Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Thế giới 1: Mỹ nhân thư ký vs tổng tài (16)

           Chương 16: làm trò tương thân đối tượng mặt bị cắm huyệt liếm nãi phun nước
________
"Hạ tổng, anh làm gì?" Tô Tuyết Vi giãy giụa, bị Hạ Minh Giác đưa tới giữa hẻm tối , bị hắn ấn ở trên tường, trực tiếp hôn cô.

Nụ hôn của hắn không nhẹ nhàng mà giống như mãnh thú, ngấu nghiến môi cô. Tô Tuyết Vi đau đớn, mang đến không biết bao nhiêu là khoái cảm, rất nhanh cô liền từ bỏ ý định giãy giụa.

"Ưm , nhẹ một chút, đau quá..."

"Nên làm em đau chết." Hạ Minh Giác hung tợn nói, sau đó dùng sức cắn một chút vào đầu lưỡi cô. Mùi máu tươi ở trong khoang miệng tản ra, Hạ Minh Giác cắn đầu lưỡi cô, dùng sức mút máu cô vào.

Một bàn tay nắm lấy đôi tay cô đè ở trên tường, một cái tay khác nhanh chóng kéo cổ áo cô xuống, nắm lấy một bầu ngực tròn trịa ở lòng bàn tay, không lưu tình chút nào mà chà đạp.

Dưới ánh đèn mờ, thân thể cô tuyết trắng, tựa như món đồ sứ được thần đế tỉ mỉ mài giũa. Đầu vú phấn nộn, màu sắc mê người, tựa như trên đỉnh núi tuyết, một đóa hoa đào nở rộ. Xúc cảm mềm mại, khiến người ta yêu đến mức không thể buông tay.
"Đừng ở đây... sẽ có người nhìn thấy." – Tô Tuyết Vi khẽ nói, giọng hơi run.

Vừa rồi, vị tiểu luật sư kia đã tận mắt thấy cô bị kéo đi. Nếu anh ta lần theo tìm đến, mà lại trông thấy cảnh tượng hiện tại...

Tô Tuyết Vi nhịn không được ưm ư một tiếng, một dòng dâm thủy phun trào ra, làm ướt giữa hai chân.

Hạ Minh Giác đã rất cương cứng, dương vật đã từng đem hai chân cô thao đến trầy da, môi âm hộ ,âm đế đều bị ma xát đến sưng, hại nàng đã nhiều ngày nay đều không mặc được quần lót, côn thịt lớn đó, hiện tại đã kề ở trên bụng nhỏ của cô.

"Em sợ bị ai nhìn đến, là tên đàn ông hồi nảy sao?"Hạ Minh Giác siết chặt cô một chút, Tô Tuyết Vi ngửa đầu phát ra một tiếng ngâm nga, sống lưng căng thẳng, đem bộ ngực đưa vào trong tay hắn.

Hạ Minh Giác dường như nổi lên cơn điên, mút lấy lưỡi thơm của cô, môi lưỡi quấn quýt, sau đó nuốt trọn nước miếng cả hai vào trong bụng.

Tô Tuyết Vi bị hắn cuốn lấy đầu lưỡi, muốn nói chuyện, cũng chỉ có thể phát ra âm thanh nức nở, không giống như từ chối, trái lại lại như ngầm đồng ý mời gọi. Hạ Minh Giác buông ra môi lưỡi cô,hắn không ngừng bám riết lấy nàng, dốc sức chinh phục từng tấc da nơi sườn mặt, vành tai rồi lan xuống cổ, cuối cùng dừng ở xương quai xanh cùng phía trên nhũ thịt, mút ra vài cái vết dâu tây.

Buông ra vú cô, bàn tay lần mò xuống thân dưới, dễ như trở bàn tay xốc lên chiếc váy ngắn, đem tay xâm nhập vào giữa chân cô.

Chạm đến một mảnh ướt, không có vải dệt ngăn trở, Hạ Minh Giác sửng sốt một chút, dùng ngón giữa xỏ xuyên qua hoa huyệt cô.

"Tao hóa, không mặc quần lót liền chạy ra bên ngoài, là muốn bị ai thao!"

Hắn hung hăng cắm vào vài cái, Tô Tuyết Vi liền không đứng được, trực tiếp ngồi ở trên tay hắn. Đôi tay cao cao giơ lên, trên mặt toàn là bị tình dục ảnh hưởng, không thể che giấu cảm xúc trên gương mặt.

Đôi mắt nàng mị hoặc như tơ, môi anh đào đỏ thắm như máu, nàng khẽ ngâm nga, lưỡi thơm mềm mại dò ra, liếm láp ở trên cánh môi khô tạo ra một vệt nước trong trẻo.

"Không có, tôi không có."

Hạ Minh Giác làm lơ lời cô phản bác, càng thêm dùng sức mà khi  dễ cô.
Hai người khí thế ngút trời, tiểu luật sư nghe theo tiếng động mà tìm đến. Hắn đi vào ngõ nhỏ, tiểu luật sư liền chứng kiến cảnh Tô Tuyết Vi bị một người đàn ông trong bộ tây trang, giày da ép vào vách tường. nam nhân vùi đầu ở trước ngực Tô Tuyết Vi, miệng ngậm lấy đầu vú cô. Một bàn tay dừng ở dưới làn váy, đã duỗi đến giữa hai chân.

Anh ta vốn tưởng rằng nàng gặp phải lưu manh, lập tức chuẩn bị xông tới đánh bay đối phương, lại nghe thấy Tô Tuyết Vi nũng nịu rên rỉ, âm thanh truyền đến bên đây.

"Ân a, Hạ tổng, quá sâu, không cần đi vào, nơi đó, không thể mà, a..." Nàng kêu một tiếng, sau đó tiểu luật sư liền nhìn thấy cô mở ra hai chân, tí tách tí tách nước phun trên mặt đất.

Tô Tuyết Vi như bị điện giật toàn thân, người cong lại thành một đường cong mềm mại, toàn thân run rẩy không ngừng, tựa như giọt sương sắp rơi xuống từ đầu cành.

Tiểu luật sư sững người trước cảnh tượng ấy, vô thức khẽ gọi tên Tô Tuyết Vi.

Tô Tuyết Vi vội vàng quay đầu nhìn, sợ đến mức đồng tử giãn rộng, cả người cứng đờ.

Hạ Minh Giác tay bị cô kẹp chặt ở giữa hai chân không nhúc nhích được , hắn như thể chẳng nghe thấy cũng chẳng nhìn thấy gì, chỉ chăm chú cúi xuống hôn lên môi cô. Động tác theo bản năng còn khéo léo che chắn tầm mắt của tiểu luật sư, không để lộ ra chút cảnh xuân sắc nào của Tô Tuyết Vi.

Hắn chui đầu vào cổ cô, hôn lên cổ thiên nga mảnh khảnh.

Tô Tuyết Vi giãy giụa vài cái, thanh âm đều bắt đầu phát run, "Hạ tổng, có người đang xem..."

"Cứ để hắn xem, xem tôi thao em như thế nào." Hạ Minh Giác thanh âm mơ hồ không rõ, hình ảnh phóng đãng của Tô Tuyết Vi khi nãy bị tên kia nhìn thấy vẫn còn ám ảnh trong đầu hắn, khiến cơn giận đến giờ vẫn chưa nguôi.

Nếu không phải cố kỵ Tô Tuyết Vi, hắn hận không thể ngay tại chỗ cởi hết quần áo cô ra, thật sự làm trò trước mặt người nọ, hung hăng làm chết cô, khiến cô không còn dám tự ý rời khỏi hắn, không dám trò chuyện hay mỉm cười với người đàn ông khác.

"Ân a, không cần như vậy,thật xấu hổ..." Tô Tuyết Vi nghiêng mặt, môi chạm nhẹ vào vành tai hắn, nhưng ánh mắt lại không rời khỏi tiểu luật sư đang đứng gần đó.

Bị anh ta nhìn, thân thể của cô càng thêm mẫn cảm hưng phấn, cô thậm chí vô cùng khát vọng muốn Hạ Minh Giác liền ở chỗ này mà thao cô. Dùng côn thịt to lớn kia của hắn, hung hăng xỏ xuyên qua cô, làm cô thất thần kêu rên.

Thực đáng tiếc, tiểu luật sư thực mau liền mặt đỏ tai hồng mà chạy đi.

Tô Tuyết Vi thân thể thả lỏng lại, Hạ Minh Giác còn chôn ngón tay ở trong thân thể cô, nhanh chóng thọc vào rút ra.

"Vừa mới nảy em thực hưng phấn? Lẽ nào thích bị người khác nhìn thấy sao?" Hắn nói từng chữ một, liền hung hăng cắm vào một chút, cơ thể Tô Tuyết Vi run rẩy di chuyển theo hành động của hắn, dừng ở trên cổ áo là bầu ngực tuyết trắng, giống như là pudding chấn động không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com