Chương 9.
Chương 9. Trốn sau hòn non bộ banh lồn phun tinh, bú lồn cực mạnh, trộm sờ soạng nút lưỡi trước mặt người khác
Đôi cha vợ con rể trốn sau hòn non bộ đắm mình trong cuộc mây mưa cuồng nhiệt, bất chấp luân thường. Lỗ lồn mọng nước của nhạc phụ bị con rể nắc đến bấy nhừ. Tinh dịch lẫn nước lồn tuôn ào ào như thủy triều, tạo thành một vũng nước đọng dưới chân hai người. Môi lưỡi vẫn quấn lấy nhau đắm đuối triền miên không nỡ rời xa.
"Ôi... lồn nhạc phụ bót vãi..." Con rể nắc cặc lút cán, nguyên con cặc chôn sâu trong lồn cha vợ, quy đầu xé toạc cổ tử cung chật hẹp, cọ xát điên cuồng lên thành vách, con rể địt cha vợ đến mê muội mất trí.
"Ưm...ahhh...hah... bót... mới trị được Ngọc Chương... ối.... áaa... cặc... cặc bự địt chết nhạc phụ... Ngọc Chương sau này... sau này... là trụ cột... ưmm... của Tần gia... cặc bự không được... Áaaa... làm bậy nữa..." Lưỡi của bọn họ vẫn quấn lấy nhau, cha vợ phải cố lắm mới nói hết được cả câu.
"Vâng..." Tần Ngọc Chương vừa nắc lồn cha vợ vừa nắn bóp vú bự, thịt vú lòi cả ra kẽ ngón tay, ngoan ngoãn đáp:
"Tiểu tế xin ghi nhớ lời nhạc phụ chỉ dạy... Hự... Sau này nếu Ngọc Chương có làm sai điều gì... người nhất định phải dùng lồn trừng phạt con..."
Trương Cần bị cặc địt rã rời, chỉ biết lắc mông siết lồn hùa theo con rể, miệng rên dâm.
"Đúng... đúng vậy... Lồn dân sẽ trừng phạt... ư... con cặc hư của con rể... hư nè... Aaaa... ó... trướng bụng quá..."
Tần Ngọc Chương nghe vậy nứng đến đỏ mắt, y giữ chặt cặp mông đĩ của cha vợ rồi ưỡn hông, dồn sức dập cặc như điên, càng đụ càng sâu, đầu khấc chui tọt vào điểm hun hút trong lồn, đụ đến khi cha vợ giật tưng cả người, mắt trợn ngược trắng dã, lưỡi rớt thòng ra ngoài, y mới thúc vào điểm nứng rồi xuất tinh.
"Áaaaa...... A a a a......" Trương Cần bị tinh nóng bắn bỏng, rú lên một tràng, sau đó cũng lên đỉnh theo.
"Nhạc phụ ơi....." Tần Ngọc Chương kích động ôm ghì lấy Trương Cần, hôn tới tấp lên môi hắn.
Cha vợ vòng tay ôm cổ con rể đáp lại nụ hôn nồng nhiệt, bên dưới lỗ lồn vẫn co rút không ngừng sau cơn cực khoái, "Con... ưm... chụt... bắn tinh rồi... chụt... hôm nay trừng phạt... ưm...... đến đây là đủ.... chụt...... Ta phải đến cửa hàng......."
"Nhạc phụ muốn ngậm tinh của con rể mà đi à?" Con cặc vừa bắn xong còn cương cứng vẫn nhấp nhẹ trong lồn cha vợ, "Vậy nếu có ai hỏi..... sao quần của Trương tổng quản lại ướt vậy..... Nhạc phụ cứ nói là vì lồn đĩ chưa siết đủ chặt... làm tinh dịch của con rể chảy ra ngoài..."
"Ha ~~" Trương Cẩn tượng tưởng tới cảnh trưng cái lồn ngập tinh con rể cho thiên hạ dòm, cả người chợt run lên, hơi thở dồn dập vì nứng, vừa thẹn vừa giận lườm y một cái, "Nói bậy... sao có thể.... ưn~~ đương nhiên phải rửa sạch rồi mới đi....."
Nghe vậy, Tần Ngọc Chương càng thêm hưng phấn:
"Vậy nhạc phụ phun tinh cho con xem đi! Nhạc phụ vì con... phun hết tinh dịch và nước lồn.... chắc sẽ đẹp lắm......"
Như vậy càng không được! Mất mặt lắm...
Cha vợ xấu hổ lắc đầu, liền bị con rể ngậm lấy đầu lưỡi mút mạnh, môi lưỡi lại quấn lấy nhau, lồn cặc nhầy nhụa lần nữa dính lẹo, mắt thấy sắp sửa lao vào một trận mây mưa cuồng nhiệt khác.
Bỗng từ bên ngoài thoáng truyền tới từng tiếng cười nói lảnh lót cùng một giọng nói đứng tuổi, Trương Cần giật thót, tim đập mạnh, vì tiếng cười kia nghe thật quen tai, còn ai khác ngoài con gái Nguyệt Nguyệt của hắn.
Trương Nguyệt Nguyệt đang độ trăng tròn, cái tuổi hoạt bát hiếu động, dường như nàng đang đuổi bắt bướm trong hoa viên, tiếng cười ríu rít như chim hót. Người còn lại rõ ràng là mẫu thân của Tần Ngọc Chương, hẳn đang cùng tiểu cô nương dạo vườn ngắm hoa.
"Ưm...... um...... Ngọc Chương...... Thả ta ra...... có người tới...... là Nguyệt Nguyệt......"
Trương Cần hoảng loạn cố đẩy Tần Ngọc Chương ra, nhưng lỗ lồn vẫn cắn chặt cặc bự không nhả, núm vú bị con rể kẹp giữa hai ngón tay véo mạnh, đến cả đầu lưỡi cũng bị y bú mút điên cuồng, khiến sự chống cự ấy chỉ như gió thoảng mây trôi, vài cái đẩy yếu ớt kia trong mắt Tần Ngọc Chương chẳng khác nào lời mời gọi, thèm mà ngại.
Cảm nhận con cặc trong người càng phình to, Trương Cần rên lên, lòng dâng lên nỗi xót xa. Nữ nhi và thông gia đang ngoài kia ngắm hoa, còn hắn lại trốn trong hòn non bộ ngửa lồn cho con rể địt, thật đúng là... đúng là... ôi...
Nhưng Ngọc Chương chẳng những không ngừng, ngược lại còn địt mạnh hơn. Hắn đành liếm môi con rể van xin:
"Ngọc Chương ngoan... dừng lại đi... sẽ bị phát hiện mất..."
Tần Ngọc Chương chậm rãi miết cặc lên lồn cha vợ, trao cho hắn một nụ hôn sâu nóng bỏng, hôn đến khi cha vợ mềm nhũn ngã vào lòng ngực y thở dốc, run rẩy. Lúc này Tần Ngọc Chương mới lên tiếng:
"Vậy nhạc phụ đái tinh cho Ngọc Chương xem, con mới thả người đi."
"Ngươi!" Trương Cần hai mắt ngấn lệ, gần như bật khóc, nhưng tiếng nói bên ngoài càng lúc càng gần, không còn thời gian để hắn chần chừ hay trách mắng con rể. Trương Cần rơi vào đường cùng đành ai oán gật đầu đồng ý.
Trong hang chật hẹp, để tránh làm bẩn quần áo, Trương Cần đành phải cởi hết đồ, một lần nữa trần truồng trước mặt con rể. Tần Ngọc Chương còn ra vẻ cung kính, cẩn thẩn gấp gọn quần áo để sang một bên. Ánh nắng từ ngoài hang rọi vào chiếu rõ cặp vú bự căng tròn, núm vú hồng dựng lên cao vút, vòng eo săn chắc thon gọn. Xuống thấp hơn chính là dương vật tượng trưng cho nam nhân cùng cái lồn chín rục dâm đãng mê hồn. Tất cả hiện lên rõ mồn một không sót thứ gì.
Dẫu đã nhìn quen, Tần Ngọc Chương vẫn thấy cổ họng khô khốc, bị cơ thể chín muồi của cha vợ kích thích, khiến máu nóng trong người dâng trào như sóng cuộn.
Dưới ánh mắt nóng rực của con rể, Trương Cần xấu hổ giơ tay che ngang ngực, cố giấu đi núm vú sưng to đang run rẩy trong không khí, tay kia vội đưa xuống dưới, khép chặt hòng che lại cái lồn múp ướt nhẹp.
Song làm sao có thể che hết nổi, bên trên ngoại trừ núm vú, bầu ngực căng tròn lòi ra gần hết. Bên dưới càng khỏi phải nói, che lồn thì lộ cặc, che cặc thì lộ lồn.
Ôi..... lại bị Ngọc Chương nhìn thấy hết rồi.....
Tần Ngọc Chương chẳng chút kiêng dè nhìn chằm chằm vào lồn cha vợ như muốn hấp diêm hắn bằng mắt, y khàn giọng thúc giục:
"Nhạc phụ ra đứng ngay cửa hang, nhanh phọt tinh cho con rể xem đi!"
Trương Cần cắn răng ngẩng cổ, mắt nhắm nghiền, chậm rãi banh ra cặp đùi săn chắc, một đóa hoa thịt xinh đẹp đẫm nước nở rộ trước mắt con rể, lồn múp sưng lên đỏ hỏn, hột le tròn vo lấp ló thò ra giữa hai mép lồn, run rẩy đầy cám dỗ.
Hắn hạ quyết tâm, dứt khoát tách mép lồn sang hai bên, gồng mình siết bụng rồi thả lỏng. Lỗ lồn run lên bần bật, thịt lồn co giật liên hồi, hỗn hợp tinh dịch lẫn nước dâm từ tử cung tràn qua cửa lồn rồi phọt mạnh ra ngoài như thác đổ, văng tung tóe khắp nơi.
"Ối..... phun rồi!...... Ahhhh....." Trương Cần run như lá rụng trong gió, mông đít giật ngược về phía trước, theo đà chổng cái lồn sũng nước đái tinh mất kiểm soát dù thẹn muốn chết nhưng hắn không thể dừng lại được.
Tần Ngọc Chương nhìn không chớp mắt, sắc mặt ửng hồng, biểu cảm cuồng loạn như kẻ điên, y trực tiếp quỳ sụp xuống đất, dí mặt lại gần háng cha vợ, ngậm trọn cái lồn vào miệng bú cực mạnh, si mê húp lấy húp để cột nước vô tận kia.
"Ớooo..... ưmm.... Ngọc Chương..... đừng bú lồn nhạc phụ mà....... Á......."
Hai chân Trương Cần run lẩy bẩy, chủ động ưỡn hông dí lồn ướt vào miệng con rể, bựa lưỡi liếm dọc khe lồn rồi lách vào giữa hai mép, đầu lưỡi luồn vào trong ngậm lấy hột le sưng to rồi nút chùn chụt.
"A a a a a a...... con rể bú nát lồn nhạc phụ...... Cứu mạng vơi......"
Lỗ lồn dưới sự công kích mãnh liệt của đầu lưỡi hệt như quả đào chín rục mọng nước, vừa cắn một cái đã tứa nước ướt đẫm, Tần Ngọc Chương há miệng hứng lấy, nuốt xuống ừng ực, điên cuồng hút cạn dòng nước dâm tanh ngọt.
"Nguyệt Nguyệt, con có nghe thấy tiếng ai kêu cứu không?"
Cha vợ bị con rể bú lồn lên đỉnh, nhất thời quên mất mà gào lớn, bất cẩn bị Tần mẫu nghe thấy, Trương Cần lúc này mới hoàn hồn, nhưng cơ thể đang rã rời, mềm oặt như cọng bún thiu không cử động nổi, đành phải cắn chặt môi dưới nuốt tiếng rên vào trong.
Tần Ngọc Chương còn chưa đã thèm, môi vẫn dính lẹo vào lồn cha vợ hì hụp húp nước sò, làm cha vợ chỉ biết run chân chịu nứng banh lồn mặc y bú.
Nhưng cứ tiếp tục thế này thì toi mất, Trương Cần sướng nhưng cũng sợ, chủ động chà lồn lên mặt con rể hòng lấy lòng, miệng nài nỉ:
"Ngọc Chương....... ưm..... con rể ngoan..... đừng liếm nữa mà..... sẽ bị mẹ ngươi và Nguyệt Nguyệt...... phát hiện mất........ Con tha nhạc phụ đi....... Ahhh..... đợi lúc nào không có ai...... ta cho con bú...... được chứ....."
Tần Ngọc Chương túm chặt mông cha vợ, mồm bú le như bú sữa, "Um.... nhạc phụ chớ thất hứa..... người không được viện cớ nữa...."
"Hứa.. ta hứa mà...... ưm.....hừ......" Trương Cần được bú le sướng tới mức hai hàm răng va vào nhau run cầm cập, ranh giới đạo đức dần sụp đổ theo từng nhịp bú mút.
"Con rể ngoan...... Bảo bối ngoan...... bây.... bây giờ không cần vội....... ưm~ sau này nhạc phụ..... sẽ cho con bú thoải mái......"
Lúc này Tần Chương mới hài lòng, hôn một cái chóc thật kêu lên lồn dâm lần cuối, nghe mà ngượng hết cả người.
Trong lúc chỉnh trang lại y phục, cả hai lại nhịn không được quấn quýt lấy nhau, hết cháo lưỡi lại chà cặc cọ lồn, suýt nữa làm nhăn bộ độ vừa mới mặc vào.
Tần Ngọc Chương là người rời đi trước tiên, y bắt chuyện với Tần mẫu và Trương Nguyệt Nguyệt, khéo léo dẫn họ đi xa. Trương Cần nhân cơ hội hoảng hốt chạy vội về phòng, hắn còn mặt mũi đâu mà ra cửa hàng nữa, lồn bị địt bị bú phồng rộp lên, núm vú bị nhéo sưng to, áo lót lẫn quần lót rách tươm, quần ngoài cũng ướt nhẹp nước lồn, chỉ khoác mỗi áo ngoài sao có thể che nổi thân thể dâm dục này.
Đến khi gặp lại, là Tần mẫu sai hạ nhân tới mời hắn cùng ngắm hoa. Không rõ Tần Ngọc Chương đã nói gì với mẫu thân y và Nguyệt Nguyệt mà cả Tần gia đều vui vẻ hòa thuận, còn mời thêm cha vợ là hắn nhập cuộc.
Trương Cần chẳng thể từ chối, vội lau sạch người, thay bộ y phục mới, rồi đi theo hạ nhân tới hoa viên.
Trương Cần vừa nhìn thấy cha vợ từ xa đã ân cần ra đón, cha vợ tuy lớn tuổi nhưng dáng người vẫn săn chắc tràn đầy sức hút, phong thái chính trực, quả thật làm y chết mê chết mệt.
"Nhạc phụ...... Người đến rồi......"
"Ngọc Chương......" Trương Cần đỏ bừng mặt, tận lực giữ phong thái của một bậc trưởng bối, nhưng ánh mắt nhìn con rể lại vô thức lộ ra tình ý.
Nam tử vốn chẳng mấy thiết tha với việc ngắm hoa, Tần mẫu dẫn theo một đám nữ quyến cười nói rôm rả, Tần Ngọc Chương và cha vợ dần tụt lại phía sau, thấy không người chú ý, con rể lén duỗi tay vỗ một cái lên lồn nhạc phụ, khẽ hỏi: "Nhạc phụ vẫn ổn chứ?"
"Con... Con còn hỏi..." Trương Cần nhịn không được chà lồn vào tay con rể, "Sưng hết cả rồi...."
Con rể vẫn không rút tay ra, mà vừa đi vừa bóp lồn cha vợ, "Tiểu tế sai rồi, đợi lát nữa con sẽ dùng con cặc bự để chuộc lỗi với nhạc phụ."
Nhớ lại khoái cảm mất hồn khi cặc bự quấy loạn. trong tử cung, trong lòng Trương Cần dậy sóng, ánh mắt dần mơ màng. Hắn cố ra vẻ trấn tĩnh nhìn thẳng về phía trước, như thể chỉ đang trò chuyện với con rể, nhưng tay lại mò xuống háng y xoa nắn hai hòn dái nặng trịch.
"Con cặc hư này... không biết là đến bồi tồi... hay là tra tấn nhạc phụ nữa... nhạc phụ phải dạy dỗ nghiêm khắc mới được..."
Con rể nhéo lồn cha vợ một cái, "Vậy chi bằng đêm nay nhạc phụ tới dạy dỗ nó luôn đi... Dùng lồn đĩ trói lại cặc hư của Ngọc Chương, chưa bắn sưng bụng nhạc phụ thì không được thả..."
"Ah~" Lồn mới được sờ có tí đã biết nứng, ánh mắt Trương Cần rã rời nhìn con rể khiêu khích:
"Chỉ sợ con cặc này không đủ đinh... nếu bắn không nổi... nhạc phụ cũng không cho phép nó cắm mãi trong lồn đâu..."
"Ồ...... cứ thử là biết mà......"
"Ahh ưm~...... Đừng quậy......"
Bọn họ nấn ná lại phía sau, lén lút sờ mó lẫn nhau, người xoa lồn người vuốt cặc. Chờ đến khi cách đám người một khoảng khá xa, Tần Ngọc Chương mở miệng ra lệnh:
"Nhạc phụ thè lưỡi ra đi!"
"A~ ha~" Trương Cần ngoan ngoãn nghe lời, đầu lưỡi dò ra khỏi miệng, cơ khát quấn lấy lưỡi con rể.
Đáng tiếc chỉ có thể hôn được một lát, cả hai phải vội vã đuổi theo đám đông để tránh các nàng sinh nghi. Cái cảm giác yêu đương vụng trộm đầy kích thích này khiến bọn họ nứng tột độ. Lúc ngồi trong đình uống trà, Tần Ngọc Chương cố tình hất dố cái chén rồi cúi xuống nhặt, Trương Cần lặng lẽ dạng chân ra. Quả nhiên, con rể lập tức nhào tới ngoạm lấy lồn hắn cắn mạnh một cái. Trương Cần mặt đỏ bừng học theo con rể, lúc cúi xuống nhặt khăn tay giúp con gái Nguyệt Nguyệt, hắn lén lút vục mặt vào cặc con rể cọ mấy cái, rồi sau đó ngậm lấy hai hòn dái cách một lớp quần, nút một hồi mới chịu ngoi lên.
Bọn họ cứ thế lén lút vờn nhau trong bóng tối, sướng thì có sướng nhưng vẫn thấy chưa đã nứng. Ánh mắt cha vợ nhìn con rể lúc này vừa ướt át vừa đĩ đượi chẳng khác gì lồn nứng rỉ nước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com