Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 15


  Cô không phải cho người khác vừa thấy đã yêu bên ngoài, nhưng cô có bản lãnh làm cho người ta lâu ngày sinh ra tình cảm.

 Xác định tâm ý lẫn nhau, là anh biết, chính mình tuyệt không thể mất đi cô, bằng không cuộc sống sẽ trở nên không thú vị......

 Hồi tưởng của anh bị thanh âm tiếng rèm kéo ra cắt đứt. 

Người mặc áo hồng nhạt bước nhanh đến trước giường, đại khái là thấy Naeun đang ngủ, cho nên không có gọi cô, quay đầu nhỏ giọng nói với anh, 

       -Cám ơn đã đem cô ấy đến bệnh viện, kế tiếp tôi sẽ chiếu cố cô ấy, xin cám ơn.

 Người nọ cúi đầu, ngẩng đầu, cùng anh bốn mắt nhìn nhau. 

      -Trời ạ, anh, anh tại sao lại ở đây?

 Somi há to mồm —— người này có phải là con rùa đen Lee Taemin không? 

Đối với sự kinh ngạc của cô, người đàn ông biểu lộ cũng kém không nhiều lắm, 

       -Làm sao cô biết mà đến?

       -Tôi...... Tôi là người liên lạc khẩn cấp của cô ấy nha, anh, anh vẫn chưa trả lời vì sao ở đây.

Naeun có nói với cô gần đây Taemin rất thường đi đến Blue Rose, tần suất cơ hồ là có thể dùng ba ngày hai lần để hình dung, chẳng lẽ nói...... 

Sẽ không vừa vặn như vậy a...... 

Tựa như là đáp lại suy đoán của cô, Taemin trả lời, 

       -Tôi vừa vặn ở trong tiệm.

       -Như vậy sao......

 Thật sự là nghiệt duyên, nghiệt duyên. 

Giữa nam nữ có đôi khi ai đúng ai sai thật sự rất khó nói, cô chỉ biết là vương tử này không tuân thủ hứa hẹn, hư hư thực thực cùng Oh Ara có một chân, ly hôn sau mới hơn hai tháng, điện thoại gọi cho anh ta đã là Oh Ara thay mặt tiếp.

 Buổi tối mười một giờ, không có phương tiện nghe...... Hừ! 

Cô sẽ không đi bình luận ai đúng ai sai, chỉ biết là người trước mắt làm cho người bạn tốt nhất của cô thương tâm khổ sở, cho nên tuyệt đối sẽ cho anh ta đẹp mặt. 

Somi đang suy nghĩ trong đầu thì ánh mắt Taemin bị hấp dẫn bởi một quyển sổ trên tay cô. 

Bìa mặt vẽ lấy một người mẹ đang cầm hoa, mơ hồ còn có thể thấy 

       -Sổ... phụ nữ có thai

 Mấy chữ kia.... Người đàn ông nhịn không được hỏi, 

      -Đó là của Naeun ?

Somi lập tức đem sổ tay nhét vào túi, 

       -Không liên quan đến anh.

 Cô nghe nói Naeun té xỉu, lập tức về nhà trước cầm sổ tay thai phụ —— lần đầu tiên đi kiểm tra xong, bác sĩ khoa phụ sản đưa cho, trên đó sẽ ghi chép tất cả kết quả kiểm tra thai nhi cùng người mẹ, những điều kia cô không hiểu nhiều, nhưng cô biết rõ cuốn sổ này cơ hồ là ghi sức khỏe của Naeun, mang theo sẽ bảo đảm hơn.

 Somi ở một bên giường khác ngồi xuống, 

      -Anh có thể trở về.

       -Tôi sẽ ở trong này với cô ấy.

        -Cô ấy đã ngủ rồi, không có chuyện gì để làm... Huống chi, 

 Somi nhịn xuống, rốt cục vẫn phải thốt ra, 

        -Huống chi, anh trước kia nếu chịu dành một chút thời gian ở cùng cô ấy thì tốt rồi, cho dù chỉ là ăn cơm trưa hoặc là buổi tối uống ly trà đều tốt...... Hiện tại đều ly hôn rồi, hai người cũng không còn quan hệ, lại đến nói muốn ở cùng cô ấy, chính anh cũng không thấy thật kỳ quái sao?

Taemin bị nói trắng ra, cũng không tức giận, ngược lại còn có chút may mắn —— may mắn Naeun có bạn tốt là Somi, may mắn Naeun ở cùng một chỗ với cô ấy, nếu như cô tự mình thuê phòng, không biết anh sẽ lo lắng bao nhiêu. 

       -Trước kia là tôi không tốt.

Somi không nghĩ tới anh sẽ dứt khoát như vậy thừa nhận sai lầm của mình, có điểm ngoài ý muốn, trong khoảng thời gian ngắn ngược lại không biết nên nói cái gì. 

        -Hữu Huyên hay nôn oẹ sao?

 Có nôn oẹ hay không cũng không liên quan chuyện của anh à! 

Cô thật sự rất không nghĩ để ý đến anh ta, chính là, người đàn ông biểu lộ chân thành tha thiết như thế là chuyện gì xảy ra?

 Giống như anh thật sự rất lo lắng, giống như chuyện này đối với anh rất quan trọng. 

Tuyệt đối...... Không thể bị anh lừa. 

Cô còn nhớ rõ ngày đó về nhà thì Naeun một bên nước mũi một bên nước mắt nói với cô chuyện kỳ sinh lý của mình quá lâu rồi không tới, một mình đi nhà thuốc mua ba que nghiệm thai, nhưng vào lúc cô muốn lấy hết dũng khí nói chuyện với cha đứa nhỏ, đầu bên kia điện thoại lại truyền đến giọng yêu kiều 

         -Anh ấy hiện tại không thể tiếp điện thoại. 

Người đàn ông này quá tệ rồi, cho nên tuyệt đối không thể mềm lòng. 

         -Thời điểm bác sĩ nói với tôi Naeun mang thai, tôi rất kinh ngạc, cũng rất cao hứng, trong lòng rung động không cách nào dùng ngôn ngữ nói rõ, tôi muốn làm cha, là con của tôi cùng Naeun, bác sĩ nói hơn ba tháng rồi, nên chú ý thân thể...... Hơn ba tháng...... Tôi rõ ràng cái gì cũng không biết, lúc ấy tôi cảm thấy cao hứng mà hơn nữa là áy náy, lúc cô chưa tới, tôi một mực nghĩ, làm như thế nào đền bù tổn thất cho cô ấy, làm như thế nào mới có thể để cho cô ấy biết rõ, tôi có lòng tin làm một người cha, cùng một chỗ nuôi dưỡng con của chúng tôi, cùng một chỗ với bé lớn lên.

 Taemin dừng một chút, 

      -Naeun hay nôn oẹ sao?

Lần thứ hai đặt câu hỏi, lần thứ hai bốn mắt nhìn nhau, Somi rất thất bại phát hiện mình rõ ràng mềm lòng, 

       -Không biết.

       - Phương diện ăn uống? Nghe nói phụ nữ có thai tại phương diện ăn uống sẽ có thay đổi.

        -Trở nên ăn nhiều, càng thích ăn, bất quá cô ấy rất tốt, trong nhà có cái gì thì ăn cái đó, sẽ không nửa đêm canh ba ầm ĩ muốn ăn thịt rồng, cho nên đại khái không có vấn đề.

 Nói xong một hơi, cô lại than thở một tiếng, 

         -Anh có thể...... tạm thời giả bộ như không biết chuyện này?

         -Không thể.

 Anh sẽ lập tức lại gần nhà cô tìm phòng ở, tiếp theo quan tâm tất cả vấn đề mà người sắp làm mẹ cần, chờ khi địch ý của Somi đối với anh giảm bớt đi, anh sẽ thuyết phục  Somi chuyển ra ngoài, để cho anh quang minh chính đại vào ở, chiếu cố vợ yêu của anh cùng với cục cưng.  

Somi thấy thế, lui mà cầu, tiếp theo nói: 

        -Vậy anh có thể hay không...... tạm thời đừng cho ba mẹ anh biết rõ chuyện này?

 Taemin không có đường cự tuyệt. 

          -Có thể?

          -Có thể, nhưng có một điều kiện.

 Trong mắt anh hiện lên một tia giảo hoạt.

        -Tôi có chuyện muốn hỏi cô, nói cho tôi biết đáp án, tôi liền cam đoan sẽ không nói với bất cứ ai trong nhà về chuyện này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: