Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

~~~~~~~KEM~~~~~~~

Lăng Tranh suy nghĩ tới nửa đêm, nghĩ như thế nào lừa dối Hạ Ngự Đông, đáng tiếc lại không phải cách hay.

Hạ Ngự Đông dậy thật sớm, lần này ngược lại là Lăng Tranh thức dậy chậm hơn. Khi Hạ Ngự Đông đang ở toilet rửa mặt, Lăng Tranh cũng mơ mơ màng màng bước vào cửa toilet. Đầu óc cũng chưa khôi phục trạng thái tỉnh táo, liền không kiêng dè gì nữa, đứng ở bồn cầu liền cởi quần đi tiểu. 

Hạ Ngự Đông nghe hihi haha tiếng nước: "...."

Lăng Tranh quay đầu nhìn hắn liếc một cái, "Mấy giờ?".

Hạ Ngự Đông phun nước trong miệng ra, "Khoảng 5 giờ."

Lăng Tranh run rẩy chim nhỏ, 'A' một tiếng rồi kéo quần lên, đứng ở phía sau Hạ Ngự Đông, nhìn Hạ Ngự Đông trong gương.

Người này từ nhỏ đã đẹp trai như vậy, màu da khỏe mạnh, tuấn mi thon dài. Hốc mắt thâm thúy cực kì mê người, mũi thẳng thắn, thời điểm mím môi lại lộ ra một tia gợi cảm, so ra mà nói thì thiếu vài phần cảm giác nho nhã, hơn nữa đường cong khuôn mặt cũng không có cương nghị như đời trước. Đương nhiên, khẳng định cũng không có ổn trọng như đời trước. Chẳng qua phương thức yêu quả thật có chút thay đổi. Trước kia là hưởng thụ sự chăm sóc của Hạ Ngự Đông, bây giờ trái lại chiếu cố Hạ Ngự Đông, đem tất cả những gì tốt đẹp nhất đặt trước mắt Hạ Ngự Đông. Có một chút... ý muốn sủng nịnh đối phương.

Hạ Ngự Đông đang rửa mặt, đột nhiên cảm thấy trên lưng có ánh mắt nóng như lửa đốt nhìn đến. Hắn theo bản năng chuyển qua cửa, nói: "Một chút ta đi công viên trung tâm chạy bộ, ngươi đi không?".

Lăng Tranh cũng đang có ý này, nhanh chóng nói: "Vậy ngươi chờ ta một chút, ta chuẩn bị xong ngay." Nói xong lấy tốc độ sấm chớp sửa soạn xong chính mình, sau đó mượn Hạ Ngự Đông một bộ đồ thể thao.

Hạ Ngự Đông không có béo như Lăng Tranh, nhưng là không sai biệt lắm cao hơn Lăng Tranh 10cm. Lăng Tranh mặc quần áo của hắn cũng không cảm thấy nhỏ. Hai người vào công viên chạy theo một đường hẹp quanh co, cũng không nói lời nào. Bất quá so sánh một chút, Hạ Ngự Đông chạy cực kỳ thoải mái, Lăng Tranh thì trông như lao lực quá độ. Không có biện pháp a, hắn bình thường đều không chạy bộ, ít nhất ở đời trước, trước khi 18 tuổi hắn vẫn còn béo.

Hạ Ngự Đông thấy Lăng Tranh chạy mà đầu đầy mồ hôi liền ngừng lại, tìm một chỗ ngồi xuống. Lăng Tranh cân nhắc, định đem ý tưởng suy nghĩ cả buổi tối nói ra. Kết quả là vừa muốn mở miệng, Hạ Ngự Đông liền nói: "Ta tính toán định ở đây mở một cái nhà xưởng Tiểu Gia, ngươi cảm thấy làm như thế nào tốt?".

"Xưởng gia công?" Lăng Tranh nhíu mày, thuận thế nói: "Báo chí không phải nói, đầu tư cổ phiếu là dễ kiếm tiền nhất sao?".

"Cổ phiếu? Ngươi biết không ít nha!" Hạ Ngự Đông kinh ngạc liếc nhìn Lăng Tranh một cái.

Trên thực tế hắn mơ hồ cảm thấy có chút kì quái, Triệu Khải rõ ràng nói điều kiện gia đình của Lăng Tranh không tốt, nhưng hắn xem ra, Lăng Tranh không giống người nghèo. Tựa như người nghèo vĩnh viễn hóa trang thế nào cũng không thể đồng dạng với người giàu có chân chính, người giàu có cũng thực khó giả bộ người nghèo khổ chân chính. Không thể một sớm một chiều có thể thay đổi. Không nói cái khác, khi Lăng Tranh mượn quần áo hàng hiệu của hắn cũng không có biểu tình gì, thời điểm dọn đến phòng mới, trong nhà có đồ dùng điện thì thái độ đạm bạc, thậm chí còn ghét bỏ, còn dựa vào chính mình kiếm một ngày hơn một trăm đồng tiền, đối với một đứa bé 14 tuổi mà nói, không phải nên hưng phấn một chút đi? Bất kể cái gì cũng không có, giống như không có cái gì có thể khiến Lăng Tranh kinh ngạc.

Có đôi khi hắn thậm chí quên Lăng Tranh so với hắn nhỏ hơn 4 tuổi.

"Ngươi không phải muốn trong thời gian ngắn kiếm thật nhiều tiền sao? Không phải làm nhà máy rất tốn thời gian sao?" Lăng Tranh không chú ý đến Hạ Ngự Đông, một lòng một dạ suy nghĩ làm sao có thể giúp Hạ Ngự Đông hoàn thành nhiệm vụ.

Hạ Ngự Đông cũng quyết định trước tiên không cần suy nghĩ nhiều như vậy, dù sao hắn cũng rất thích đứa nhỏ này, vì thế hắn nói: "Đây là do người nhà ta yêu cầu, muốn ta tại tỉnh Song Kiều làm một cái nhà máy, hoặc là xưởng, chỉ cần có năng lực sản xuất là được, nhưng còn phải thành công, phải kiếm được tiền."

"Bao lâu?"

"Một tháng."

"Vậy ngươi có ý tưởng gì không?"

"Muốn nhanh nhất chỉ có thể là sản xuất thực phẩm, nhưng là ở tỉnh Song Kiều sức mua giống nhau." Bởi vì Hạ Kiện Hoa so với hắn nhỏ hơn hai tuổi, cho nên được phân đến thành phố lớn, còn mang theo một nhân viên bày mưu tính kế. 

"Sức mua giống nhau, nhưng nhân khẩu ở tỉnh Song Kiều cũng không ít, có thể bán một ít đồ vật thường dùng." Lăng Tranh lau mồ hôi, nói: "Đi thôi, trở về cơm nước xong xuôi rồi chúng ta đi dạo một số nơi." Nói xong theo bản năng vươn tay.

Hạ Ngự Đông không còn gì để nói trừng mắt nhìn năm khúc lạp xưởng trước mặt, làm như không phát hiện, yên lặng đứng dậy.

Lăng Tranh hung hăng cắn chặt răng mới không hướng mông của Hạ Ngự Đông đem một đá đi qua! Cư nhiên dám ghét bỏ hắn!

Hai người trở về ăn cháo cùng bánh bao liền ra cửa. Đi trạm thứ nhất là thị trường. Rõ ràng trong thành phố có xe bus, Triệu Khải cũng có thể lái xe, nhưng bọn họ lại đi bộ. Trên đường Lăng Tranh vừa nói vừa giới thiệu, vừa nhìn khắp nơi. Mà Hạ Ngự Đông lại nghe, không rõ liền hỏi Lăng Tranh.

Hiện tại Lăng Tranh có một ý tưởng, nhưng không biết Hạ Ngự Đông có đồng ý hay không, đó là sản xuất kem tại xưởng Tiểu Gia. Hắn ở ven đường mỗi lần đến chỗ bán kem đều nhìn một cái. Hắn hưng phấn muốn làm kem bỏ tủ lạnh để bán, bọn thương nhân đều làm đem kem đóng gói dán nhãn mác, sau đó bỏ tủ lạnh đặt ở chỗ dễ nhìn thấy, làm cho người ta vừa nhìn thấy là liền biết họ bán kem gì. 

Lúc này đang là thời điểm tốt, chỉ cần có thể sản xuất, sẽ là một phần mua bán không tồi.

Hạ Ngự Đông thấy Lăng Tranh có chút do dự, liền hỏi: "Nghĩ đến cái gì?".

Lăng Tranh nói, "Ngươi nói làm xưởng sản xuất kem thì thế nào?"

Hạ Ngự Đông trầm mặc một chút, "Ngày ngươi lên núi ta đã liên hệ với một xưởng gia công, bọn họ chính là làm kem. Nhưng mà bởi vì làm ăn không tốt, muốn mang thiết bị nhà xưởng bán ra, giá tiền cũng hợp lý. Vấn đề hiện tại là sản phẩm mới, thời gian một tháng chúng ta cũng không làm đến thành tích lớn được. Không có khả năng chờ tìm người nghiên cứu phát triển sản phẩm mới."

Lăng Tranh vừa nghe tâm tư càng lung lay, "Sản phẩm mới không là vấn đề, chỉ cần có thể thu phục nhà máy, sản phẩm mới ta giúp ngươi nghĩ."

Hạ Ngự Đông bảo trì thái độ hoài nghi, kết quả lập tức bị Lăng Tranh lôi kéo đi đến thị trường, mua một đống ngũ cốc hoa màu. Hạ Ngự Đông bị bắt xách một đống lương thực đi về nhà, có chút hoài nghi có phải bản thân mình bị cảm nắng, tại sao lại nghe Lăng Tranh?

Lăng Tranh cũng không nghỉ ngơi, về nhà bắt đầu rửa hạt đậu, rửa sạch sẽ sau đó dùng nước ngâm, sau đó đi mua chút đường phèn đường trắng trở về. Hạ Ngự Đông thấy thế liền không do dự nữa, cùng Triệu Khải đi ra ngoài. 

Triệu Khải lái xe, từ kính chiếu hậu nhìn Hạ Ngự Đông, giọng điệu có một chút không đồng ý nói: "Thiếu gia, ngài cảm thấy Lăng Tranh có thể sản xuất sản phẩm mới sao? Nhị thiếu gia bên kia đã bắt đầu hoạt động xưởng gia công, chúng ta còn không nhiều thời gian nữa."

Hạ Ngự Đông nhìn ngoài cửa xe, một lúc lâu mới nói: "Hiện nay hắn còn chưa làm được việc gì đâu, hơn nữa ta mua xưởng này cũng không bởi vì Lăng Tranh. Bà nội nói lần này sẽ thưởng cho một cái nhà máy, nhưng Triệu ca ngươi nghĩ qua chưa? Sở hữu hiện tại của Hạ gia đều là những nhà xưởng lớn, bà nội không có khả năng nói cho liền cho, cho nên ta đoán chắc, bà có khả năng đem nhà xưởng chúng ta làm tặng cho ta. Dù sau tài chính khởi động đều do bà cho, nếu bà cho thì cũng không có gì để nói."

Triệu Khải nghĩ nghĩ, "Qủa thật có khả năng này, vẫn là thiếu gia suy nghĩ chu đáo. Nhưng cái này cùng xưởng kem có quan hệ gì?".

Hạ Ngự Đông: "Hạ gia là sản xuất thực phẩm, có thương hiệu của chính mình. Nhưng  lần này bà nội lại nói, ai dám dùng thương hiệu gia đình, trực tiếp đuổi khỏi cửa. Nhưng nếu chúng ta tự nghĩ ra thương hiệu, có thể làm tốt, ta tin tưởng bà cũng sẽ không phản đối nhập Hạ gia, nói cách khác nếu phát triển tốt, cuối cùng vẫn có cơ hội mượn ánh sáng trong nhà."

Triệu Khải nhịn không được ở trong lòng nói một tiếng 'Ngươi là cái tiểu hồ ly!'.

Xe chạy thật nhanh trên đường đến xưởng kem. Hạ Ngự Đông cùng Triệu Khải xuống xe, triệt để kết thúc đề tài trước đó.

Ông chủ nhà xưởng gọi là Khang Tranh, hơn ba mươi tuổi, cũng có chút mập mạp, đây là lần thứ ba Hạ Ngự Đông gặp hắn.

Theo lý thuyết đây là thời điểm xưởng kem bận rộn, nhưng nơi này lại có vẻ lạnh lùng. Ông chủ Khang mời Hạ Ngự Đông cùng Triệu Khải vào phòng làm việc, trên khuôn mặt ưu sầu cuối cùng cũng giãn ra một ít. Hắn biết, hai người này sẽ đến nữa, có ý nghĩa là nơi này sẽ đổi chủ, hắn thiếu nợ thì chỉ có vậy thôi. Xưởng kem này cũng đã có thời huy hoàng hai năm, sau đó hắn không cam lòng kinh doanh một cái xưởng nhỏ, liền cùng người thân mượn tiền mở rộng quy mô, sinh ý càng ngày càng tốt, nhưng là...

"Không biết Khang đại ca về sau có tính toán gì không?" Hạ Ngự Đông xác nhận hợp đồng không có vấn đề gì liền kí tên của mình vào, rồi đưa cho Triệu Khải xét duyệt một chút.

"Còn có thể tính toán cái gì, trở về làm nghề cũ thôi." Khang Trang hơi bất đắc dĩ, nhưng cũng không chậm trễ. Hắn lúc đầu cho rằng Triệu Khải mới là chủ, sau này mới biết thanh niên trẻ tuổi này mới là chủ. Ngay từ đầu hắn có chút không cho là đúng, nhưng tiếp xúc mấy lần phát hiện, so với những đứa cùng tuổi đứa trẻ này trầm ổn hơn rất nhiều, liền cũng không có giấu diếm.

"Kia nếu ngày không để ý, không bằng tiếp tục ở lại đi? Ta cũng không có ý gì khác, chỉ là khi chúng ta tiếp nhận nhà xưởng cũng cần có người mở rộng nghiệp vụ, nếu ngài tính toán trở về nghề cũ, không bằng thuận tiện đi theo tiểu đệ đi." Hạ Ngự Đông khó được mà nhếch môi cười một cái. Tuy rằng không có ý cười rõ ràng nhưng vẫn làm người ta thư thái rất nhiều. Hắn thấy Khang Trang vẫn còn do dự, liền còn nói: Nhà xưởng này là do một tay ngài khởi đầu, ta nghĩ bất luận nó trong tay ai, ngài nhất định cũng hy vọng nó tốt hơn. Tiểu đệ bất tài, không có kinh nghiệm thực tiễn, không giống Khang đại ca."

"Ha, cảm ơn cậu quan tâm, bất quá việc này ta phải suy nghĩ lại, suy nghĩ tốt sẽ quay lại tìm ngươi." Khang Trang cũng không từ chối thẳng. Không phải vì muốn lưu mặt mũi cho ai, mà vì hắn thật có chút do dự. Thời gian này tìm việc làm cũng rất khó a. 

"Đi! Ta chờ tin tức tốt của Khang đại ca." Hạ Ngự Đông đứng dậy, không ở lâu nữa. Nhà máy bên này cùng mấy thứ phương thức làm sản phẩm hắn cũng đều đã mua, thay đổi một chút cũng có thể sản xuất. Nhưng nếu muốn phát triển lâu dài vẫn là nên làm sản phẩm mới. Không biết bên kia Lăng Tranh thế nào, có tin vui thì tốt, không có, vậy hắn chỉ có thể làm cho chú hắn thêm phiền toái.

Lăng Tranh run run, nhịn không được nhảy mũi một cái. Nấu đồ thật lâu nóng muốn chết, lúc này thình lình tiếp xúc với khí lạnh của tủ lạnh, thật có chút không thích ứng, bất quá hoàn hảo, ít nhất bây giờ có thể xác định, qua vài giờ nữa liền có một sản phẩm mới ra đời!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com