Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 554. Lão đại, cầu tráo (33)

Edit by TUYETLACHOA

"Anh muốn ăn bánh trứng sao? Ở đây còn một cái."
Đường Hoan có chút lưu luyến nhìn chằm chằm cái bánh trứng kia, sau đó khẽ dùng tay sờ bụng mình, có chút căng, ăn không vô.

Đổng Ngư Hàm sắc mặt cứng đờ.

Anh ta mới không cần ăn loại đồ ăn rác rưởi nhiều calo đó!

Có cho, anh ta cũng không thèm ăn!

"Cái bánh trứng này mùi vị rất ngon, anh  thật sự không muốn ăn một cái sao? Tôi trước giờ đều chưa từng thấy anh ăn đồ ăn vặt, cuộc sống anh như thế nào lại vô vị như vậy a?"

Đường Hoan trong lòng rục rịch.
Tuy rằng hiện tại bụng nàng đã thực căng, nhưng nếu anh ta nói không ăn, vì không để lãng phí thức ăn, nàng vẫn là thực không ngại đem cái bánh trứng cuối cùng này ăn luôn!

Đổng Ngư Hàm trong lòng hừ lạnh.

Anh ta chưa từng ăn qua những đồ ăn vặt đó thì như thế nào?

Chẳng qua là bởi vì anh ta không thích ăn thôi!

Những thứ đó đã không có dinh dưỡng lại không tốt cho sức khoẻ, có gì mà ngon?

Thổi phồng như vậy, anh ta cũng muốn xem ăn ngon thế nào!

Vì thế vươn tay ra, cầm lấy cái bánh trứng......

Đường Hoan trong ánh mắt hiện lên một tia rõ ràng mất mát.

Đổng Ngư Hàm nghẹn:"......"

Rõ ràng là chính nàng ba lần bốn lượt kêu anh ta ăn, kết quả vừa cầm lấy, nàng lại biểu hiện ra một bộ biểu tình chưa đã thèm!

Bánh trứng ấm nóng rất thơm, mang hương vị hoà quyện của dừa cùng trứng, bánh trứng Bồ Đào Nha này là món Đường Hoan thích nhất, bởi vì tay nghề của người làm món tráng miệng này rất tốt.

Nơi cần giòn thì giòn, nơi nên mềm thì vừa mềm vừa ấm, cắn vào một miếng, dường như đem toàn bộ thế giới đều cắn vào trong miệng.

Đặt biệt phía dưới bánh còn có lớp đậu đỏ, mỗi một lớp đều chứa đều bất ngờ.

Đổng Ngư Hàm từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ chế độ ăn uống ngày thường của mình, cơ hồ không có ăn qua bất kỳ món ăn bừa bãi nào bên ngoài. Ngay cả thực phẩm sống nguội phương Tây, cũng rất hiếm ăn.

Lão gia tử mỗi ngày đều yêu cầu đầu bếp  tỉ mỉ chuẩn bị dược thiện cho anh ta, một đoạn thời gian dài, anh ta thậm chí đều cho rằng, mọi người đều sẽ cho thuốc vào khi nấu ăn.

Loại bánh trứng này, anh ta trước kia đã nhìn thấy qua tủ kính, thực tinh xảo.

Nhưng càng là tinh xảo và ngon miệng, thì đối anh ta mà nói, lại càng là có độc.

Lúc này một hai lần có thể không có vấn đề gì, nhưng là một khi đã nghiện, giống như anh ta, sẽ chịu không nổi tàn phá thân thể, rất có khả năng đến cuối cùng chính là sẽ bị thực phẩm rác rưởi như vậy hủy diệt.

Chính là......

Đổng Ngư Hàm, kỳ thật là thích loại hương vị này.

Mùi hương nồng nàn, còn có vị ngọt nồng đậm, anh ta thực thích.

"Thế nào, ngon không?" Đường Hoan mắt trông mong nhìn.

Đổng Ngư Hàm thong thả ung dung đem bánh trứng từng miếng từng miếng ăn xong, anh ta ăn cái gì, động tác đều là ưu nhã quý khí như vậy, làm người khác cảm thấy tự biết xấu hổ.

Sau khi ăn xong, Đổng Ngư Hàm trên mặt không một gợn sóng nói, "Cũng được."

Cũng được?

Nàng cảm thấy ăn siêu ngon, trong mắt anh ta thế nhưng chỉ là cũng được?

Đường Hoan theo bản năng liền truy hỏi, "Ý của anh là anh ăn qua bánh trứng còn ngon hơn sao? Ở đâu thế? Khi nào ăn? Có cơ hội dẫn tôi đi với!"

Đổng Ngư Hàm nghẹn lại.

Ăn ăn ăn, chỉ biết ăn!

Anh như thế nào biết nơi nào có bánh trứng ngon hơn cái này? Đây là cái bánh trứng duy nhất anh ăn qua trong đời!

Nhưng vào lúc này, xe dừng lại.

Đường Hoan còn muốn hỏi tiếp, Đổng Ngư Hàm đã đẩy cửa xuống xe.

Ha, không có tinh thần chia sẻ.

Đường Hoan đối loại người này tỏ vẻ khinh bỉ.

Trên thực tế, loại tiệc vũ hội này cũng không thú vị lắm. Điều duy nhất có thể thấy là mặc dù Đổng Ngư Hàm còn trẻ nhưng địa vị của anh trong lĩnh vực kinh doanh không hề thấp.

Rốt cuộc một người đàn ông nhìn qua gần như ông của anh ta, nhìn thấy anh ta tới, liền nhanh chóng đứng dậy, chống gậy tới cửa nghênh đón.

Sự xuất hiện của Đường Hoan trong bữa tiệc vũ hội cao cấp thế này thực sự không phù hợp!

Đặc biệt là nàng vẫn luôn đi theo Đổng Ngư Hàm cùng nhau tiến vào vũ hội, Đổng Ngư Hàm liền giống như thịt Đường Tăng! Sinh ra trong Đổng gia, vốn là làm anh ta đặc biệt được chú ý!

Huống chi anh ta còn chưa lập gia đình!

Đừng nói chưa lập gia đình, cho dù đã kết hôn, có người thừa kế tương lai của Đổng gia đầy tên tuổi này ở đây, cũng có rất nhiều nữ nhân muốn vồ lấy anh ta!

Cho nên vị Đổng thiếu chưa lập gia đình này vừa xuất hiện, đã bị ánh mắt quần chúng khoá chặt!

Ngay cả Đường Hoan cũng bị không ít người chú ý tới!

Không phải nàng giá trị nhan sắc kinh người, mà là bởi vì trên người nàng cái loại khí thế lão đại, đều này không che đậy được!

Một người nếu là ở trên đường lăn lộn đánh đấm lâu ngày, trên người tự nhiên sẽ có loại hung thần chi khí như vậy, đây là nghiệp chướng mà sau khi ngươi làm việc ác, đều tẩy rửa không sạch.

Người như vậy xuất hiện tại nơi đây, kỳ thật là không được hoan nghênh.

Nhưng là không còn cách nào, nàng là đi theo Đổng thiếu tới, chẳng lẽ còn có ai dám đem nàng đuổi ra?

Đơn giản Đường Hoan chính là cái người  không biết xấu hổ, muốn nhìn thì cứ nhìn, dù sao cũng không mất miếng thịt nào! Cho nên cứ đứng yên bất động bên người  Đổng Ngư Hàm, một chút cảm thấy bị chế giễu cũng không có!

Nhưng mà thời điểm Đổng Ngư Hàm cùng người khác bàn chuyện kinh doanh, nàng cũng cảm thấy nhàm chán.

Dù sao bọn họ trình độ đều rất cao, nói những việc đều đặc biệt cao thâm khó đoán, Đường Hoan tỏ vẻ chính mình căn bản là nghe không hiểu.

Hơn nữa có lúc lời nói của một vài người, ngươi ngươi ta ta, đều mang theo một tâm cẩn thận, ai cũng không biết bên trong câu nói tiếp theo có bẫy hay không, thật sự làm người khác cảm thấy không thú vị.

Cho nên ánh mắt Đường Hoan đảo quanh, nhìn từ đông sang tây, từ trên xuống dưới đánh giá toàn bộ nơi tổ chức vũ hội.

Vừa lơ đãng, liền vô tình nhìn thấy một cái chấm đỏ nằm trên một cây cột tròn lớn trên sàn nhảy.

Trong bốn góc của sàn nhảy, có bốn cây cột tròn khổng lồ như xà nhà. Mỗi một cây cột đều thẳng tắp hướng lên trên, tạo thành bốn góc lầu phía trên.Người trên lầu đứng ở hành lang, là có thể nhìn thấy rõ ràng sàn nhảy bên dưới.

Đường Hoan nhìn cái chấm đỏ kia, nhìn qua rất giống chấm đỏ laser.

Chấm đỏ di chuyển, mắt Đường Hoan cũng di chuyển theo.

Thế nào là sự tò mò giết chết con mèo!

Đường Hoan hiện tại rất muốn biết, cái chấm đỏ laser này là từ đâu mà phát ra, cho nên ngẩng đầu lên và nhìn xung quanh, muốn tìm được nơi phát ra cái chấm đỏ laser này.

Sau khi nhìn lên lầu xem xét một lúc lâu, cuối cùng mới tìm được......

Chết tiệt, may mà nàng có thị lực tốt!

Ngoạ tào!

Vì cái gì lại nhìn thấy cái đồ vật gì đó trông giống như họng súng đen ngòm?!

Đường Hoan có chút kinh hoàng, theo bản năng bước vài bước tới gần bên  Đổng Ngư Hàm, Đổng Ngư Hàm đối với việc Đường Hoan thình lình tới gần, khẽ nhíu mày, đang chuẩn bị nói gì đó......

Nhưng vừa lúc này, giữa sàn nhảy hình như xảy ra chuyện.

Có người đang khiêu vũ, đột nhiên bạn nhảy nhẹ buông tay, khiến cô gái đi giày cao gót trực tiếp té ngã trên sàn, vốn dĩ đang muốn nổi giận!

Lại chỉ nhìn thấy bạn nhảy nam vừa rồi cùng khiêu vũ, sau đầu bắt đầu xuất hiện  vết máu, sau đó cuồn cuộn chảy không ngừng trên sàn nhà!

Cô gái nơi nào còn phát giận!
Sợ tới mức tức khắc liền kêu gào thất thanh, toàn bộ vũ hội......

Nháy mắt liền loạn!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com