Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mông Dính Tường - Part 2

Editor: Ca(OH)2

☁︎☀︎☁︎ Chương 3: Vợ nhỏ bị đạo sĩ lừa uống xuân dược, trời xui đất khiến triệu hồi được một con bướm, bướm bay đến rù quến chym bự, cuối cùng bị chym bự húc cho xém xỉu.

Từ Kỳ ở bên ngoài rải thóc cho gà ăn.

Bộ dáng cậu xinh đẹp, thân hình ngon ngon, hơn nữa triều Tấn lại ưa chuộng kiểu nét đẹp nhẹ nhàng tinh tế, nên có rất nhiều cô gái đều thích loại nam tử thế này. Mấy cô nương đi ngang qua đều không nhịn được mà liếc trộm Từ Kỳ vài lần, kể cả những gã đàn ông mê nam sắc cũng vừa mlem mlem vừa nhìn cậu.

Lúc này, Ngũ Triệu Phong cao to đen đẹp trở về, hắn cầm một khối thịt đầu heo về bồi bổ cho vợ nhỏ ở nhà, ai ngờ vừa đến nhà đã thấy gã hàng xóm Tiểu Vương đang nói chuyện với cậu.

Tiểu Vương là bộ đầu trong trấn, lớn lên đẹp trai sáng sủa, có không ít cô nương thầm thương trộm nhớ, thế nhưng giờ phút này gã đang bày ra vẻ mặt mlem mlem với Từ Kỳ.

"Kỳ Nhi!"

Từ Kỳ vừa nghe thấy tiếng nam nhân, gương mặt trắng nõn lập tức sáng bừng lên vài phần. Cậu tạm biệt Tiểu Vương, tí tởn chạy lại nhìn Ngũ Triệu Phong.

"Ngũ ca ca ~~"

"Kỳ Nhi." Nghe thấy cậu gọi, Ngũ Triệu Phong vốn đang uống giấm cũng thấy ngọt như ăn mật, hắn yêu chiều xoa đầu cậu, "Ca ca mang thịt heo về này, Kỳ Nhi có muốn ăn không ?"

"Có có ~ Cho em ăn với ~~" Nói xong còn liếm liếm mép, bộ dáng đáng yêu đến muốn quắn quéo.

Ngũ Triệu Phong cười cười, nhịn không được mà hôn cậu một cái, Từ Kỳ là người đọc sách, biết hành với lễ ngăn với sắc, cậu vội vàng đẩy nam nhân ra, "Phu quân, không được..."

"Anh đã là phu quân của em, vì sao lại không thể hôn em ?" Vừa dứt lời, hắn liền kéo gáy cậu, cúi đầu đớp mỏ Từ Kỳ ngay trước mặt Tiểu Vương, cái lưỡi bự vói vào trong khoang miệng cậu, lung tung múa quạt hà hiếp lưỡi cậu.

"Ưm... Triệu Phong... A..." Từ Kỳ xấu hổ đánh đánh hắn, Ngũ Triệu Phong nắm tay cậu lại, giữ chặt rồi tiếp tục nấu cháo lưỡi.

Hai người cứ thế mà ôm hôn nồng nhiệt ở ngay cửa, cẩu lương bay ra bốn phía, vả 'bốp bốp' vào mặt hộ dân không có người yêu. Bên cạnh đó, đối với người ở thời này, hôn môi là chuyện bí mật nơi khuê phòng, nào có kiểu hôn tới hôn lui ngay trước cửa như vậy.

Tiểu Vương đã sớm sắc mặt khó coi mà bỏ đi rồi, đám người gồm cả nam lẫn nữ nãy giờ lén nhìn Từ Kỳ cũng xấu hổ mà tản đi, chỉ còn lại hai phu phu vẫn đứng nấu cháo mãi chưa xong.

"Ưm... Phu quân... Không.... Phu quân..."

"Mẹ nó, bình thường ông đây nhìn em, đụng em thôi cũng cứng rồi, giờ hôn em lại càng cứng hơn nữa! Thao! Tiểu yêu tinh em đúng là khắc tinh của ông mà!!"

"Em không có... Không phải mà..." Từ Kỳ thật sự oan muốn chết, cậu đâu có rù quến phu quân, cớ sao anh lại nói cậu là yêu tinh chứ.

Ngũ Triệu Phong đột ngột chặn ngang bế Từ Kỳ lên, hốt thẳng vào phòng mần chuyện ứ ừ. Từ Kỳ bị tướng công hung mãnh ứ muốn chết, lại ừ đến kêu cha gọi má, không ngừng khóc hụ hụ mà mắng hắn người xấu!

Từ Kỳ là một thư sinh suốt ngày làm bạn với những con chữ, đâu lông bông lêu lổng như Ngũ Triệu Phong, nên mắng người thì cũng chỉ quanh đi quẩn lại mấy từ như: "xấu xa, người xấu, hư hỏng".

Đáng yêu đến mức con thú trong người Ngũ Triệu Phong liên tục gào rú, hắn thương cậu vô cùng, dù có ịch ịch xong thì cũng phải giày vò, cưng chỗ này, bẹo chỗ kia, không chịu để Từ Kỳ yên dù một chút.

Lại qua thêm mấy canh giờ, hai người cuối cùng cũng xuống võ đài rồi.

Ngũ Triệu Phong vào bếp nấu cơm, hắn tuy là một gã giết heo thô lỗ tục tằng, nhưng thật ra thì lại làm đồ ăn siêu siêu ngon.

Trong lúc đó, Từ Kỳ ra ngoài cuỗm vài ba trái trứng gà, dù cậu tay trói gà không chặt, không nấu cơm cũng không làm nông được, thế nhưng làm trợ thủ giúp đỡ cho tướng công thì không thành vấn đề.

Từ Kỳ lạch bạch đuổi theo con gà, bỗng có một giọng nam ở phía sau gọi cậu lại.

"Vị công tử này."

Từ Kỳ quay đầu lại, liền nhìn thấy một đạo sĩ mỏ chuột tai khỉ tha phương nhìn cậu cười cười.

Trong mắt đạo sĩ thể hiện ẩn ý gì đó không rõ ràng, Từ Kỳ bị nhìn đến không thoải mái, nhưng cậu vẫn lễ phép khom người, "Chào đạo trưởng."

Gã đạo sĩ cười ha hả trả lời, "Không biết hiện tại công tử sống có tốt không ?"

Từ Kỳ nghĩ nghĩ, não lại bay bổng đến phu quân cao to đen đẹp của nhà mình, hai má lẫn hai tai cậu vô thức ửng hồng lên, "Tốt chứ, cực kỳ tốt ~"

Đạo sĩ nói tiếp: "Vậy ngươi có muốn tốt hơn không ?"

"Tốt hơn sao ?" Từ Kỳ ngạc nhiên nói.

Hai mắt đạo sĩ lộ ra ý dâm, "Tiểu công tử vốn dĩ là nữ tử, nhưng mẫu thân của ngươi lại cầu tử nghịch thiên mà sinh ra ngươi...."

Từ Kỳ đã muốn xây dựng cuộc sống hạnh phúc với phu quân từ lâu rồi, nhưng bản thân cậu xác thật là nam nhi, không thể sinh ra những bé con xinh xắn của hai người, nghĩ đến điều này, cậu không khỏi cảm thấy buồn bã.

Gã đạo sĩ thừa cơ rơm bén châm thêm lửa, "Ta là đạo sĩ trưởng XX trong sơn động YY, đã luyện chế được một loại thần dược có thể biến nam thành nữ, đảm bảo có hiệu quả ba la bô lô...."

Miệng gã như một cái máy hát được bật công tắc, luyên thuyên líu lo mãi không dứt, ban đầu thì bảo gã là thần tiên hạ phàm, sau đó lại nói Tần Thủy Hoàng uống dược của gã nên mới trường sinh bất lão, hiện giờ vẫn còn đang ở trong động phủ của gã.

Nghe những lời hót líu lo của hắn, Từ Kỳ càng lúc càng sửng sốt, mắt hạnh xinh đẹp ngày một sáng lên.

Cậu có thể biến thành nữ tử sao ?

Cậu có thể hoài thai đứa nhỏ của hai người sao ?

Tưởng tượng đến điều này, thư sinh nhỏ liền không thể ngồi yên được nữa. Cậu cung kính khom người thật sâu, năn nỉ đạo sĩ thần tiên ban cho cậu một viên dược tên là "Nữ Hoàn Đan".

Gã đạo sĩ vì đa cấp thành công mà cười nói: "Tất nhiên là được rồi, nhưng muốn lấy thuốc thì cần phải đúng giờ đúng thời điểm. Để ta tính xem, hừmm...."

Gã híp mắt bấm đốt ngón tay làm bộ làm tịch một hồi, rồi vui mừng nói: "Thật may mắn, hôm nay giờ Tý ngươi cứ tới động của ta là được!"

Từ Kỳ vừa mừng vừa sợ, cậu liên tục khom lưng, nghẹn ngào nói: "Cảm tạ đạo trưởng, tôi, tôi sẽ mang theo đồ ăn và ngân lượng đến tìm ngài để đổi lấy thần đan...!"

Gã lại híp cái mắt hí rồi nói: "Được được, tiền tài nhiều ít gì cũng được, có tâm ắt sẽ được độ thôi." Nói xong, mắt hí dê cụ còn nghía một lượt lên thân hình tươi ngon vì được phu quân tưới nước mỗi ngày của Từ Kỳ, rồi mới lưu luyến mà rời đi.

Từ Kỳ mang tâm trạng hưng phấn hồi hộp trở về nhà, thấy Ngũ Triệu Phong đã làm xong thức ăn, cậu lập tức kích động nhào vào lòng ngực của hắn, khóc thút tha thút thít.

Đây là vì cậu vui quá nên mới mau nước mắt, nhưng Ngũ Triệu Phong thì lại không biết, cho rằng bảo bối nhà hắn bị người ta khi dễ, liền hùng hổ xắn tay áo chuẩn bị ra ngoài.

Từ Kỳ hết hồn chạy tới ôm eo Ngũ Triệu Phong, vuốt ve một hồi mới vuốt xẹp được mớ lông xù lên vì tức của cún-phu quân. Nhưng dù vậy thì cậu cũng không giải thích rõ nguyên do, bởi vì cậu muốn tạo một bất ngờ cho hắn.

Ngẫm lại thì... bản thân cậu là một nam tử, thế nhưng lại vì một người đàn ông mà muốn trở thành nữ tử, kiếp trước không chừng là nợ hắn dữ lắm đây ~

Ngũ Triệu Phong mặc dù không hiểu gì hết nhưng vẫn thành thật dỗ cho Từ Kỳ vui lên, lúc thì nựng lúc thì hôn, chờ khi cậu hết khóc, lại tiếp tục ôm cậu đút cơm. Một bên đút, một bên hôn, hôn đến mức Từ Kỳ vừa thấy ngọt ngào vừa thấy ngại, không nhịn được mà ôm hắn cọ cọ.

Hai người cơm nước xong lại dính nhau chim chuột, để ý thấy Từ Kỳ cứ ngồi chóc ngóc ở trong nhà mãi, Ngũ Triệu Phong bèn nắm tay cậu dắt đi chợ. Hắn mua giấy và bút mực cho cậu, lại trêu chọc mà cầm cây trâm vàng cài lên đầu cậu.

Từ Kỳ xấu hổ đánh Ngũ Triệu Phong một cái rồi gỡ trâm xuống, nhưng sau đó nhân lúc hắn không để ý, cậu quay lại lén mua cây trâm ấy, cười cười giấu vào trong người.

****

Đến buổi tối, Ngũ Triệu Phong ôm thư sinh nhỏ làm công tác tạo em bé. Đêm nay hắn phá lệ ôn nhu, thao Từ Kỳ đến dục tiên dục tử, cơ thể tê dại, lên đỉnh không ngừng nghỉ.

Chờ khi Ngũ Triệu Phong ôm cậu ngủ thiếp đi rồi, Từ Kỳ mới mệt mỏi mở mắt ra, lúc này còn nửa canh giờ nữa là đến giờ Tý, cậu cần phải canh thời gian để đến động phủ YY gì đó để lấy viên Nữ Hoàn Đan.

Từ Kỳ nhẹ nhàng đẩy nam nhân ra, nhìn khuôn mặt anh tuấn say ngủ của hắn, đôi mắt cậu cong lên ẩn ẩn hạnh phúc, ôn nhu nói: "Triệu Phong, chúng ta cùng chào đón một thiên thần xuất hiện nhé."

Nói xong, cậu khẽ hôn lên trán hắn, sau đó dứt khoát xuống giường, khoác đại một chiếc áo ngoài, rồi cầm ngân lượng và trái cây đã chuẩn bị trước đó, vội vàng đi đến sơn động đã hẹn.

Từ Kỳ đi lạc mấy vòng mới tới được đúng nơi. Trước cửa động có đặt mấy ngọn nến đã được châm lửa, một chiếc bàn để lá bùa cùng những đồ vật cúng bái.

Từ Kỳ không hiểu, cậu tất cung tất kính quỳ gối trước động, "Đạo trưởng."

Gã đạo sĩ một thân huyền bí các kiểu đi ra, đưa cho cậu một chén nước bùa và nói: "Uống cái này đi."

Từ Kỳ tò mò cầm cái chén, lại nghe gã nói tiếp: "Uống nó vào thì sẽ *tâm tưởng sự thành, hết thảy linh nghiệm. Đan dược chỉ là một phần thôi, nước bùa này mới có tác dụng quan trọng."

(*Tâm tưởng sự thành: Muốn gì được nấy.)

Lời này vừa nói ra, Từ Kỳ tất nhiên sẽ uống vào, nước bùa này vừa khó uống lại còn có một vị ngọt kì quái.

Sau khi uống xong, Từ Kỳ lại quỳ trên mặt đất, trong đầu toàn nghĩ: Nữ Hoàn Đan, Nữ Hoàn Đan, tướng công, tướng công; nhưng cũng không dám thúc giục đạo trưởng.

Đạo sĩ híp mắt làm bộ làm tịch mà vung cây phất trần, lúc thì cao giọng niệm chú, lúc thì không ngừng đi vòng quanh Từ Kỳ. Từ Kỳ dần cảm thấy cả người mình nóng lên, cái loại nhiệt độ này dường như là phát ra từ trong xương cốt, nóng tới mức cậu hận không thể cởi hết quần áo.

"Ưm... Đạo trưởng, đạo trưởng, vì sao ta lại cảm thấy nóng như vậy...."

Gã đạo sĩ dâm tà cười nói: "Đây là bởi vì ngươi vẫn chưa ăn thần đan, khi ăn thần đan rồi, cơ thể ngươi sẽ hết nóng, hoa huyệt xinh đẹp cũng sẽ mọc ra." Nói xong gã liền nhét một viên dược màu đen hồng vào trong miệng cậu.

Từ Kỳ vốn dĩ muốn ăn, cho nên dù viên thuốc đắng đến mấy cũng sẽ không phun ra. Cậu đau khổ nuốt xong, thế nhưng không những thấy hết nóng mà ngược lại càng thấy khô nóng hơn nữa, gương mặt cậu ửng đỏ, hai mắt đờ đẫn ướt át, quả thật gợi đụ không chịu được.

Đạo sĩ liếm môi kéo lấy tay Từ Kỳ vào trong động, thở dốc nói: "Tiểu tao hóa, đi vào với bổn đạo sĩ nào. Chờ ta bắn tinh dịch vào trong cơ thể ngươi rồi, ngươi sẽ mang thai ngay thôi, đến lúc đó phu quân của ngươi chắc hẳn sẽ vui mừng lắm."

Sau khi ăn đan dược và uống chén nước bùa kia, cả người Từ Kỳ liền mềm nhũn, ngay cả sức giơ tay cũng không có, toàn thân nóng hầm hập như là bị lửa đốt, nóng đến mức gương mặt cậu ửng hồng, da thịt vùng cổ cũng đỏ bừng một mảnh.

Thần chí của cậu trở nên mơ hồ, miệng nhỏ vô thức nỉ non, "Nóng quá... Triệu Phong... Nóng...."

Đạo sĩ nở nụ cười dâm đãng, cầm tay cậu nói: "Tao thư sinh, để ta giúp cưng cởi áo nhé."

Mắt thấy cơ thể Từ Kỳ sắp loã lồ trước mặt gã, đúng lúc này, bên ngoài bỗng chợt vang lên một tiếng động lớn. Đạo sĩ giật cả mình, khi quay đầu lại thì lập tức nhìn thấy một nam tử cao lớn uy mãnh, mặt mày dữ tợn như quỷ dữ.

Gã đạo sĩ nháy mắt sợ tới đái ra quần, chim trong quần cũng ngất xỉu. Gã vội vàng cười gượng giải thích, vừa mới mở miệng, toàn bộ thân thể đã bay thẳng ra ngoài, đập 'bốp' lên chiếc bàn cúng bái!

Khuôn mặt tuấn tú của Ngũ Triệu Phong vặn vẹo, trong mắt như có lưỡng đạo hỏa long. Gã đạo sĩ mới bị quăng ngã còn đang hoa mắt chóng mặt, liền bị hắn nắm lấy cái gáy, ngay sau đó bị dọng 'bốp' thật mạnh xuống mặt đất, mấy cái răng cùng lúc vĩnh biệt lợi.

Đạo sĩ đau đến thê lương kêu gào, nhưng Ngũ Triệu Phong đã sớm không nghe thấy gì cả, nắm tay to của hắn tàn nhẫn nện từng cú lên người gã đạo sĩ không ngừng nghỉ.

Không được mấy cú, mặt gã đã máu thịt lẫn lộn, gã vốn dĩ còn có thể xin tha, nhưng lại bị đánh liên tục đến cả thở cũng không được, chỉ nằm đó như cái bao cát mặc Ngũ Triệu Phong xả giận.

Hai mắt Ngũ Triệu Phong hằn đỏ tơ máu, đánh người như bị điên rồi, hai nắm tay dính đầy máu tươi, khuôn mặt kiên nghị cũng bị máu bắn lên, nhưng hắn lại không để ý, vẫn tiếp tục nện như cú đập như trời giáng vào gã đạo sĩ.

Ngay khi Ngũ Triệu Phong sắp đánh chết người, tiếng rên rỉ nhỏ vụn của Từ Kỳ ở trong sơn động bỗng vang lên.

Thân thể hắn khựng lại, não bộ như tìm lại được một giây lý trí, thất thần gọi: "Kỳ Nhi..." Sau đó vọt nhanh vào trong động, nhìn thấy bảo bối mà hắn yêu thương đang quần áo xộc xệch nằm lệch một bên giường.

"Hức... Phu quân... Nóng quá... Phu quân..." Thần chí của Từ Kỳ đã sớm mơ hồ, cậu nửa lộ lồng ngực trắng nõn, núm vú sưng đỏ dựng lên, dương vật nhỏ phía dưới cũng vươn mình thật cao.

Ngũ Triệu Phong nghĩ đến chuyện thằng chó đạo sĩ hạ dược Từ Kỳ là hắn điên không chịu được, nhưng khi vừa nghe thấy cậu gọi hắn, cơn thịnh nộ trong lòng cũng thành đau thương.

Hắn đỡ Từ Kỳ đang nóng hầm hập lên, sốt ruột nói: "Kỳ Nhi! Kỳ Nhi, tỉnh tỉnh! Là anh, Ngũ ca đây!"

Từ Kỳ nghe được hai chữ Ngũ ca, thân thể càng thêm vặn vẹo, "Ưm... Ngũ ca... Phu quân... Phu quân mau cho em... Hức... Kỳ Nhi ngứa quá... Em muốn anh huhu...!"

Trường bào của Từ Kỳ hoàn toàn mở ra, phơi bày da thịt ửng hồng vì tình dục, hai đùi cũng tách ra, để lộ dương vật nhỏ run run chào cờ và một bé sò xinh xẻo....

Khoan đã.

Bé sò xinh xẻo!??

Ngũ Triệu Phong trừng lớn mắt hổ, nhìn thấy hai mép thịt múp múp tách ra, lỗ nhỏ ướt hồng bên trong rỉ ra dịch nhầy, âm đế ở trên sưng đỏ như quả anh đào, Ngũ Triệu Phong thấy mà vừa kinh lại vừa lo!

"Kỳ Nhi, rốt cuộc em đã ăn cái gì!"

"Phu quân ~~ Em muốn dương vật ~~ Ư ~~ Kỳ Nhi muốn ăn dương vật ~~~" Miệng nhỏ rên rỉ dâm kêu, đùi cũng tách ra rộng hơn.

Từ Kỳ cắn cắn môi, mị nhãn như tơ nhìn Ngũ Triệu Phong, bàn tay sờ soạng phần dưới, ngón tay bẻ hai mép thịt ra trước mặt nam nhân, "Dương vật bự... Dương vật bự mau đi vào... Em muốn có con với anh... Ưm... Phu quân... Phu quân ơi huhu... Em muốn..."

Cậu càng nói càng chảy nước, làm ướt cả khăn trải giường dưới thân.

Ngũ Triệu Phong nhìn mà ngớ người, Từ Kỳ quả thực đã dâm đến nghiện, cậu trở người nằm sấp xuống, mông thịt vểnh lên, đôi mắt ướt át nhìn nam nhân qua khe hở giữa hai chân, "Phu quân ~~ Phu quân dương vật bự ~~~ Mau làm Kỳ Nhi ~~~ Xin anh chịch em huhu ~~~" Nói đến nước mắt cũng rơi xuống.

Ngũ Triệu Phong nãy giờ vẫn luôn kiềm chế dục hỏa, nhưng khi thấy bảo bối nhà mình khóc, hắn liền buồng bỏ mà nhào tới, ôm cặp mông thịt rồi gặm cắn một trận lên nó.

"A ~~~ Thật ngứa... Dương vật ca ca... Ngứa muốn chết... Chỗ đó ~~~"

"Mẹ nó! Em quả nhiên là đĩ vợ của ông, là chó cái dâm đãng của ông!!"

"A ~~ Nơi đó đau quá ~~ Phu quân cắn ~~ cắn hỏng mất ~~~ A ~~ Nhẹ một chút ~~~!!"

"Đĩ vợ phát dâm! Ông muốn húp khô bướm em!!" Cái lưỡi bự liếm lên bé bướm, day day rồi tách mở hai mép thịt, vói vào trong lỗ nhỏ ướt hồng.

Từ Kỳ bị liếm sướng ó ó dâm kêu, hai mép thịt bị tách ra bọc lấy lưỡi nam nhân như đang hôn môi với hắn. Ngũ Triệu Phong húp lần lượt hai mép thịt múp, day cắn liếm mút nó, rồi húp lấy húp để nước dâm ứa ra.

Âm đế của Từ Kỳ vì kích thích mà cứng như viên đá, hồng hồng run rẩy phình ra dưới lớp da mềm, tựa như chỉ cần bị bóp một phát thôi là tay cũng nhễ nhại nước.

Ngũ Triệu Phong chú ý đến quả anh đào tươi ngon mọng nước này, hắn vươn tay chạm lên nó, phân dưới của Từ Kỳ lập tức giật nảy một cái. Hắn nhếch môi cười xấu xa, ngón tay nhanh chóng chà chà cục thịt mẫn cảm, chốc chốc lại véo mạnh, bấm cho nó sưng hơn nữa, đầu lưỡi phối hợp không ngừng luồn lách bên trong lỗ nhỏ.

"Aaaaa ~~~! Phu quân ~~~ Phu quân dương vật bự ~~! A! ~~ Ra ~~~ Cái bướm muốn phun nước ~~~~" Một tiếng rên rỉ ngân dài vang lên, bé sò phun ra một mớ nước dâm, đánh dấu lần lên đỉnh đầu tiên của con bướm mới bay đến.

Ngũ Triệu Phong bị sò của Từ Kỳ phun nước đầy mặt, hắn ngửi mùi vị dâm đãng, kích thích tới mức muốn hóa thành sói để gào rú, con chym dưới háng gồ lên một khối, như hận không thể hoá thành king kong gồng lên là có thể xé rách quần áo!

"A ~~ Dương vật ~~~ Phu quân dương vật bự ~~~"

Ngũ Triệu Phong cởi quần giải phóng chym ra, chọc vào bướm Từ Kỳ rồi cạ lên cạ xuống, dùng quy đầu trêu đùa mép thịt múp, thô giọng nói: "Bảo bối, em muốn có một đứa nhóc béo mập cùng anh không ?"

Thân thể Từ Kỳ vì cao trào mà mềm nhũn, cậu si ngốc đáp lời, "Có... Kỳ Nhi muốn có con với anh... Em nằm mơ cũng muốn có một đứa bé giống anh và em... Aaaa ~~!"

Bướm nhỏ đáng thương vừa mới được triệu hồi, đã bị con chym siêu bự húc một phát muốn xỉu!

————————————————

Editor: Ca(OH)2

☁︎☀︎☁︎ Chương 4: Tích cực cày cấy trong thạch thất, thành công chào mừng thiên thần nhỏ đến với thế gian~

Lúc này, trong một thạch thất đèn đuốc sáng trưng, có một chàng thư sinh nhỏ trắng trẻo xinh xinh đang bị một người đàn ông cao lớn uy mãnh đè ra làm công tác tạo em bé.

Cơ bắp toàn thân Ngũ Triệu Phong căng lên, vòng eo đĩ đực đong đưa cực nhanh cực mạnh, điên khùng đến mức dương vật gần như là tạo ra dư ảnh, hai hòn bi béo mập liên tục vả 'bép bép bép' vào mỏ của bé bướm! Vả cho hai mép thịt càng thêm sưng to phát phì!

Hắn như lên cơn dại mà làm Từ Kỳ, hơn nữa bởi vì kích thước của người anh em hơi bị lố, nên quả đầu nấm đã nhiều lần lỡ tông trúng cửa nhà tử cung, cổ tử cung ra sức giữ cửa không cho vào, dẫn đến tình trạng quả đầu nấm vô tình liên tục bị kẹt lại.

Báo hại dây thần kinh cảm giác của Ngũ Triệu Phong bị kích thích mạnh mẽ, như bên trong cái bướm còn có thêm một cái bướm nữa, hai bé bướm cùng nhau chơi đùa anh chym bự.

Đồng chí dưới háng bị kẹp sướng không chịu được, Ngũ Triệu Phong gầm nhẹ, trán nổi gân xanh, phần hông càng thêm đưa đẩy kịch liệt, cây dương vật điên cuồng dọng cửa tử cung nhằm mục đích chui vào bên trong!

"Aaa ~~~! Không ~~ Dương vật bự ~~ A ~~ Phu quân ~~ Xin phu quân nhẹ lại một chút ~~~!" Mông Từ Kỳ bị nện đến bay bay lắc lắc, thân thể run rẩy tưởng chừng như sắp chết đuối đến nơi rồi.

Cậu vừa dâm kêu phu quân vừa quay đầu lại nhìn, nhìn anh chồng cao to đen đẹp nhà mình đang không ngừng đưa đẩy dương vật, làm cho nước nôi chỗ giao hợp văng ra khắp nơi. Từ Kỳ tự ngắm tự kích thích đến co rút cả người, từng đợt thở gấp rên rỉ càng thêm tràn ra khỏi bờ môi.

Bép bép bép! Bạch bạch bạch!

Thịt non bên trong không ngừng bị kéo ra rồi lại bị thụt trở về, lần lượt nghênh đón sự va chạm mãnh liệt của nam nhân. Mỗi lần cắm vào, Từ Kỳ đều không khỏi run lên, cần cổ ngưỡng về phía sau tạo thành một độ cong tuyệt đẹp. Mỗi lần rút ra, cậu lại vặn vẹo cái mông gợi đụ, lộ ra lỗ hậu ướt hồng một mảnh.

Chỗ giao phối của hai người chặt chẽ kết hợp với nhau, tiếng nước ọt ọt ọt vang lên quanh quẩn trong thạch thất như sóng cuồng biển gầm!

"Ư ~~ Triệu Phong ~~ Phu quân làm chết lỗ nhỏ rồi ~~! A ~~ Kỳ Nhi ~~ Kỳ Nhi chịu không nổi ~~! A ~~ Phu quân ~~ Phu quân dương vật bự~~ Aaaaaa ~~~!!!" Một tiếng rên rỉ dâm tiện ngân dài vang lên, thông báo đầu nấm to béo đã thành công tông thủng cửa nhà cổ tử cung, Từ Kỳ a a a thét chói tai, cái bướm run rẩy phun ra một đống nước!

Ngũ Triệu Phong quả thực mê cậu chết đi được, thô giọng mắng đĩ vợ, chó cái! Dưới háng liên tục dùng hết toàn lực đâm chọt điểm dâm! Mặc cho Từ Kỳ run rẩy khóc kêu, không chịu nổi cắn vai, làm cho sau lưng hắn loang lổ vết cào cấu, nam nhân vẫn không chịu dừng lại dù chỉ một giây!

Từ Kỳ thật sự sắp bị hiếp chết rồi, bím nhỏ mới vừa được triệu hồi, còn đang tươi non mơn mởn, làm sao chịu được từng cú quất tàn nhẫn như vậy; cộng thêm tác dụng của xuân dược, khiến vách thịt bên trong vô cùng mẫn cảm, nhẹ nhàng ma sát thôi cũng hứng tới rỉ dãi, huống chi là dùng dương vật bự giã điên giã khùng thế này!

Trong thạch thất vang lên tiếng quật nhau cực kỳ kịch liệt, còn tặng kèm cả tiếng rên rỉ dâm đến mức khiến người ta đỏ mặt.

Con đường bên ngoài thạch thất thuộc bộ phận tuần tra của bộ đầu Tiểu Vương. Hắn nghe thấy tiếng động kì lạ, bèn lặng lẽ đi tới, bỗng nhìn thấy gã đạo sĩ bị đánh tới chó cũng không nhận ra kia. Mặt mũi gã toàn là máu, nhưng hô hấp còn mỏng manh, hẳn là vẫn còn sống.

Lúc này, trong thạch thất bỗng truyền đến tiếng khóc kêu bén nhọn, dọa Vương bộ đầu hết cả hồn, hắn vội vàng đỡ tường đi qua, lập tức bị một loạt tiếng 'bạch bạch bạch' đầy quái lạ đánh úp vào tai.

Trong loạt tiếng 'bạch bạch' đó còn có cả tiếng nước, nghe như là tiếng để chân trần đạp lên đầm lầy, nhẹp nhẹp nhẹp, còn có thêm âm thanh của con người nữa. Tiểu Vương lặng lẽ ló đầu vào, liền nhìn thấy một gã đàn ông cường tráng đang ôm lấy một mỹ nhân trắng trẻo điên cuồng giao cấu!

Bàn tay to của hắn bóp chặt cặp mông của mỹ nhân, tàn nhẫn tách ra, mỹ nhân trong lòng phóng đãng thét chói tai, cơ thể không ngừng nhấp nhô lên xuống. Mỗi một lần nam nhân tàn nhẫn dọng mạnh, chỗ giao hợp lập tức phát ra âm thanh vô cùng xấu hổ.

Nam nhân kia đầu tiên là dùng tư thế xi tiểu, sau đó thì đổi thành nắm chân mỹ nhân nâng lên rồi điên cuồng dọng háng. Tư thế cổ quái dâm uế này khiến mỹ nhân không chịu nổi mà xoay người dùng một tay vòng qua cổ nam nhân, một bên bị đụ, một bên rơi nước mắt khóc huhu.

Nam nhân nhìn gương mặt chực khóc đáng yêu của mỹ nhân, lập tức tiến tới gặm cắn đôi môi ngon miệng của cậu, vừa nắc háng vừa nấu cháo lưỡi với mỹ nhân.

Hai người hôn nhau đến say mê động tình, chỗ giao hợp liên tục vang lên một loạt tiếng bạch bạch bạch.

Chỉ cần nghe thanh âm thôi cũng biết bọn họ quất nhau kịch liệt đến bao nhiêu, ba chấm đến cỡ nào...

Mặt mũi Vương bộ đầu hết hồng rồi lại trắng, bởi vì mỹ nhân trắng trắng tóc dài ấy là Từ tiên sinh, còn nam nhân cao lớn kia là Ngũ đồ tể.

Hai người họ vẫn luôn ở cùng với nhau, dù cho hàng xóm lời ra tiếng vào thế nào thì cũng không mảy may để ý đến, hành động thân mật tựa như phu thê.

Vương bộ đầu vốn yêu thầm Từ Kỳ, lại ngàn vạn lần không thể ngờ được là sẽ có ngày tận mắt nhìn thấy cảnh cậu ăn nằm với đàn ông.

Tiểu Vương đau đớn nhắm mắt lại rồi ra khỏi thạch thất, bên tai nghe thanh âm giao cấu kịch liệt của hai người, hạ thể không nghe theo lý trí mà nổi lên phản ứng.

Hắn chật vật bỏ đi, cũng tiện tay quắp theo gã đạo sĩ bị đánh đến chết khiếp kia, hơn nữa vì không muốn Từ Kỳ dính phải án cố ý giết người, nên hắn đã mang gã đạo sĩ đi chữa trị ở y quán trên trấn.

Trong thạch thất, hai phu phu hoàn toàn không hay biết gì vẫn đang tiếp tục giao phối một cách mạnh liệt. Dương vật vừa thô vừa cứng nện cái bướm đến mềm mại nhễu nhại nước, hai mép thịt phì ra, âm đế lấp ló nhô ra khỏi lớp thịt mềm.

Sau mấy cú giã giòn tan vang dội, Ngũ Triệu Phong liếm cắn lỗ tai Từ Kỳ, khàn giọng dụ dỗ: "Bảo bổi, mau mở hết van ra, anh muốn dẫn mấy sấp nhỏ vào bên trong em."

Từ Kỳ hai mắt đẫm lệ cố gắng tách chân ra, để phu quân dương vật bự dọng từng cú hung ác như đang bầm cà chua vào trong cơ thể mình. Cuối cùng hắn dập mạnh một phát thật mạnh, quy đầu đâm thủng cổ tử cung, chú chim run run phun ra một mớ tinh dịch trắng đục nóng hầm hập.

Sò nhỏ của Từ Kỳ lập tức bị một luồng nước sốt sền sệt tưới ngập đầu, nóng bỏng đến mức khiến cậu dục tiên dục tử, hồn phách như muốn liền khỏi thể xác. Mà cơ thể lại tựa như sợ nam nhân tưới không đủ sâu, cư nhiên không nghe lời mà dán sát lại gần.

"Ư a a a...." Vùng bụng run rẩy một trận, tử cung chứa tinh trướng căng, Từ Kỳ xụi lơ nằm trong lồng ngực Ngũ Triệu Phong, tùy ý phu quân nâng cậu lên.

Khi bé bím ướt nhẹp rời khỏi anh chym bự, một chút dịch trắng lập tức chảy ra từ hai cánh môi, nhưng phần lớn vẫn bị bé ngậm lại, cất giữ ở trong tử cung, bắt đầu tiến hành quá trình tạo ra trẻ nhỏ.

Cậu mềm như bông mà ghé vào lòng nam nhân, thân thể vẫn còn trong tình trạng run rẩy.

Ngũ Triệu Phong dùng áo ngoài bọc cậu lại rồi ôm lấy, hôn hôn gương mặt ửng hồng xinh xinh của cậu, dịu dàng hỏi: "Có thích không hửm, nương tử nhỏ ?"

Từ Kỳ mở mắt nhìn phu quân anh tuấn lỗ mãng , trong lòng tuy ngọt ngào như được ăn mật, ngoài miệng lại mềm mại mắng, "Phu quân hư lắm ~~ Trên đời này không có ai hư lại anh đâu ~~"

Nhưng cậu chợt nghĩ đến bản thân mình suýt nữa thì bị cưỡng hiếp, sợ tới mức nhịn không được mà ứa nước mắt.

Ngũ Triệu Phong thấy Từ Kỳ lại rưng rưng sắp chực khóc, lo cậu xúc động quá sẽ làm hại đến thân thể, bèn ôm cậu rồi ôn nhu dỗ dành, "Kỳ Nhi, nương tử nhỏ ngoan ngoãn của anh, vi phu hứa lần sau sẽ làm nhẹ lại, đừng khóc mà."

Từ Kỳ bật cười, nhỏ giọng mắng hắn là đồ lưu manh, sau đó liền bị đồ lưu manh hôn chụt chụt lấy cái mỏ.

Chờ đến khi hai người hôn đã đời, Từ Kỳ mới nói rõ ngọn nguồn mọi chuyện, Ngũ Triệu Phong nghe xong lập tức nổi gân xanh, hận không thể đập chết luôn cái gã đạo sĩ thúi kia!

Nhưng lúc bọn họ đi ra ngoài, thi thể của gã đạo đã không cánh mà bay mất rồi.

Từ Kỳ sợ hãi, chẳng lẽ gã đạo sĩ đã hóa thành thần tiên rồi sao...!

Chỉ có Ngũ Triệu Phong là biết lực đánh của mình như thế nào, cẩu đạo sĩ kia dù có bất tử thì chắc chắn cũng sẽ tàn phế thôi, cho nên hắn không sợ bị trả thù, càng không tin vào quỷ thần. Nhưng nếu như để hắn gặp lại thằng cẩu đó một lần nữa, hắn nhất định sẽ xiên bay cái cục dưới háng gã!

Trong lúc đó, gã đạo sĩ xui xẻo đang nằm ở Bách Thảo Đường bỗng rùng mình một cái, khiến xương sườn bị gãy đâm vào thịt, thốn đến mức gã gào lên như heo bị chọc tiết.

Vương bộ đầu ngồi bên cạnh treo lên vẻ mặt đờ đẫn, cuối cùng thì chi phí chữa trị của người này đều tính vào tiền của hắn....

Thôi lại quay về cặp đôi chính của chúng ta, cậu chàng thư sinh Từ Kỳ quả thật không hổ danh là cô vợ nhỏ của Ngũ ca ca, ngày thường ngoại trừ viết chữ và cho gà ăn ra, thì còn hay ngoan ngoãn phụ giúp phu quân phun xi măng.

Ngũ Triệu Phong có máu dê ngấm trong máu, cứ thích nhìn chằm chặp chỗ riêng tư của bé vợ nhà mình. Vừa thấy đũng quần cậu thít ra một đường như sợi chỉ, liền cười xấu xa vuốt ve đồng chí dưới háng, khàn giọng tuôn vài ba lời thô tục rồi thọc tay vào quần xoa xoa bóp bóp âm đế của cậu.

Từ Kỳ vốn mẫn cảm từ trong xương, sau khi bị gã chó kia dụ uống thuốc thì cơ thể càng trở nên dâm đãng hơn nữa, Ngũ Triệu Phong chỉ mới trêu chọc âm đế vài miếng mà đã chảy nước liên miên, trong chốc lát liền mềm nhũn trong lòng phu quân.

"Ưn... Phu quân... Phu quân đừng mà..." Ngoài miệng nói đừng nói không, nhưng hai đùi lại ngày một tách rộng ra, bé bướm đã bị chọc đến đỏ mặt chảy nước mắt, lỗ nhỏ ở giữa mấp máy như bờ môi của một cô gái chờ người yêu của mình đến hôn lấy.

Ngũ Triệu Phong thuận thế cởi quần Từ Kỳ ra. Nhìn hai mép thịt múp múp đã hé mở, hắn hứng đến đỏ mắt, lập tức móc người anh em siêu to khổng lồ dưới háng ra, quy đầu bự cọ cọ miệng bím như hai anh bạn tốt gặp nhau tay bắt mặt mừng.

Từ Kỳ bị cọ ngứa đến rên rỉ ư ử, bé sò ứa nước càng ngày càng nhiều, vòng eo cũng bắt đầu nhẹ nhàng xoay lắc, "Ưm ~~ Phu quân ~~ Kỳ Nhi ~~ Kỳ Nhi ngứa quá à~~~" Nắp sò khẽ mở ra, ngoặm lấy cục đầu buồi nãy giờ cứ chọc nó ngứa ngáy không chịu được.

Ngũ Triệu Phong bị cạp hứng càng thêm hứng, hắn bế xộc Từ Kỳ lên rồi thả xuống giường, tách cặp đùi trắng nõn của cậu ra, đẩy eo một phát xông thẳng vào giữa hồng tâm!

Vách thịt bên trong vừa ướt lại vừa mềm, khiến con người ta phê đến tận óc, sướng đến bay hồn, tựa như một loại thuốc phiện không có cách nào kháng cự được.

Từ Kỳ đã sớm ăn cây xúc xích này như một thói quen, cậu cắn môi vặn vẹo vòng eo, phối hợp xoay xoay lúc lắc. Cậu một bên gọi từng tiếng phu quân, một bên tách bím ra, để dương vật bự của hắn có thể chui sâu vào bên trong.

Đến khi đụ mở tử cung một lần nữa, bên trong toàn chứa đựng tinh dịch còn sót lại của hắn, Ngũ Triệu Phong tiến vào tử cung mà cảm giác như đang tiến vào suối nước nóng, độ phê liền tăng lên một đẳng cấp mới!

Hắn cúi người xuống, vòng eo tràn đầy cơ bắp nhanh chóng cày cấy, chọt tử cung bên trong ọt ẹt rung động.

Từ Kỳ bị địt đến cắn môi rên rỉ, cậu muốn nhịn xuống, nhưng căn bản là không thể nhịn được, dương vật của phu quân quá bự quá to, căng khít bên trong, cổ tử cung bị chà đạp riết cũng đã sớm thành tinh, vuốt ve dương vật tựa như là một cái miệng khác.

Ngũ Triệu Phon gtàn nhẫn nện 'bép bép bép', đụ Từ Kỳ ác đến mức cậu chịu không nổi mà rên lớn, "Ư a a ~~~ Cắm vào tử cung ~~ Cắm vào rồi ~~~" Gò mông run rẩy một trận, không lâu sau đã lên đỉnh ộc ra một đống nước.

Ngũ Triệu Phong vẫn tiếp tục nắc háng địt thêm vài ba chục cú, làm tinh dịch bên trong tử cung cậu hoàn toàn chảy ra hết, sau đó mới giã một phát cực mạnh, dương vật run run rót thêm từng luồng tinh dịch nóng ẩm mới.

Bụng Từ Kỳ phình phình lên như bị dư mỡ, bên trong tất cả đều là hạt giống của phu quân. Ngũ Triệu Phong bắn tinh xong, lại rút dương vật ra rồi ngồi trêu ghẹo âm đế của cậu, hết xoa bóp, búng búng, rồi kéo cho nó sưng đỏ như quả anh đào, chọc Từ Kỳ phun nước liên tục, sau đó mới cầm dương vật chọt vào lỗ hậu của cậu.

Hai người ở trên giường đánh võ đài một lúc lâu, tấm chăn dưới thân ẩm ướt dính đầy nước dịch. Hai lỗ trước sau của Từ Kỳ bị rót đầy sữa tươi, dương vật bự hết hiếp xong bé bím lại chuyển quá hiếp bé cúc, hiếp đã đời rồi thì day dày chà chà âm đế.

Thư sinh nhỏ đáng thương quả thật bị nam nhân chơi đến muốn chết rồi, cậu ưỡn người lên, nhếch bướm điên cuồng phun ra một cột nước!

Khoái cảm lên đến đỉnh điểm, thân thể cậu bị mất khống chế đến tận hai lần. Bên trong Từ Kỳ bị tưới đầy tinh dịch, tử cung vốn nhỏ hẹp cũng bị tinh dịch cuồn cuộn tiến vào mà trương phình lên, bụng nhỏ cũng gồ lên một khối như mang thai ba tháng.

Từ Kỳ hai mắt tan rã nằm lệch qua trên giường, chờ phu quân uy mãnh bắn một phát cuối cùng, mới run rẩy ngất liệm đi.

****

Đến khi Từ Kỳ tỉnh lại, đập vào mắt là một ông lão mặt đầy râu đứng ở đầu giường, và phu quân Ngũ Triệu Phong mang vẻ mặt vui mừng đang đứng bên cạnh nhìn cậu.

"Bảo bối, em thấy sao rồi?!"

Từ Kỳ dại ra mà nhìn hắn, dường như đầu óc vẫn còn choáng váng.

Ông lão râu bạc kia là đại phu trên trấn, lúc này ông đang bắt mạch cho cậu, "Không sao, chỉ là có thai thôi." Nói xong lại nhìn kỹ Từ Kỳ, tuy thanh tú nhưng không giống nữ tử a, sao mạch tượng lại là đã hoài thai nhỉ.

Ngũ Triệu Phong kinh hỉ nhìn Từ Kỳ, thấy nương tử nhỏ nhà mình còn đang ngớ người, lập tức ôm chặt cậu rồi nói: "Kỳ Nhi, em có thai rồi! Chúng ta có đứa nhỏ rồi!"

Từ Kỳ trừng lớn mắt hạnh, nhìn ông lão đại phu gật gật đầu với cậu. Trong lòng Từ Kỳ lập tức buồn vui đan xen, cậu đỏ mắt cũng ôm chầm lấy Ngũ Triệu Phong, lớn tiếng khóc nói: "Oa ~~ Em có rồi ~~~! Triệu Phong ~~ Triệu Phong, chúng ta có rồi ~~!!"

Ngũ Triệu Phong ôm lấy mặt cậu rồi hạ từng nụ hôn nhỏ vụn, điểm kết thúc là ở bờ môi.

Từ Kỳ bị đè ở trên giường hôn môi, ông lão đại phu đứng bên cạnh rất là xấu hổ, nhưng theo đạo đức nghề nghiệp thì ông vẫn phải căn dặn nhiều thứ, ví như thức ăn trong giai đoạn mang thai thế nào, bảo dưỡng ra sao... cùng với có nên quan hệ không hay quan hệ được mấy lần.

Ngũ Triệu Phong ngẩng đầu hỏi, "Một ngày ba lần có được không ?"

Từ Kỳ xấu hổ nhéo nhéo hắn, đại phu sắc mặt lúng túng nói: "Chỉ cần nương tử của ngươi chịu nổi là được." Nói xong liền xoay người rời đi, lúc ra cửa còn lắc đầu một trận, người trẻ tuổi thời nay thật là không biết xấu hổ mà, haizz.

Chờ đại phu đi rồi, Ngũ Triệu Phong mới rũ mắt nói: "Nương tử nhỏ, một ngày một lần nha ?"

Từ Kỳ nhìn phu quân đẹp trai mà dê không chịu, cậu xấu hổ nói: "Anh hư quá, chỉ cho một vòng một lần thôi!"

Nhưng khi hắn nhịn chỉ làm một vòng một lần thật, nương tử nhỏ lại khóc lóc đòi thêm vài vòng nữa ~~~

The End.
1/2/2020 – 2/4/2020

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com