Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐭 CHƯƠNG 12🐭

   Vẫn là một ngày mới bắt đầu, Tzuyu từ phòng chính bước ra với thân phận người hầu như bao người khác.
   Jungkook đã đi làm, đồng nghĩa với việc cô sẽ bị ức hiếp và sẽ chẳng có ai bênh vực cô.
   Tzuyu đi xuống chịu đựng con mắt khinh bỉ của mọi người, cô cúi đầu đi qua họ. Có người gạt chân cô làm cô té ngã.
                      "A!"
Cô quỳ rập trên đất, chỉ biết nhẫn nhịn.
   Jihyo đi lại đỡ cô lên tức giận mắng họ:
                     "Các người vừa phải thôi chứ? Không có cậu chủ ở đây thì ăn hiếp cậu ấy sao?"
                    "Hứ... Có cậu chủ thì làm ra vẻ yếu đuối, chớ đối với bọn tôi cô không cần làm vậy đâu. Mặt nạ nó mòn á nha."
                     "Ay da! Sao nói người ta như vậy, tội nghiệp cô ấy lắm. Cô đáng ra nên hóng hách mới phải. Được cậu chủ coi trọng như thế không cần hầu việc như bọn tôi đâu."
   Tzuyu đứng dậy quay lại nhìn bọn họ cố kiềm nén để nói:
                     "Tôi... Tôi biết mọi người ghét tôi! Giờ có nói gì cũng vô ích thôi. Tôi biết là tôi dơ bẩn, là tôi hèn hạ bị như vậy cũng đáng. Nhưng mà tôi... "
                    "Nhưng mà tôi sao... Tôi sao hả???"
                     "A! Đừng mà!"
Tzuyu chưa kịp nói hết họ đã bủa vây cô, xô đẩy cô từ bên này đến bên kia. Hết nắm tóc cô lôi kéo, giật bứt.
    Cô như là trái bóng nhỏ bị người ta đá qua đá lại chẳng tới được tay người bắt. Dù bắt được họ vẫn ném ra.
                     "Dừng lại!"
Tất cả mọi người cả kinh nhìn mẹ Jeon uy nghiêm lên tiếng. Mẹ Jeon nhăn mặt nhìn cô rồi nhìn đám người hầu.
                      "Các người làm trò gì vậy hả?"
Ai cũng im lặng cúi đầu không ai dám lên tiếng trả lời.
                       "Dù gì Tzuyu vẫn là người bên gối của con trai ta, thế nào đi nữa các ngươi cũng nên tôn trọng. Vắng mặt thiếu gia các ngươi lại lôi con bé ra ức hiếp. Muốn bị đuổi việc sao hả?"
                      "Bà chủ! Bọn con xin lỗi!"
                      "Lần sau còn để ta bắt gặp nữa là coi chừng! Tzuyu lên phòng ta dọn phòng đi!"
                       "Dạ!"
[...]

(Mình lược bỏ đoạn của Shin Yuna và Lee Jong Hyun nha)

[...]
Cốc cốc.
                        "Vào đi!"
                        "Dạ giám đốc tài liệu mật bị đánh tráo rồi!"
                         "Ra tay cũng nhanh thật! Tôi biết rồi! Cậu ra ngoài đi!"
Jungkook bình tĩnh tới mức làm cậu thư ký phát sợ. Ai đời thông tin mật bị tráo liên quan tới vận mệnh công ty lại vui như thế.
   Nam thư ký sợ hãi bỏ đi, anh ngước nhìn về phía trước, cầm lấy khung hình.
    Trong hình là người con gái đang ngồi trong lòng anh dưới tán cây cười rất hạnh phúc. Anh đập mạnh nó vào bàn.
    Jungkook cười nhẹ vuốt ve tấm hình ấy, miếng thuỷ tinh đâm vào tay anh chảy máu:
                       "Shin Yuna em ác với tôi thì đừng trách tôi tàn nhẫn với em! Tôi cho em cơ hội em không muốn! Thì đừng quay lại bên tôi khi tôi hủy hoại tất cả của em."
    Jungkook ném tấm ảnh đó, tấm ảnh mà anh vẫn còn giữ trong phòng làm việc suốt mấy tháng qua dù đã ly thân. Vì anh muốn an ủi mình rằng cô ta sẽ thay đổi nhưng tất cả quá xa vời rồi.
Ném vào sọt rác, anh châm lửa, lửa cháy phừng lên dữ dội thui hủy tất cả kỷ niệm đẹp.
  Anh mở tủ ra, lấy ra tấm hình mới mỉm cười:
                       "Tzuyu từ giờ anh sẽ không để em thiệt thòi nữa! Anh yêu em!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com