Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 269 - 272


Chương 269: Nơi đóng quân của Thất quân đoàn? !

Như Lannado đã nói, tinh cầu cùng tinh cầu thường dùng thực lực tổng hợp để phân cao thấp, dưới tình huống bình thường, tinh cầu cao cấp liên hệ với tinh cầu cấp thấp vô cùng dễ dàng, nhưng mà tinh cầu cấp thấp muốn liên hệ với tinh cầu cao cấp lại vô cùng khó khăn. Lạp Hỗ tinh cầu xếp thứ 75 lại chỉ miễn cưỡng có thể được coi là trung bình, chênh lệch khá xa với các tinh cầu có trình độ nằm trong top 10.

Tất cả mọi người đều hiểu đạo lý này, cho nên đều ăn ý không nói đến vấn đề này nữa.

——

Bởi vì biểu hiện phấn khích của Thất quân đoàn ở trong giải liên minh tinh cầu nên Lạp Hỗ tinh cầu cũng theo đó mà nhận được sự chú ý của mọi người. Trong đêm, tin tức Lạp Hỗ tinh cầu bị Hắc Vương Tinh đánh lén đã được lan truyền nhanh chóng.

Gamma tinh cầu, trong đại sảnh thảo luận chính sự.

Mấy nhân viên quan trọng ngồi tập trung một chỗ, trên màn hình chính là hình ảnh Lạp Hỗ tinh cầu chống lại sự tấn công của Hắc Vương Tinh, hình ảnh dừng lại ở cảnh tượng quân hạm màu xanh xám sử dụng kỹ thuật nhảy không gian biến mất, mọi người đều nhao nhao cảm khái: "Hắc mã mạnh nhất năm nay không ai có thể hơn được Lạp Hỗ tinh cầu."

"Đúng vậy a, chẳng những có thể hợp thành một số lượng cơ giáp cấp SS trong thời gian ngắn như vậy mà còn có thể đánh tan cuộc tấn công của Hắc Vương tinh trong một lần. Đây không phải là một điều mà tinh cầu cấp 2 có thể làm được."

"Tổng thống, chúng ta cần phải duy trì quan hệ hữu hảo với Lạp Hỗ tinh cầu."

Nam nhân tóc xám được gọi là tổng thống ngẩng đầu, hắn chừng hơn 50 tuổi, chỗ đuôi mắt có rất nhiều nếp nhăn tinh tế, ánh mắt bình tĩnh yên lặng rơi vào trên hình chiếu, hắn nói ra: "Giải thi đấu chấm dứt, hỏi xem ấn tượng của A Đạt với Lạp Hỗ tinh cầu như thế nào rồi nói lại chuyện kết giao sau."

"Như vậy cũng tốt. Ấn tượng của người trẻ tuổi chắc chính xác hơn chúng ta."

——

Ánh mắt chuyển dời đến tiểu hành tinh C-10.

Bây giờ đã là 12 giờ trưa ngày thứ 5, đội của Randall tụ tập ở bên ngoài lô cốt.

"Vu Triết, bảng xếp hạng thay đổi như thế nào?" Trương Lợi vừa ăn trái cây, vừa hỏi.

Vu Triết mở ra quang não, "Gamma tinh cầu 59 điểm, tạm xếp thứ 1; Lạp Hỗ tinh cầu 40 điểm, tạm xếp thứ 2; tên thứ 3 là 21 điểm."

Trương Lợi bỏ hột xuống, nói: "Tốc độ tăng điểm càng ngày càng chậm."

Randall nói: "Đa số các đội ngũ đều giống như chúng ta, trước tiên ra tay từ những lô cốt gần mình nhất, sau đó chậm rãi khuếch tán ra bốn phía. Sau khi các đội lân cận đều bị đánh bại, nếu như muốn tiếp tục lấy điểm thì phải đến nơi rất xa, không nói đến chuyện những tiểu đội may mắn còn sống sót này thường có thực lực rất cao, chỉ cần năng lượng cùng thời gian tiêu hao trong quá trình di chuyển đã làm cho các đội ngũ phải lùi bước."

Hạ Mạt hỏi: "Cho tới bây giờ, còn thừa lại bao nhiêu đội ngũ?"

Vu Triết cũng không ngẩng đầu lên trả lời: "22 đội."

"Thì ra trong lúc bất tri bất giác đã chỉ còn lại từng này đội ngũ này a."

Vu Triết nhìn qua tin tức cơ bản của các đội ngũ một lần, đáp lại: "Cơ bản đều là các tinh cầu trước 30 của bảng xếp hạng tổng hợp thực lực. Hình như... Chỉ có chúng ta mới là dưới 30."

"Ha ha!" Lance hưng phấn mà nhảy dựng lên, "Xếp hạng của Lạp Hỗ xếp ở phía sau, liệu có người chú ý đến chúng ta hay không? ! Như vậy chúng ta cũng không cần lãng phí thời gian đi tìm đối thủ!"

Trương Lợi cùng Randall liếc nhau, sờ sờ mũi nói: "Mặc dù trong 22 đội ngũ còn lại không thiếu những đội não bị chập, nhưng mà nói thật, tỉ lệ chúng ta bị chủ động tìm tới thực sự rất thấp. Dù là ai thì chắc cũng không ngu ngốc đến mức đi tấn công đội ngũ ngay từ lúc bắt đầu đã xếp hạng thứ 2 như chúng ta chứ?"

"Nói cũng đúng." Lance chu mỏ, bỗng nhiên thở dài một tiếng, chán đến chết ngồi bên cạnh Hạ Mạt, "Chúng ta làm gì bây giờ? Những đội ngũ kia đều trốn đi, hiện tại cũng chỉ có thể xác định vị trí của đội Xạ Thủ và đội Hắc Vân của Gamma tinh cầu, chẳng lẽ muốn đi công kích bọn họ? Chỉ cần nghĩ đã thấy không khả năng."

"Chúng ta cũng công bố vị trí đi." Randall bỗng nhiên nói.

"Ah? !" Lance trừng to mắt, "Luôn cảm thấy như vậy rất nguy hiểm!"

"Tớ hiểu." Trương Lợi cười nói: "Randall điện hạ, cậu định thông báo cho Gamma tinh cầu?"

Lance dựng thẳng lên lông mi, "Vạn nhất Gamma tinh cầu công kích chúng ta làm sao bây giờ? Người ta có hăn 2 đội ngũ! Chúng ta căn bản không có phần thắng."

Randall nói: "Hoán đổi vị trí, nếu như ta đến từ Gamma tinh cầu, thì cũng sẽ không công kích tên thứ 2."

"Tại sao?"

"Gamma tinh cầu đứng vững vàng trên bảo tọa số 1 mấy trăm năm, trong xương cốt của bọn hắn cũng sớm đã đã có kiêu ngạo vương giả không thể thay đổi, lòng tự trọng của bọn họ sẽ không cho phép họ phát động công kích với một tinh cầu mới nổi xếp hạng thứ 75. Huống hồ chúng ta cũng không thể uy hiếp được vị trí của bọn họ." Randall đưa sữa bò được đun nóng cho Hạ Mạt, "Làm lão đại của rất nhiều tinh cầu, đối mặt với một tinh cầu mới nổi, bọn họ càng nên thể hiện thái độ cùng quan tâm của đại ca."

"Em hình như đã hiểu." Lance có chút cúi đầu xuống.

Nói làm liền làm, Trần Tuấn Vũ lập tức phát ra xúc giác tinh thần, tiêu diệt toàn bộ thiết bị phản trinh sát xung quanh lô cốt.

Cùng lúc đó, trên quang não của tất cả các tiểu đội may mắn sống sót đều xuất hiện vị trí đội ngũ của Lạp Hỗ tinh cầu.

Đám đội ngũ đang khổ sở vì không tìm thấy đội để tấn công lập tức vui mừng như điên!

"Đợi lâu như vậy, rốt cục tìm được mục tiêu kế tiếp!"

"Tranh thủ thời gian! Tranh thủ thời gian lên đường đi! Nhất định phải đoạt trước các đội ngũ khác!"

Phần lớn người hưng phấn cũng không làm cho tất cả mọi người đều rơi vào trong vòng luẩn quẩn này, lập tức đã có người đưa ra ý kiến không đồng ý, "Không đúng, tình huống không đúng! Các cậu suy nghĩ thật kỹ, hiện tại đã là giai đoạn tranh đấu gay cấn, ai sẽ ngu ngốc mà tiết lộ vị trí như vậy?"

"Ai biết được! Có lẽ là thiết bị che tín hiệu của bọn họ có vấn đề!"

"Để tránh tình huống xấu, tớ đề nghị chúng ta cử người đi trinh sát trước."

"Như vậy không phải sẽ lùi lại thời gian tấn công? Nói không chừng còn có thể để cho người khác đoạt trước!"

"Cẩn thận chèo thuyền đi được vạn năm."

"Được rồi được rồi!"

Phần lớn tiểu đội nhao nhao phái ra phi thuyền không người đi trước dò xét, ước chừng mười phút sau đã nhận được tin tức phản hồi, những người lúc đầu la hét đòi tấn công lập tức ngoác mồm kinh ngạc!

"Thất quân đoàn? Đó là nơi đóng quân của Thất quân đoàn? !"

"Bà mẹ nó! May mắn chúng ta không tiến lên, nếu không không phải vội vàng đi tìm chết sao? !"

"Đậu xanh rau má Thất quân đoàn quá giảo hoạt rồi! Thân là tên thứ hai vậy mà sử dụng thủ đoạn hạ lưu như vậy! Chúng ta may mà không mắc mưu!"

Nhóm đội viên còn lại đều đồng loạt nhất trí, kiên quyết không tới gần nơi đóng quân của Thất quân đoàn.

——

Nơi đóng quân của Thất quân đoàn, ngoài lô-cốt.

Lance nằm thoải mái trên thảm cỏ, hai mắt nhìn bầu trời xanh thẳm.

Một chiếc phi cơ trinh sát mini không người lái bay lòng vòng trên trời vài giây, rồi sau đó lại loạng choạng bay xa.

"Thật nhàm chán thì phải làm sao? Đây đã là chiếc phi cơ trinh sát thứ 15 rồi, bay tới bay lui cũng không có một chút ý định thực sự nào, bọn họ căn bản cũng không dự định tấn công!" Lance tiện tay nắm lên một cục đá, ném về phía một chiếc phi cơ, cục đá rơi xuống theo hình vòng cung ở vị trí cách chiếc phi cơ gần 10 thước.

Phi cơ trinh sát lảo đảo bay đi.

Hạ Mạt ngồi xếp bằng ở bên cạnh y, nhìn thấy vẻ mặt oán niệm của y, một bộ rảnh đến mọc rêu trên người, vì vậy an ủi: "Đây không phải là đúng lúc sao? Khẩn trương nhiều ngày như vậy, cũng nên buông lỏng." Nhìn về phía Randall cách đó không xa, giờ phút này Randall đang nói chuyện với Vu Triết, tựa hồ là dặn dò chuyện liên lạc với đội Xạ Thủ của Gamma tinh cầu.

Dường như cảm giác được đường nhìn chăm chú của Hạ Mạt, Randall ngẩng đầu, hai người hơi đối mặt, Randall liền vỗ vỗ bả vai Vu Triết, đi về phía Hạ Mạt.

"Hai ngày này có thể sẽ tương đối thanh nhàn, mau vào đi ngủ đi."

Hạ Mạt đứng dậy, ngó ngó Lance vẫn co quắp trên mặt đất như trước, nói với Randall: "Em không sao."

Trông thấy vệt đen nhàn nhạt dưới mắt của Hạ Mạt, Randall đau lòng sờ sờ gương mặt của cậu, "Đợi trở lại Lạp Hỗ, chúng ta liền đính hôn."

"Ừm."

Nói lên cái này, Lance lập tức có tinh thần, hắn đột nhiên ngồi xuống, hưng phấn nói: "Ai nha Hạ Mạt! Thiếu chút nữa quên mất, phụ hoàng cùng phụ hậu còn không biết cậu đã có Hoàng điệt! Nếu bọn họ biết thì sẽ hưng phấn đến cỡ nào a! Nhất định sẽ đặc biệt thích bảo bối cậu!"

Lance hai mắt sáng lên nhìn bụng Hạ Mạt, bỗng nhiên linh quang lóe lên, "Nếu chúng ta cũng không có chuyện gì khác vậy thì để cho tớ kiểm tra cho cậu đi!"

"Lại kiểm tra?" Hạ Mạt vẻ mặt đau khổ.

"Khẩn trương cái gì? Không cần lấy máu."

"Vậy cậu muốn kiểm tra cái gì?"

"Lúc trước không phải chỉ chỉ cần xác định cậu có mang thai hay không cùng với tình trạng dinh dưỡng của cơ thể cậu sao? Hôm nay chúng ta nhìn xem phân loại nhân chủng của bảo bảo!"

"Hiện tại đã có thể xác định rồi sao?"

"Ừm! Đã hơn một tháng, đương nhiên có thể xác định!" Lance níu lại Hạ Mạt đi về phía lô cốt, "Kỹ thuật khoa học của Lạp Hỗ tinh cầu ở phương diện này rất là phát đạt!"

Vu Triết nghe nói Lance kiểm trai thai nhi cho Hạ Mạt, vội vàng bỏ xuống công tác trong tay, "Cạch cạch cạch" xông vào gian phòng nhỏ.

Trong phòng, chỉ còn lại có Hạ Mạt, Lance cùng Vu Triết, mà ngay cả Randall đều bị đuổi tới bên cạnh.

Hạ Mạt ỡm ờ nằm lên máy kiểm tra, trông thấy Lance cẩn thận từng tí xốc lên vạt áo của cậu.

Làn da tiếp xúc đến không khí, Hạ Mạt mất tự nhiên giật giật.

Lance nói: "Yên tâm, tớ tốt xấu cũng là quân y, việc trụ cột như kiểm tra thai nhi đều sẽ biết làm."

Hạ Mạt gật gật đầu, hai mắt nhìn phía trên.

Nếu như không phải Lance nhắc tới, cậu còn thật không nghĩ tới vấn đề phân loại nhân chủng của bảo bảo. Cậu và Randall cũng chưa từng thảo luận qua phân loại nhân chủng của bảo bảo tương lai, cho nên cậu không biết Randall sẽ càng thêm thích bảo bảo Alpha hay là bảo bảo Omega hơn.

Hai tay không tự chủ được giữ cùng nhau, cậu hạ giọng hỏi: "Lance."

"Hả?"

"Randall... Hoàng huynh của cậu đã từng nói đến chuyện thích bảo bảo Alpha hay là bảo bảo Omega chưa?"

"Không có." Lance sảng khoái trả lời: "Cho dù loại nào hắn đều thích."

Hạ Mạt thoáng yên tâm.

Lance một bên xếp đặt các thiết bị kiểm tra, một bên nói thầm: "Thế nhưng tớ lại hy vọng đó là một Omega, như vậy tớ có thể chia đồ chơi mà tớ nhận được từ nhỏ đến lớn cho bé."

Hạ Mạt bị lối nói của y chọc cười, "Cậu đều lớn như vậy, còn muốn chia đồ chơi với hài tử?"

"Ai quy định trưởng thành không thể chơi?" Sắp xếp xong, Lance lấy ra một hộp dầu trơn từ nhẫn không gian, y mở nắp hộp, Hạ Mạt liền trông thấy bên trong là một thứ màu xanh.

Lance giới thiệu nói: "Đây là một dầu trơn đặc chế, đặc biệt dùng lúc kiểm tra thai. Cậu nên may mắn khả năng đoán trước của tớ, thậm chí ngay cả loại vật này đều mang theo." Nói xong, y đeo găng tay dùng 1 lần vào, lấy ra cao, "Có thể sẽ có chút mát, thế nhưng sẽ không gây ra cảm giác khó chịu cho cậu."

Dầu trơn hơi lạnh chạm vào da, lập tức làm cho phía dưới nhẹ run lên.

Lance thấy thế, vội vàng dừng lại, "Chịu không được sao?"

"Không, không phải." Hạ Mạt cười cười, "Chỉ là không quá thích ứng, cậu làm tiếp đi."

"Được." Lance vô cùng nhẹ nhàng bôi dầu trơn lên, sau đó đưa Hạ Mạt bào trong máy kiểm tra hình hộp.

Hạ Mạt nằm trong máy kiểm tra, khẩn trương nắm chặt nắm đấm, rất nhanh, tia sáng màu đỏ xuất hiện, từ lồng ngực chậm rãi lướt nhanh xuống dưới bụng, dừng ở phần đùi.

Lance nói: "Đã quét ra đa xong, trước tiên tớ sẽ cho cậu đi ra trước."

"Kết quả đâu?" Hạ Mạt hỏi.

"Đợi nửa phút nữa."

Hết chương 269.

,

Chương 270: Song hoàng đản? !

Randall tựa vào cạnh cửa, ngũ quan lạnh lùng cứng rắn khác thường.

Trương Lợi nhìn thấy hắn, ngữ khí thậm chí có vài phần hả hê, "Điện hạ, ngài rất hồi hộp?"

Randall đột nhiên hoàn hồn, không tự nhiên lắm đổi tư thế, sau đó tiếp tục duy trì động tác hai mắt nhìn chằm chằm mặt đất.

Trương Lợi bỗng nhiên cười, ánh mắt mang theo nụ cười nhìn qua Trần Khiết, lập tức có vài phần xấu hổ, cũng may hắn cũng là một người rất biết diễn kịch, lập tức che giấu cảm xúc mất tự nhiên này, "Điện hạ, tớ lăn lộn với cậu từ nhỏ đến lớn, còn chưa từng gặp bộ dáng khẩn trương của cậu bao giờ."

Randall dứt khoát ngồi xếp bằng dưới đất, "Tớ không phải khẩn trương, là cao hứng."

Trương Lợi cười híp mắt ngồi ở bên cạnh hắn, "Thật không nghĩ tới, cậu lại là người xác định đối tượng sớm nhất trong số chúng ta, làm cha sớm nhất ."

Nói đến chuyện đối tượng, nét mặt của Randall tự nhiên rất nhiều, hắn nghiêng đầu nhìn nhìn Trương Lợi, khóe miệng vậy mà mang theo một chút tươi cười, "Cám ơn."

"Không cần, chỉ cần về sau cho tớ ôm bảo bảo nhiều một chút là được rồi."

"Sẽ."

"Tớ lại không chắc. Trước tớ còn có bệ hạ, đế hậu, nguyên soái, Ngọc thúc thúc. .. Đến lúc chờ đến lượt tớ ôm thì chắc bảo bảo cũng đã lớn."

Randall bị lối nói của hắn chọc cười, đúng lúc này, Lance, Hạ Mạt cùng Vu Triết đi ra khỏi phòng nhỏ, cả đám đều tinh thần hoảng hốt.

Randall thấy thế, lập tức đứng lên, khẩn trương đỡ lấy cánh tay Hạ Mạt, nhẹ giọng hỏi: "Như thế nào?"

Tròng mắt Hạ Mạt chậm rãi chuyển về phía Randall, sau nửa ngày không nói chuyện.

Randall vừa nhìn thấy bộ dáng này của cậu, tâm đều căng lên!

Đây là vẻ mặt gì? ! Chẳng lẽ tình huống của tiểu bảo bối không ổn? !

Hắn không dám kích thích Hạ Mạt, ánh mắt chuyển về phía Lance, cực lực đè nén cảm xúc không ổn định, thấp giọng chất vấn: "Rốt cục như thế nào đây? ! Tình huống rốt cục như thế nào? !"

Lance bị ánh mắt của hắn làm sợ, không khỏi cũng cà lăm, "Đúng là, là được..."

"Là cái gì?"

"Song, song bào thai!" Lance thật vất vả nói ra tin tức động lòng người này, ngay sau đó lớn tiếng lập lại: "Là song bào thai!"

"Ah?"

"Ah? !"

"Ah? ! !"

Nghe thấy lời này, không chỉ có Trương Lợi, mà ngay cả Trần Khiết cùng Trần Tuấn Vũ cũng nhịn không được kêu ra tiếng!

"Song hoàng đản? !" Trương Lợi nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn về phía Hạ Mạt như nhìn thấy thần! Hắn đã không biết nên dùng từ gì để hình dung tâm tình bây giờ! từ khi nhân loại di cư dến Lạp Hỗ tinh cầu, sinh sôi nảy nở đời sau trở nên càng khó khăn.

Giống như cha mẹ hắn, cũng là sau khi kết hôn năm năm mới có hắn, trong vòng năm năm, bọn họ luôn luôn làm đủ mọi cố gắng để có thai, nhưng dù cho như thế, cũng cứ thế mà giằng co năm năm!

Thế nhưng Randall điện hạ cùng Hạ Mạt, từ yêu đương đến bây giờ cũng chỉ có chưa đến 1 năm, càng đừng nói đến thời gian bọn họ chân chính ở cạnh nhau còn chưa đến nửa năm, cũng đã mang thai đứa nhỏ, lại còn là song bào thai? !

"Vậy mà sẽ là song bào thai?" Trần Tuấn Vũ tự lẩm bẩm.

Hắn quả thực không thể tin vào tai của mình, vì vậy hung hăng lắc đầu, nhưng những thứ trước mắt lại không thay đổi một chút nào!

Không phải của hắn ảo giác? ! Đây thực sự đã xảy ra!

Trời ạ! Bên cạnh hắn thậm chí có người một hơi mang thai hai cái? !

Hắn đứng ở phía sau đám người, ánh mắt dần dần chuyển đến Lance đang hưng phấn không thể kiềm chế được, hắn tham lam nhìn Lance, sau đó kiềm chế thu hồi ánh mắt.

Không cần cực kỳ hâm mộ người khác, nếu như có thể cùng với Lance, sớm muộn gì cũng sẽ có hài tử a!

Randall kinh ngạc nhìn nhìn chằm chằm Hạ Mạt, sau một hồi lâu, mới ách cuống họng xác nhận: "Thật sự là song bào thai?"

"Ừm! Kết quả trên máy kiểm tra là như vậy. A, mọi người muốn xem hình ảnh chụp được không?" Lance mở ra quang não, mở hình chiếu ra trước mặt mọi người.

Bên trong hình chiếu là vị trí dưới rốn của Hạ Mạt, hình ảnh là màu trắng đen.

Mọi người lúc đầu cũng không nhìn ra cái gì, cuối cùng Lance phải giới thiệu hai điểm nhỏ xíu đã được phóng đại kia, "Trứng đã được thụ tinh hơn 1 tháng, tạm thời nhìn không ra phân loại nhân chủng, thế nhưng chúng ta có thể xác định được là..."

Lance chỉ chỉ vị trí hai điểm nhỏ, "Có hai trứng đã được thụ tinh, chỉ cần trong quá trình phôi thai phát dục không có bất cứ vấn đề gì xảy ra thì đó chính là hai hoàng điệt khả ái của tớ!"

Randall nhìn chằm chằm hình chiếu không chớp mắt, thật giống như chỉ cần nháy mắt một cái là hai tiểu bảo bối sẽ biến mất vậy. Hắn chậm rãi vươn tay, cẩn thận từng tí đụng vào hai cái điểm nhỏ, hắn rốt cục có thể hiểu được tại sao lúc Hạ Mạt đi ra lại hoảng hốt như vậy, bởi vì lúc này hắn cũng có tâm tình như vậy—— thật giống như bay trên đám mây, mọi thứ đều quá tốt đẹp khiến cho người ta không dám tin đó là sự thật!

Lance nhìn bộ dáng này của hắn, vô cùng săn sóc không lên tiếng quấy rầy, thế nhưng vẫn não bổ nét mặt khi mà phụ hoàng, phụ hậu cùng với nhân dân ở Lạp Hỗ tinh cầu biết được tin tức nặng ký này!

Sau khi kinh ngạc 5 phút, Trương Lợi cũng rốt cục hoàn hồn, vội vàng cùng Vu Triết, Lance, Trần Khiết cùng Trần Tuấn Vũ liếc mắt một cái, năm người lặng yên rời khỏi, để lại không gian cho Randall cùng Hạ Mạt.

Cánh tay Hạ Mạt còn được Randall đỡ, hắn ngẩng đầu nhìn Randall đã hoàn toàn hóa thành thạch đầu, bỗng nhiên "Phụt" cười ra tiếng.

Randall mờ mịt nhìn Hạ Mạt, một hồi lâu mới hỏi: "Làm sao vậy? Cười cái gì?"

Hạ Mạt cầm chặt tay của hắn, "Cười nét mặt của anh a, không nghĩ tới Randall điện hạ nổi tiếng bình tĩnh tỉnh táo lại có một mặt trì độn như vậy."

Randall lập tức hiểu ý của cậu, vội vàng đưa tay ôm bờ vai của cậu, "Mạt Mạt, cám ơn em, cám ơn em."

Hạ Mạt mím môi, con mắt nhìn về phía khác, trong mắt lại tràn đầy ý cười, "Cám ơn cái gì? Nói lạnh nhạt như vậy, em là Omega của anh a." Cậu nhón chân lên chủ động hôn nam nhân một cái, "Những thứ này không phải là đương nhiên sao?"

Randall cúi đầu, không ngừng hôn lên trán, chóp mũi, đôi má cùng khóe miệng, "Ta biết, ta biết em là Omega của ta, nhưng ta vẫn rất cảm kích. Em thực sự quá quan trọng với ta, cả đời này trong lòng của ta chỉ có mình em, rốt cuộc chứa không nổi những người khác."

"Em biết, từ đời trước đã biết rồi." Hạ Mạt nhắm mắt lại, hưởng thụ nụ hôn của Randall.

Hai người ngọt ngào ôm, không khí càng ngày càng tươi đẹp, đúng lúc này, một thanh âm chen ngang vào, "Nhắc nhở các anh, hiện tại phôi thai vẫn chưa ổn định, nhất định phải tránh vận động trên giường!"

Hạ Mạt cả kinh, lúng túng buông ra Randall, quay đầu nhìn về phía cửa, chỉ nhìn thấy Lance đang kéo góc áo.

Randall cũng khó được có vài phần quẫn bách, một tay ôm Hạ Mạt, nhẹ nói: "Yên tâm, ta biết đúng mực."

"Ừm." Hạ Mạt cong mắt cười cười, hạnh phúc mà khoác đầu lên bả vai Randall.

Randall chú ý tới mờ ám của cậu, thoải mái vươn tay cánh tay nắm bờ vai của cậu, "Chúng ta cũng ra ngoài phơi nắng."

"Được!"

Randall ôm Hạ Mạt đi ra lô-cốt, lập tức thu được năm cặp mắt chăm chú. Randall trải xong đệm giường cho Hạ Mạt rồi mới để cho cậu ngồi xuống.

Hạ Mạt ngồi xếp bằng ở trên đệm giường.

Randall lập tức lấy một đĩa trái cây nhỏ tinh xảo, đưa đến trước mặt cậu.

Hạ Mạt ngạc nhiên nhìn chằm chằm những loại quả bề ngoài tinh xảo tươi mát trước mặt.

Trương Lợi giải thích: "Đây là Randall điện hạ hái lúc làm nhiệm vụ xong, đã qua kiểm tra của Lance điện hạ, thích hợp Omega trong thời gian mang thai dùng ăn."

Hạ Mạt tiếp nhận bằng hai tay, cười ngọt ngào với Randall. Sau đó nói với Lance và Vu Triết: "Các cậu muốn ăn không?"

Lance cùng Vu Triết không hẹn mà cùng lắc đầu.

Nói giỡn! Đây chính là cho tiểu bảo bối ăn, bọn họ đều lớn như vậy làm sao có thể đoạt đồ ăn vặt với tiểu bảo bối? ! Chỉ là nghĩ đều cảm thấy rất mất mặt!

Lance cùng Vu Triết cự tuyệt, Hạ Mạt cũng không miễn cưỡng, cầm lấy một quả trái cây nho nhỏ bỏ vào trong miệng, hơi dùng sức khẽ cắn, nước trái cây chua ngọt vừa phải mang theo một hương thơm kỳ lạ đầy tràn khoang miệng, quả thực mỹ vị vô cùng.

Randall nhìn cậu rất hài lòng, nét mặt không khỏi buông lỏng rất nhiều, "Nếu như em thích, về sau ta tìm thêm cho em."

"Được." Hạ Mạt liên tục gật đầu, động tác trên tay liên tục, rất nhanh, cả đĩa đều bị cậu ăn sạch rồi!

Hạ Mạt chưa hết thèm liếm môi, ngẩng đầu nhìn thấy hai cặp mắt đang nhìn thẳng vào cậu, nói đúng hơn là bụng của cậu, không khỏi buồn cười, "Lance, Vu Triết?"

Hai người cả mí mắt đều không nhấc lên một cái, "Hả?"

"Nếu như các cậu thích hài tử như vậy, tự mình sinh ra là được rồi."

"Nói, nói bậy bạ gì đó?" Vu Triết mặt đỏ ửng, lập tức thu hồi ánh mắt, nhếch miệng, ra vẻ cao lãnh.

Lance chu mỏ, "Tớ mới không muốn tự mình sinh đâu, tớ chỉ muốn hoàng điệt"

Randall ôm bả vai Hạ Mạt, nói với Lance: "Lúc nãy Trương Lợi nói một câu vô cùng đúng."

"Cái gì?"

Randall cúi đầu nhìn nhìn Hạ Mạt, sau đó ngẩng đầu, nói với Lance: "Đợi sau khi bảo bối sinh ra, phụ hoàng, phụ hậu, phụ thân và ba ba, còn có một nhóm lớn thế hệ trước cùng thời với ông nội, nãi nãi muốn ôm tiểu bảo bối, chờ đến lúc đến lượt em, chỉ sợ tiểu bảo bối đều lớn."

Nghe thấy Randall gọi Vị Chinh là phụ thân, gọi Ngọc Chương là ba ba, trong nội tâm Hạ Mạt ấm áp vô cùng, cậu và Randall mặc dù còn không có chính thức kết hôn, nhưng mà Randall cũng đã sửa lại xưng hô với trưởng bối, điều đó thể hiện trong nội tâm, hắn quan tâm đến mình như thế nào.

"Cái gì? !" Lance ầm ầm ĩ ĩ nhảy dựng lên, "Tại sao có thể như vậy? ! Không công bằng! Tốt xấu Hoàng điệt là em phát hiện, cũng là em kiểm tra cho bọn họ, dù thế nào cũng phải để cho em ôm mấy ngàn lần, mấy vạn lần trước! Nếu không, nếu không em nhất định sẽ cướp hoàng điệt đi! làm cho ai cũng không sờ được!"

Hết chương 270

.

Chương 271: Đồ nướng
Cuộc công kích thăm dò quy mô lớn đầu tiên của Hắc Vương Tinh kết thúc trong thất bại, cả Lạp Hỗ tinh đều chúc mừng!
Trong buổi họp báo chính thức, nguyên soái Vị Chinh ngồi cùng với quan chỉ huy phản kích Vu Dục.
Phía dưới đều là vô số camera loại to màu đen, các phóng viên đều mang vẻ mặt vui mừng, nghiêm túc và chuyên chú làm tốt buổi truyền hình trực tiếp này.
Thời gian vừa đến, Vị Chinh lập tức nhìn thẳng vào màn ảnh, nói vào mic: "Toàn thể nhân dân của Lạp Hỗ tinh cầu, chúc mọi người buổi sáng tốt lành!
Rạng sáng hôm nay, là buổi tối hắc ám nhất và cũng dài nhất của Lạp Hỗ tinh cầu, đồng thời cũng là buổi tối thai nghén vinh quang cùng hy vọng!
Rạng sáng 2:00, Hắc Vương tinh phát động tập kích bất ngờ, một chiếc chiến hạm khổng lồ, 500 cỗ cơ giáp hình người khổng lồ, 500 chiếc phi thuyền mini, tiến hành tập kích tinh cầu của chúng ta.
Đại tướng Vu Dục, dẫn đầu 500 vị tướng sĩ của Quân đoàn Hoàn Vũ, nhanh chóng triển khai cứu viện cùng phản kích, cuối cùng đạt được đại thành công xưa nay chưa từng có. Tiếp đó, cho mời Đại tướng Vu Dục làm báo cáo tóm tắt về cuộc chiến rạng sáng nay!"
Tiếng vỗ tay như sấm vang lên.
Vu Dục mở mic trước mặt lên, âm vang hữu lực nói: "Từ 2: 00 đến 3:00 sáng ngày hôm nay, cuộc phản kích được tiến hành trong vòng một giờ đã chấm dứt! Thông qua cố gắng của tất cả các chiến sĩ, thành công tiêu diệt 519 tên xâm nhập, bắt sống 481 tên xâm nhập, ngoại trừ thủ lĩnh Yali, không một người đào thoát!"
Nghe thấy câu trả lời chính xác này, các phóng viên nhao nhao phát ra tiếng thán phục.
"Lần phản kích này, là cuộc đại thắng toàn diện, tiêu diệt hoàn toàn quân địch duy nhất từ khi chuyển đến Lạp Hỗ tinh cầu, mở ra một trang mới cho cuộc chiến chống lại Hắc Vương tinh của Lạp Hỗ tinh cầu! Chúng ta hãy lấy điều này làm động viên, ở trong các cuộc chiến sau này, cố gắng chống lại Hắc Vương tinh, bảo vệ nhân dân, bảo vệ tinh cầu!"
Vu Dục nói xong, tiếng vỗ tay vang lên lần nữa.
Vị Chinh nói: "Tiếp đến là phần phỏng vấn của phóng viên."
"Xin hỏi Vu Dục tướng quân, trong cuộc chiến lần này, nhân tố chủ yếu dẫn đến thành công của Hoàn Vũ quân đoàn là cái gì?"
Vu Dục không do dự chút nào, trả lời lớn tiếng: "Cơ giáp cấp SS Robot Hắc Tiểu Hào."
Nghe thấy lời này, phóng viên lại một lần nữa phát ra tiếng nghị luận ô...ô...ô...n...g.
"Hắc Tiểu Hào do đại sư X hợp thành đã phát huy một tác dụng vô cùng to lớn, xin hỏi có dự định chính thức công bố thân phận của đại sư X hay không?"
Vị Chinh trả lời: "Trước mắt, cơ giáp X do đại sư X hợp thành là vũ khí mạnh nhất trong cuộc chiến chống lại Hắc Vương Tinh. Chúng ta cũng rất muốn công bố thân phận của đại sư X, cho đại sư X vinh dự và tôn kính đánh lẽ phải có. Nhưng mà một khi công bố thân phận của đại sư X, chắc chắn sẽ dẫn đến sự ám toán của kẻ xấu. Cho nên trước mắt, chúng ta tạm thời không có ý định công bố thân phận thật của đại sư X."
"Có người đồn đại sư X đến từ Gamma tinh cầu, xin hỏi cách nói này có thật hay không?"
"Ta có thể cam đoan với nhân dân cả nước, đại sư X được sinh ra và lớn lên ở Lạp Hỗ tinh cầu."
"Xin hỏi chúng ta lúc nào có thể biết rõ thân phận của đại sư X?"
"Đợi đến khi chúng ta có đủ thời gian và lực lượng chống lại Hắc Vương tinh..."
——
Phủ Nội các.
"Ầm!"
Locke hất rơi chén trà trên bàn, làm cho quan viên đứng hai bên run lên.
Locke chống hai tay ở trên bàn, thân thể giống như phải gánh chịu quá nhiều tức giận mà trở nên run rẩy, còn không đợi hắn ném lửa giận lên người người khác, quang não bỗng nhiên lóe lên.
Chúng quan viên nhao nhao âm thầm cầu nguyện: Hy vọng người này có thể chuyển đi lực chú ý của Locke...
Locke nhìn chằm chằm quang não, sắc mặt thay đổi liên tục, cuối cùng, hắn ấn nút nghe, còn chưa lên tiếng, đã nghe thấy tiếng gào thét từ trong hình chiếu: "Locke! Ông thật là lớn gan! Dám trả đũa? ! Ông cho rằng lão tử ăn chay mà lớn lên sao? !"
Locke sắc mặt xanh trắng, khoát tay với mười mấy người đứng ở trong thư phòng, đè nén cảm xúc bực bội nói: "Đi ra bên ngoài chờ."
Mọi người vụng trộm thở dài một hơi, nhao nhao quay người rời khỏi.
Đợi cửa hợp kim đóng lại, Locke mới miễn cưỡng lộ ra dáng tươi cười, trong giọng nói vậy mà mang theo ý lấy lòng, "Không phải tôi đã giải thích với ông rồi sao? Đêm qua hoàn toàn hiểu lầm."
"Hiểu lầm? !" Gert cười nhạo, "Cũng bởi vì 'Hiểu lầm " của ông lão tử tổn thất 1000 người, 1000 cỗ cơ giáp cấp cao! Ông lại còn có thể không thấy ngại mà nói với tôi đấy chỉ là hiểu lầm? !"
Locke cũng hiểu được có phần không thể nào nói nổi, hắn rất không tự nhiên lấy tay xoa xoa mồ hôi trên mặt, tiếp tục giải thích: "Tôi thực sự không nghĩ tới vị đại sư X kia lại có thể chế tạo nhiều cơ giáp cấp SS trong thời gian ngắn như vậy, dựa theo lẽ thường mà nói, cho dù là chế tạo sư cấp quốc gia thì cũng không thể có nhiều sản lượng như vậy. Tôi hoài nghi, những cơ giáp này căn bản không phải đại sư X gì chế tạo ra."
Gert nhướng mắt lên, "Ông có ý tứ gì?"
"Tôi cho rằng, cái gọi là cơ giáp X rất có thể là nhập khẩu trộm từ một tinh cầu cấp cao nào đó ."
"Buồn cười! Đây chính cơ giáp cấp SS! Tinh cầu kia sẽ ngốc đến nỗi sẽ bán đi nhiều cơ giáp cấp cao như vậy? ! Lại nói, cho dù thật sự tồn tại một tinh cầu như thế thì lúc Hoàng đảng nhập khẩu cơ giáp chẳng lẽ các người không phát hiện được? !"
"Cho nên tôi mới cảm thấy đặc biệt mâu thuẫn..."
"Được rồi, đừng nói nữa!" Gert lạnh lùng liếc nhìn hắn, "Bắt đầu từ chiến dịch FV 700, tôi đã cảm thấy rất kỳ quái, cho tới hôm nay tôi rốt cục cũng hiểu được, ông chính là người mà Lạp Hỗ tinh cầu phái tới nằm vùng đúng không? ! A! Lão tử không đùa với ông! Mau chóng trả lại những thứ đã nợ lão tử đi!"
"Gert tiên sinh, những lời nói này của ngài thực sự không dễ nghe, làm sao tôi lại có thể là gián điệp của Lạp Hỗ tinh cầu? Tôi hợp tác với ngài lâu như vậy, chẳng lẽ ngài còn không hiểu rõ cách làm người của tôi?"
"Chính là bởi vì quá rõ ràng, cho nên mới không muốn tiếp tục hợp tác với ông!"
Locke nắm chặt bàn tay để ở phía sau, "Vậy thì Gert tiên sinh muốn thế nào?"
"Yêu cầu của ta rất đơn giản. Mau chóng lấy những thứ mà chúng ta đã trao đổi ra đây! Nếu không, đừng trách ta không khách khí!"
"Gert tiên sinh, tôi cam đoan với ngài, tôi tuyệt đối không lén giao dịch với Hoàng đảng, tôi kết minh với ngài chỉ để đối phó Hoàng đảng, không hơn..."
"Đừng nói nhảm, mau chóng thực hiện giao dịch, bằng không, người ở Lạp Hỗ tinh cầu tùy thời đều có thể biết được giao dịch giữa chúng ta! Ta thực sự muốn biết một chút, nếu như người dân ở Lạp Hỗ tinh cầu biết được thủ tướng nội các mà bọn họ vẫn luôn yêu quý và kính trọng lại thông đồng với địch phản quốc sẽ có phản ứng như thế nào!"
"Ge..."
"Một tuần! Sau một tuần, ta muốn nhận được thứ nên được!" "Tạch...!"
Video bị cắt đứt một cách bạo lực.
Locke mặt trầm như nước, bỗng nhiên toàn thân thoát lực ngồi dưới đất, bên tóc mai tất cả đều là mồ hôi lớn bằng hạt đậu.
Chỉ có một tuần, hắn đồng ý Hắc Vương tinh nhiều đồ như vậy, hôm nay cho dù là dốc hết toàn lực của nội các, chỉ sợ cũng gom góp không đến 1%!
Nên làm cái gì bây giờ? !
Hắn nên làm cái gì bây giờ?
Chẳng lẽ hắn đời này cứ như vậy đã xong?
Không, nhất định còn có cơ hội thay đổi! Nhất định còn có cơ hội thay đổi! Hắn tin tưởng trời không tuyệt đường người!
——
Ánh mắt quay lại tiểu hành tinh C-10.
Sau khi không có việc gì ngồi chờ đợi suốt nửa ngày trời, Lance rốt cục không chịu nổi! "Có đội ngũ nào dám đánh lén thử hay không ah! Tôi đã muốn chán đến mọc rêu rồi!" Y nóng nảy nhảy dựng lên, đi tới đi lui trên nền đất cũng không quá rộng, giống như một con khổng tước tức giận.
Hạ Mạt vốn không cảm thấy có thời gian nhàn nhã như vậy có gì không tốt, thế nhưng thấy Lance như vậy, liền nói với Randall: "Nếu không chúng ta tìm một việc gì đó làm?"
Randall cúi đầu nhìn cậu, nhẹ giọng hỏi: "Em muốn làm cái gì?"
Hạ Mạt nghĩ nghĩ, "Đi săn làm đồ nướng có thể chứ? Mỗi ngày đều ăn dinh dưỡng tề cùng hoa quả, em đã sắp không nhớ nổi mùi thịt."
"Phụt!" Lance phun một ngụm nước ra ngoài, "Lá gan của cậu thật là không nhỏ, chúng ta bây giờ còn đang trong trận đấu, đống lửa của cậu vừa đốt lên, không phải tương đương nói cho mọi người 'Chúng ta ở chỗ này nhanh tới đây đánh bại chúng ta' sao?"
Hạ Mạt phản bác: "Những không phải chúng ta đã chủ động tiết lộ vị trí sao? Cũng không thấy có người đến công kích."
Lance sững sờ: "Giống như cũng đúng." Con ngươi màu lam nhạt chuyển một vòng, y bỗng nhiên nói: "Tốt! Hoàng huynh! Chúng ta liền quyết định như vậy? !"
Randall: "..."
Lance thấy thế, lập tức chân chó nói bổ sung: "Hoàng huynh, Hạ Mạt cùng hai bảo bảo trong bụng cậu ấy muốn ăn thịt thịt! Thịt thịt mỹ vị ngon miệng!"
Nghe thấy lời này, Randall lập tức buông tha cho kiên trì vốn có, nhẹ nói: "Vậy được rồi, vậy thì đi săn..."
"Giao cho em!" Lance xung phong nhận việc, "Em muốn tự tay săn thực vật cho Hoàng điệt của em!"
"Em đi cũng không phải là không được, thế nhưng nhất định phải có Alpha đi theo."
Trần Tuấn Vũ tiến lên, "Để tôi đi cùng với Lance điện hạ."
Lance nhìn hắn, cho hắn một cái ánh mắt "Anh rất thức thời".

Randall nhìn Trần Tuấn Vũ, sau khi do dự hai giây liền nói: "Có thể. Thế nhưng không thể đi xa."
"Randall điện hạ xin yên tâm, tôi sẽ chiếu cố tốt Lance điện hạ."
Lance ngẩng đầu lên, "Bổn cung mới không cần anh chiếu cố."
"Vâng, Lance điện hạ vô cùng lợi hại..."
Hai người chậm rãi đi xa.
Hạ Mạt nói: "Người phụ trách đi săn đã xuất phát, vậy chúng ta liền chuẩn bị đốt lửa chứ?"
"Được." Trương Lợi hướng xung nhìn quanh, không phát hiện có củi có thể đốt, vì vậy nói: "Tớ đi tìm chút củi khô."
"Được, chú ý an toàn." Sau khi Trương Lợi rời đi, Randall nói với Trần Khiết cách đó không xa: "Cậu đi nhìn cậu ấy, tớ lo cậu ấy hành động một mình."
Trần Khiết trầm mặc rời khỏi.
Rất nhanh, bên ngoài lô-cốt chỉ còn lại Hạ Mạt, Randall cùng Vu Triết.
Vu Triết từ trước đến nay không phải người nói nhiều, giờ phút này đang vùi đầu vào quang não, cũng không biết đang làm cái gì.
Hạ Mạt cùng Randall ngồi cùng một chỗ, xem xem những đồ gia vị bọn họ có.
Rất nhanh, Hạ Mạt ngẩng đầu, chỉ vào bình bình lọ lọ trước người, nói: "Đồ gia vị vô cùng đầy đủ, cũng là anh biết đoán trước."
Randall hơi cong môi một cái.
"Tiếp theo chờ củi đốt và con mồi!"
Sau mười lăm phút, Trương Lợi cùng Trần Khiết trở về đầu tiên.
Trần Khiết đi đến chỗ gần, phóng xuất ra một đống cành cây khô từ trong nhẫn không gian.
Hạ Mạt giơ ngón cái với bọn họ, "Hiệu suất thật là cao."
Dưới sự hợp lực của mấy người, đống lửa rất nhanh bị đốt lên.
Chỉ một lúc sau, Lance cùng Trần Tuấn Vũ cũng trở về, bọn họ hoạch tương đối khá, một con dê rừng nhỏ, một con thỏ béo, hai con cá.
Lance nói: "Hoàng huynh, dê rừng cùng thỏ có thể trực tiếp nướng, cá có thể làm thành canh cá, cho tiểu hoàng điệt uống."
Trong nội tâm Hạ Mạt ấm áp, cảm động nhìn Lance.
Lance nhếch môi cười đến xán lạn, "Biết ưu điểm của tớ chưa, chờ Hoàng điệt của tớ sinh ra, nhớ rõ cho tớ ôm nhiều vài lần."
Hạ Mạt buồn cười gật đầu.
Rất nhanh, dê rừng cùng với con thỏ đã được làm sạch sẽ được đem lên nướng, nướng than lửa, ước chừng qua hơn nửa canh giờ, da đã bắt đầu xì xì chảy xuống mỡ.
Mùi hương liệu cùng với mùi thịt nướng chậm rãi bay ra, làm cho ai ngửi thấy đều thèm thuồng.
Đúng lúc này, trên rừng cây bỗng nhiên xuất hiện một chiếc phi thuyền mini.
Mấy người Randall thấy thế, phản xạ có điều kiện phóng thích vũ khí chuẩn bị đón đánh.
Vu Triết chợt đứng lên, "Là đội Xạ Thủ của Gamma tinh."
"Cái gì?"
"Cái gì? !"
"Cái gì? ! !"
Mọi người trăm miệng một lời hỏi ra.
Vu Triết thấy mọi người phản ứng lớn như vậy, lập tức cúi đầu xuống như đã làm sai chuyện gì, thanh âm cũng thay đổi nhỏ hơn, "Tôi cho rằng, tôi tưởng mọi người muốn mời bọn họ đến ăn thịt dê nướng nguyên con, cho nên liền nhắn tin cho bọn họ..."
Mọi người: "..."

Hết chương 271.

.

Chương 272: Thật là tốt sao? !
Xung quanh đống lửa, lặng yên ngồi 12 người.
Lấy Randall cầm đầu ngồi ở bên trái đống lửa, lấy Alpha tóc xám A Đạt cầm đầu ngồi ở bên phải đống lửa. Khí tràng hai bên đều cực kỳ cường đại, nhìn không chớp mắt, nhìn thẳng phía trước, lại không nói với nhau bất cứ một câu gì, không khí hiện trường quỷ dị lại đáng sợ.
Trong yên tĩnh, tiếng âm thanh tách tách từ dê nướng cùng thỏ nướng như được phóng đại vô số lần, mỗi người đều nghe được rành mạch.
Trong trận giằng co này, cũng không biết là bụng của người nào không hề báo trước phát ra tiếng kêu rung động cả tâm can!
Trong nháy mắt, nét mặt của mưới mấy người đều như vỡ tan.
Hạ Mạt thấy không khí vô cùng khẩn trương, vì vậy âm thầm giật giật ống tay áo Randall.
Randall cúi đầu nhìn cậu.
Hạ Mạt dùng ánh mắt đề nghị hắn: Đây chính là người của Gamma tinh cầu, nhất định phải ở chung thật tốt.

Randall vỗ vỗ tay của cậu, ra hiệu cậu yên tâm.
A Đạt nhạy cảm quan sát được sự thân mật trong hành động của hai người, trong ánh mắt không khỏi nhiều hơn mấy phần hiểu rõ. Theo điều tra cho thấy, Alpha có mái tóc màu vàng óng là đại vương tử Randall của Lạp Hỗ tinh cầu, mà Omega tóc đen, là chế tạo sư Hạ Mạt đang kết giao với hắn. Như thế xem ra báo cáo điều tra vô cùng chuẩn xác, tình cảm của Randall cùng Hạ Mạt xác thực cực kỳ tốt.
Ánh mắt nhìn sang hai bên trái phải Randall cùng Hạ Mạt.
Omega tóc vàng là nhị vương tử Lance, trước mắt đã là quân y cao cấp. Alpha tóc nâu là chiến sĩ cơ giáp chuyên nghiệp Trần Khiết, chiến sĩ cơ giáp cấp 4. Ngồi ở bên người Trần Khiết chính là quân sư chuyên nghiệp Trương Lợi. Tên Alpha có vẻ cà lơ phất phơ kia là Trần Tuấn Vũ, chế tạo sư cao cấp. Omega tóc đỏ có vóc dáng nhỏ nhắn gọi là Vu Triết, kỹ sư ion cao cấp, hình như lời mời bọn họ nhận được được phát tới từ thiếu niên này .
A Đạt chậm rãi kéo khóe miệng, thầm nghĩ trong lòng: Thú vị.
Randall buông tay Hạ Mạt, đứng lên, lấy bát dầu lên, thong thả ung dung quét dầu lên thịt nướng.
A Đạt nhìn động tác thuần thục của hắn, mặc dù hắn đã biết được Randall có kỹ năng nấu nướng không tệ từ trong báo cáo, nhưng mà quan sát trực tiếp lại có vài phần không thể tưởng tượng nổi, vì vậy hắn hỏi: "Cậu biết làm cơm?"
"Ừm." Randall dùng một chữ trả lời xong vấn đề này, sau đó cũng không có bất kỳ bổ sung nào, phong cách trả lời giản lược này thực sự làm Hạ Mạt nóng lòng ah!
Hạ Mạt xoắn xuýt thật lâu, mới xen vào: "Randall làm đồ ăn vô cùng mỹ vị, đợi tí nữa mọi người có thể nếm đến tài nấu ăn của anh ấy, nhất định sẽ không làm cho mọi người hối hận."
Randall không lên tiếng.
Ánh mắt A Đạt tự nhiên chuyển dời từ Randall đến Hạ Mạt, hắn thân thiện nhìn Hạ Mạt, "Cậu là Hạ Mạt, đúng không?"
"Ừm." Sau khi Hạ Mạt nhanh chóng trả lời, mới hậu tri hậu giác hỏi: "Làm sao cậu biết tên của tôi?"
"A..." Omega nam tóc đỏ cướp lời, "Cái này có cái gì khó ? Tùy tiện hỏi chẳng phải sẽ biết sao? Các cậu hiện tại đã nổi danh toàn vũ trụ rồi! Tất cả mọi người gọi các cậu là gì nhỉ? Hắc mã phản kích?"
Hạ Mạt quẫn bách sờ sờ đầu.
Ngược lại là Lance rất hứng thú, "Thật vậy chăng? Bọn họ gọi chúng tôi là hắc mã phản kích?"
"Chẳng lẽ không, thật nhiều người đều coi các cậu là thần tượng." Omega nam cười cười.
Hạ Mạt rất có ấn tượng với tóc đỏ, còn nhớ rõ ban đầu ở nơi tổ chức cuộc thi này, cậu đã thấy qua tóc đỏ, thế nhưng khi đó ngữ khí của tóc đỏ rất sắc bén, thần sắc cũng rất ngạo mạn, cậu cho rằng đó là một người rất khó ở chung, không nghĩ tới lại có thể hiền hòa như thế?
Bởi thế sau nửa ngày, Hạ Mạt hỏi: "Tôn tính đại danh?"
"Gail."
"Có thể trao đổi phương thức liên lạc sao?"
"Đương nhiên."
Hạ Mạt đứng dậy, chủ động đi đến bên người Gail, hai Omega tụ cùng một chỗ trao đổi phương thức liên lạc. Đã có mở đầu tốt đẹp như thế này, việc trao đổi cùng ở chung tiếp theo dễ dàng hơn nhiều.
Trong lúc vô hình hàng rào bị đánh phá, mọi người bắt đầu tốp năm tốp ba tụ lại trao đổi vui vẻ.
Khói bếp lượn lờ, trong rừng cây yên tĩnh, truyền đến tiếng cười nói rộn ràng.
Lão sư giám sát cùng với hai MC ngồi trên hành tinh C-10 quả thực muốn khóc mù!
Đậu xanh rau má các ngươi nhàn nhã như thế được sao? !
Loại hình ảnh hài hòa như thế này phát ra liệu có dẫn đến sự phẫn nộ của tất cả mọi người không? !
Lo lắng của bọn hắn cũng không phải là không có đạo lý.
Đội Xạ Thủ của Gamma tinh cầu cùng với Thất quân đoàn của Lạp Hỗ tinh cầu là hai đội ngũ có nhân khí cao nhất, thời thời khắc khắc đều nhận được sự chú ý của mọi người.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn hủy bỏ dụng cụ phản giám sát ở bên ngoài lô cốt, trong nội tâm còn chỉ có thể "Ha ha", cảm khái sự cuồng ngạo của tuổi trẻ.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn chia làm vài nhóm tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn cùng củi khô làm thịt nướng, đã không thể "Ha ha", nét mặt sắp bị vỡ ra.
Khi khán giả trông thấy Thất quân đoàn vui vẻ hòa thuận cùng với đội Xạ Thủ ngồi ăn thịt nướng, nội tâm quả thực như một vạn đầu thảo nê mã chạy vội qua!
Đây đang trong trận đấu a, thân! Những đội ngũ khác đều ta chết người sống, hai đội ngũ các ngươi có cần kéo cừu hận như thế không? !
Đây đang ở trong trận đấu sao? !
Đây chính là liên hợp chơi xuân đi!
——
A Đạt cùng Randall đứng chung một chỗ, học tập kinh nghiệm nướng thịt với hắn, dưới sự hợp tác của hai Alpha, thỏ nướng rất nhanh có thể ăn.
Randall làm chủ, trước cho các đội viên của đội Xạ Thủ mỗi người một miếng, cuối cùng còn lại một nửa con chia cho các thành viên của mình.
Tình huống thân thể Hạ Mạt cũng không thích hợp ăn đồ nướng, vì vậy chỉ tượng trưng nếm một chút.
Gail ngồi xếp bằng ở bên cạnh cậu, trong miệng ngậm đùi thỏ, trông thấy cậu chỉ ăn một chút, kinh ngạc nói: "Đồ ăn rất ngon, tại sao cậu không ăn?"
Hạ Mạt cười lắc đầu, "Không phải còn có những thứ khác sao? Tôi đang chờ ăn những thứ khác."
Thuyết pháp này miễn cưỡng thuyết phục Gail, nhưng chờ đến khi chén xong nửa đĩa dê nướng rồi, Hạ Mạt cũng không ăn được bao nhiêu, Gail thật sự là nhịn không nổi, nhỏ giọng hỏi: "Cậu không thoải mái? Bên chúng tôi có bác sĩ vô cùng lợi hại..."
"Không, không phải." Hạ Mạt chỉ chỉ Randall vẫn còn nấu súp, nói: "Thức ăn của tôi vẫn còn trong nồi."
Gail rất không hiểu, "Trong tràng đấu đói bụng nhiều ngày như vậy, cậu không cảm thấy trong miệng không có vị gì sao? Chúng tôi mỗi ngày chỉ được ăn dinh dưỡng tề và quả dại."
"Chúng tôi cũng vậy a." Hạ Mạt quẫn bách ứng phó Gail, đang quẫn bách do dự có nên nói ra tin tức mình mang thai cho Gail không, ai biết lúc này Randall nói: "Em ấy mang thai."
"Cái gì? !" Đùi dê trong tay Gail lập tức rơi xuống mặt đất, hình dáng của hắn xem ra đặc biệt buồn cười.
A Đạt cùng ba tên thành viên khác cũng kinh ngạc nhìn Hạ Mạt.
Randall đưa canh cá cho Hạ Mạt, sau đó ngồi sau lưng cậu, hai tay quàng lấy eo của cậu, "Các bảo bảo đã hơn một tháng."
"Các bảo bảo? !" Gail tranh thủ thời gian nhặt lên đùi dê trên đất, lặp lại: "Là ý mà tôi hiểu sao?"
Nói đến đề tài hài tử này, Randall rõ ràng nói nhiều hơn rất nhiều, hắn nhẹ nhàng mà sờ bụng Hạ Mạt, dùng một loại giọng điệu vô cùng hàm súc mà khoe khoang: "Nơi này có hai tiểu bảo bảo."
"Trời ạ..." Gail quay đầu nhìn chằm chằm A Đạt, "Tớ không có nghe nhầm chứ?"
A Đạt rốt cục cũng không thể bình tĩnh được, không chớp mắt nhìn chằm chằm Hạ Mạt thật lâu, mới hỏi Randall: "Hắn đã mang thai trước khi trận đấu bắt đầu, cậu còn dám dẫn hắn đến nơi đây?"
Randall còn chưa lên tiếng, Hạ Mạt đã vội vàng giải thích, "Là tôi muốn tham gia, không có quan hệ gì với hắn. Huống hồ tôi cũng có năng lực bảo vệ mình."
A Đạt chậm rãi thu hồi ánh mắt, sau một lúc lâu, mới nói: "May mắn chế tạo sư của Lạp Hỗ tinh cầu vô cùng lợi hại, nếu không các cậu làm sao có thể bảo vệ một Omega trong người mang hai tiểu bảo bảo?"
Hạ Mạt cười cười, bưng lên canh cá, uống được một nửa, phát giác bên cạnh có một đôi mắt đang nhìn mình chằm chằm, men theo ánh mắt lửa nóng kia, liền nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng cùng sùng bái khác thường của Gail.
Hạ Mạt: "... Làm sao vậy?"
Gail lập tức kéo lấy tay của cậu, ước mơ hỏi: "Cậu, cậu thật lợi hại! hãy nói cho tôi biết cậu mang thai bảo bảo như thế nào a!"
Hạ Mạt sửng sốt một chút, "Gamma tinh cầu cũng sinh sản khó khăn sao?"
Gail khinh bỉ nói: "Chúng ta cũng không giống như Fillet tinh cầu, tùy tùy tiện tiện đều có thể sinh rất nhiều tên. Chúng ta gọi là thiếu sinh hài tử cũng có thể hạnh phúc suốt đời!"
A Đạt ở bên cạnh bổ sung: "Thật ra ra là sinh không được."
"Đừng có phá hoại được không?"
A Đạt ngậm miệng lại không nói lời nào.
"Cho nên Hạ Mạt, có thể nói cho tôi bí quyết một phát mang hai không? !"
"Cái này, có thể có cái gì bí quyết, chẳng qua là vận khí mà thôi."
"Vận khí? Vậy cậu có được vận khí từ chỗ nào?"
"Cái này..." Hạ Mạt quả thực muốn nghèo từ, ấp úng cả buổi cũng không biết nên nói cái gì.
Cuối cùng vẫn là A Đạt cường thế kéo người đi, "Cảm tạ các cậu chiêu đãi, sau khi trận đấu chấm dứt, chúng ta sẽ đến Lạp Hỗ tinh cầu thăm hỏi. Chúc trận đấu thuận lợi, tạm biệt."
"Tạm biệt."
Cất bước các thành viên đội Xạ Thủ, Hạ Mạt quay đầu xem Randall, "Nói chuyện em mang thai cho bọn họ biết không sao chứ?"
"Không biết." Randall vẫn ôm cậu như trước, "Ta có thể cảm giác được, sau khi bọn họ biết chuyện này nhất định sẽ càng thêm thân cận với chúng ta."
"Tại sao?"
"Bởi vì..." Randall tiếp được chén canh, ôn nhu giúp cậu lau khóe miệng, "Bởi vì Gamma tinh cầu cùng Lạp Hỗ tinh cầu, ở một mức độ nào đó rất tương tự."

Hết chương 272.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com