Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

"Hoa hải đường có một biệt danh, gọi là hoa đoạn tràng."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sau khi Diệp Cẩn Ngôn đồng ý nhận vai không lâu, Chu Tỏa Tỏa cũng tỏ ra sẵn sàng đóng phim nên nam chính và nữ chính đã được quyết định. "Bân Hân" tràn đầy hưng phấn:【Tuyệt vời! 2 người cùng hợp tác! 】,【Cuối cùng không có ai đứng giữa họ! 】, 【Chúng ta có thể công khai ở bên nhau được không? 】,【Đừng lạc quan quá, 10 phim truyền hình của Trung Hoa Dân Quốc thì 9 trên 10 buồn, sợ là BE】,【Chỉ cần thấy họ hợp tác là tôi vui rồi! 】.

Nếu nam nữ chính đều đã quyết định, công ty điện ảnh và truyền hình Thượng Phương của hai người liền nhanh chóng tổ chức đoàn làm phim, mời đạo diễn Tào Trị Quốc đảm nhiệm vị trí đạo diễn của bộ phim này. Mà Lạc Âm Phàm cho biết mình ngoài đảm nhiệm biên kịch, cũng muốn thử các công tác hậu trường khác, điện ảnh và truyền hình Thượng Phương vui vẻ chấp nhận, để Lạc Âm Phàm đảm nhiệm Phó đạo diễn, học tập Tào Kiến Quốc. Đội ngũ của bộ phim này rất mạnh mẽ, đạo diễn nổi tiếng cộng thêm biên kịch kim bài, nam phụ xuất sắc nhất cộng thêm hoa đán hạng nhất, thấy thế nào cũng giống như là đại chế tác hàng năm. Mà điện ảnh và truyền hình Thượng Phương quả thật cũng nguyện ý bỏ tiền ra cho bộ phim này, bộ phim này chưa quay đã chấn động.

Công tyđã sắp xếp để Tào Trị Quốc, Lạc Âm Phàm, Diệp Cẩn Ngôn cùng Chu Tỏa Tỏa ở công ty thảo luận kịch bản, Diệp Cẩn Ngôn rốt cục lần đầu tiên thấy được kịch bản anh tâm tâm niệm niệm, bìa kịch bản viết xuống bốn chữ to "Hải đường tửu mãn".

"Nội dung phim này thực ra không phức tạp. Nhân vật nam chính Tôn Tu Tề là một đại ca xã hội đen, Tôn Tu Tề là cha nuôi của Triệu Thiên Thiên, sủng ái cô ta, nuôi nấng cô ta thành người, nhưng Triệu Thiên Thiên sau khi lớn lên lại thích Tôn Tu Tề, rồi lại ngoài ý muốn phát hiện Tôn Tu Tề là kẻ thù giết cha của mình, vì vậy cô ta liền muốn trả thù. Tôn Tu Tề biết Triệu Thiên Thiên muốn giết mình, lại lần nữa khoan dung, bởi vì trong lúc bất tri bất giác, anh cũng thích Triệu Thiên Thiên. Lạc Âm Phàm hướng ba người khác giải thích nội dung bộ phim, "Sau đó Triệu Thiên Thiên phát hiện phụ thân ruột của mình kỳ thật là cưỡng chiếm mẹ đẻ mới sinh ra mình, mẹ đẻ mình vốn có tình nhân thanh mai trúc mã, là bạn bè của Tôn Tu Tề. Cha đẻ Triệu Thiên Thiên là ác bá địa phương, bởi vì coi trọng mẹ đẻ Triệu Thiên Thiên, liền giết bạn bè của Tôn Tu Tề, cưỡng chiếm mẹ đẻ của nàng. Nhưng sau khi Triệu Thiên Thiên sinh ra, lại đối với mẹ đẻ nàng lăng ngược đến chết. Tôn Tu Tề là vì thay huynh đệ của mình cùng mẹ đẻ Triệu Thiên Thiên báo thù mới giết cha đẻ Triệu Thiên Thiên. Triệu Thiên Thiên phát hiện chân tướng liền quyết định buông xuống thù hận, sau đó nàng cũng biết Tôn Tu Tề thích mình," Lạc Âm Phàm nói tới đây ngừng lại nhìn Chu Tỏa Tỏa. Sau khi nháy mắt nhìn cô, tiếp tục nói: "Vì vậy, liền tỏ tình với Tôn Tu Tề, hai người tâm sự với nhau, trải qua một khoảng thời gian coi như ngọt ngào, đáng tiếc không lâu sau Nhật Bản bắt đầu xâm lược Trung Quốc, Tôn Tu Tề vì quốc gia giả vờ đầu hàng, thật ra là vì tìm cơ hội lấy được bí mật của quân Nhật, đến cuối cùng, Tôn Tu Tề hy sinh bản thân."

"Vậy Triệu Thiên Thiên thì sao? " Tào Trị Quốc hỏi. Lạc Âm Phàm nói: "Theo lý thuyết, đến cuối cùng Triệu Thiên Thiên cũng chết, kịch tính sẽ lớn hơn một chút, nhưng chết như thế nào là vấn đề. Nếu chết vì tình yêu thì sẽ yếu đuối. Nếu có thể chết mạnh mẽ hơn." , nó sẽ hoàn mỹ hơn."

"Ý của anh là... " Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Để nàng báo thù cho Tôn Tu Tề?"

Thật ra tôi đã viết ba kết cục, tôi không quyết định rốt cuộc nên dùng cái nào.

"Ba kết cục? " Diệp Cẩn Ngôn hứng thú dạt dào hỏi: "Nói nghe một chút."

"Kết cục đầu tiên: Tôn Tu Tề không chết, hắn chỉ bị trọng thương, không thể liên lạc với Triệu Thiên Thiên, nhưng Triệu Thiên Thiên cho rằng hắn đã chết, vì báo thù, gả cho một quan quân, muốn có được cơ mật của quân Nhật, đến cuối cùng đương nhiên là bị giết. Tôn Tu Tề đau đớn không muốn sống, nhưng quốc gia coi trọng, dứt khoát gia nhập chiến tranh kháng Nhật, sau khi kháng chiến thắng lợi, xuất gia làm tăng."

"Oa, thảm như vậy." Chu Tỏa Tỏa nhịn không được phát ra cảm khái. Lạc Âm Phàm nhẹ gật đầu nói: "Kết cục thứ hai, là Tôn Tu Tề chính xác đã chết, sau đó Triệu Thiên Thiên cũng vì báo thù mà gả cho quan quân Nhật Bản, sau đó cũng bị phát hiện, nhưng quan quân Nhật Bản thật sự thích Triệu Thiên Thiên, cũng không có giết chết nàng. Triệu Thiên Thiên sau đó đi Hồng Kông, ở nơi đó một mình vượt qua quãng đời còn lại." Dừng một chút, tiếp tục nói: "Kết cục thứ ba, Tôn Tu Tề không chết, nhưng sau khi trở về không tìm được Triệu Thiên Thiên. Thủ hạ của Tôn Tu Tề sau khi biết Tôn Tu Tề xảy ra chuyện, liền đưa Triệu Thiên Thiên đến nơi khác dàn xếp, sau đó hai người bọn họ gặp lại. Kết thúc toàn bộ nội dung bộ phim."

Tào Trị Quốc cùng Diệp Cẩn Ngôn, Chu Tỏa Tỏa nhìn nhau, hỏi: "Các người thấy thế nào?"

Diệp Cẩn Ngôn trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Tôi nghĩ cái kết đầu tiên hay hơn." Tào Trị Quốc chuyển hướng Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Ngoại trừ cái kết thứ ba, tôi nghĩ hai cái đầu tiên tốt thôi."

Tào Trị Quốc cười nói: "Tôi chính là không hy vọng nam nữ chính ở cùng một chỗ là được rồi." Lạc Âm Phàm cười cười: "Dù sao muốn nói kịch tính căng thẳng, bi kịch luôn tương đối dễ dàng cảm động người, làm cho người ta khắc sâu ký ức. Hơn nữa phim dân quốc, mười có chín bi kịch mà, đổi thành bối cảnh phim hiện đại, không có khả năng lừng lẫy như vậy."

Tào Trị Quốc suy nghĩ một chút, nói: "Không bằng như vậy, vì Âm Phàm đã viết ba cái kết, chúng ta không nên lãng phí. Chúng ta chọn một kết từ kết thúc thứ nhất và thứ hai, khi chính thức phát sóng, dùng cái kết này. Nhưng chúng ta cũng sẽ quay đoạn kết thứ ba. Khi đài truyền hình phát sóng xong đoạn cuối, đợi đài truyền hình phát sóng xong kết thúc lớn, chúng ta lại chiếu kết thúc thứ ba trên mạng, kết thúc đoàn viên lớn." Anh cười cười: "Làm dịu khán giả khó có thể bình tĩnh."

Diệp Cẩn Ngôn nói: "Vậy chi bằng cả ba đều quay, chúng ta chọn một cái dùng khi chính thức phát sóng, hai cái còn lại cho người xem bỏ phiếu, bọn họ muốn xem cái nào thì chọn cái đó, cuối cùng tỷ lệ bỏ phiếu cao, sẽ phát sóng trên mạng, cái còn lại sau này sẽ được dùng làm trứng phục sinh ".

Lạc Âm Phàm nghe xong gật gật đầu: "Cũng không tệ, là mánh lới rất tốt." Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Vậy lúc chính thức phát sóng rốt cuộc dùng cái nào?"

Tào Trị Quốc nói: "Ta suy nghĩ lại." Diệp Cẩn Ngôn nhìn bốn chữ "Hải đường tửu mãn" hỏi: "Tại sao bộ phim lại có tên là 'Hải đường tửu mãn'?" Lạc Âm Phàm nói: "Hoa hải đường có một biệt danh, gọi là Đoạn Trường Hoa. Thời xưa có một truyền thuyết, nghe nói có một cô gái đang chờ đợi người mình yêu trở về, mỗi ngày đều đứng bên tường thành chờ đợi, ngóng trông, nhưng cô gái kia cuối cùng không đợi được người mình yêu, cô ấy buồn bã chết đi, nhưng ở nơi cô ấy đứng lại nở ra những đóa hoa tươi đẹp, đóa hoa kia đỏ như máu tươi, chính là hoa hải đường. Người xưa gọi hoa hải đường là Đoạn Trường Hoa, mượn hoa để biểu đạt tình cảm nam nữ ly biệt."

Tào Trị Quốc nghe xong nhíu mày, Chu Tỏa Tỏa nói: "Nghe ngươi nói như vậy, cảm giác kết cục đầu tiên tương đối phù hợp với tên phim." Tào Trị Quốc cười nói: "Dù sao cũng quay 3 cái kết, ta cũng không nói cho các người biết ta rốt cuộc dùng cái nào, các người chờ xem kết cục mới có thể biết kết cục, cái này cũng rất tốt." Diệp Cẩn Ngôn chờ ba người nghe xong đều nở nụ cười.

Sau khi đạo diễn, biên kịch và nam nữ chính biết nội dung bộ phim, đều có nhận thức chung, công ty điện ảnh và truyền hình Thượng Phương liền bắt đầu công tác chuẩn bị phía sau màn, tìm đến nhà thiết kế nổi tiếng thiết kế trang phục và tạo hình cho nhân vật trong phim. Tào Trị Quốc am hiểu quay phim dân quốc, sau khi xem kịch bản trong đầu liền có rất nhiều hình ảnh, công ty tràn đầy lòng tin đối với bộ phim này, tỏ vẻ bất kể chi phí toàn lực ủng hộ, vì thế Tào Trị Quốc ngoại trừ dự định quay phim ở Hoành Điếm, còn phải tiến hành quay phim ở Giang Tô. Một tháng sau, khi trang phục, cảnh tượng, đạo cụ đều đã chuẩn bị xong, đoàn làm phim《 Hải Đường Tửu Mãn 》liền kéo đội đến Hoành Điếm quay phim.

------------------------

Rạp hát nhỏ:

Diệp Cẩn Ngôn: "Phạm Cẩm Ngôn, tiền lương của tôi bao nhiêu? Giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất có thêm tiền lương không?"

Phạm Kim Cương: "......"

Diệp Cẩn Ngôn: "Không phải là một tập 10.000 vạn chứ???"

Phạm Kim Cương: "......"

Diệp Cẩn Ngôn: "Ngươi tốt xấu gì cũng thêm một chút chứ!"

Phạm Kim Cương: "......"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com