Chương 43
Nhưng hoàng hôn thì đẹp vô hạn, cần gì phải cảm thấy u sầu khi hoàng hôn đến gần.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Diệp Cẩn Ngôn lẳng lặng nghe Phạm Kim Cương nói xong, sau đó nói: "Tôi năm đó, quả thật có nghĩ tới cô ấy vì nguyên nhân này mà rời khỏi tôi, nhưng qua nhiều năm như vậy, kỳ thật tôi không nợ cô ấy cái gì, tôi chưa bao giờ phụ cô ấy. Rời khỏi tôi là ý nghĩ cô ấy một bên tình nguyện, cô ấy bởi vì nguyên nhân này mà rời khỏi tôi, chỉ có thể chứng minh cô ấy không hiểu tôi." Anh nhìn Phạm Kim Cương, tiếp tục nói: "Vào ngày cô ấy quyết định rời khỏi tôi, mặc kệ nguyên nhân là gì, tôi và cô ấy đều đã không còn liên quan."
"Vậy nếu Đới Thiến trở về thì anh sẽ làm gì?"
Diệp Cẩn Ngôn hỏi: "Cô ấy đã về rồi à?" Phạm Kim Cương lắc đầu, Diệp Cẩn Ngôn lại hỏi: "Vậy cô ấy hiện tại sống như thế nào?" Phạm Kim Cương vẫn lắc đầu. Diệp Cẩn Ngôn thở dài: "Đã ba mươi năm rồi, những năm gần đây cô ấy và tôi đều có cuộc sống riêng, không quấy rầy lẫn nhau, cho dù gặp mặt, cũng chỉ có thể như vậy." Dừng một chút, còn nói: "Hơn nữa, bên cạnh tôi đã có Tỏa Tỏa, tôi không thể vì chuyện ba mươi năm trước mà làm tổn thương Tỏa Tỏa. Tôi hiện tại, chỉ hy vọng có thể sống tốt với Tỏa Tỏa." Phạm Kim Cương nghe xong, thở phào nhẹ nhõm: "Bây giờ anh đã biết rồi. Tôi liền yên tâm." Hắn không hy vọng Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa chia tay, chỉ là không đem chuyện của Đới Thiến nói ra, hắn luôn cảm thấy có tảng đá lớn đè ở ngực, ép đến ngực hắn không thoải mái. Phạm Kim Cương nghĩ, chỉ cần hết thảy chiếu theo tiết tấu của Diệp Cẩn Ngôn, hắn cùng Chu Tỏa Tỏa, hẳn là mặc kệ phát sinh chuyện gì, cũng sẽ không bao giờ chia tay.
Diệp Cẩn Ngôn cũng cười cười,tình yêu của anh dành cho Đới Thiến năm đó là thật lòng, tình yêu của anh dành cho Tỏa Tỏa hiện tại cũng không phải nhất thời xúc động. Nếu như lúc trước Đới Thiến không rời khỏi anh, mặc kệ cuộc sống trôi qua như thế nào, anh đều sẽ tiếp tục kiên trì, có lẽ cũng sẽ cùng Đới Thiến kết hôn, nhưng nếu hết thảy đều đã qua, hồi tưởng lại, hồi ức đã vô dụng.
Chu Tỏa Tỏa đem kế hoạch muốn cùng Diệp Cẩn Ngôn đi đảo Hải Nam mừng sinh nhật anh, hảo hảo sống thế giới hai người nói cho Diệp Cẩn Ngôn, Diệp Cẩn Ngôn cảm thấy chỉ cần Chu Tỏa Tỏa cao hứng là tốt rồi. Bộ phim mới của Chu Tỏa Tỏa sẽ quay vào giữa tháng năm, cô nghỉ hai tuần, nói muốn nghỉ ngơi thật tốt trước khi quay phim, sau đó lấy trạng thái tốt nhất diễn bộ phim mới, công ty thấy Chu Tỏa Tỏa trong khoảng thời gian đó đều không có sắp xếp công việc khác, cũng không có lý do gì cự tuyệt, vì thế rất sảng khoái đồng ý. Mà Diệp Cẩn Ngôn từ năm ngoái bắt đầu vẫn luôn ở vào trạng thái bận rộn, thẳng đến khi thời gian tuyên truyền《Hải Đường Tửu Mãn》qua đi mới chính thức nghỉ ngơi, bởi vậy anh xin công ty xin nghỉ, công ty cũng không làm khó anh, chỉ là nói cho anh biết có mấy bộ phim muốn mời anh tham gia diễn, hy vọng Diệp Cẩn Ngôn sau khi nghỉ ngơi có thể xem kịch bản, chọn một bộ anh thích tham gia diễn.
Lúc Diệp Cẩn Ngôn đang thu dọn hành lý, Phạm Kim Cương lục lọi hành lý của anh, nói: "Đảo Hải Nam thời tiết ẩm ướt, nếu anh định ở đó một tuần thì nên mang thêm vài bộ quần áo để thay." Diệp Cẩn Ngôn cười nói: "Biệt thự nhà họ Chu, hẳn là có máy giặt chứ?"
Phạm Kim Cương nói: "Tôi sợ không thể phơi quần áo được." Anh vỗ bả vai Diệp Cẩn Ngôn: "Lần này anh rốt cục có thể cùng Tỏa Tỏa trải qua thế giới hai người, anh phải nắm lấy cơ hội này nha!"
Bởi vì lo lắng có phóng viên chụp ảnh, Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa chia làm hai đường, Diệp Cẩn Ngôn trực tiếp đáp máy bay đến cửa biển, sau đó đi thẳng đến biệt thự của Chu gia ở Hải Nam. Chu Tỏa Tỏa thì tới Quảng Đông trước, sau đó mới đáp phà đi Hải Nam, tuy rằng tương đối trắc trở, nhưng đúng là có thể cắt đuôi phóng viên chụp ảnh. Hai người đến trước sinh nhật Diệp Cẩn Ngôn, khi Chu Tỏa Tỏa rốt cục đến biệt thự đã gần năm giờ chiều, mà Diệp Cẩn Ngôn cũng chỉ đến sớm hơn Chu Tỏa Tỏa mấy tiếng.
Sau khi Chu Tỏa Tỏa đặt hành lý xong, liền dẫn Diệp Cẩn Ngôn đi tham quan biệt thự. Chu Tỏa Tỏa nói: "Thật ra đây là bất động sản của anh trai em, em cũng chỉ tới đây vài lần." Đây là một tòa biệt thự độc lập, trước nhà có vườn hoa, còn có một ga ra tư nhân có thể đỗ rất nhiều xe ô tô. Chỉ riêng có tám phòng, hầu như phòng ngủ nào cũng có phòng tắm. Phòng ngủ chính của Chu Thế Diệu, phòng ngủ Chu Tỏa Tỏa chỉ nhỏ hơn phòng ngủ chính một chút, nhưng phong cảnh nhìn thấy trên cơ bản không có bao nhiêu khác biệt, nhìn ra ngoài đều là cảnh biển vô biên. Lúc ấy Chu Diệu Thế mua biệt thự này, từng sửa sang lại nội thất kiến trúc nhà một ít, biệt thự này có phòng ngủ có thư phòng, còn có một phòng chiếu phim còn xa hoa hơn cả nhà Chu Tỏa Tỏa, có thể so với một rạp chiếu phim tư nhân loại nhỏ. Ngoại trừ những thứ này, còn có một phòng tập thể thao, Diệp Cẩn Ngôn không khỏi tán thưởng: "Ngôi nhà này quá sang trọng."
Chu Tỏa Tỏa nói: "Anh em có nhiều bất động sản như vậy, thích nhất chính là căn này, em cũng rất thích." Cô mang theo Diệp Cẩn Ngôn đến phía sau biệt thự, Diệp Cẩn Ngôn thật sự được mở rộng tầm mắt, nơi đó có một bể bơi tư nhân rất lớn, có thể vừa bơi vừa ngắm biển, quả thật có thể làm cho người ta thả lỏng tâm tình, hưởng thụ cuộc sống. Chu Tỏa Tỏa nói với Diệp Cẩn Ngôn: "Một tuần kế tiếp, chúng ta sẽ ở lại đây." Diệp Cẩn Ngôn sau khi phục hồi tinh thần, hỏi Chu Tỏa Tỏa: "Gia đình em giàu đến mức nào?" Anh ấy cuối cùng cũng hiểu rằng gia đình Chu không phải là người giàu bình thường, những người với nguồn tài chính của gia đình có lẽ sẽ lọt vào danh sách 100 người giàu nhất. Chu Tỏa Tỏa nhún vai: "Dù sao cũng là của anh trai em, không phải của em." Diệp Cẩn Ngôn nghĩ thầm, anh thật sự là gặp được một thiên kim nhà giàu,anh nghiêm túc nhìn Chu Tỏa Tỏa nói: "Tỏa Tỏa, anh không có tiền." Chu Tỏa Tỏa nghiêng đầu, khó hiểu nhìn anh: "Cho dù bây giờ anh có đóng phim và được trả một triệu mỗi tập, anh cũng sẽ không giàu hơn gia đình em. Anh, anh có thể thật sự không xứng đôi với em."
Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Muốn tài chính xứng đôi với nhà em, trừ phi là phú nhị đại, bằng không hẳn là rất khó xứng đôi, cho dù là phú nhị đại, cũng chưa nhất định xứng đôi." Cô nhìn Diệp Cẩn Ngôn, nghiêm túc nói: "Nhưng người duy nhất xứng đáng với Chu Tỏa Tỏa em, chỉ có Diệp Cẩn Ngôn anh, ngoài anh ra em không thích bất cứ ai khác."
"Nhưng không phải các gia đình hào môn, đều muốn một cuộc hôn nhân thương mại nào đó sao?"
"Cho dù thật sự muốn kết hôn, đó cũng là chuyện của anh trai em, bất quá nhà em cũng không cần, người xứng đôi với anh trai em không nhiều lắm, anh trai em cũng không hiếm lạ. Trừ phi bỗng nhiên có một khủng hoảng tài chính, nếu không nhà em hẳn là sẽ không sụp đổ." Thấy Diệp Cẩn Ngôn vẫn là vẻ mặt lo lắng, Chu Tỏa Tỏa nói: "Mà ấn tượng của anh trai em đối với anh không tệ nha, bạn trai trước kia của em, anh trai em đều cảm thấy mắt em mù mới có thể ở cùng một chỗ với bọn họ, nhưng đối với anh," cô trừng mắt nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Anh ấy nói anh rất tốt."
Diệp Cẩn Ngôn nhíu chặt mày cuối cùng buông lỏng một chút: "Thật sao?" Chu Tỏa Tỏa gật đầu mạnh mẽ: "Thật sự, nếu anh không tin em, anh hãy tự mình hỏi anh ấy."
"Vậy anh ấy đã nói gì về anh?"
Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Anh ấy nói anh là đồ ngốc, tới gặp anh vợ, anh không biết chơi game, chơi mạt chược sẽ không bắn pháo, có thể thấy được anh không phải là tiểu nhân nịnh nọt, nịnh nọt." Diệp Cẩn Ngôn dở khóc dở cười nhìn Chu Tỏa Tỏa: "Đây là khen ngợi sao?"
Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Đúng vậy!"
"Gọi anh là ngốc tử cũng là khen ngợi à?"
"Anh không chỉ là ngốc tử, mà anh còn là quỷ nhát gan, bất quá hiện tại không nhát gan như vậy, cho nên chỉ là ngốc tử." Chu Tỏa Tỏa một bên cười nói, một bên muốn rời khỏi bên người Diệp Cẩn Ngôn, nhưng Diệp Cẩn Ngôn phản ứng nhanh giữ chặt cô, muốn cù lét cô ngứa ngáy, hai người vui đùa ầm ĩ, cùng nhau ngã xuống bể bơi, may mắn hai người đều biết bơi, sau khi nổi lên, Diệp Cẩn Ngôn ở trong bể bơi ôm lấy Chu Tỏa Tỏa: "Rùa xứng rùa, anh là ngốc tử, vậy em thích anh, em thích anh chổ nào?" Chu Tỏa Tỏa Tỏa ở trong lòng anh cười nói: "Em là kẻ ngốc."
Diệp Cẩn Ngôn nhìn Chu Tỏa Tỏa bị mình ôm vào trong ngực cười đến tươi đẹp như vậy, nhất thời động tình, cúi đầu hôn cô, Chu Tỏa Tỏa cũng đáp lại anh, hai người cứ như vậy ở trong bể bơi ôm hôn. Nắng đỏ đầy trời, Chu Tỏa Tỏa nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai Diệp Cẩn Ngôn: "Hoàng hôn!" Diệp Cẩn Ngôn ngẩng đầu nhìn mặt trời lặn xa xa, trong lòng cảm thấy vô cùng hạnh phúc, nhưng hoàng hôn đẹp hơn vô cùng, cho nên không cần phải u sầu lúc chạng vạng.
-----------------
Rạp hát nhỏ:
Phạm Kim Cương: Than ôi, sinh nhật lão Diệp năm nay, tôi rốt cục không cần cùng anh ấy trải qua nữa!
Lạc Âm Phàm: Anh chuẩn bị quà gì cho lão Diệp?
Phạm Kim Cương vẻ mặt tự hào: Anh ấy chắc chắn sẽ rất thích.
Lạc Âm Phàm: Vậy rốt cuộc là cái gì?
Phạm Kim Cương bỗng nhiên hát lên: Không nói không nói, xin đừng nói~~~
Lạc Âm Phàm: ...Có ai từng nói anh hát hay không?
Phạm Kim Cương ngượng ngùng nói: Không có, ta chỉ là thỉnh thoảng hát mà thôi.
Lạc Âm Phàm: Không có thì anh đừng hát.
Phạm Kim Cương: .........
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com