Chương 102: Di chuyển thai khí
Trụ Vương cực sợ làm cho truyền Phí Trọng Vưu Hồn, bọn hắn đến về sau nói thẳng ra biện pháp, Trụ Vương cảm thấy có thể liền lại để cho bọn hắn đi làm, Võ Thành vương trở lại trong phủ về sau trời đã tối, phu nhân của mình vẫn chưa về thập phần lo lắng.
Thế nhưng là Phí Trọng Vưu Hồn lúc này đến phòng, nói cho hắn biết phu nhân hắn cùng quý phi nương nương hồi lâu không gặp, hai người trò chuyện với nhau thật vui muốn ở lại trong nội cung ở mấy ngày không thể trở về, Hoàng Phi Hổ nghe xong cũng lhông có hoài nghi trực tiếp để cho bọn họ đi trở về.
Vài ngày sau Hoàng Phi Hổ nghe thấy sự việc của phu nhân của mình cùng muội muội, hắn trực tiếp giơ kiếm xông đến bên ngoài tẩm cung, khi đó Trụ Vương đang cùng Hồ Tiên Nhi ba yêu uống rượu đâu! Gặp Hoàng Phi
Hổ xâm nhập trong lòng của hắn khó chịu, Hồ Tiên Nhi tại Trụ Vương trong ngực nói: "Đại vương, người là ai vậy a...! Tại sao phải ám sát đại vương. "
Trụ Vương nói: "Hắn là Hoàng Phi Hổ, mấy ngày hôm trước vừa mới quay về, không nghĩ tới hôm nay cũng dám ám sát cô vương. " Ngọc Khánh cùng Phượng Thanh Thanh đối phó Võ Thành vương không có vấn đề, có thể là nhưng không có nghĩ đến theo Hoàng Phi Hổ trên người bay ra một con Diều Hâu, còn mổ Phượng Thanh Thanh bị thương, khá tốt Thân Công Báo kịp thời xuất hiện đánh bay Diều Hâu, còn bắt Hoàng Phi Hổ, về sau Phượng Thanh Thanh bị Thân Công Báo mang đến chữa thương, gặp Hoàng Phi Hổ bị binh sĩ bắt, Trụ Vương tiến lên trực tiếp mở miệng chấp hỏi: "Lớn mật Hoàng
Phi Hổ, cô vương đối đãi ngươi không tệ, ngươi cũng dám ám sát cô vương. "
Hoàng Phi Hổ nắm ngực cả giận nói: "Ngươi là hôn quân, chúng ta Hoàng gia đối với ngươi trung thành và tận tâm, ngươi còn cưới muội muội ta làm Vương phi, phu nhân ta tiến cung thăm muội muội, ngươi vậy mà làm bẩn nàng, liền thần tử phu nhân cũng không buông tha, ngươi nói cho ta biết ngươi vẫn là người sao? "
Trụ Vương nghe xong cả giận nói: "Giết hắn đi, giết hắn đi. "
"Dừng tay. " Binh sĩ đang định ra tay thế nhưng là bị Hồ Tiên Nhi gọi lại, nàng xem thấy Trụ Vương hỏi: "Hắn nói là sự thật ư? Người thật sự cùng vợ của hắn... "
"Mỹ nhân, cô vương kỳ thật cũng không có... " Trụ Vương chột dạ, hắn không biết trả lời thế nào. "Ngươi còn dám nói không có, ta cho ngươi biết chỉ cần ta
Hoàng Phi Hổ còn sống, ta nhất định phải giết ngươi, ta muốn giết ngươi. " Hoàng Phi Hổ gặp Trụ Vương không thừa nhận càng là nổi giận, chỉ vào hắn mà mắng.
"Giết hắn đi, giết hắn đi. " Trụ Vương lần nữa ra lệnh.
"Chậm đã, chuyện này Bổn cung muốn tra rõ ràng, trước tiên đem gắn giam lại. " Hồ Tiên Nhi lại phát ra âm thanh cắt ngang, sau đó ra lệnh.
Hoàng Phi Hổ bị mang đi về sau, Hồ Tiên nhi nhìn xem Trụ Vương, thấy hắn trong ánh mắt lộ ra bối rối, nàng trong nội tâm khó chịu, nàng nói: "Ta mới đi ra ba ngày, người cứ như vậy, trong vương cung phi tử người không đi tìm, người xác thực đi làm bẩn thê tử đại thần, người hơi quá đáng. " Về sau liền đi cũng không quay mặt lại.
"Mỹ nhân, mỹ nhân, mỹ nhân. " Trụ Vương tranh thủ thời gian đuổi qua. Thần ưng của Hoàng Phi Hổ bay mất, nó bay đến trong núi của Thanh Hư Đạo Đức Chân Quân, Thanh Hư tính ra Hoàng Phi Hổ gặp nguy hiểm lại để cho con hắn là Hoàng Thiên Hóa đi Tây Kỳ tìm sư thúc hắn Khương Tử Nha hỗ trợ.
Tây kỳ:
Sáng sớm Khương Tử Nha phải đi vào triều , vừa hạ hướng đã có người tới báo nói Chiêu Đệ đã tỉnh, hắn vui vẻ lập tức liền đi tìm nàng, mọi người thấy cũng muốn đi theo đi, Lục Thần
Hiên mở miệng hắn ngữ khí trêu tức nói: "Các ngươi xác thực muốn qua đó làm bù nhìn cản đường ư? "
Mọi người sững sờ, hình như là, cái này thừa tướng cùng phu nhân đã lâu không gặp khẳng định có rất nhiều lời muốn nói, bọn hắn đi không phải phá hoại chuyện tốt thì là cái gì, bất đắc dĩ mọi người đành phải nên đi làm cái gì nên làm.
Mã Chiêu Đệ tỉnh về sau Tiểu muội lập tức làm cho người chuẩn bị thức ăn, Khương Tử Nha lúc tiến vào đã nhìn thấy Mã Chiêu Đệ vừa để đũa xuống, về sau phải đi nội thất tắm, đợi nàng lúc đi ra đã bị Khương Tử Nha từ phía sau ôm lấy, Mã Chiêu Đệ sững sờ về sau biểu lộ nhàn nhạt.
"Chiêu Đệ, nàng đã tỉnh, nàng rốt cục tỉnh. " Mất mà phục được cảm giác lại để cho Khương Tử Nha có gan rơi lệ xúc động. Thanh âm của hắn khiến nàng sững sờ, cái thanh âm này là Khương Tử Nha không có sai, thế nhưng là trở nên già nua đi một tí mà thôi, nàng rời khỏi Khương Tử Nha ôm ngẩng đầu chính là Khương Tử Nha tóc trắng xoá, ánh mắt nangd tò mò nhìn xem hắn, thế nhưng là chẳng qua là trong chốc lát nàng lại khôi phục biểu lộ lúc trước, nàng cũng không có quên việc Khương Tử Nha đánh ngất xỉu chính mình để đi tìm cái chết.
"Làm sao vậy, Chiêu Đệ, có phải hay không còn có chỗ nào không khỏe? " Khương Tử Nha thấy nàng như vậy tưởng rằng thân thể nàng không thoải mái, lập tức nóng nảy.
Mã Chiêu Đệ không để ý tới hắn trực tiếp đi đến bên giường ngồi xuống sau đó không nói tiếng nào, Khương Tử Nha nhìn xem nàng không giống trước kia hoạt bát đáng yêu nội tâm khó chịu, hắn đi qua ngồi ở phía sau nàng đưa tay đem nàng ôm vào ngực mình, cái cằm của hắn tựa ở đầu Mã Chiêu Đệ ôn nhu nói: "Chiêu đệ, nàng làm sao vậy. "
Bởi vì râu ria của Khương Tử Nha quá dài, cho nên khiến cho cổ Mã Chiêu Đệ có chút ngứa, nàng ở trong ngực hắn giằng co, Khương Tử Nha cho rằng nàng cự tuyệt thân cận hắn, trong lòng của hắn không phải tư vị, hắn buông nàng ra sau đó ý định đi ra ngoài, lại bị Mã Chiêu Đệ kéo góc áo của hắn thanh âm của nàng nghẹn ngào: "Nha Nha, chàng về sau có thể hay không không đánh ta ngất xỉu. "
Khương Tử Nha ngây ngẩn cả người, hắn cho rằng Mã Chiêu Đệ ghét bỏ bộ dạng hắn hiện tại mới không để ý tới chính mình, thật không ngờ dĩ nhiên là vì cái này, hắn một lần nữa quay lại khẽ thở dài một cái đem nàng ôm vào trong lòng ngực của mình nói: "Chiêu Đệ, ta đánh ngất xỉu nàng là không hy vọng nàng bị thương. "
"Ta biết rõ, thế nhưng là ta cũng không muốn chàng bị thương...! Ta và chàng là phu thê, có chuyện gì chúng ta có thể cùng nhau đối mặt, mà không phải vứt bỏ đối phương chính mình đi tìm chết, đối với ta như vậy không công bằng. " Mã Chiêu Đệ tựa ở trong ngực Khương Tử Nha nói ra.
Khương Tử Nha bất đắc dĩ nói: "Ta là vì muốn nàng mạnh khỏe. "
"Chàng gạt người, chàng rõ ràng chính là muốn vứt bỏ tự chính mình độc tự một người đi tìm cái chết. " Mã Chiêu Đệ vừa nghĩ tới lúc ấy chính mình đi đến Khương Tử Nha bị thương, tim nàng liền đau đến thắt lại.
Khương Tử Nha tay ôm chặt, hắn thời gian dần qua mở miệng nói: "Chiêu Đệ, ta biết rõ nàng đau lòng, thế nhưng là ta không muốn nàng chịu một chút tổn thương nào, khi ta nhìn thấy nàng bị Phượng Thanh Thanh gây thương tích, lòng ta càng là khổ sở, đau lòng, tự trách, nàng là thê tử của ta, thân thể của ta, đường đường là một nam nhân lại không thể bảo vệ được người mình yêu, nàng cũng đã biết trong nội tâm của ta lúc đó có bao nhiêu đau nhức. "
"Tướng công. " Mã Chiêu Đệ thanh âm nghẹn ngào đều muốn mở miệng nói cái gì. Thế nhưng là Khương Tử Nha đều đã cắt lời nàng: "Chiêu Đệ, tâm ý của nàng ta đều hiểu rõ, nàng không muốn ta bị thương, thế nhưng là ta cũng không hy vọng nàng bị thương, trong bụng nàng còn có con của chúng ta, khá tốt lần này nàng cùng các con đều bình an vô sự. "
Mã Chiêu Đệ nghe thấy Khương Tử Nha nói trong lòng nhất thời khó chịu, ý của hắn nàng cũng hiểu rõ, nhưng là phải nàng tận mắt nhìn xem Khương Tử Nha chết, nàng làm không được, nghĩ đến trên chiến trường nhìn hắn máu nhuộm đầy áo, nước mắt của nàng cũng không kìm được mà rơi xuống, hơn nửa ngày nàng mới nghẹn ngào nói: "Thế nhưng là nếu như chàng chết, ta cũng không muốn sống một mình, tướng công chàng là trượng phu của ta, là phụ thân của con ta, cũng là mạng sống của ta, ta như thế nào có thể nhìn xem chàng đi nhận lấy cái chết. "
"Đồ ngốc. " Khương Tử Nha đau lòng vuốt ve đôi má của nàng, đau lòng nhìn xem nàng, nàng cũng là sinh mạng của hắn, thế nhưng là hắn không phải thần, mặc kệ hắn ở đây bên ngoài thần cơ diệu toán đến như thế nào, hô phong hoán vũ như thế nào, hắn cũng chỉ là một phàm nhân, hắn không có cách nào vì yêu nàng mà mặc hơn một ngàn vạn dân chúng của Tây Kỳ.
"Tướng công, ta yêu chàng, vì yêu chàng ta có thể cái gì cũng không muốn, không cần tiền, không nên cha mẹ, không để ý đến tất cả người ở Tây Kỳ, thế nhưng là ta không thể không muốn chàng. " Mã Chiêu Đệ nhìn xem Khương Tử Nha, trong ánh mắt nàng đều là kiên định.
Khương Tử Nha thật sâu dừng ở nàng, đầu hơi cúi hung hăng mà chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của nàng, hắn Khương Tử Nha có tài đức gì, có thể lấy nàng làm vợ, Mã Chiêu Đệ cũng không cự tuyệt nhiệt tình mà đáp lại hắn, hai tay chăm chú mà buộc tại cổ của hắn. Theo trước kia đến hiện tại, nàng vẫn là lần thứ nhất nhiệt tình như thế. Nàng một bên hôn Khương Tử Nha, một bên lại để cho hai tay theo Khương Tử Nha trên cổ chảy xuống, vuốt lấy yết Hầu của hắn.
Khương Tử Nha từ yết hầu chỗ sâu phát ra một tiếng thấp, hôn đến càng thêm vội vàng, từ khi Mã Chiêu Đệ mang thai về sau bọn hắn chưa từng có càng giới, giờ phút này hai người đều là theo Quỷ Môn quan đi qua một lần, vội vàng đều muốn có được đối phương, theo tâm đến thân, trong nháy mắt, hai người ngã trở về giường lớn bên trên.
Khương Tử Nha hạ thân tiến vào thân thể nàng , Mã Chiêu Đệ đạt được thỏa mãn, nàng ôm chặt Khương Tử Nha tay tại phía sau lưng hắn lưu lại vài vết cào, tránh lần nữa làm tổn thương bảo bối tướng công của nàng, nàng đổi thành ôm cổ của hắn, Khương Tử Nha tâm lập tức đau lòng, tiểu thê tử của hắn cái gì đều vì hắn suy nghĩ, bởi vì tiểu thê tử của hắn đang mang thai cho nên hắn không thô lỗ, ngược lại rất ôn nhu.
Hoan ái qua đi, Mã Chiêu Đệ nằm ở trong khuỷu tayKhương Tử Nha, toàn thân và mặt đều đỏ lên, nàng hỏi: "Tướng công, về sau vô luận phát cái gì chúng ta đều cùng nhau đối mặt được không? "
Khương Tử Nha do dự qua đi vẫn là gật đầu đáp ứng.
Mã Chiêu Đệ vui vẻ nở nụ cười, về sau nàng đột nhiên muốn đã đến cái gì sắc mặt bạo hồng hỏi: "Tướng công, vừa mới chúng ta như vậy có thể hay không làm bị thương con. "
Khương Tử Nha cúi đầu nhìn xem tiểu kiều thê trong ngực cười khẽ: "Như thế nào, xấu hổ. "
"Là một nữ nhân sẽ xấu hổ thì như thế nào? " Mã Chiêu Đệ chu môi, cái kia há mồm khẽ trương khẽ hợp thập phần mê người, đột nhiên nàng nghĩ tới cái gì nàng một phát bắt được râu ria Khương Tử Nha trêu tức hỏi: "Đúng rồi, Nha Nha, chàng như thế nào lại biến trở về bộ dạng lão đầu. "
"Làm sao vậy, ghét bỏ ta. " Khương Tử Nha tuy nhiên lúc này là bộ dạng lão đầu, nhưng là hắn lúc này ngoại trừ bộ dáng cái gì cũng không có thay đổi, nhìn xem Mã Chiêu Đệ cái kia trêu tức dáng tươi cười hắn hỏi lại.
"Làm sao có thể, nếu ta ghét bỏ chàng vừa mới ta cũng không sẽ để cho chàng..., bất quá Nha Nha, râu mép của chàng làm cổ ta rất ngứa a...! Nếu không chàng mau biến trở về trước kia a." Mã Chiêu Đệ bĩu môi.
Khương Tử Nha sửng sốt một chút, thế nhưng là hắn rất nhanh kịp phản ứng ôm Mã Chiêu Đệ, Khương Tử Nha cái kia bất đắc dĩ dáng tươi cười nói ra: "Hình dáng này của ta không tốt sao? Vì cái gì phải biến lại như trước. "
"Được rồi! Cái kia tùy chàng vậy! Dù sao chàng thế nào ta đều thích. " Mã Chiêu Đệ tại Khương Tử Nha trên môi hôn một cái vẻ mặt nàng vô cùng hạnh phúc, đột nhiên nàng chỉ cảm thấy bụng không quá thoải mái, nàng sơd bụng nói: "Nha Nha, ta đau bụng. "
"Cái gì, tại sao có thể như vậy. " Khương Tử Nha nghe xong lập tức nóng nảy, vội vàng mặc quần áo tử tế, sau đó giúp nàng mặc xong y phục, một bên mặc còn một bên kêu lên: "Tiểu Lan Tiểu Cúc mau gọi thái y. " Hắn lúc này hoàn toàn quên mất chính mình biết y thuật.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com