67 ~ 68
Chương 67: Kết hôn
Thái độ của tam thúc công đối với Đường Xuân Minh vẫn là coi thường, nhưng đối với đứa nhỏ đang được Vương Anh ôm ánh mắt lại phức tạp, theo hắn, đây chính là người của Triệu gia, là tiểu tử duy nhất mà Triệu Đại Hổ để lại, vốn là khi được sinh ra hắn nên đến xem, hắn đối với Triệu Đại Hổ vẫn rất hài lòng, nhưng mà vừa nghĩ tới a mẫu nó tam thúc công liền không nhịn nổi, dù sao hắn sẽ không cúi đầu trước một ca nhi.
Trước hết cứ như vậy đi, chờ đến sau này vào gia phả thì cẩn thận chăm sóc nó, để nhánh của Đại Hổ này tiếp tục truyền thừa, tam thúc công dời mắt trên người đứa nhỏ kia, còn tiểu ca nhi A Lâm này, tương lai dù có gả đi hay không cũng không được coi là người của Triệu gia.
Ánh mắt của Triệu Bình Xuyên nhìn về phía Đường Xuân Minh vô cùng phức tạp, hắn là rất lâu rồi chưa thấy Đường Xuân Minh, vừa ngẩng đầu liền suýt chút nữa liền không biết ở chỗ nào, Đường Xuân Minh lúc này, so với lúc vừa gả cho Triệu Đại Hổ còn hấp dẫn ánh mắt của người khác hơn, đôi mắt sáng rỡ, trên mặt mang theo ý cười nhợt nhạt đang cùng mẹ kế nói cái gì, ánh mặt trời chiếu lên khuôn mặt của hắn, tựa hồ cũng có thể nhìn thấy ánh nắng liếu lên hàng lông mi dài của hắn.
Mặt mày sáng sủa, ngũ quan tú lệ, so với quá khứ còn có thêm một phần khí khái hào phóng, rồi lại không có vẻ lộ liễu, trong lồng ngực ôm đứa nhỏ nên cả người có vẻ vô cùng nhu hòa.
Hắn thế nào còn tốt hơn so với trước kia? Hắn sao có thể tự tại hơn so với trước kia? Trong lòng Triệu Bình Xuyên cực kỳ không cam lòng, hắn vẫn luôn lảng tránh tin tức trong thôn, vì vậy không quá rõ ràng những chuyện Đường Xuân Minh làm nửa năm nay, chỉ sợ trong lòng càng thêm bất bình.
Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa cũng muốn xông lên cào Đường Xuân Minh lại dùng lời nói độc ác nhất mắng Đường Xuân Minh đến máu chó đầy mặt, nhưng mà không chờ đến khi bọn hắn hành động, tam thúc công liền nhàn nhạt lườm bọn hắn một cái rồi mở miệng, "Đi, không cần làm lỡ canh giờ."
Đám người đi qua bọn Đường Xuân Minh liền tiếp tục đi, Đường Xuân Minh kỳ quái nói, "Hình như không thấy Triệu Đại Ngưu a, sao dạo này hắn không xuất hiện."
"Hình như nghe được mấy người Trương Tú nói Triệu Đại Ngưu không trở về cùng Triệu lão tam, những người này là người thế nào a, ngày trừ tang của của thân đệ đệ cũng không xuất hiện a." Vương Anh lắc đầu nói, ở chỗ này một thời gian, cũng sẽ thỉnh thoảng tán gẫu bát quái với mấy người Trương Tú về chuyện trong thôn một chút.
Vừa liếc nhìn Đường Xuân Minh, đương gia đã chết kia lại vì con trai bảo bối của hắn tìm được một gia đình như vậy, ánh mắt này thực sự là không còn gì để nói, còn may là con riêng của hắn còn có mắt nhìn, tìm hán tử dù nhân phẩm hay những cái khác đều đốt đèn lòng cũng không tìm được, hiện tại lại đến phiên mẹ kế là hắn cùng A Vanh đến nhờ con riêng, thực sự là phong thủy thay phiên chuyển, nếu như là nửa năm trước dù thế nào cũng không thể tưởng tượng được.
"A mẫu, ngươi nói bọn họ mang theo ít như vậy liền một đường rêu rao đến đây?" Khóe miệng Đường Xuân Minh trào phúng, đồ tế hắn chuẩn bị khiến người ta nhìn lên, còn những đồ trên tay bọn họ, thật là đơn sơ a.
Khóe miệng Vương Anh nhếch lên, theo lý mà nói Triệu Đại Hổ là người nhà họ Triệu, chuyện lần này vốn nên là Triệu gia đứng ra làm, đương nhiên không làm lớn cũng được, nhưng so với những đồ tế mà Đường Xuân Minh đặt mua, liền có vẻ hành vi của Triệu gia quá mức khiến cho người ta thất vọng, nhưng mà, càng như vậy, tâm tình của con riêng không phải càng tốt sao.
Đường Xuân Minh cũng không muốn nghe mẹ kế trả lời, cúi đầu nhìn về phía A Lâm trong lồng ngực, A Lâm ngoan ngoãn nhìn hắn, Đường Xuân Minh hài lòng hôn A Lâm một cái, A Lâm không giống như trước kia nhìn thấy mấy người Triệu gia liền sợ hãi rụt rè, vừa nãy còn rất dũng cảm trừng Vương Xuân Hoa một cái.
"A Mẫu , con nhớ Phong thúc thúc ."
"Được, chúng ta lập tức liền về đến nhà."
Trong thôn không ít người chờ xem trò hay của Triệu gia, đợi đến khi Đường Xuân Minh ra ngoài thì có mấy người kéo Đường Xuân Minh lại, trong lời nói chỉ trích Triệu gia làm không ra gì, dù sao trước đây dù Triệu Đại Hổ ra ở riêng hàng năm cũng cung phụng trong nhà không ít tiền bạc, nhưng mà lần mãn hiếu kỳ này Triệu gia bọn họ lại làm được đến mức nghèo nàn như vậy.
Nếu nói những nhà muốn mặt mũi, không nói đến chuyện mua tế phẩm ra mô ra dạng, còn phải mời hòa thượng đến làm pháp, chờ sau khi kết thúc còn giết lợn giết dê mời thân bằng hữu cùng hương lân ăn một bữa no, nhưng mà đến phiên Triệu gia cũng không có tin tức gì truyền đến, hình như là muốn đem chuyện này lặng lẽ qua đi.
Còn Đường Xuân Minh thì không ai nói hắn, nên làm gì hắn đều làm cả, đồ tế cũng đặt mua đầy đủ, lại nói hắn cũng sẽ nhanh chóng trở thành người nhà họ Lý, không ai lại nói hắn làm việc không đúng. Lý Phong chính là hán tử chưa kết hôn, dù cho sau này trăm tuổi, Đường Xuân Minh cũng sẽ an táng trong mộ nhà họ Lý, đúng là không có chút quan hệ với Triệu gia, có người không khỏi cảm thấy Triệu Đại Hổ quá mức thê lương.
Đối với những người kia Đường Xuân Minh cũng chỉ là cười cười không hề nói gì, càng như vậy người khác lại càng cảm thấy Đường Xuân Minh rộng lượng không tính toán cùng Triệu gia, cũng càng nói người Triệu gia quá mức lương bạc.
Nói đến chuyện này cũng không phải là tam thúc công cùng Triệu Bình Xuyên sai, tuy rằng bọn họ không chuẩn bị làm lớn nhưng cũng muốn làm một phần đồ lễ thượng đẳng, dù sao cũng không thể để người trong thôn nói lời dèm pha, đây là mặt mũi của Triệu gia. Nhưng mà chỗ xấu chính là ở chỗ Vương Xuân Hoa, Triệu lão ma đem mọi chuyện giao cho Vương Xuân Hoa, bạc cũng đưa cho, nhưng mà Vương Xuân Hoa nơi nơi đào bạc làm gì có tâm tư đặt ở chỗ đồ lễ, đem chất lượng giảm rồi lại giảm, lại bởi vì chuyện của Triệu Đại Ngưu mà chuyện trong nhà ồn ào liên tục, trước đó cũng không có tâm tư nhìn một chút, chờ đến hôm nay lên đường lấy đồ ra, tam thúc công liền ngay tại chỗ một gậy đánh vào người Triệu lão ma cùng Vương Xuân Hoa.
Nhưng mà căn bản không có thời gian đi chuẩn bị lại một phần lễ khác, bọn họ cũng chỉ đành nhắm mắt mà đến đây viếng mồ mả, khi bọn họ đến trước phần mộ của Triệu Đại Hổ nhìn thấy đồ lễ còn chưa thu về, sắc mặt của tam thúc công cùng Triệu Bình Xuyên càng thêm khó coi, khó trách một đường bọn hắn đến đây người trong thôn lại dùng ánh mắt như vậy nhìn bọn họ, còn bị chỉ chỉ trỏ trỏ.
&&&&
Mới ra hiếu kỳ, Đường gia trong cửa ngoài cửa liền dán lên mấy chứ hỷ đỏ chót, một mảnh sắc thái vô cùng vui mắt.
Người trong thôn đều biết Lý Phong vô cùng ngóng trông ngày đó, nhìn thấy hắn đều nói một tiếng chúc mừng, mà Lý Phong cũng rút đi vẻ mặt lạnh lẽo cứng rắn, trên mặt lộ ra nụ cười hiếm có, con có người đánh bạo tiến lên nói chuyện với Lý Phong, Lý Phong cũng không bày ra sắc mặt, điều này khiến cho mọi người biết, Lý Phong thực sự là đem Minh ca nhi yêu thích đến muốn khảm vào trong lòng.
"Đạp, đạp, đạp..." tiếng vó ngựa lần thứ hai vang lên trên đường nhỏ của thôn , lần này người nhìn thấy cũng không kinh hoàng thất sắc, xem tình hình kia liền biết được là những bằng hữu trong quân của Lý Phong đến tham gia hôn lễ, những người này đến khiến cho người trong thôn càng thêm yên tâm, có thể thấy được quan hệ của Dư Mộ cùng những hán tử trong quân kia với Lý Phong quả nhiên vững chắc, chính là người của quan cũng không dám tùy tiện bắt nạt thôn Bình Sơn bọn họ.
"Ha ha..." Người còn chưa tiến vào sân liền nghe được tiếng cười lớn khiến cho Lý Phong đang làm việc liền dừng tay, cùng Đường Xuân Minh nhìn nhau nở nụ cười, đứng dậy đi ra ngoài, đứng ở cửa nghênh tiếp đám người kia.
"Đại ca, ca sao, chúc mừng chúc mừng, đại ca, có thể coi là cuối cùng ngươi cũng đợi được ngày này a, ha ha..." Dư Mộ thúc ngựa nhanh chóng đi đến, đến trước mặt người mới dừng lại, nhảy xuống từ trên ngựa tay nắm thành quyền dùng sức đập Lý Phong mấy lần.
Lý Phong hắc tuyến một chút,nhưng mà đứng tại chỗ vẫn không nhúc nhích, Dư Mộ sửng sốt một chút, tiếng cười đều ngừng lại , không dám tin tưởng lại dùng sức đập mấy lần, như trước không thể thúc đẩy Lý Phong, khó chịu kêu gào nói: "Sao có thể có chuyện đó, ta chính là luyện binh hàng ngày a, không lý nào ngươi ở nhà trồng trọt lại khỏe hơn ta a." Hắn chính là thần lực trời sinh, có thể cạnh tranh cao thấp với hắn về phần khí lực , ngoại trừ những cao thủ có nội lực, vẫn đúng là không ai có thể hơn được, mà hắn sở dĩ phục Lý Phong tôn hắn làm lão đại, cũng là bởi vì Lý Phong cũng là cái quái tài, quái tài về phương diện luyện võ, ngăn ngắn mấy năm so với mấy người khác luyện mười mấy năm nội lực còn thâm hậu hơn.
Lần này đến mười mấy người, so với lần trước còn nhiều hơn. Quân hán tử lần trước đã đến liền quen cửa quen nẻo dắt ngựa vào hậu viện, chào hỏi cùng người trong hậu viện, những người lần trước đến đây người của toàn thôn đều biết. Hơn nữa, lần này Hà lão ở đây, những người này nhìn thấy Hà lão liền nồng nhiệt chào hỏi một phen.
Lý Phong bắt chuyện với quân hán tử lần trước chưa đến, có hai người cùng cấp với Dư Mộ, đều là kính nể cách làm người cùng võ nghệ cao siêu của Lý Phong, nghe nói hắn đón dâu liền đặc biệt chạy đến, cũng muốn biết ca nhi câu tâm Lý Phong đến cùng là ra sao.
Đến đây còn có hai chiếc xe ngựa, bên trong xe ngựa mang đến đủ loại quà tặng.
"A Phong, ngươi đến cùng là đón dâu hay là muốn ở rể làm ca tế a?" Có người mở miệng liền cười lớn, hiện tại tân phòng hình như còn ở Đường gia a, phòng của Lý Phong vẫn là do hắn cùng Dư Mộ lúc trước trở lại tu sửa một chút, thời điểm thành thân còn phải thu thập bố trí cho vui mừng một chút, còn các cái khác vẫn là bỏ không, chờ đến khi hai người kên hôn chuyển vào tân phòng chẳng phải là không ở bên kia sao.
"Đương nhiên là đón dâu , nhưng mà hai người cùng mang con cùng nhau sinh sống, có cái gì khác nhau sao?" Lý Phong trả lời tùy ý, không một chút không dễ chịu, hơn nữa vui mừng giữa hai lông mày đều là không giấu được, hắn chính là đã ngóng trông ngày này từ lâu.
Nghe hắn nói như vậy liền biết được thực sự là yêu thích ca nhi kia đến không thuốc chữa, có một người nói thầm với Lý Phong, "Biết tình huống của ca nhi nhà Văn tướng quân như thế nào không? Từ khi chúng ta tự rời khỏi chỗ kia chúng ta vẫn cho rằng sẽ không còn tin tức của ca nhi kia, nhưng mà sau này lại nghe nói chính hắn nhìn trúng một hán tử ở kinh thành, khóc lóc không ngừng muốn gả cho hán tử kia, nhưng mà hán tử kia đã có chính thất phu lang, cuối cùng lại làm tiểu thiếp, cũng chính là tin tức truyền lại gần đây nhất, ngươi không biết sắc mặt của Văn tướng quân khó coi đến mức nào, đợi đến khi tin tức kết hôn của ngươi truyền ra, chà chà, ta đoán có lẽ hắn ngay cả tâm muốn bóp chết tiểu ca nhi nhà hắn cũng có."
Từ khi Lý Phong rời quân doanh, những người như bọn họ dựa vào thực lực quân công được đề bạt đều đối với cách làm của Văn tướng quân vô cùng không cam lòng, dưới cái nhìn của bọn họ, cái kia không phải là báo đáp ân cứu mạng, rõ ràng là nhục nhã người, cuối cùng còn bức Lý Phong rời đi, là sợ Lý Phong uy hiếp đến địa vị của hắn, vì vậy mới khiến Lý Phong bị tổn thương bởi bất công, đối với Văn tướng kia cũng không muốn tuân theo.
Lý Phong cười cợt, đã sớm đem chuyện này quên mất , hoặc là nói nhục nhã lúc trước chịu phải hắn cũng không để ở trong lòng, hắn vốn cũng không coi trọng ca nhi như vậy, hơn nữa nếu không phải bọn họ làm như vậy, trong thời gian ngắn hắn cũng không có ý định hồi hương, như vậy chẳng phải là sẽ bỏ qua Minh ca nhi sao.
"Chuyện này đều đã qua , ta đều không để ở trong lòng , ta bây giờ sống rất tốt, các ngươi có thể đến ta thật cao hứng, ngày hôm nay phải uống một trận cho đã."
Người kia thấy Lý Phong quả nhiên không thèm để ý, quăng chuyện ra sau gáy, huynh đệ mang theo thành ý đến chúc phúc, đương nhiên không say không về.
Bên kia Dư Mộ không bằng Lý Phong, cũng chỉ oán giận trên miệng một chút, xoay người liền tiến vào sân tìm Đường Xuân Minh, nói thế nào cùng là hắn cùng Lý Phong cùng nhau quen biết Minh ca nhi, hắn tự cảm thấy tình cảm với Minh ca nhi cũng không cạn.
"Dư thúc thúc, Dư thúc thúc..." Đại Mao Nhị Mao nhìn thấy Dư Mộ đều vô cùng vui vẻ, Dư Mộ cùng ôm lấy A Lâm đem tiểu ca nhi này vứt lên cao, chọc cho A Lâm cười khanh khách không ngừng.
&&&
Đằng Dục cùng Tề chưởng quỹ đã sớm đến, đồng thời còn có mấy vị đại trù trong tửu lâu đến giúp đỡ, dù sao cũng là làm tiệc mừng, không thể thiếu người trong phòng bếp được, cho nên tuy rằng bên ngoài trời đông giá rét, nhưng mà trong sân Đường gia vẫn khí thế ngất trời, không ngừng có người ra ra vào vào.
Sau khi Đường Xuân Minh gặp mấy người Dư Mộ liền bị Trầm phu lang cùng Trương Tú kéo vào trong phòng, đều sắp làm tân phu lang, còn muốn ở bên ngoài đãi khách như hán tử, tuy rằng bọn họ cũng không có nhiều quá trình phiền phức như nhà người khác, nhưng bọn họ cho rằng, tân phu lang nên rụt rè một chút.
Hiện tại A Sâm hoàn toàn được giao cho Vương Anh, không cần Đường Xuân Minh động tay, tối hôm qua, tân phòng của bọn họ là do hai đứa nhỏ A Lâm cùng A Sâm đi nằm giường mới, người trước đó đến xem tâm phòng đều nói tốt.
.
Chương 68: Động phòng
Đường Xuân Minh vô cùng phiền muộn, cái gì mà rụt rè cái gì mà e thẹn a, đều hoàn toàn không có liên hệ gì với hắn a, chỉ đành nghe mấy người Trương Tú thỉnh thoảng tiếp sóng tình cảnh náo nhiệt bên ngoài.
Như đã đoán trước, trong thôn có rất nhiều người mang quà đến đây chúc phúc, tuy nói những quà tặng kia chỉ là mấy loại hình như một khối vải, không thể so được với mấy quân hán tử giàu nứt đố đổ vách kia. Những người này đều để mấy người Lý Chính giữ lại, bởi vì những người này cũng rất rõ ràng tình cảnh hôm nay, cho nên cũng không có nhà nào mang chút quà với một nhà lớn nhỏ đến đây ăn tiệc mừng, mà chỉ phái một đại biểu, thực sự là trời đông giá rét, tiệc mừng không có cách nào tổ chức ở bên ngoài, tổ chức trong phòng khẳng định là không được mấy bàn, có mấy người đều dự định đến đây nói mấy lời chúc mừng liền về nhà, không cần đến làm tăng thêm phiền phức cho mấy người Lý Phong.
Tình huống này Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều đoán trước được, vì vậy không chỉ vận dụng phòng nhỏ ở nhà mình, liền ngay cả bên nhà Lý Phong cùng nhà Trương Tú đều được đặt bàn, đồng thời đã sớm đem giường đốt đến ấm áp, trong phòng cũng thêm chậu than, người vào không cần lo lắng sẽ bị đông lạnh, đến lúc đó món ăn bày vào bàn cũng không cần lo lắng lạnh ngay.
Trương Tú đếm đếm đầu ngón tay xem gia đình nào trong thôn đến rồi gia đình nào chưa, sau đó cười lên, "Triệu gia chỉ có nhà Triệu lục thúc đến, con trai của hắn ở trong phòng bếp hỗ trợ, còn lại những gia đình Triệu gia khác đều không xuất hiện một người nào, nhưng mà hôm nay bọn họ không xuất hiện thì càng tốt, đỡ phải đi ra còn khiến người khác cảm thấy gò bó. Đúng rồi, nhà Lý Hạ Căn cũng chưa nói cho các ngươi biết đi, nhà bọn họ cũng không xuất hiện."
"Chưa báo." Đường Xuân Minh nguýt nguýt, "Bên A Phong cũng mời trưởng bối là đại bá và đại bá sao, những người Lý gia khác mời cũng chỉ là những người bình thường tương đối gần gũi với hắn."
Trầm phu lang cũng ở đây, đối với ngày hôm nay hắn cùng đương gia thay thế vị thế của một nhà Lý Hạ Căn hoàn toàn không có cảm giác không đúng nào, vô cùng tán đồng mà gật đầu với Trương Tú. Trương Tú sao lại không hiểu ý tứ trong lời nói của Đường Xuân Minh, cái gọi là trưởng bối này là lúc bái thiên địa cần bái trưởng bối cha mẹ, không có cha mẹ làm trưởng bối, vậy cũng nên bái trưởng bối có quan hệ gần nhất, từ phương diện huyết thống mà nói, ngày hôm nay Lý Phong nên mời phu phu Lý Hạ Căn, nhưng mà Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều không phải là người chú ý đến hình thức, để bọn họ bái đôi phu phu kia, đó chính là tự tìm ngược cho mình a.
Đâu chỉ không bái bọn họ, ngày hôm nay ngay cả danh sách mời cũng không có tên bọn họ, những người Lý gia bên ngoài kia cũng hiểu rõ được chuyện gì xảy ra, nhưng mà không ai đồng ý đứng ra vì gia đình kia. Trưởng bối đồng ý nói chuyện vì bọn họ đều không ở trong danh sách mời, có tiểu bối đến đây chúc phúc, bọn họ đến chính là vì muốn rút ngắn quan hệ với Lý Phong, càng sẽ không xen vào nói chuyện không vui trong ngày hôm nay.
&&&
Vì ngày hôm nay, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong chuẩn bị không ít các món ăn vặt, huống hồ còn có người mà Tề chưởng quỹ mang đến, những người đến vừa ngồi trong phòng ấm vừa ăn đến vui vẻ, cũng tán gẫu đến vui vẻ.
"Ngày hôm qua ta còn nhìn thấy một nhà Lý Hạ Căn a, ta còn đặc biệt hỏi bọn họ, ngày mai có muốn đến uống rượu mình của cháu hắn cùng Minh ca nhi hay không, ha ha, các ngươi phải nhìn thấy khuôn mặt lúc đó của hắn."
"Nên, ai bảo mấy ngày trước hắn hả hê khoe khoang việc hôn nhân của tiểu ca nhi nhà hắn, nên đánh hắn một cái." Vị này trong nhà cũng có tiểu ca nhi vừa độ tuổi, mấy lần bị người ta mang ra so sánh với nhà Lý Hạ Căn, làm cha mẹ làm gì có chuyện không tức giận.
"Các ngươi có biết tiểu ca nhi nhà hắn đến cùng là gả cho nhà ai không?"
"Không biết a, đến cùng là gia đình giàu có nào khiến cho hắn hả hê như vậy?"
Người tiết lộ tin tức che miệng nói, "Phi! Chính nhà Lý Hạ Căn cũng biết nói ra sẽ không tốt, tiểu ca nhi nhà hắn căn bản là gả đi làm thiếp cho người ta, chính thất của gia đình kia vẫn không mang thai được, cho nên lúc này mới cho hán tử đương gia nạp thiếp, không biết sao lại tìm đến nhà bọn họ, sau khi bỏ ra năm mươi lượng bạc thì tiểu ca nhi kia từ nay về sau không có quan hệ gì vời Lý gia nữa."
"Không thể nào, cái này còn không phải là bán tiểu ca nhi kia sao? !" Có người không dám tin mà kinh ngạc thốt lên.
Có cái gì mà không thể, lúc trước đối xử với cháu ruột của mình như vậy, hiện tại chỉ là tiểu ca nhi, lại không phải tiểu hán tử, không nhìn thấy mấy ngày nay hắn hả hê thế sao, trong đầu vô cùng vui sướng a."
"Bên tộc Lý gia kia có biết hay không? Biết rồi còn để tiểu ca nhi đi làm thiếp?"
"Có lẽ còn chưa biết đi, đợi đến ngày xuất giá người trong tộc coi như là biết thì thế nào? Lại như lúc trước đem cháu ruột đưa ra ngoài, trong tộc không phải là không có cách nào truy cứu hay sao, thậm chí còn đem nhà cùng đất của cháu trai chiếm cứ như vậy."
"Sốt ruột nha!"
&&&
"Bái đường đi! Tân nhân bái đường đi!"
Đường Xuân Minh bị người đẩy ra từ trong phòng, mặc trên người là hỉ phục người gặp người khen, trang điểm cả người càng tôn lên là một tiểu ca nhi môi hồng răng trắng, người trong thôn chạy từ chạy đường ra xem trò vui, trước đây đối với Đường Xuân Minh chỉ là nghe mà không biết mặt, nhưng hiện tại vừa nhìn thấy những hán tử kia liền ồn ào lên.
"Chẳng trách hán tử kia nhất định phải cưới ca nhi mang theo con cái, trước đây nhìn thấy ca nhi ở trên trấn cũng không được như thế này."
"Đâu chỉ là trên trấn a, ta ngay cả ca nhi trong thành cũng gặp, cũng không sánh được a."
Nghe những hán tử kia bàn luận ngay cả một ít ca nhi đều cảm thấy chua xót trong lòng, trước kia Tiền Đắc Phúc đón dâu cưới một ca nhi cũng khiến cho người ta nghị luận trong một thời gian dài, nhưng mà Tôn ca nhi cùng tân phu lang ngày hôm nay so ra, rõ ràng chênh lệch rất nhiều, không nói vị ngày hôm nay mặc người đánh giá, hơn nữa lại còn biết kiếm tiền, ngay hôm nay nhìn thấy ông chủ tửu quán hướng về phía ca nhi này là biết được, không thấy một ít tiểu ca nhi chưa kết hôn nhìn thấy ông chủ quán rượu kia đều đỏ mắt sao, con mắt không ngừng liếc đến trên người ta.
"A Lâm, mau tới, Minh a sao cùng Phong thúc thúc chuẩn bị bái đường rồi!" Nhị Mao lôi A Lâm từ trong đám người ra, khuôn mặt A Lâm đỏ bừng, nhìn thấy a mẫu vừa vui mừng vừa xoắn xuýt, giống như sau khi bái đường a mẫu liền không chỉ thuộc về nó cùng đệ đệ nữa.
Đường Xuân Minh bên này vô cùng vui mừng, tuy rằng thân là ca nhi nhưng cũng không có quy củ không thể gặp người phải đội khăn hồng trên đầu, khi nhìn sang Lý Phong thì, được rồi, trong lòng còn có chút cảm giác căng thẳng. Nhưng mà đến khi quay đầu nhìn con trai, căng thẳng gì đều quăng đi mất, ôm lấy con trai hôn một cái thật to, có thể được con trai quan sát mình kết hôn, cũng coi như là ít có đi.
"A Mẫu..." A Lâm thẹn thùng .
Hà lão phụ trách trông mấy đứa nhỏ cũng theo tới phía sau, hai người này khẳng định hôm nay không có thời gian quan tâm bọn nhỏ, ừm, còn có ngày mai nữa, vui tươi hớn hở quay lại nói với A Lâm, "A Lâm, nhớ kỹ nói gì với a mẫu không?"
A Lâm gật đầu, sau đó ôm lấy cổ a mẫu quay đầu ngượng ngùng nhỏ giọng nói với Lý Phong: "Cha, A Mẫu, cung chúc tân hôn, trăm năm hòa hợp."
"Ngoan." Lý Phong khống chế vẻ mặt sờ sờ đầu A Lâm, hắn cảm thấy đây là lời chúc êm tai nhất mà hôm nay được nghe , nhưng Đường Xuân Minh dựa vào nét mặt và thanh âm của hắn liền biết được người này đang rất vui vẻ cũng rất kích động.
"Bái đường , giờ lành đến rồi!"
"Nào, A Lâm để gia gia ôm."
"Nhanh lên một chút nhanh lên một chút, sắp trở thành người một nhà rồi, chờ sau này thành người một nhà liền tiếp tục thân thiết đi."
"Ha ha..."
Ở trong hoàn cảnh ầm ầm như vậy, Đường Xuân Minh cùng Lý Phong bắt đầu màn bái đường trong truyền thuyết, Lý Phong là lần đầu tiên, Đường Xuân Minh tuy rằng có ký ức của nguyên thân, nhưng đối với một người xuyên qua từ thời hiện đại mà nói, trải qua bái đường cũng rất là ngạc nhiên, hơn nữa nhóm quân hán tử đứng sau này hô hào còn vang hơn so với hỉ ma ma, hoàn thiện toàn bộ nghi thức, Đường Xuân Minh vẫn còn trong mơ mơ màng màng, liền bị một đám người đem hắn cùng Lý Phong đẩy mạnh vào trong phòng.
Cùng tràn vào trong phòng còn có đám quân hán tử Dư Mộ này,một bộ nhất quyết phải nháo động phòng tách bọn Trương Tú ra, cho Đường Xuân Minh ánh mắt bảo trọng, bọn họ vô lực giúp đỡ, chỉ có thể giúp đem đám nhỏ đến đây xem náo nhiệt phát tiền mừng cùng kẹo cưới. Bọn nhỏ rất dễ dàng đối phó, trong túi đầy kẹo cưới hơn nữa trong tay còn có tiền lì xì, lập tức liền hài lòng, khó đối phó chính là một đám quân hán tử kêu gào ồn ào cùng các hán tử quen biết với Lý Phong ở trong thôn.
"Nhanh hôn một cái, là hán tử thì thể hiện chút bản lãnh đi,lão đại, ngươi không thể còn thẹn thùng hơn so với ca sao đi, không hôn chúng ta liền không thừa nhận ngươi là lão đại của chúng ta, các anh em nói có đúng không?"
"Đúng vậy!" Tiếng cười khiến nóc nhà như muốn lật tung, những hán tử kia làm chuyện xấu đem Lý Phong đẩy về hướng Đường Xuân Minh.
Rõ ràng là trời rất lạnh, nhưng Lý Phong cùng Đường Xuân Minh đều một thân mồ hôi. Lý Phong liếc đám người kia một chút, mò đến eo Đường Xuân Minh, dứt khoát hôn một cái lên mặt hắn, đám người kia kêu càng ngày càng hăng, người ở tiền viện đều có thể nghe được âm thanh của bọn họ.
"Được rồi, vào ngồi ăn cơm uống rượu đi, các ngươi không ăn nhưng ta cũng đói bụng rồi!" Đường Xuân Minh lên tiếng, trừng mắt, nhưng mà gò má đỏ bừng, một chút uy hiếp cũng không có,nhóm hán tử liền kéo lấy Lý Phong ra ngoài? Đi làm gì, đương nhiên là ép rượu rồi.
Người rốt cuộc cũng tản đi, Đường Xuân Minh mới thở phào nhẹ nhõm, mấy người Trương Tú cũng thở phào nhẹ nhõm, tiệc mừng còn chưa bắt đầu liền như vậy khiến cho bọn họ có chút không chịu nổi, nhìn áo cưới trên người Đường Xuân Minh có chút tán loạn mặt cũng đỏ ngầu, phù một tiếng cười vui vẻ, giúp hắn sửa lại một chút nói, "Chúng ta nhanh chóng ngồi vào đi, bọn họ cũng chờ ngươi đi khai tịch a."
Có quy định tân phu lang chưa có ngồi vào, người nhà nông bọn họ làm sao dám náo nhiệt, những người quen biết cũng chờ Đường Xuân Minh đi ra ngoài, Đường Xuân Minh cũng không có biểu hiện thẹn thùng gì, thu thập một chút liền đi ra ngoài, trước tiên liền đem bụng lấp đầy rồi nói tiếp, còn uống rượu gì đó thì miễn đi.
&&&&
Lý Phong không biết bị đám Dư Mộ cầm đầu chuốc bao nhiêu rượu, nồng độ rượu cũng không thấp, sớm đề phòng cái này, rượu cung cho Lý Phong cùng đám quân hán tử đều là ghi nồng độ cao nhất, hơn nữa biết được những người này lần đầu tiên uống rượu mạnh như vậy nhất định sẽ không thể bỏ xuống được, hơn nữa càng là lần đầu tiên uống càng khiến cho người dễ say hơn, Lý Phong đánh chủ ý chính là muốn hạ gục đám người này trước tiên.
Chính hắn cũng uống không ít, tuy rằng trong quá trình có chút dối trá, nhưng vì đem những người kia hạ gục, hắn cũng bồi tiếp uống một chút, rồi dựa vào dược giải rượu trước đó Hà lão làm mà chống đỡ.
Nhìn những tên to con này từng người từng người ngã xuống Lý Phong đắc ý vô cùng bước chân tập tễnh hướng về phòng tân hôn, đấu với hắn sao, hừ hừ!
Nhìn mặt Lý Phong lộ ra chút đắc ý, mấy người Lý Chính cùng Hà Lão chỉ hắn cười không ngừng, lại nhìn đám hán tử người chui dưới gầm bàn người ngả lên người khác, càng cười đến trực tiếp vỗ bàn không ngừng.
"Khá lắm, lần này đủ nham hiểm a, chờ ngày mai đám quân hán tử này tỉnh lại không biết còn dằn vặt đến mức nào a." Lý Chính cười nói.
"Không phải ngày hôm nay dằn vặt chính là ngày mai, khẳng định phải qua ngày hôm nay đã." Hà lão cười ha ha.
Vương Anh ôm A Lâm đã ngủ vào trong lồng ngực đi vào phòng, cười lắc lắc đầu, trong đám hán tử bị đẩy ngã này có con trai của hắn Đường Xuân Vanh, lại không biết tự lượng sức mình đi cụng ly với A Phong, nhưng mà ngày tốt như hôm nay hắn cũng không ngăn cản, rượu này hắn cũng uống qua, không hại thân, vì vậy cũng để cho hắn náo loạn.
Lý Phong lung lay thân thể đẩy cửa phòng ra, vừa nhìn trong phòng không người nhất thời thất vọng, Minh ca nhi chạy đi đâu rồi? Đêm nay chính là đêm động phòng của bọn họ a, đầu óc cũng có chút mơ hồ , lúc này trong phòng riêng truyền đến tiếng nước, lập tức cười khúc khích lên, biết Minh ca nhi đi đâu rồi, tiếp tục lung lay thân thể hướng về phương hướng đó. (* oa, Phong ca dễ thương quá ~*) Tân phòng này dựa theo thiết kế của Minh ca nhi mà xây, tách ra một phòng chuyên dùng để tắm rửa, phía dưới cũng thông địa long, ngày hôm nay cũng đốt lên đặc biệt nóng, vì vậy trời lạnh tắm cũng không thành vấn đề.
"Minh ca nhi..." Cửa gỗ nhỏ đẩy một cái liền mở, lại thất vọng rồi, sao Minh ca nhi mặc đầy đủ như vậy, hắn còn tưởng còn có thể nhìn thấy tình cảnh Minh ca nhi tắm rửa a.
"Trở về thật đúng lúc, vừa mới chuẩn bị nước nóng cho người a, nhanh chóng tẩy tẩy đi, một thân mùi rượu." Đường Xuân Minh giả vờ bình thường. Giời ạ , nghe được cả tiếng tim hắn đập không ngừng a, cảm giác đều là lão phu lão phu, tại sao nghĩ đến động phòng hắn còn căng thẳng a.
"Không muốn, trước tiên động phòng đã." Lý Phong tránh đi.
Đường Xuân Minh hắc tuyến, người này uống say ? Tiến lên sờ sờ mặt của hắn: "Ngươi là say rồi nên hồ ngôn loạn ngữ ?"
"Ta không có say, bọn Dư Mộ đều bị ta hạ gục chui hết vào gầm bàn rồi." Lý Phong nhướn lông mày biểu hiện đắc ý cực kì, trước khi vào phòng còn có chút che dấu, hiện tại triệt để lộ ra ngoài .
Cái này còn nói là không có say? Đều biểu hiện khác với bình thường , Đường Xuân Minh cũng là nam nhân, biết không thể giảng đạo lý cùng người say , chỉ đành dụ dỗ nói: "Được, được, không có say, vậy chúng ta rửa tắm đi, ta giúp ngươi tắm?"
"Được, khà khà, Minh ca nhi giúp ta tắm rửa, sau đó động phòng." Lý Phong đứng ở nơi đó cười khúc khích, con mắt dính vào trên người Đường Xuân Minh.
Động phòng động phòng, chỉ ghi nhớ động phòng, Đường Xuân Minh nói thầm trong lòng , nhưng mà trên mặt cũng nhanh chóng bốc khói .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com