Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 52

"Anh nghĩ rằng, một người đàn ông đưa chìa khóa nhà mình giao cho người phụ nữ của mình, chính là đang nói cho cô ấy biết, cô ấy là nữ chủ nhân của ngôi nhà này"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

【Diệp Cẩn Ngôn đẹp trai quá!】, 【Những cọng tóc đẹp quá】,【Tỏa Tỏa đẹp như tranh vẽ】, 【váy trắng giống như tiên nữ a~】, 【vợ tôi không hổ là vợ tôi] ,【lúc tiếp nhận phỏng vấn, Diệp Cẩn Ngôn cúi đầu cười, thật đáng yêu!】,【vì sao lão nam nhân này đáng yêu như vậy?】, 【Bộ vest trắng thì đẹp, nhưng trông tối hơn....】, 【phần thắng rất lớn đi】, 【trang phục tình nhân?】Đây là phản ứng của cư dân mạng trong buổi phỏng vấn hậu trường.

【Tôi nhìn thấy cái gì!!! Tôi đã nhìn thấy gì thế này!】 ,【Nắm tay?!】 ,【Họ nắm tay nhau!】 , 【Là mười ngón tay siết chặt sao???】, 【Nắm tay mà thôi, các bạn kích động cái tôi gì?】,【Thảm đỏ nắm tay là chuyện bình thường】, 【Hiện trường có nhiều người như vậy, các bạn đừng nghĩ nhiều】,【Thật xứng đôi!】 , 【AWSL】,【KSWL】,【Cùng một chỗ! Cùng một chỗ! Cùng một chỗ! Chuyện quan trọng nói ba lần!】,【Không phỏng vấn nữa à???】Đây là phản ứng của cư dân mạng khi cả hai bước đi trên thảm đỏ.

【Ah! ! Diễn viên xuất sắc nhất!】, 【 Giành được giải thưởng 】, 【 ảnh đế 】, 【 không hổ là Diệp Cẩn Ngôn nha! 】, 【 nhất cử bắt được a! 】, 【 trời ơi, thật lợi hại 】, 【 Anh ấy công khai cảm ơn Chu Tỏa Tỏa nha! 】, 【Tại sao tôi lại cảm thấy ngọt ngào như vậy? ?】, 【 A a a, Diệp Cẩn Ngôn đẹp trai quá! ! ! 】, 【Anh ấy cảm ơn chúng ta ~~】, 【 Tỏa Tỏa, đừng sợ, cố lên!】, 【Tôi hy vọng Tỏa Tỏa cũng sẽ nhận được nó】, 【 Diệp Cẩn Ngôn có phải hay không lại có thể tăng thù lao phim?】Đây là phản ứng của cư dân mạng sau khi Diệp Cẩn Ngôn giành được giải thưởng.

Tào Trị Quốc đúng như hắn dự liệu, cũng không đạt được đạo diễn xuất sắc nhất, nhưng nhìn thấy Diệp Cẩn Ngôn đoạt giải, thật sự là từ đáy lòng cảm thấy mừng cho anh ấy. Mà Chu Tỏa Tỏa tuy rằng cũng không đạt được nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, nhưng Diệp Cẩn Ngôn đoạt giải cũng ở trên sân khấu nói một đoạn kia, làm cho cô so với đoạt giải còn vui vẻ hơn. Đoàn làm phim sau khi lễ trao giải kết thúc hẹn nhau đến quán lẩu gần khách sạn ăn cơm chúc mừng. Diệp Cẩn Ngôn bởi vì đạt được nam diễn viên chính xuất sắc nhất, ở phía sau hậu trường bị phóng viên truyền thông vây quanh. Diệp Cẩn Ngôn lễ phép cự tuyệt phỏng vấn của bọn họ: "Điều tôi muốn nói đã nói trên sân khấu, bây giờ bạn hỏi tôi còn có cái gì muốn nói, tôi cũng nghĩ không ra. Cảm ơn mọi người, cảm ơn." Phạm Kim Cương cùng nhân viên công tác của giải thưởng Kim Kê giúp Diệp Cẩn Ngôn tìm ra một con đường, Diệp Cẩn Ngôn trở lại khách sạn và thay quần áo thoải mái liền đi thẳng đến quán lẩu cùng những người khác.

Đoàn làm phim đặt một phòng bao lớn, mở hai bàn. Diệp Cẩn Ngôn đến lúc đó trong phòng bao đã ngồi đầy người, nhưng vị trí bên cạnh Chu Tỏa Tỏa trống không, Diệp Cẩn Ngôn ngồi xuống bên cạnh cô, anh nắm tay cô và mỉm cười nhìn cô, Chu Tỏa Tỏa cũng cười nhìn anh: "Chiếc cúp của anh đâu? Em vẫn muốn thấy nó, có lẽ em sẽ gặp chút may mắn và lần sau sẽ đến lượt em giành được giải thưởng."

Phạm Kim Cương cười hỏi: "Cô là có ý định đoạt giải Nam diễn viên chính xuất sắc nhất không?" Mọi người cười lớn. Ở đây ngoại trừ Phạm Kim Cương, Tưởng Nam Tôn, Tào Trị Quốc bọn họ, đều là nhân viên hậu trường của《Hải》, tuy rằng bọn họ không quá xác định Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa có phải có cái gì hay không, nhưng bầu không khí mập mờ của hai người bọn họ khi quay phim, tất cả mọi người đều cảm giác được, lúc Diệp Cẩn Ngôn đoạt giải lại công khai nói lời cảm ơn Chu Tỏa Tỏa, càng làm cho bọn họ phỏng đoán không thôi.

"Sau này anh sẽ cho em xem." Diệp Cẩn Ngôn ôn nhu cười nói. Lạc Âm Phàm rót một cốc bia cho Diệp Cẩn Ngôn: "Tôi biết lão Diệp bình thường anh rất ít uống rượu, nhưng hôm nay là chuyện vui, anh chờ một chút lại không cần lái xe, bia cũng uống không say, liền cùng chúng ta uống một ly đi?" Diệp Cẩn Ngôn quay đầu nhìn Chu Tỏa Tỏa, Chu Tỏa Tỏa gật đầu, Lạc Âm Phàm tiếp tục nói: "Cứ làm những gì anh muốn." Diệp Cẩn Ngôn vì thế bưng ly rượu kia lên: "Tôi cũng kính cậu, chúc mừng cậu lại một lần nữa đạt được biên kịch xuất sắc nhất." Hai người chạm cốc, sau khi Diệp Cẩn Ngôn uống một ngụm, mọi người liền bắt đầu ăn.

Đợi đến khi bữa tiệc kết thúc đã gần hai giờ sáng, Diệp Cẩn Ngôn và Chu Tỏa Tỏa cùng nhau trở lại phòng khách sạn, mới vừa đóng cửa phòng, Diệp Cẩn Ngôn liền bị Chu Tỏa Tỏa ngăn lại. Cô nâng mặt Diệp Cẩn Ngôn hôn anh: "Cháu, cháu vì chú mà kiêu ngạo!" Diệp Cẩn Ngôn cười ôm chặt cô, đáp lại nụ hôn của cô: "Nếu anh không đoạt giải thì sao? Em có tự hào về anh không?"

"Mặc kệ anh có thắng hay không, em đều vì anh mà kiêu ngạo." Chu Tỏa Tỏa vòng tay qua cổ anh, nhìn anh: "Anh đêm nay thật sự rất đẹp trai nha!" Diệp Cẩn Ngôn cười hỏi: "Anh bình thường không đẹp trai sao?"

"Hôm nay anh đặc biệt rất đẹp trai." Diệp Cẩn Ngôn cười cười ôm lấy cô, dẫn cô đi tới trước bàn trà, chỉ vào chiếc cúp trên đó nói: "Không phải em nói muốn lấy sao?" Chu Tỏa Tỏa cười cầm lấy lấy giải thưởng: "Nặng quá!" Cô trả lại giải thưởng cho Diệp Cẩn Ngôn: "Sau này áp lực quay phim của anh có lớn không?" Diệp Cẩn Ngôn nhún vai: "Tâm bình thường là được rồi." Anh đặt ghế thưởng lên bàn trà, hỏi: "Anh được giải thưởng, em thưởng cho anh như thế nào?" Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Lấy thân báo đáp có được không?"

"Được." Hai người nhìn nhau cười, Diệp Cẩn Ngôn cúi đầu hôn Chu Tỏa Tỏa, Chu Tỏa Tỏa vội vàng cởi áo sơ mi của Diệp Cẩn Ngôn, đêm nay cô rất hưng phấn, vì Diệp Cẩn Ngôn thắng giải, cũng vì những lời anh nói trên sân khấu. Diệp Cẩn Ngôn ôm lấy Chu Tỏa Tỏa, để cho hai chân cô câu lấy eo của mình, Chu Tỏa Tỏa một tiếng kinh hô, Diệp Cẩn Ngôn ôm cô đến bên giường đặt ở trên giường, cũng vội vàng hôn cô, hai người hôn lẫn nhau đều rất khát vọng đối phương chạm vào.

Sau một lúc mây mưa, Chu Tỏa Tỏa giống như con mèo nhỏ được Diệp Cẩn Ngôn ôm vào trong ngực, Diệp Cẩn Ngôn vuốt ve lưng cô, Chu Tỏa Tỏa thoải mái thở dài một tiếng. Diệp Cẩn Ngôn nhíu mày: "Em làm sao vậy?"

"Thật thoải mái." Chu Tỏa Tỏa cười trả lời, Diệp Cẩn Ngôn cườihôn lên trán cô: "Anh có thứ này muốn tặng em." Chu Tỏa Tỏa chớp mắt nhìn: "Lại là quà Giáng Sinh sao?" Diệp Cẩn Ngôn cười lấy quần bị ném trên mặt đất lên, từ trong túi lấy ra một túi đựng chìa khóa, cái túi đựng chìa khóa này chính là cái túi Chu Tỏa Tỏa tặng lúc sinh nhật anh. Anh lấy xuống một cái chìa khóa, đặt ở lòng bàn tay Chu Tỏa Tỏa: "Đây là chìa khóa nhà anh." Chu Tỏa Tỏa nhìn nhìn chìa khóa kia, lại ngẩng đầu nhìn Diệp Cẩn Ngôn, Diệp Cẩn Ngôn nói: "Anh nghĩ rằng, một người đàn ông đưa chìa khóa nhà mình giao cho người phụ nữ của mình, chính là đang nói cho cô ấy biết, cô ấy là nữ chủ nhân của ngôi nhà này"

Chu Tỏa Tỏa trong lòng ngọt ngào: "Chìa khóa này, em nhận." Diệp Cẩn Ngôn nâng cằm Chu Tỏa Tỏa lên, dịu dàng hôn cô: "Anh cảm thấy đã đến lúc rồi." Chu Tỏa Tỏa hỏi: "Anh định công khai sao?"

Diệp Cẩn Ngôn nhìn cô hỏi: "Em chuẩn bị xong chưa?"

"Hả?"

"Công khai, ảnh hưởng đối với em có thể lớn hơn một chút. Dù sao em cũng là nghệ sĩ thần tượng, sau khi công khai, có thể sẽ ảnh hưởng đến một ít công việc của em." Diệp Cẩn Ngôn ôm eo Chu Tỏa Tỏa ôn nhu nói, Chu Tỏa Tỏa mím môi: "Em chỉ muốn quang minh chính đại ở bên anh, không muốn mỗi lần hẹn hò với anh đều phải có một đám người che chở."

"Được, vậy công khai." Diệp Cẩn Ngôn mỉm cười nói, Chu Tỏa Tỏa cười hôn lên gò má anh, hỏi: "Em có nên nói với Nam Tôn không?" Diệp Cẩn Ngôn suy nghĩ trong chốc lát: "Theo lý thì em nên nói với cô ấy, dù sao cô ấy cũng là quản lý của em." Dừng một chút, lại hỏi: "Trong hợp đồng của em có điều khoản nào cấm không được yêu đương không?"

Chu Tỏa Tỏa cười nói: "Nếu như trong hợp đồng có cái này, em sẽ không ký." Cô nhìn Diệp Cẩn Ngôn: "Không bằng, chúng ta thương lượng với Nam Tôn trước, xem cô ấy nói như thế nào, muốn công khai như thế nào?" Diệp Cẩn Ngôn gật đầu: "Cũng tốt." Sau đó hướng Chu Tỏa Tỏa vươn tay: "Anh đưa cho em chìa khóa nhà của anh, vậy còn chìa khóa nhà em đâu?"

Chu Tỏa Tỏa cười trả lời: "Nhà em không có chìa khóa, là ổ khóa kết hợp khóa mật khẩu và vân tay, lần sau em dẫn anh đi đặt mật khẩu"

"Được." Diệp Cẩn Ngôn lại ôn nhu hôn Chu Tỏa Tỏa, rất nhanh, căn phòng lại tràn ngập cảnh xuân.

---------------------

Rạp hát nhỏ~

Lạc Âm Phàm: Yes, cuối cùng tôi cũng không cần suy nghĩ cách hẹn hò bí mật cho họ nữa!

Phạm Kim Cương: Yes, cuối cùng tôi cũng không cần phải ăn cơm chó nữa!

Tưởng Nam Tôn: Yes, cuối cùng tôi cũng không cần xem phim mà tôi không thích nữa! ​​​​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com