mê , sướng tới mức hai chân co quắp rồi lại duỗi thẳng:
"Liếm đi con... vừa lên xe là nhạc phụ đã lường trước được... ó... ứm... rõ ràng biết tỏng Ngọc Chương nghiện bú cái lồn già... mà vẫn theo lên xe..."
Tần Ngọc Chương cong lưỡi chọc vào điểm nứng làm cha vợ ré lên, mở miệng mắng:
"Đồ đĩ già đưa lồn tới cửa... trời sinh mọc lồn cho con rể liếm... chắc tối nào cũng vạch lồn chờ con rể tới đụ quá..."
"Á a ~~ ta ra ~~" Trương Cần sướng đến liên tục lên đỉnh, hai mắt thất thần nhìn hoa văn trên nóc xe, đuôi mắt đỏ bừng vì thẹn, lồn phọt nước ướt đẫm háng:
"Ngọc Chương tha đĩ dâm... hức... đĩ dâm yêu con rể lắm..."
Trong xe, con rể vẫn tiếp tục liếm lồn cha vợ không dứt. Trương Cần bị lưỡi địt trắng não, lồn vang lên tiếng nước chèm nhẹp, chân dài dạng rộng, mông nâng cao, lồn phọt nước như điên, lưỡi thè ra ngoài, sướng lòi mặt đĩ.
"Cha ơi! Cha ơi!" Đột nhiên, bên ngoài vang lên giọng nói của Trương Nguyệt Nguyệt:
"Con nghe nói cha không ngồi xe ngựa của mình, chuyển sang ngồi với tướng công..."
Trương Cần còn đang lên đỉnh, eo giật tưng cong lên, đương nhiên không thể đáp lời nữ nhi.
Trương Nguyệt Nguyệt đợi trong chốc lát lại hỏi: "Cha ơi... sao người không trả lời con? Hai người đang làm gì trong đó thế?"
Trương Cần cúi xuống nhìn con rể đang vùi đầu say sưa bú lồn mình thì nứng đỏ cả người.
Nguyệt Nguyệt à... cha đang hôn môi tướng công của con... ứm... ha... là hôn môi bằng lồn... con còn không biết cha mọc ra cái lồn nữ nhân... cũng đã... đã bị tướng công con xem hết... y còn bú liếm nó thường xuyên... ứm... liếm đến phọt nước... thịt lồn trơn mềm... thích hợp đút cặc bự vào...
Trương Cần vừa tưởng tượng tới viễn cảnh con gái nhìn thấy cha mình dạng hai chân banh lồn ướt cho tướng công nàng liếm bím đụ lồn, cảm giác tội lỗi vì loạn luân càng khiến cơn nứng thêm trầm trọng, thịt non hưng phấn co bóp, đùi kẹp đầu con rể lên đỉnh lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com