chương 5
Điền tứ nương đi rồi, nhóm thôn phụ ở bờ sông bắt đầu sôi nổi nghị luận, các nàng đều có chút hưng phấn
Điền tứ nương nỗi tiếng là mồm mép lợi hại, ở trong thôn từ trước đến nay đều đi ngang, không ngờ hôm nay lại bị Bạch Thử thu thập
Trần ca nhi nhìn Bạch Thử, nhỏ giọng, nói lời thấm thía " Bạch Thử ta biết ngươi ủy khuất trong lòng, nhưng chúng ta là ca nhi, gặp chuyện gì cũng phải nên nhường nhịn ba phần, lại không thể kêu đánh kêu giết, nếu như truyền ra đều sẽ coi như là ngươi không đúng "
Trần ca nhi lớn lên cũng không tính là thanh tú, cho nên cũng không gả được cho người tốt đẹp, chỉ gả cho một người bần nông, trong nhà có ba mẫu ruộng cạn, cả năm cũng không có ăn thịt
Hắn mỗi ngày giặt đồ may vá, nhóm lửa nấu cơm, thời điểm nhàn rỗi còn phải cùng nam nhân trong nhà xuống ruộng, kết hôn 5 năm, chỉ sinh được một ca nhi, sống cũng không dễ dàng
Bạch Thuật biết hắn cũng vì muốn tốt cho mình, tuy rằng không cùng quan điểm với đối phương, nhưng vẫn gật đầu nói :" Ta đã biết, cảm ơn ngươi "
Nói xong hắn đem ống trúc đều đặt ở bờ sông, chỉ xách một ống đi xuống bắt cá
Sông trong thôn này bất quá rộng mười mét, nước sông cũng không sâu, chỉ có thể đi lại bằng thuyền nhỏ
Bạch Thuật đứng ở bờ sông, cuốn ống quần lên đến đầu gối, cũng không đi đến chỗ nước sâu
Nước sông trong vắt, trong nước không ít tôm cá
Bạch Thuật tìm một khối đá ngầm lớn, đứng lên nó, quan sát cá tôm đang bơi theo dòng nước
Cá tôm trong sông cực kỳ nhanh nhẹn, người thường tự nhiên khó có thể bắt bằng tay không, nhưng Bạch Thuật không phải người thường, hắn là chiến thằng mạnh nhất ở Trùng tộc
Lúc này tuy rằng thân thể đã thay đổi, nhưng phản ứng cơ bản vẫn còn, hắn cầm ống trúc trên tay, ra tay cực kỳ nhanh chóng, một lát sau, ống trúc liền đựng đầy một ống cá trắm đen
Bạch Thuật xách ống trúc đi lên, đi đến trước mặt Trần ca nhi :" Trần đại ca, ngươi có thể coi dùm ta số cá này không? "
Trần ca nhi có chút sửng sốt, cúi đầu nhìn thấy, không khỏi chấn động, không tự chủ kêu lên :" Ngươi như thế nào có thể bắt được nhiều cá nhanh như vậy "
Trần ca nhi nói làm những người khác chú ý, một ít thôn phụ vây quanh lại, nhìn ống trúc trong tay Bạch Thuật, đều cảm thấy ngạc nhiên
Công phu bắt cá của Bạch Thuật thật tốt quá đi, trước kia cũng không thấy hắn bắt cá, đây là thâm tàng bất lộ sao ?
Các nàng sôi nỗi khen ngợi Bạch Thuật, có vài người quấn lấy nhờ Bạch Thuật chỉ các nàng kỹ thuật bắt cá
Bạch Thuật kiên nhẫn giảng giải cho các nàng một phen, nhưng khi các nàng tự mình động thủ, vẫn không bắt được, cá đều bị các nàng làm động mà trốn đi mất
Cuối cùng bọn họ chỉ đành từ bỏ, hâm một nhìn Bạch Thuật ở trên sông động tác lưu loát, bắt được một ống cá tạp, một ống tôm,còn có thêm một ống lươn
Cảm thấy đã đủ, Bạch Thuật liền ngừng lại, đem ống lươn gia cho Trần ca nhi nói :" Cảm ơn ngươi giúp ta trông chừng đồ vật, cái này cho ngươi mang về nhà đi "
Lươn nhỏ tanh mùi bùn, phải dùng rượu ngâm , rượu của Bạch gia đều bị Bạch Trâu thị giấu hết rồi, hắn lười đi tìm, liền dứt khoát đưa cho Trần ca nhi, coi như cảm ơn vừa rồi hắn đã ra mặt dùm mình
" Kia....ta đây liền không khách khí" ở trước mặt những người khác đang nhìn bằng ánh mắt cực kỳ hâm mô. Trần ca nhi vui vẻ nhận ống lươn
Hắn đã hơn một năm chưa ăn qua thịt, trong nhà cũng ồn ào muốn ăn, tự nhiên sẽ không khách khí với thức ăn người khác cho
Hắn nói với Bạch Thuật :" Về sau ngươi có chuyện gì liền tới nhà tìm ta, có thể giúp được ta nhất định sẽ giúp "
Bạch Thuật gật đầu, hắn đối với mọi việc trong thôn còn chưa biết hết, chỉ là từ trong trí nhớ của Bạch Thử biết được chút ít, có một số việc nên hỏi thôn dân ở đây
Hai người bọn họ đang nói chuyện, đột nhiên một người chạy trên đường đi ngang bờ sông vừa chạy vừa la :" mau đi xem náo nhiệt, đi xem náo nhiệt, có một đội người đi đến thôn, mang theo rất nhiều đồ vật đi tới thôn Đông "
Nghe người đó nói xong, toàn bộ thôn dân ở bờ sông đều sôi trào , các nàng buông việc trong tay, hướng tới thôn Đông mà chạy như bay, tốc độ cực nhanh quả thực làm Bạch Thuật ngạc nhiên
Ở thời đại này, không có TV cũng không có internet, mọi người sinh hoạt nhạt nhẽo, lạc thú thiếu đến đán thương
Nếu nơi nào có náo nhiệt, người trong thôn sẽ chạy đến xem, mấy tháng kế tiếp sẽ trở thành đề tài câu chuyện
Nếu ai không có đi xem náo nhiệt, vậy sẽ cùng tất cả không có tiếng nói chung, không những bị người khinh bỉ, cảm thấy không có kiến thức, lời nói còn không được lắng nghe
Trần ca nhi vội vàng nói hẹn gặp lại vơi Bạch Thuật, liền xách ống trúc chạy đi
Hắn đầu óc đều nghĩ sẽ được gặp lại giống đực mình thấy ngày hôm qua, nhanh chóng xách theo mấy cái ống trúc chạy về Bạch gia
Người Bạch gia có lẽ cũng đi xem náo nhiệt, trong viện một người cũng không có, Bạch Thuật đem ống cá về tạp phòng của mình, lại xách theo một ống cá trắm đen cùng tôm đi ra ngoài
Hắn đi đến chỗ ở của giống đực kia, một đường thấy rất nhiều người
Ôm hai tử chạy như điên không nói gì, khoa trương nhất là có một bà lão tróc trắng xóa, chân bà lão có vẻ đi không được nên bị con trai khoảng hơn bốn mươi tuổi của bà cõng đi
Bà lão một bên run rẩy, một vẻn còn không quên thúc giục con mình :" Nhanh lên, nhanh lên, không thôi sẽ xem không được "
Bạch Thuật :"......."
Hắn đi đến gần trước thôn, liền thấy quần chúng vây xem tầng tầng lớp lớp
Toàn bộ thôn mấy trăm người cơ hồ đều đến hết, nơi mọi người vây quanh, lại là thôn trang của giống đực kia
Bạch Thuật nhíu mày, trong lòng có chút khẩn trương, chẳng lẽ giống nhà giống đực kia xảy ra chuyện gì ?
Cửa thôn trang bị vây chặt như nêm cối, Bạch Thuật cũng không nhìn thấy tình huống bên trong, đành phải đi tìm xung quanh, thấy gần đó có một cây đại thụ bèn bò lên trên
Ghé vào nhánh cây ,từ trên cao nhìn xuống, Bạch Thuật mới nhìn thấy cảnh phía cửa của thôn trang
Nguyên lai thôn trang cũng không có gì bất thường, chỉ là có rất nhiều gương gỗ, còn có mấy chụt gánh gạo tẻ, thịt khô, thịt xong khói, trứng gà ,đậu phụ
Một đán tôi tớ mặc đồ xám tới tới lui lui đem gương gỗ vào bên trong, thiếu niên Tiểu Thụ kia đang đứng ở cửa chỉ huy
Bốn người Bạch gia đứng ở phía trước cửa, Bạch Lý thị đỡ bụng , nhìn chằm chằm gánh thịt khô chảy nước miếng
Trong đám người, dạng người giống nàng cũng không ít, các thôn dân sôi nổi nghị luận
Bạch Thuật nghe có một đứa bé có khoảng bảy tám tuổi bói, nhiều trứng gà cùng thịt như vậy, so với nhà trưởng thôn còn nhiều hơn, liền tính ba ngày ăn một lần thịt, ăn cả năm cũng không biết có hết hay không?
Ở trong suy nghĩ của đứa bé đó , ba ngày có thể ăn một lần thịt, thì so với cuộc sống của thần tiên giống nhau
" Thôn trưởng tới, mau nhường đường một chút, mau nhường một chút " Bạch Thuật nghe thấy trong đám đông có người hô
Các thôn dân liền tự động đứng ra hai bên, chừa lại một đường, thôn trưởng Bạch Bảo Sơn của Bạch Đường thôn liền từ đường đó đi vào trong
Hắn một tay xách theo bầu rượu, một tay cần theo sọt trứng gà, ánh mắt dạo qua số trứng gà ở cửa một vòng
Có chút ngượng ngùng khụ một tiếng, đi lên một bước, hướng Tiểu Thụ cúi đầu nói :" Nói vậy vị này chính là gia chủ trong phủ Tại công tử, ngài hảo "
Dứt lời, còn sợ mình nói nhỏ không thành kính, liền đem trứng gà cùng rượu tiến lên
Tiểu Thụ sắc mặt cứng đờ, cau mày mắng :" Ông vừa mới gọi ta là gì, ánh mắt này của ông thật là, ta là thư đồng của Tạ gia, một thân ăn mặt của ta thế này nơi nào giống với thiếu gia Tạ gia "
Bạch thôn trưởng mặt già đỏ lên, bị mắng có chút không xuống đài được, vội vàng giải thích :" Ta là thô trưởng Bạch Đảo Sơn của Bạch Đường thôn, làm phiền vị thư đồng này nói với Tạ công tử một tiếng, sau này công tử trong thôn có việc gì, có thể sai bảo tiểu nhân, tiểu nhân nhất định không chối từ "
Nơi này là đất phong của Tạ gia, nhà cũ của Tạ gia cũng ở chỗ này
Hắn tuy rằng là thôn trưởng , nhưng mỗi năm trừ bỏ lúc giao nộp từ thuế, tổng cộng cũng chưa thấy qua vài người của bá tước, càng đừng nói là gặp được đại thiếu gia của Tạ gia
Hắn thấy thiếu niên này làn da trắng nõn , quần áo mặc trên người cũng làm từ vải vóc tốt tinh tế, còn có thể chỉ huy tôi tớ phía dưới, liền tưởng đây là Tạ công tử, không nghĩ tới lại bị nhầm lẫn chê cười
Mà lúc này các thôn dân đang vây xem nghe được hai chữ bá tước, đều sợ ngây người, tức khắc cảm thấy mình đi chuyến này đúng là có giá trị
Đại thiếu gia phủ bá tước, về sau sẽ là người kế thừa tước vị
Nếu có thể thấy tước gia tương lai một lần, đủ để bọn họ nói đến cả đời sau
Nghe người này nói là thôn trưởng, Tiểu Thụ có chút ngượng ngùng, vội chạy đi tìm Tạ Hòe Ngọc
Chỉ một lát sau, một người trường thân ngọc lập đi ra ( là người con trai cao lớn, nhưng xinh đẹp ) trên tay còn cầm theo quyển sách, đúng là Tạ Hòe Ngọc
Hắn ăn mặc quần áo màu xanh đen, tóc tùy ý búi ở sau đầu, ăn mặc thập phần mộc mạc, còn không bằng nhà giàu xa hoa họ Trịnh
Nhưng đứng ở nơi đó, liền cảm nhận được một loại khí độ thản nhiên, vừa nhìn thấy liền biết không phú thì quý, cũng Tiểu Thụ đứng chung một chỗ, tuyệt đối sẽ không bị nhận lầm
Thật soái ! Bạch Thuật mỹ tư tư nhìn bộ dáng của Tạ Hòe Ngọc, giống đực đẹp mắt như vậy, hắn nhìn xem thế nào cũng cảm thấy không đủ
Cùng giống hắn, còn có các cô nương và ca nhi chưa lập gia đình trong thôn
Bọn họ trước kia nhìn thấy tú tài Lý Tam Lang như vậy, liền cho rằng là nam tử tốt nhất, nơi nào gặp qua Tạ công tử giống như tiên vậy
Một đám không khỏi đỏ mặt tim đập nhanh, động tác điều ngượng ngùng, kia Bạch Hòa đứng ở phía trước, còn thừa dịp thời điểm Tạ Hòe Ngọc nhìn qua, ném cho hắn một cái mị nhãn ( 😑 )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com