Chương 71: Nhất Thế Khuynh Thành
Khương Tử Nha nghe vậy về sau thì có tiếng cười trầm thấp vang lên, sau đó chuẩn xác rất nhanh bắt được môi hồng dưới thân thẳng theo hắn mê người, bị hôn Mã Chiêu Đệ vốn là sững sờ, trong nội tâm nàng vọt lên một cổ ngượng ngùng.
Tay muốn đẩy ra tay Khương Tử Nha đang đặt ở thân, nàng còn có lời muốn nói với hắn đâu? Hơn nữa hiện tại mặt trời cũng còn chưa có xuống núi đâu? Khương Tử Nha chính xác cầm cổ tay của nàng, tiến công càng phát ra lăng lệ ác liệt, màn lụa màu đỏ chót không biết lúc nào bị buông xuống, mơ hồ chỉ nghe âm thanh yêu kiều của nữ Tử cùng tiếng thở thấp của nam tử, buổi tối hôm nay đêm còn rất dài.
Cùng lúc đó cái khác phòng tân hôn trong cũng trình diễn trứ một hồi sự tình, trong phòng âm thanh mới chậm rãi ngừng lại, Lâm Chỉ Thanh sắc mặt đỏ bừng trừng mắt Lục Thần Hiên bất mãn nói: "Lục Thần Hiên, ngươi là tên khốn kiếp rượu giao bôi còn không có uống, ngươi tại sao có thể.. "
"Làm sao lại không thể, hơn nữa, tại hách thành thời điểm ta vừa thấy nàng đã nghĩ đối nàng như vậy, nàng còn phải cảm tạ ta, bằng không thì ta cho nàng không xuống giường được. " Lục Thần Hiên vẻ mặt chưa thỏa mãn, nếu không phải cân nhắc đến vết thương của nàng còn không có hoàn toàn khang phục, hắn còn có thể tiếp tục muốn nàng.
"Lục Thần Hiên, ngươi như thế nào vô sỉ như vậy. " Lâm Chỉ Thanh mặt càng đỏ hơn, cái này Lục Thần hiên vô luận là tại hiện đại vẫn còn là nơi đây, vĩnh viễn đều là chưa thỏa mãn, còn như vậy hạ đi thân thể của nàng như thế nào chịu được, không để nàng được tranh thủ thời gian khôi phục pháp thuật, nếu có pháp thuật, nàng có thể làm cho hắn tiết chế một chút.
"Ta vô sỉ vậy, Khương Tử Nha không vô sỉ. " Tuy nhiên hắn không có pháp thuật, thế nhưng là hắn hiểu rõ bên kia là như thế nào.
"Hắt xì. " Khương Tử Nha vừa cùng Mã Chiêu Đệ lúc ôm nhau, Khương Tử Nha hắt hơi khiến Mã Chiêu Đệ có chút kỳ quái cùng khẩn trương, Mã Chiêu Đệ mặt bên trên đỏ rực, dưới thân nóng bức, nhưng vẫn là hỏi: "Tướng công, chàng làm sao vậy, không phải là ngã bệnh. "Hẳn là ai đang nói xấu ta. " Khương Tử Nha ho nhẹ hai cái nói.
"Ai lại nói xấu chàng, không phải là tỷ phu a! " Trừ hắn, Mã Chiêu Đệ rốt cuộc nghĩ không ra người thứ hai.
"Nàng cảm thấy ở thời điểm này nhắc nam nhân khác là thích hợp sao? " Khương Tử Nha mặt có chút khó coi, cái này tiểu nữ nhân tại lúc này còn có thời gian nhớ tới tên mặt lạnh kia.
"Hắn là tỷ phu, không phải nam nhân khác. " Mã Chiêu Đệ tít miệng.
"Tỷ phu không phải là nam nhân. " Khương Tử Nha mặt càng chìm xuống.
"Tướng công, chuyện như vậy chàng cũng nói được...! " Mã Chiêu Đệ bất đắc dĩ bĩu môi.
"Nếu như ta bây giờ đang ở cùng nàng thời điểm làm loại chuyện như vậy mà nhắc những nữ nhân khác nàng có thể hay không mất hứng. " Khương Tử Nha đưa tay nắm bắt cằm nàng, làm cho nàng ánh mắt nhìn thẳng chính mình. "Sẽ. " Mã Chiêu Đệ không chút nghĩ ngợi gật đầu.
"Vậy nàng biết rõ mình sai rồi sao? " Khương Tử Nha cười, thế nhưng là trong lòng của hắn đã sớm nhịn không được.
"Đã biết. " Mã Chiêu Đệ gật đầu.
"Vậy mà nói như vậy, ta cho nàng biết hậu quả! " Khương Tử Nha nói xong cũng hôn xuống, dưới thân cũng triển khai nảy sinh, hơn nữa dùng sức cũng không nhỏ, Mã Chiêu Đệ đưa tay ôm cổ Khương Tử Nha đáp lại hắn.
Phòng tân hôn cửa một cái góc nhỏ một nữ nhân áo trắng chăm chú bắt lấy cổ áo của mình, con mắt ác độc nhìn xem phòng tân hôn của Khương Tử Nha Mã Chiêu Đệ, nghe trong phòng thanh âm, nàng thập phần đố kị, thập phần hận, hết sức không cam lòng, trong nội tâm nàng có một kế hoạch độc ác, không lấy được thì hủy.
Ngày thứ hai, Mã Chiêu Đệ một đôi mắt phượng chậm rãi mở ra, mang trứ mông lung vầng sáng, nàng bám lấy cánh tay, thế nhưng là trên người xanh mượt tím tím làm cho nàng nhịn không được ngược lại rút một luồng lương khí, màn lụa bị xốc lên, Mã Chiêu Đệ rất nhanh đem áo ngủ bằng gấm kéo lên, ngăn trở xuân quang, cảnh giác người đang tới.
Khương Tử Nha nở nụ cười một tiếng, đem trong tay quần áo đặt ở giường bên cạnh: "Ta giúp nàng. "
Tối hôm qua đúng là hắn quá mức, Chiêu Đệ dù sao cũng là một nữ nhân, khẳng định chịu không được sự hành hạ của hắn.
Mã Chiêu Đệ đôi má lại đỏ bừng...Mà bắt đầu, nàng trừng mắt đối Khương Tử Nha: "Đều là chàng, đã nói rồi để cho ta ngủ, ta mặc kệ từ hôm nay trở đi chàng tự mình làm điểm tâm cho ta ăn. " Hôm qua lúc trời tối Khương Tử Nha nói chỉ một lát sẽ cho nàng nàng ngủ, có thể là người nam nhân khiến nàng không thể ngủ yên, cuối cùng nàng trực tiếp hôn mê.
"Được, ta đáp ứng nàng. " Khương Tử Nha trực tiếp một chút gật đầu đáp ứng.
Khương Tử Nha giúp Mã Chiêu Đệ mặc quần áo, lại kéo nàng đến bàn trang điểm giúp cho nàng chải tóc, tóc của nàng rất mềm và mượt, vén lên tới cũng không tốn sức, vốn là nàng liền thập phần ưa thích trang sức cài đầu, thế nhưng là Khương Tử Nha hôm nay cho nàng ăn mặc đơn giản, khi hắn đem một chút trâm gài tóc cắm ở trên đầu của nàng thời điểm, Mã Chiêu Đệ còn có chút không thể tin.
Nhìn xem cảnh tử trong tóc mình không có chút nào khuyết điểm nhỏ nhặt, cái này búi tóc là nàng chưa từng gặp qua, trên đầu còn có một cành mai lan, cái này cây trâm có chút niên đại, thế nhưng là vẫn là rất tốt, Khương Tử Nha từ phía sau ôm nàng ôn nhu nói: "Chiêu Đệ, thích không? "
"Ưa thích. " Mã chiêu đệ gật đầu về sau lại hỏi: "Tướng công, cây trâm ta chưa từng có thấy qua, chàng mua nó khi nào. "
"Trước lúc mẫu thân ta qua đời đã đưa nó cho ta, gọi Nhất Thế Khuynh Thành, người nói chính là cha ta đã tặng cho người, chính gia bảo của Khương, hiện tại ta tặng nó cho nàng. " Khương Tử Nha cười giải thích, lúc ấy trước hắn cũng muốn đưa cho nàng, chẳng qua là gần nhất sự tình rất nhiều, cho nên đã quên.
"Vật quý như vậy, sao có thể đưa cho ta, cũng là chàng chính mình giữ đi! Đây là của mẫu thân để lại cho chàng. " Mã Chiêu Đệ đưa tay đem trâm gài tóc lấy xuống, muốn trả lại cho Khương Tử Nha .
"Chiêu Đệ. " Khương Tử Nha ngăn cản, một lần nữa mang tại trên đầu nàng nói: "Mẫu thân của ta cũng là mẫu thân của nàng, cây trâm này nàng có lẽ nên nhận lấy, hơn nữa đây là đồ của nữ nhân dùng, ta một đại nam nhân mang theo trên người cũng không nên, nàng là thê tử của ta, là người thân của ta, cho nên nàng phải nhận lấy. "
Mã Chiêu Đệ gật đầu, nhìn xem trên đầu đích trâm gài tóc cùng búi tóc, Mã Chiêu Đệ hiếu kỳ lại có chút ít tức giận hỏi: "Tướng công, chàng làm sao làm được, có phải hay không chàng đã làm cho những nữ nhân khác. " Khương Tử Nha vẫn là lần thứ nhất đã gặp nàng chỉ duy nhất nàng, đem nàng hướng trong lòng ngực của mình cười nói: "Đã từng?"
Mã Chiêu Đệ vừa nghĩ tới hắn đối một cái khác nữ tử khác cũng là bộ dạng ôn nhu triền miên, Mã Chiêu Đệ trong lòng thật giống như chận cái gì, một tay lấy hắn đẩy ra, chỉ vào Khương Tử Nha mắng: "Tốt Khương Tử Nha, chàng rõ ràng thật sự đối những nữ nhân khác như vậy,, chàng nói chỉ có mình ta, chàng lừa đảo, một tên đại lừa gạt, không để ý tới chàng, không nói với chàng, đồ đại lừa gạt. " Mã chiêu đệ hừ một tiếng về sau đầu liền uốn éo một bên, tay cũng rút về.
Khương Tử Nha dở khóc dở cười, đây là Mã Chiêu Đệ trước kia ư? Ghen tị cũng liền được rồi, còn cùng những đứa bé giống nhau, không để ý tới sẽ không lý a!
Khương Tử Nha tăng lớn khí lực lần nữa giữ chặt tay của nàng, đem nàng kéo đến trong ngực, điểm nhẹ mũi nàng: "Lúc trước một mực đều là nàng đi theo ta, nhưng bây giờ bởi vì sự tình không có ý định quan tâm ta, tốt rồi, đừng nóng giận. " "Hừ, nói, chàng đến cùng có bao nhiêu nữ nhân. " Mã Chiêu Đệ khí cốt trừng mắt Khương Tử Nha, có một loại muốn là hắn không giải thích rõ ràng.
Khương Tử Nha cười khẽ, chăm chú đem nàng giam cầm tại chính mình, làm cho nàng không thể nhúc nhích: "Chúng ta Khương gia, nam nhân cuộc đời này chỉ lấy duy nhất một thê tử, ta lúc nhỏ thường xuyên trông thấy phụ thân của ta cho giúp mẫu thân ta búi tóc, khi đó cha ta liền nói cho ta biết về sau ta nếu là kết hôn, cũng muốn đối với nàng như vậy. "
"Lúc ấy ta chỉ là cảm thấy thú vị mà thôi, liền dùng tập búi tóc giúp mẫu thân, nhưng là không được đẹp, phụ thân mẫu thân một mực dạy bảo ta, chỉ được yêu duy nhất một người, cho nên người này nhất định phải chọn thật kỹ, tuyệt đối không phụ nàng, phải khiến nàng một đời hạnh phúc. "
"Nhưng mà ai biết tại ta hai mươi tuổi thời điểm trong nhà ta lại gặp chuyện, phụ thân mẫu thân đều qua đời , ta vì bọn họ để tang ba năm, về sau liền lên Côn Luân để học nghệ, ở nơi nào ta cũng quen biết không ít sư huynh sư muội vui vẻ không ít, cứ như năm mươi năm trôi qua. "
"Cũng liền chỉ có nàng, gặp mặt ngày đầu tiên liền đùa giỡn ta, khi đó ta liền suy nghĩ trên đời này lại có nữ tử như thế, lúc mới bắt đầu chỉ cảm thấy nàng đáng yêu, hoạt bát, có thể về sau một chút bị nàng hấp dẫn, nàng thút thít nỉ non, nàng cười, nàng vui vẻ, nàng khổ sở một đều tiến vào tâm của ta, cả đời này ta chỉ yêu mình nàng.
"Cuộc đời này chỉ nguyện chấp nhận một mình nàng, Chiêu Đệ, của ta thật là giúp nữ nhân khác làm qua, nàng sẽ không cùng mẫu thân ghen a! " Khương Tử Nha thanh âm nói ra thâm tình động lòng người.
Mã Chiêu Đệ kinh ngạc ngẩng đầu trừng mắt nhìn, tựa hồ có chút ít không thể tin được người nam nhân này theo như lời nói, nghe được cuối cùng một câu nói Mã Chiêu Đệ trên mặt hết sức khó xử: "Cho nên trừ mẫu thân, ta pà người thứ hai. "
"Không chỉ là búi tóc, còn có những thứ khác lần thứ nhất đều của nàng, lần thứ nhất ôm, lần thứ nhất nắm tay, lần thứ nhất hôn, lần thứ nhất.... " Hắn ở đây Mã Chiêu Đệ bên tai nói: "Lần thứ nhất cùng nàng viên phòng. "
"Tướng công, ta tin chàng. " Mã Chiêu Đệ cười có chút không ý tứ, đường đường Tây Kỳ thừa tướng vậy mà sẽ nói ra hai chữ này.
Khương Tử Nha cười khẽ: "Tốt, vậy chúng ta đi ra ngoài ăn cơm đi! "
Mã Chiêu Đệ nghe được ăn con mắt đều sáng, lôi kéo tay Khương Tử liền hướng cửa ra vào đi: "Nhanh lên, tướng công, ta sắp chết đói rồi. "
"Chiêu Đệ, nàng chậm một chút, cẩn thận dưới chân. " Khương Tử Nha không nại, tiểu thê tử của mình thật sự chính là một con sâu ham ăn a...!
"A...! " Mã chiêu đệ bởi vì đêm qua vận động quá nhiều, thời điểm quá lớn động tác vậy mà gãy triển khai miệng vết thương, làm cho nàng thiếu chút nữa quỳ xuống, Khương Tử Nha vội vàng vịn Mã Chiêu Đệ có chút trách cứ nói: "Ta không phải nói nàng chậm một chút ư? Nàng xem, thiếu chút nữa liền ngã a! "
"Chàng còn nói, đều là chàng đêm qua gây họa. " Mã Chiêu Đệ phản bác.
"Còn không phải nàng quá mỹ hảo, làm cho ta đây không thể không nhịn? " Khương Tử Nha sờ sờ cái mũi của mình.
"Hừ. " Mã Chiêu Đệ trừng mắt liếc Khương Tử Nha, chính mình liền hướng phòng khách đi đến, lưu lại một mình Khương Tử Nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com