Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 357: Thư Sinh Ý Đồ Xấu




Tô Yến tng kiêng dè, tng oán hn D Vương, gp thì né tránh, thy bóng còn mun lánh xa ba dm. Du cho ngày trước tình thế ép buc, đi phương uy phong lm lit, cũng chưa tng khiến hn ri lon và bi ri như lúc này — qu thc đến c tay chân cũng chng biết đt vào đâu cho phi.

Ánh mt hn cp xung, tránh đi ánh nhìn sc bén như đao kia, c nén tâm tình ri bi, đáp:
"'Có ý khác' gì ch? Ta ch là mt k thư sinh tay yếu chân mm, nào có gan làm chuyn xu? Chng qua là thy Vương gia gn đây hành tung bí n, s người đi sai đường, l mt bước thành thiên c..."

"Tô. Thanh. Hà." – D Vương ct li, thanh âm không ln, nhưng tng ch rơi xung như tiếng trng vang, trm mà hu lc – "Gia ta và ngươi, không cn vòng vo đến thế."

Tô Yến nghn li, th dài mt tiếng:
"D Vương đin h là người thông minh bc nht. Hai tháng nay dung túng ta Vương ph, mt phn là vì n tình xưa, phn còn li... là vì ngài sm đã biết ta ti đây không đơn gin. Cho nên mi mt nhm mt m cho qua hết thy, nhưng trong lòng thì đã nghi ng t lâu ri, phi không?"

"Không. Ta không mun nghi ng ngươi." D Vương khẽ ging nói, "Dù là ngươi lén vào thư phòng ta, dù là hành tung mp m, ta vn nguyn m toang cánh ca, đ ngươi mun xem gì cũng được."

Hn đưa tay nm ly cm Tô Yến, ép người kia nhìn thng vào mt mình:
"Thanh Hà, nhìn ta —
Người đng trước mt ngươi đây, tng là k b vây khn trong kinh thành, bi hoi tn xương, đến c bn thân cũng ghê tm chính mình. Nhưng hôm nay, hn đã xé b chiếc mt n dính đy máu tht kia.
Dù ngươi đến hay không, hn vn sẽ thng thn vi ngươi, m lòng không giu. Dù ngươi tin hay không, hn vn sẽ kiên đnh làm điu phi làm, không hi hn, không lùi bước."

"Tht ra thì..." D Vương nh ging, nhưng ánh mt sc lnh như gió bc ph m gia thu – "Tô đi nhân hay D Vương có nói tht hay không cũng chng quan trng. Danh v là hu hn, chc trách nhiu khi chng phi do bn thân quyết đnh."

Tô Yến nghe ra trong li có n ý, theo bn năng đón li:
"Nhưng mà..."

D Vương khẽ nhếch khóe môi, ánh mt loé lên mt tia tinh quang:
"Nhưng mà — Thanh Hà đi vi Cn Thành, có th chăng... thng thn thêm chút na?"

Tô Yến lúc này vn đã cht d, nếu đi phương dùng li nghiêm khc mà tra hi, không chng hn còn ni gin đ gi th din. Thế mà D Vương li ch n n cười bình thn, như tướng quân điu binh, mt đòn đánh thng vào đim yếu.

Tô Yến ngây người hi lâu, đến khi ly li tinh thn, đã phát hin mình nm ly bàn tay đang gi cm mình kia, thm chí còn vô thc áp nó vào lòng ngc – mt tư thế chng th nào che giu ni tâm tình.

D Vương nhìn hn, cười mà như không, ánh mt sc bén như dò thu tâm can.

Tô Yến hong ht, đnh lùi li, nhưng b gi cht, giãy mãi cũng không thoát được. Đành nói:
"Ta nói tht. Nhưng trước hết... buông tay cái đã."

D Vương buông tay, còn thun tay chnh li vt áo cho hn:
"Nói đi. Bt đu t ln cui cùng ngươi gp tên tiu t tt kia."

Tô Yến thy đi phương đã đoán ra người đng sau, cũng không giu na. K li chuyn Chu H Lâm tìm đến ch hn n cư, ri mi vic din biến ra sao. Cui cùng còn gii thích:

"Ngươi cũng đng trách H Lâm đa nghi. Đến c nhng mt tín Liêu Vương gi cho ngươi, nếu là ai đc cũng sẽ sinh nghi."

D Vương gng hi:
"Vy ngươi thì sao? Ngươi có nghi ng ta không?"

Tô Yến git mình, ri thành tht đáp:
"Có."

D Vương nhướng mày.

Tô Yến nói tiếp:
"Ch là... t lúc bt đu nghi ng, nhng ngày sau đó tht s rt khó khăn. Ta nghĩ, dù có người đưa bng chng mưu phn ca ngươi ra trước mt ta, ta cũng sẽ nghĩ trước xem đó có phi là gi chng. Dù cho chính ngươi ming nói mun to phn, ta cũng sẽ t hi, có phi ngươi b ép buc hay vì gin di mà nói vy.
Nghi ng thì d, nhưng xác nhn... tht s rt khó. Có lẽ phi đến khi ngươi k đao lên c ta, ta mi hết hy vng...
Không, thm chí lúc đó, ta s là vn còn hy vng — rng ngươi ch đang din trò cho ai đó xem.
Có khi... phi đến lúc đu người rơi xung đt, ta mi hiu được..."

Càng nói, ging hn càng u oi, cui cùng không hiu vì sao ni gin, nghiến răng nghiến li mà rng lên:
"Đó! Đó chính là s thng thn mà ngươi mun t Tô Thanh Hà đi vi Chu Cn Thành! Ngươi hài lòng chưa?!"

D Vương xưa nay thông minh, gi phút này li sng người. Mt lát sau, ánh mt đt nhiên bng sáng.
Hn cười ha h, không nhn được vòng tay ôm eo Tô Yến, nhc bng hn lên quay my vòng.

Tô Yến hai chân không chm đt, choáng váng kêu lên:
"Ngươi làm cái gì vy?! Điên ri à?! Mau th ta xung! Nôn hết lên người ngươi bây gi!"

D Vương thn nhiên:
"Không sao, ta không ngi."

Tô Yến đm mnh lên vai hn:
"Ta ngi!"

D Vương biết hn khó chu, nhưng vn không chu buông tay. Trong lòng bng sinh ra ý nghĩ ác đc — mun hn cũng nếm th ni giày vò hai tháng nay mình phi chu. Nhưng ý nghĩ đó va manh nha, lin b mt làn sóng tình cm cun trào xóa sch.

Th tình cm y như nước đ xung đt khô cn, như tuyết rơi dp la đ. Nó khiến tim đau nhói, như có lưỡi dao nung đ ép vào, phát ra tiếng "xì——" nhc nhi.

D Vương ngng li, chóp mũi gn k cm Tô Yến, ép hi, ging gn như nghiến qua kẽ răng:
"Nghi ng vào lòng người, là nhc ln. Tô Ng S, đnh bi thường cho Bn vương thế nào đây?"

Tô Yến lp bp:
"Thn... thn sẽ dâng tu lên Hoàng thượng, trình bày rõ mi chuyn, tn lc minh oan cho Vương gia, chng minh ngài là trung thn ái quc..."

D Vương thp ging chi mt câu:
"B hiu trung..."

Vì khong cách quá gn, Tô Yến nghe rt rõ, nhưng ch đành gi như không nghe thy, đ khi b v lây.

D Vương trm ging:
"Hn có tin hay không thì k. Ta chng trung vi hn.
Ta hi là — ngươi!
Ngươi đnh bi thường thế nào? Nói mau!"

Tô Yến không còn đường lui, thân treo lơ lng, b dn đến đường cùng, gp rút nói:
"Ta... ta tiến c ngươi!
Vương gia — không, Tĩnh Bc tướng quân chng phi vn luôn chun b sn sàng, ch mong khôi phc quân chế, ra trn sa trường? Tô Thanh Hà ta, ly danh tiếng và tính mng ra đm bo, thuyết phc Hoàng thượng giao binh quyn cho ngươi, nghênh chiến Bc Mc!"

D Vương khng người, ánh mt ngơ ngác.

Hn không cho rng li ca Tô Yến ch là vì thoát khi s thúc ép mà nói ba cho xong.

B tước đot binh quyn ln t do, mười năm tri b nht trong chiếc lng son rc r mà lnh lẽo, bao đng cay khn kh trong đó ngoài hn và đám thân v ra, e rng chng còn ai khác có th hiu được sâu sc như Tô Yến. Mt li ha trng đi như vy, chc chn là đã qua bao nhiêu ln suy nghĩ thu đáo, cân đo thit hơn ri mi có th dt khoát mà h quyết tâm.

— Nhưng, Thanh Hà bt đu đ phòng chuyn này t khi nào?

Là t khi tiến vào Hoài Nhân, tm trú trong vương ph?

Hay là khi hn la chn buông b dã tâm, chng đi Thái hu, góp sc giúp Chu H Lâm lên ngôi?

Hay còn sm hơn thế na — khi t Nam Kinh gi thư cu vin, trong thư tng viết:
"Ta nhìn khp tôn tht và triu đình, duy ch có đin h mt người, thân trong lng giam, tâm vn hướng xa xăm. Đin h chưa tng mun nhúng tay vào triu chính, ch lng lẽ quan sát các thế lc tranh đot qua li. nơi phn hoa son phn kia, đin h vn còn gi được phong thái hào hùng, chí khí tiêu dao, như mt chiến tướng sn sàng tung hoành nơi biên i."

Dù là bt đu t lúc nào đi na, thì hn dường như đã coi nh mt điu gì đó, cũng b qua mt điu gì đó... Mt người như hn – đã tng phm sai lm ln đến vy – cho dù có được người b hi khoan dung, chng lẽ còn có th tham vng đòi hi thêm tình cm ca đi phương?

D Vương nht thi cm thy hc mt nóng lên, suýt na thì rơi l.

Hn không nói nên li, ch cm thy trong lòng cun cun như gió gào thét, như tiếng kèn xung trn nơi chiến trường, như tiếng ca bi tráng ca đng đi nơi sa trường.

Hn tng mơ ti chiến thng, mơ ti vic được người kia công nhn và khâm phc. Cũng tng nghĩ đến kh năng mình sẽ da nga bc thây, đi ly ánh mt xót thương và nhng git l ca người kia.

"Ta nghĩ..." D Vương hít mt hơi tht sâu, chm rãi tht ra nhng li cht cha t tn đáy lòng, "Ta mun đưa ngươi đt lên lưng nga... lăn ln trên cánh đng c... ri đui hết đám thân binh ngoài trướng đi tht xa..."

Tô Yến git mình, va tc va bun cười, mng:
"Ta đang nói chuyn nghiêm túc vi ngươi, ngươi li lm nhm cái gì đó? Ngươi rt cuc có mun mang quân đánh gic không—ưm!"

Ngón tay hn bu cht lên vai D Vương như đang c vùng vy kháng c, li như đang vt ln vi chính mình. Cui cùng hn nm ly mt ln tóc đen xõa xung, siết cht, không buông.

Tm mt mơ h, đu óc quay cung, hn b hôn đến không còn phân bit được tri đt, thm chí còn chóng mt hơn c xoay trăm vòng lin.

Ti khi nut phi nước bt vào khí qun mà ho khan liên tc, Tô Yến mi mơ màng nhn ra — thì ra mình va b hôn đến mc văng lên mt bàn, mt chân còn đp trúng cái ghế tròn lt nhào. Hai tay hn vn còn đang nm cht vt áo và tóc ca D Vương. Còn D Vương thì chng tay hai bên eo hn, ngc php phng d di, hơi th hn lon.

"... Tiếp tc?" D Vương khàn ging hi nh.

Tiếp... tc cái rm y! Lý trí ca Tô Yến cui cùng cũng thng được bn năng, lin tung chân đá vào đùi đi phương. Nhưng đùi D Vương như đúc bng st, không nhúc nhích, ch khiến hn đau chân. Trước khi li tiếp tc chìm sâu, Tô Yến vùng dy hét lên:

"Đừng có sàm s na! Ngươi là cái đ ly oán tr ơn—!"

D Vương bt cười:
"Nói by, rõ ràng là ly k ngh s trường nht ra đ ly lòng và báo đáp ân nhân mà thôi."

Tô Yến nghiến răng:
"Đại ca, ta không cn ngươi ly thân báo đáp ân nghĩa! Ngươi đem thân ra đn đáp giang sơn xã tc là được!"

D Vương li ung dung đáp:
"Nhưng đem thân đn nước nhà mà sơ sy mt cái, sẽ thành ra ly thân đn... n nước. Thanh Hà tt bng như vy, chng lẽ không th thành toàn cho tâm nguyn c đi ca ta — trước khi ta ra chiến trường?"

Tô Yến không ng v tướng quân mt dày này li ly chuyn chinh chiến ra nguyn ra mình. Hn gin tím mt, tát cho đi phương mt cái:
"Ngm ming, đ m qu! Đừng có mong ta sẽ thương tiếc ngươi!"

D Vương xưa nay vn là loi người xem "đánh là thương, mng là yêu", chu mt cái tát cũng ch cười:
"Ngươi xem, ta còn chưa kp nói hai ch 'đau lòng', ngươi đã vi nhn ti ri."

Tô Yến b hn vch trn, nht thi ch mun đào h chui xung.

D Vương thy đã đến lúc thì thu tay li, còn giúp hn chnh li vt áo, ra v nghiêm túc mà nói:
"Được Tô Tướng tiến c hết lòng như vy, tiu vương xin ghi khc trong tim. Ngày sau nếu có dp, nht đnh sẽ dc sc hi đáp, đ Tô Tướng hiu sâu thêm v cái 'hơn người' ca ta."

Tô Yến thy đi phương t b dng sn sàng xông pha chuyn sang v mt thn nhiên ch trong vài phút, cũng không khi khâm phc bn lĩnh co dãn linh hot ca mt tay lão luyn tình trường, khẽ mm cười:
"Ch 'hơn người' ca Vương gia y à, c đ quân đch nơi chiến trường cm nhn là được, ch ta đây thì không cn ôn li làm gì."

D Vương thy hn làm như chng thèm đ ý, trong lòng va tht vng va ngc nhiên, không khi hoài nghi k năng xưa nay ca mình đã gp trc trc, bèn th dò hi:
"Thanh Hà tht s... thy phn cm sao?"

Tô Yến suy nghĩ mt lát, ri thành tht đáp:
"Không hn là phn cm... mà là... s."

S? D Vương cười kh. Mt ch này, hình như còn đau hơn c b chê phn cm.

"Thiên h người người đu gi trăm phương nghìn kế, truy cu trường sinh bt t, ngươi thì ngược li, va mi đng lòng đã bt đu s hãi. Mà nói đi cũng phi nói li, Thm Tht vi Kinh Hng Truy chng lẽ du dàng hơn ta?" Hn làm b như nh nhàng cười nói, nhưng trong lòng li trào lên mt v chua gt, "Hai người đó dù có hp li, thêm gp đôi đi na, cũng chng mang li cho ngươi được nim vui như bn vương."

Tô Yến khẽ th dài, đưa tay chnh li vành mũ ngc, t cnh bàn chm rãi đng dy. Trước khi ri khi ca, y đ li mt câu nh tênh mà sc như gươm:
"Nim vui quá nhiu, cũng là đm chìm, như b nhn chìm gia bin sâu. Chng lẽ ngươi không s chết đui sao?"

D Vương lng người nhìn bóng lưng y khut dn sau cánh ca, chân mày hơi nhíu li, ta h đang suy nghĩ điu gì sâu xa.

Tô Yến va ra khi doanh trướng, đã chm mt Kinh Hng Truy đang trên đường mang rượu tht tr v.

Chưa kp ti gn, ánh mt Kinh Hng Truy đã lướt qua người Tô Đại Nhân t đu đến chân, lòng thm đoán hai người va riêng vi nhau chc hn có bao điu m ám. Nhưng thy đi nhân vn không ri lon, không h b mê hoc, lin âm thm tán thưởng tâm trí cng rn kia còn hơn c cao tăng tu hành kh hnh.

Tô Yến chng h biết trong đu gã th v mt lnh kia li đy ry suy nghĩ tp nham như thế, ch nhn ly hp cơm ri nói:
"A Truy, ăn xong ba này, chúng ta sẽ cùng D Vương quay v Hoài Nhân."

Kinh Hng Truy khẽ hi:
"Li tr v Vương ph sao?"

Tô Yến lc đu:
"Ta còn vài chuyn cn hi cho rõ, phi ly được bng chng có th chng minh s trong sch ca hn, đ còn có cái nói vi H Lâm. Xong ri, chúng ta sẽ lp tc hi kinh."

Hai người quay li doanh trướng.

Kinh Hng Truy khẽ nhc:
"Đại nhân nên hiu, mt khi đã hi kinh, thì khó mà ri khi na."

Tô Yến mm cười, có chút day dt nhìn hn:
"Ta đã quyết ri. A Truy, tha cho ta tùy hng... trước đây ri kinh n cư, nay li quay v tiếp tc nhn chc, vic gì cũng kéo theo ngươi."

Kinh Hng Truy va bày chén đũa ra bàn va đáp:
"Ta t nguyn."
T nguyn cùng ngươi ngược xuôi vn dm, t nguyn bên ngươi qua bn mùa Xuân – H – Thu – Đông. Mun ta tr giá bao nhiêu cũng được, ch cn ngươi còn đây.

Tô Yến như th nghe thy được tiếng lòng kia chưa thành li, ánh mt càng thêm nhu hòa. Y đưa đôi đũa đến trước mt Kinh Hng Truy:
"Ngi xung ăn đi, đ ta múc canh cho ngươi."

Kinh Hng Truy không t chi. Ngày thường gã luôn tn tâm phc thĐại Nhân, nhưng nếu hôm nay đi nhân mun đi li, thì đó không ch là mt ba cơm — mà là mt kiu ân cn đy tình ý.

Bên ngoài doanh trướng, dưới hiên nhà, D Vương đng im lng hi lâu trước khung ca s. Nhưng cui cùng, hn vn không đy ca bước vào, không biến ba cơm m áp ca hai người kia thành ba ti ba người ngượng ngùng.

Hn hiu rt rõ đo lý "càng gp, càng hng chuyn". Mơ h, hn đã đoán được lý do Tô Yến c tuyt mình. Nhưng chướng ngi trong lòng y, chng th mt sm mt chiu phá b. Phi đúng lúc, đúng ch, đúng cách, kiên nhn mà ch.

Ci chuông phi là người buc chuông. D Vương t tin vi k ngh ca mình trên giường, y như tin vào trường thương mà chính tay hn rèn ra.

Thi cơ đó... nht đnh sẽ đến. Không bao lâu na đâu. Hn mm cười nhìn bóng người sau khung ca s, ri quay lưng ri đi.

Tháng mười, năm Thanh Hòa nguyên niên,
Tô Yến, tng vì bnh mà ri chc, đã khi hn và hi kinh. Được Hoàng đế triu kiến, phc hi chc quan cũ: Li B T Th Lang kiêm Ni các Đại hc sĩ.

Ngày th hai sau khi tr li triu đường, Tô Yến lp tc đến Thiên Công Vin th sát. Ngày th ba, vi danh nghĩa ph tá các Th Ph, dâng lên Hoàng đế mt bn tu chương.

Chính bn tu chương này, v sau được đánh giá không thua gì bn "Ti trng mười hai điu ca h V", hay "Sách lược đnh biên phía Bc", tr thành tài liu kinh đin trong lch s chính tr Minh triu.

Va mi tr li triu, Tô các lão đã như mt qu pháo châm ngòi n tung vũng nước đc ngu ca triu đình. Sóng ln tràn b, khiến không ít quan viên cm thán:
"Tô Thp Nh vn là Tô Thp Nh, vn là k chng hé răng thì thôi, mt khi lên tiếng lin kinh đng thiên h."

Trong tu chương nhan đ Sách lun, Tô Yến đ xut: trong tình hung đc bit, nên dùng phương thc đc bit — tái thiết mười vn Tĩnh Bc quân, giao cho D Vương Chu H Cánh ch huy, nghênh chiến đi quân Bc Mc do Thánh Hãn A Lc Thn liên tc xâm phm biên cương.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com