Thế giới 1: Mỹ nhân thư ký vs tổng tài (11)
Chương 11: bắn tinh xoa nãi kẹp côn thịt ma tao huyệt
_________
Thấy vậy, cuối cùng Tô Tuyết Vi cũng yên tâm.
Tuy cô vô cùng khao khát thân thể của Hạ Minh Giác, nhưng lúc này vẫn chưa phải là thời điểm thích hợp.
Vì vậy trước khi tới, đã cố ý lượn một vòng quanh người đồng nghiệp, kẻ thường xuyên mách lẻo với Tề Huyên – rồi mới gõ cửa bước vào văn phòng của Hạ Minh Giác.
Chỉ là, đối phương chậm hơn nhiều so với Tô Tuyết Vi dự đoán, suýt chút nữa khiến cô bị Hạ Minh Giác ăn sạch sẽ.
Nghe thấy động tĩnh, cơ thể Tô Tuyết Vi càng thêm căng cứng, khiến Hạ Minh Giác không thể tiến thêm dù chỉ một chút , bị cô kẹp chặt đến mức không thể động đậy.
"Hạ tổng, không cần, có người, sẽ bị thấy mất..." — Tô Tuyết Vi vừa nức nở vừa lo lắng vặn vẹo thân thể, cố gắng làm cho Hạ Minh Giác bắn ra.
Hạ Minh Giác bị kẹp không thể động đậy, bụng nhỏ bị cái mông mềm mại của Tô Tuyết Vi cọ xát, côn thịt cũng theo động tác của cô mà đong đưa lúc lắc.
Chẳng mất bao nhiêu thời gian, hắn liền rốt cuộc nhịn không được, đem tất cả tinh dịch đều bắn vào trong thân thể Tô Tuyết Vi.
"A ——" nàng kêu nhỏ một tiếng, đầu cao cao giơ lên, lộ ra một cần cổ trắng nõn.
Tuy rằng có hơi bất ngờ vì Hạ Minh Giác lại không kìm được mà sớm bắn, nhưng trong lòng Tô Tuyết Vi lại vô cùng vui sướng và đắc ý.
Cự vật thô tráng chậm rãi từ hoa huyệt cô rời ra, phát ra một âm thanh nhỏ.
Chất lỏng ấm áp,chậm rãi nhỏ giọt theo hai chân thẳng tắp của nàng. Hạ Minh Giác buồn bực ngồi xuống,vừa lúc nhìn thấy được huyệt nhỏ đang loại bỏ tinh dịch của hắn từng chút từng chút một.
Mà cự vật vừa mới bắn của hắn lại lần nữa cương cứng, so với lần đầu còn thô tráng thêm vài phần, uy phong lẫm liệt.
Hai chân Tô Tuyết Vi mềm nhũn, ngã vào trong vòng tay Hạ Minh Giác. Không biết có phải là trùng hợp hay không, cự vật to lớn màu đỏ tím vừa lúc bị kẹp giữa chân cô. Dương vật của hắn thật sự quá dài, bị kẹp hết vào trong thịt đùi non, vậy mà vẫn thấy một đoạn.
Quy đầu trứng ngỗng lớn, nhìn qua trông dữ tợn lại hung mãnh. Thỉnh thoảng lại nhỏ ra từng giọt tinh dịch trắng đục.
Tô Tuyết Vi như thể không nhìn thấy gì, chỉ chăm chăm nhìn về hướng cánh cửa qua một chiếc kính, hoảng loạn muốn kéo áo ngực xuống, che khuất những dấu cắn mờ và dấu hôn tràn đầy ngực.
Nội y vướng trên ngực, cuốn thành mấy vòng chẳng rõ hướng nào, thế nào cũng không thể trải ra cho thẳng được. Cô như sắp khóc đến nơi, càng cố chỉnh lại quần áo thì lại càng luống cuống, tay chân rối loạn, không đâu vào đâu.
"A,phải làm sao bây giờ, phải làm sao bây giờ..." — Tô Tuyết Vi run rẩy, hoàn toàn không biết dáng vẻ hoảng loạn ấy của mình lại trở nên đáng yêu và mê hoặc đến nhường nào trong mắt Hạ Minh Giác.
Hắn hận không thể buông bỏ tất cả, không cần quan tâm đến bất kỳ điều gì nữa, cứ như vậy mà thao chết cô ở nơi này.
Quả nhiên Hạ Minh Giác tiếp tục làm lơ tiếng động ngoài cửa, đem áo ngực Tô Tuyết Vi vất vả sửa sang lại, lần nữa đẩy lên trên.
"Hạ tổng, đừng làm như vậy."
Hắn ở phía sau cô, một tay cứ thế mà nắm lấy bầu ngực, ngón trỏ đè lên núm vú đỏ rực, miết nhẹ.
"Có người đang gõ cửa..." Tô Tuyết Vi nhắc nhở, lại cũng nhịn không được mà ưỡn ngực lên, đem ngực đưa vào lòng đưa vào lòng bàn tay hắn. Hai chân kẹp chặt, mượn cơ hội cọ xát vào côn thịt hắn.
Âm đế cùng côn thịt nổi đầy gân canh cọ xát, rất ngứa ngáy, cảm giác thỏa mãn dâng lên.
"Sẽ bị nhìn thấy mất, cầu xin anh, tha tôi đi." Tô Tuyết Vi tiếp tục khóc, nước mắt thi nhau rơi xuống, trượt xuống mu bàn tay Hạ Minh Giác, nhỏ giọt lên quy đầu mẫn cảm.
"Đem quần lót cùng nội y cởi ra cho tôi." Hạ Minh Giác hơi thở hỗn loạn, dùng giọng điệu ra lệnh nói. Nhìn đến Tô Tuyết Vi do dự, hắn cắn một ngụm lên gáy cô, dùng sức mà mút liếm, tiếp tục nói: "Nếu không tôi sẽ cho người ở bên ngoài đi vào, để cho họ thấy tôi thao em như thế nào, sau đó thao em đến khi bắn ra, cuối cùng tiếng rên vang vọng đến mức cả tầng lầu cũng có thể nghe thấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com