Chương 11: Đau lòng
"Sao nàng lại tới đây. " Khương Tử Nha không để ý đến, mà là lạnh lùng hỏi.
"Ta thấy một mình chàng đi ra, cho nên muốn cùng chàng đến đây xem sao. " Mã Chiêu Đệ vẫn là cúi đầu.
"Ta không sao, nàng về trước đi! Ta còn có chuyện muốn làm. " Khương Tử Nha có chút không kiên nhẫn.
"Tướng công, chàng muốn làm chuyện gì, ta có thể giúp chàng a...! " Mã Chiêu Đệ ngẩng đầu cười nói.
"Không cần, chỉ cần nàng không gây phiền phức ta cái gì cũng tốt. " Khương
Tử Nha vô tâm nói.
"Tướng công, chàng thật sự chán ghét ta sao như vậy sao? Nói liên tục lời nói cũng không thể nói tốt một chút sao? Vậy lúc trước tại sao phải lấy ta. " Mã Chiêu Đệ nuốt xuống thanh âm.
"Ta tại sao phải lấy nàng, chẳng lẽ nàng không biết sao? "
Khương Tử Nha nhìn xem Mã Chiêu Đệ hỏi ngược lại. "Ta... " Mã Chiêu Đệ không biết trả lời thế nào, là chính mình vì muốn gả cho hắn chết qua một lần.
"Chiêu Đệ, tuy nhiên chúng ta là vợ chồng, nhưng ta không hy vọng nàng từng giây từng phút đi theo ta, kiên tự trứ ta, ta có chính mình sự tình muốn làm, nếu là nàng cảm thấy rảnh rỗi, liền có thể trở về Triều Ca. " Khương Tử Nha tiếp tục nói.
"Chàng kêu ta quay về Triều Ca chàng,,,,. " Mã Chiêu Đệ nhìn xem Khương Tử Nha, quay về Triều Ca nàng đã gả cho hắn , hắn tại sao có thể kêu nàng trở về, nàng không tiếp thụ được nhất thời khó thở, ngực cũng là một hồi đau đớn, nàng ôm ngực ngã về phía sau.
"Chiêu Đệ, nàng làm sao vậy, Chiêu Đệ. " Khương Tử Nha bị nàng dọa đến sợ hãi, hắn thật không ngờ Mã Chiêu Đệ có thể như vậy.
Mã Chiêu Đệ tỉnh lại thì đã là buổi tối ngày hôm sau, nàng mơ mơ màng màng mở ra ánh mắt, nhìn qua gian phòng lạ lẫm, nàng thoáng từ trên giường đứng lên, thế nhưng là động tác quá nhanh, vừa rồi không có đứng vững, cho nên cả người liền ngã xuống đất, nàng đau đến nước mắt rơi: "Đau quá a...! " "Khương phu nhân, cô đã tỉnh. " Một vị phụ nhân cùng một tiểu hài đi đến.
"Các ngươi là ai. " Mã Chiêu Đệ nghi ngờ hỏi.
"Sư thúc mẫu, người đã tỉnh. " Một đứa bé lập tức bổ nhào vào trong ngực Chiêu Đệ.
"Ngươi kêu ta sư thúc mẫu, đây là có chuyện gì a...! " Mã Chiêu Đệ thập phần nghi hoặc đứa bé này tại sao phải gọi mình sư thúc mẫu.
"Khương phu nhân, là như vậy, tướng công của cô Khương Tử Nha là sư phụ của con ta, thế nhưng là Khương tiên sinh nói là mình chỉ là sư thúc, cô là phu nhân của hắn, con của ta đương nhiên liền kêu sư thúc mẫu. " Phu nhân là Lý tướng quân thê tử Ân Thập Nương, cũng là mẫu thân của hài tử trong lòng Chiêu Đệ.
"Thì ra là như vậy...! " Mã Chiêu Đệ lúc này mới gật đầu, về sau liền đem hài tử đẩy ra hỏi: "Ngươi tên là gì a...! " Tiểu hài tử cười vui vẻ, nghe được Mã Chiêu Đệ nói thì càng vui vẻ, hồi đáp: "Sư thúc mẫu ta là Na Tra. "
"Na Tra, tên rất hay. " Mã Chiêu Đệ cười nói, nàng từ nhỏ liền ưa thích tiểu hài tử, trông thấy đứa bé này, Mã Chiêu Đệ tâm tình cũng khá hơn.
"Đây là danh tự do tiên sinh đặt, Khương phu nhân, Khương tiên sinh là người rất tài hoa, cô thật sự có phúc khí có thể gả cho người ưu tú như vậy. " lời nói của Ân Thập Nương lại làm cho Mã Chiêu Đệ tâm liền đau xót.
Mã Chiêu Đệ khóe miệng cười khổ một cái: "Vậy sao? "
"Khương phu nhân, cô có tâm sự gì ư? " Ân Thập Nương cũng là nữ nhân, nàng có thể cảm giác được nụ cười của nàng.
Mã Chiêu Đệ lắc đầu: "Ta không sao. "
"Không sao thì tốt. " Mặc dù biết Mã Chiêu Đệ có chuyện gì, nhưng là nàng không muốn nói, Ân Thập Nương liền cũng không có hỏi.
Đảo mắt đi qua nửa tháng, Na Tra pháp thuật cũng học không sai biệt lắm, hôm nay Khương Tử Nha tại hoa viên dạy Na Tra như thế nào sử dụng Càn Khôn Quyển, Mã Chiêu Đệ đã ở một bên nhìn xem hai người di chuyển, trông thấy Khương Tử Nha đối Na Tra tốt như vậy, khóe miệng của nàng rơi một nụ cười đắng chát.
Vì cái gì tướng công có thể đối với Na Tra tốt như vậy, đối với tất cả mọi người tốt như vậy, duy chỉ có đối với chính mình là thập phần lạnh lùng, nửa tháng này, hắn chưa từng có chủ động nói chuyện với mình. Nghĩ tới đây, nước mắt Mã Chiêu Đệ không rơi xuống lúc nào, nàng lau nước mắt, đưa tay chà sát mắt về sau liền xoay người rời khỏi hoa viên.
"Sư thúc, sư thúc mẫu nàng giống như đang khóc. " Na Tra trông thấy bộ dạng Chiêu Đệ giống như lau nước mắt, liền đối Khương Tử Nha nói.
"Không có chuyện gì đâu, Na Tra, sư thúc mẫu nàng không có chuyện gì đâu."
Khương Tử Nha cũng sớm đã quen, loại chuyện này mỗi ngày đều sẽ phát sinh mấy lần.
"Sư thúc, người có phải hay không không thích sư thúc mẫu a...! " Na Tra hỏi.
"Na Tra, ngươi là một đứa bé biết cái gì là ưa thích a...! " Khương Tử Nha nhẹ nhàng vỗ đầu Na Tra một cái.
"Đương nhiên hiểu, sư thúc người chưa bao giờ chủ động cùng sư thúc mẫu nói chuyện, người còn chưa từng có đối sư thúc mẫu cười qua, người cũng chưa từng có nắm tay sư thúc mẫu, còn có rất nhiều thứ chưa từng? " Tuy nhiên Na Tra là tiểu hài tử, nhưng là hắn tựa hồ cái gì cũng đều hiểu.
"Na Tra, đây là chuyện giữa ta với sư thúc mẫu của ngươi, ngươi là tiểu hài tử cũng đừng có quan tâm quá nhiều . " Khương Tử Nha không có nghĩ qua Na Tra vậy mà nhanh như vậy liền phát hiện.
"Sư thúc, ta cảm thấy người có lẽ đi tìm sư thúc mẫu, vạn nhất nàng xảy ra chuyện gì sẽ không tốt. "
"Nàng có thể có sự tình gì a...! " Khương Tử Nha thật sự là tản đá mà Na Tra cũng không nói được nữa.
"Sư thúc, người... "
"Tốt rồi, Na Tra, ngươi không cần lo lắng, ngươi bây giờ phải chuyên tâm luyện pháp thuật! " "Ta biết rồi! " Na Tra không tình nguyện gật đầu, nhưng điều hắn, và bọn họ thật không ngờ chính là Mã Chiêu Đệ thật sự gặp chuyện là sống chết không rõ.
Mã Chiêu Đệ rời Lý phủ liền đi tới giữa sườn núi Thanh Tú , chỗ đó phong cảnh không tệ, nàng lấy ra một ngọc tiêu mà thổi thời gian dần trôi qua, trên núi liền truyền đến một thủ khúc.
Một khúc về sau Mã Chiêu Đệ cũng sớm đã khóc liền hét lớn: "Khương Tử Nha, vì cái gì ngươi chính là không thích ta, vì cái gì chính là không nhìn tới ta, đối với ngươi tâm là vô tình, vì cái gì, vì cái gì. "
Hét xong về sau Mã Chiêu Đệ thoáng cái ngồi trên mặt đất, nàng là đau đớn không thôi.
"Ơ, tiểu mỹ nhân, nàng ở đây khóc cái gì a...! " Giờ phút này một nam tử đi ra, hắn kỳ thật một mực đi theo Mã Chiêu Đệ.
"Ngươi là ai! " Mã Chiêu Đệ ngẩng đầu nhìn trước mắt nam nhân hỏi. "Ta là ai, chẳng lẽ Khương Tử Nha không có nói cho nàng biết hắn còn có một sư đệ ư? " Người này không phải là ai khác, mà chính là Thân Công Báo, hắn vừa mới ở gần, đột nhiên đã nghe được tiếng tiêu cho nên tới đây nhìn xem, thật không ngờ liền gặp được Chiêu Đệ khóc thế nhưng là nhìn hắn gặp Mã Chiêu Đệ gương mặt lúc đó, kông biết vì cái gì nữ nhân này chính mình tựa hồ tại đâu đó đã gặp mặt
"Ngươi nhận thức tướng công ta. "
"Ta chẳng những nhận thức, ta còn cùng hắn kết bái huynh đệ"
"Huynh đệ, ta như thế nào không có nghe tướng công ta đã nói qua. " Mã Chiêu Đệ khẽ nhíu mày.
"Chưa từng nghe qua không có sao, ta nói tiểu mỹ nhân, nàng vừa mới có phải hay không thương tâm a...! Không có sao, ca ca ta đã đến, nàng cũng không cần thương tâm. " Nói xong liền đem Mã Chiêu Đệ kéo hướng trong lòng ngực của hắn.
"~. " Mã Chiêu Đệ lập tức tránh ra, về sau liền cho hắn một cái tát trừng mắt Thân Công Báo nói: "Xin ngươi tôn trọng một ta một chút "
"Nàng dám đánh ta. " Thân Công Báo nhìn Mã Chiêu Đệ quát.
"Ta,,.... " Mã Chiêu Đệ đang muốn mở miệng mắng hắn, lại đột nhiên bị người đánh một cái từ phía sau lưng, nàng lập tức nhổ ra một ngụm huyết, sau liền hôn mê bất tỉnh.
"Thanh Thanh, sao muội lại tới đây. " Thân Công Báo có chút giật mình trông thấy người phía sau Mã Chiêu Đệ hỏi.
"Công Báo, ngươi trước không biết ta làm sao tới, ta nói cho ngươi biết, người này là nương tử của Khương Tử Nha, nàng buộc phải chết. "
Phượng Thanh Thanh nhìn Chiêu Đệ nằm trên mặt đất nói.
"Thanh Thanh, vẫn là không nên giết nàng a! " Thân Công Báo có chút không đành lòng, nếu giết thật là đáng tiếc, chính mình còn không có đạt được
Nàng đâu?
"Như thế nào, không bỏ được, Thân Công Báo, ta cho ngươi biết, ngươi muốn sau lưng ta tìm nữ nhân, ta sẽ không bỏ qua ngươi. " "Tốt rồi, Thanh Thanh, muội nói lung tung gì vậy, ta chỉ là đùa một chút. "
"Tốt nhất là như vậy. "
"Như vậy đi! Bằng không chúng ta đem Băng Phách tuyết tằm đặt ở trên người nàng a! "
"Biện pháp này không sai. " Nói xong cũng đưa từ trong tay Băng tằm đặt ở khóe miệng Mã Chiêu Đệ , thoáng cái đã tiến nhập vào trong miệng nàng.
"Ngươi là ai a...! " Phượng Thanh Thanh đem băng tằm đưa vào cơ thể Mã Chiêu Đệ hài lòng gật đầu, đang muốn đem Mã Chiêu Đệ mang đi, lại đột nhiên xuất hiện một Thanh y nữ tử cùng một cái cô gái áo tím.
"Các ngươi đã làm gì Chiêu Đệ. " Lâm Chỉ Thanh gặp Mã Chiêu Đệ trên người đều là máu, nàng hướng Phượng Thanh thanh quát.
"Không có gì, chẳng qua là làm cho nàng ăn hết Băng Hồn tuyết tằm. " Phượng Thanh Thanh cười nói. "Cái gì." Lâm Chỉ Thanh trong nội tâm run thoáng một phát.
"Cái này Băng Hồn tuyết tằm thế nhưng là không có giải dược, trúng băng
Hồn tuyết tằm người nhiều nhất chỉ có ba năm tuổi thọ, hơn nữa mỗi tháng trăng tròn, đều phải chịu hàn thực xâm nhập tới tận xương tủy, nếu như nàng chịu không được sẽ tẩu hỏa nhập ma, đến lúc đó chỉ có một con đường chết."
Phượng Thanh Thanh cười đắc ý nói.
"Thật không ngờ ngươi nhẫn tâm như vậy, thật không ngờ, ta hôm nay liền thu phục ngươi. " Nói xong liền hướng Phượng Thanh Thanh đánh tới.
Nửa tháng này trong thời gian Lâm Chỉ Thanh mỗi ngày đều luyện tập pháp thuật, Nữ Oa Nương Nương ban cho pháp bảo, học pháp thuật cũng không ít, nửa tháng này pháp thuật nàng cùng pháp thuật cùng Khương Tử Nha có thể ngang nhau tất nhanh Phượng Thanh Thanh liền bị trọng thương, thế nhưng là bọn hắn cuối cùng vẫn chạy trốn.
Mã Chiêu Đệ nằm ở trên giường, trên mặt thập phần tái nhợt, trên trán còn có rất nhiều mồ hôi, trong miệng còn một mực nói: "Lạnh, lạnh rất lạnh. "
"Chiêu Đệ, Chiêu Đệ. " Lâm Chỉ Thanh dùng khăn giúp nàng lau mồ hôi, trên mặt tràn ngập đau lòng. "Chiêu Đệ, Chiêu Đệ, cô nương, Chiêu Đệ nàng làm sao vậy. "
Lúc này nghe được Mã Chiêu Đệ bị thương Khương Tử Nha vội vội vàng vàng tiêu sái tiến đến.
".... " Lâm Chỉ Thanh không để ý tới hắn, tiếp tục lau mồ hôi giúp nàng.
Sau nửa canh giờ Lâm Chỉ Thanh rốt cục thở dài một hơi, đứng dậy đi tới bên bàn rót một chén nước, mà Khương
Tử Nha an vị tại bên giường, cho nàng bắt mạch, kỳ quái hắn cũng không đi ra.
"Tiểu thư, Mã tiểu thư nàng thế nào. " Tử Ngọc mở miệng hỏi.
Lâm Chỉ Thanh trùng trùng điệp điệp thở dài một hơi, lắc lắc đầu nói: "
Nàng trúng độc ta giải không được. "
"Trúng độc, Chiêu Đệ nàng làm sao sẽ trúng độc? "
Khương Tử Nha cũng hết sức kinh ngạc, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
"Khương Tử Nha, ta lúc trước đã từng nói qua, ngươi cưới Chiêu Đệ phải đối tốt với nàng, thế nhưng là ngươi tự hỏi một chút chính mình ngươi đối với Chiêu Đệ làm được hay không? " Lâm Chỉ Thanh có chút bất đắc dĩ nói, cái này Khương Tử Nha như thế nào cùng phim truyền hình không giống nhau? Quả thực chính là một cái tủ lạnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com