Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 32

Vạn điều không ngờ tới nhất đó chính là việc mấy ngày cậu ở bệnh viện liên tục xảy ra vấn đề.

Do đây là bệnh viện của tập đoàn Phác, lại trong trung tâm thành phố với các bệnh nhân cao cấp, thế nên việc có vệ sĩ ở đây cũng khá bình thường, thế nhưng đây cũng chính là cơ hội cho những kẻ thù có oán với anh tìm cơ hội đột nhập.

Trước đây, trong quá trình thu thập thông tin vây bắt các bang hội phạm pháp, tổ chức của Xán Liệt đã cung cấp những thông tin cho phía cảnh sát bắt được toàn bộ nhóm người trong 1 tổ chức buôn bán ma túy, nội tạng lớn nhất trong nước. Các thủ lĩnh đứng đầu trong tổ chức phạm tội đó là 1 gia đình gồm 1 ông bố, 2 cậu con trai và 1 cô con gái. Do phạm tội quá nặng nên cả nhà đều bị tử hình. Anh quả thực không ngờ tới gia đình họ vẫn còn 1 người phụ nữ nữa chính là vợ của người đàn ông ấy và là mẹ mấy đứa nhỏ kia vẫn còn đang sống.

Người đàn bà này sở dĩ không bị chịu tội vì bà ta là 1 bệnh nhân có tinh thần không bình thường nên không bị tra hỏi xét xử nhưng tất cả đều không biết rằng, bà ta mới chính là người đứng sau tất cả, điều khiển tổ chức ấy lớn mạnh đến giờ. Ngày chồng và con bà ta bị bắt, bà ta vẫn ẩn mình trong trại tâm thần, sai những người tâm phúc nhất điều tra sự việc. Khi biết Xán Liệt chính là người gián tiếp gây ra cái chết của cả nhà bà, bà ta thề sẽ phải trả thù anh bằng mọi giá.

Bà ta đợi chờ cơ hội, bà ta muốn anh cũng phải giống như bà ta, phải tận mắt chứng kiến những người thân mà mình yêu thương nhất lần lượt rời khỏi anh, khiến cho anh mãi bị ám ảnh, dằn vặt.

Lượng người của bà ta có hạn nên không thể vượt qua được mấy lớp bảo vệ của anh mà tấn công gia đình anh được, nên đành nhắm mắt mà đợi chờ thời cơ khác. Cuối cùng, khi có tin anh sẽ kết hôn, bà ta thuyết nghĩ mục tiêu là cậu vợ bé nhỏ của anh không phải là đơn giản hơn nhiều sao. Bất quá bà ta lại không thấy anh và vợ anh có tí tình cảm gì nên không ra tay, chẳng ngờ được khi biết anh yêu cậu, bà ta lần đầu tiên sai người ra tay đã thất bại. Bà ta im hơi lặng tiếng thêm 1 khoảng thời gian nữa để liên hệ tập trung lực lượng.

Thật chẳng ngờ ông trời lại giúp bà ta, được tin Bạch Hiền đang ở trong bệnh viện, bà ta liền biết đây chính là cơ hội tốt, bởi lẽ những ngày này bảo vệ bên người của cậu cũng có phần sơ hở, đây có lẽ cũng là lần hiếm hoi để bà ta khiến anh mất đi những đứa con và vợ của mình. Bà ta nghĩ cách 1 chút rồi tiến hành kế hoạch. Sau 1 hồi suy tính, nếu cứ đối mặt trực tiếp dùng vũ lực nhiều khả năng bà ta sẽ không có cơ hội tiếp cận cậu được, nhưng nếu làm cách khác thì hoàn toàn có thể.

Bà ta uy hiếp 1 bác sĩ khám bệnh cho cậu, thế là đến giờ khám, bà ta đường đường chính chính trở thành y tá vào phòng tiếp cận cậu. Nhìn thấy cậu khá ngây thơ, lại có 2 đứa con nhỏ chưa kịp sinh, quả thật bà ta có nghĩ đến việc mình làm vậy có quá ác độc, nhưng bà ta lại nhanh chóng gạt đi bởi nỗi đau mà bà ta phải trải qua là quá lớn.

Hai ngày theo dõi tình hình, bà ta thấy được anh quan tâm cậu như thế nào, nếu không phải cậu cứ nằng nặc bắt anh đi làm việc thì chắc anh chẳng thèm rời cậu nửa bước. Bà ta cười trong bụng, lần này bà ta sẽ khiến cho anh sống mà không bằng chết.

Tại thời điểm không có anh trong bệnh viện, bà ta và các tay chân thân cận còn trung thành dồn lực tấn công vào nhà lớn và công ty của anh trước khiến anh và lão tứ phải điều động người về chỉ đạo giải quyết bởi chúng lần này mang theo tinh thần thà chết nên bên anh bị thương cũng khá nhiều.

Cùng lúc ấy, tại tòa nhà mà phòng bệnh của cậu ngủ xảy ra đám cháy, mà đơn giản vụ cháy này là do bà ta gây ra, tình hình hỗn loạn hơn 1 chút để bà ta có thể tiến hành kế hoạch của mình.

Ngọn lửa không quá lớn nhưng nghe chuông báo cháy, mọi bệnh nhân và người nhà đều vô cùng hoảng loạn, mọi người nhanh chóng hướng ra phía ngoài mà chạy. Đám vệ sĩ cũng mau chóng hộ tống cậu ra ngoài. Tuy nhiên, do thang máy không hoạt động được nên mọi người đều phải đổ dồn ra các thang bộ, thang nào cũng tương đối đông, đám vệ sĩ và người làm nhanh chóng đưa cậu sang lối khác, mà người chủ động dẫn đường là bà ta, đương nhiên là không có mục đích tốt rồi. Bà ta chắc chắn vụ cháy này chẳng qua chỉ có thể nhất thời khiến mọi người ở đây hỗn loạn để bà ta ra tay thôi, chứ khẳng định nó sẽ nhanh chóng được dập tắt không thể giết được ai khác. Ngay khi đến đầu cầu thang bộ, nhóm người của bà ta sắp xếp trước liền đánh người của cậu, quả thực phải nói bà ta không hổ danh là người đứng đầu tổ chức tội phạm kia, bởi nếu bà ta không công kích bên anh thì bà ta sẽ chẳng có cơ hội dễ dàng bắt được cậu như vậy, chỉ có mấy tên vệ sĩ tép riêu sao đấu được với bà ta. Bà ta đánh ngất cậu rồi lôi cậu ra xe theo hướng đã định lao vù vù. 1 vài tên vệ sĩ mau chóng đuổi theo không quên báo cho anh hay. Thật không ngờ, bọn người này lại liên kết với nhau đồng thời tấn công 3 nơi khiến anh trở tay không kịp.

Hiện tại ở nhà chính, lão tứ đã được điều đến trước đó, anh đã thông báo cho lão quản gia không cho mọi người nhà anh ra ngoài, anh tin lão tứ đủ khả năng giải quyết mọi việc ở ngoài khuôn viên nhà anh. Còn phía công ty, đám người đó không nhiều nên Thiên Quang đã đưa người đến hỗ trợ anh. Nhóm nhân viên đã sơ tán ra ngoài do có lệnh lục soát của cảnh sát. Điều không ngờ nhất là họ nhằm lúc này cũng tấn công về phía cậu khiến mọi người không kịp hỗ trợ.

Loạn ở nhà chính và công ty nhanh chóng được dẹp gọn, bà ta nhận được tin thì biết hiện giờ chỉ có cậu là con bài duy nhất để bà ta thực hiện kế hoạch trả thù mà thôi. Trước khi chết, bà ta muốn cho anh thấy tận mắt vợ và con anh chết trước mắt anh như vậy mới khiến bà ta hả giận. Bà ta nhanh chóng hướng ra phía vực đá ngoài bờ biển, khi đến nơi liền dừng lại, đúng lúc đó cậu cũng tỉnh lại.

- Rốt cuộc bà muốn gì? - cậu nhận ra người phụ nữ này không có ý tốt

- Tôi chỉ là muốn cùng cậu đến 1 nơi mà chúng ta cần đến thôi - bà ta thản nhiên kéo cậu ra khỏi xe, ngay từ khi bắt đầu bà ta đã không nghĩ sẽ sống tiếp rồi.

- Bà có ý gì? - cậu sợ hãi, dù gì con cậu vẫn còn chưa nhìn thấy ánh mặt trời mà.

- Có ý gì không phải cậu cũng biết rồi sao? - bà ta lôi cậu xuống xe

- Bà điên rồi, buông tôi ra - cậu giãy giụa, giờ này cậu đột nhiên nghĩ anh đâu mất rồi sao không đến cứu cậu và con cơ chứ?

Tuy cậu yếu nhưng trong giờ phút sinh tử này bao nhiêu khí lực cậu đều dùng hết nên 2 người cứ thế lôi kéo nhau mãi chưa ra được vách vực. Vừa lúc đó, anh và người của mình cũng đã đến nơi

- Bạch Hiền! - anh nhìn cậu trong tay người đàn bà kia mà lo lắng, vừa thấy anh bà ta đã lấy súng dí sát thái dương của cậu

- Xán Liệt! - cậu thấy anh nước mắt chảy ra, không nghĩ mình còn đang trong tay kẻ thù, lại thả lỏng toàn thân mà ủy khuất

- Không ngờ anh lại nhanh như vậy, tôi cũng không phải người vô tình, mau ngắm kĩ vợ con mình lần cuối đi - bà ta lên tiếng

- Bà mau thả em ấy ra - anh chỉ súng về phía bà ta hét lên

- Sao tôi phải thả cơ chứ? - ba ta hướng về phía anh ra lệnh mọi người hạ súng

- Bà hẳn muốn giết tôi trả thù, chỉ cần bà thả em ấy ra, tôi sẽ tự mình dâng lên cho bà - anh biết những người này chủ yếu muốn trả thù nên mang anh ra trao đổi có lẽ là được

- Không được / Đại ca - cậu và cả đám người của anh đồng thời hét lên

- Tôi cần mạng của anh làm gì chứ, được đi nốt quãng đường còn lại với vợ anh tôi thấy vui hơn nhiều - bà ta cười ha hả

- Bà đừng có làm liều - anh lo lắng sợ bà ta làm tổn thương đến cậu

- Hay thế này đi, anh tự mình kết liễu đời mình trước, biết đâu tôi suy nghĩ lại cho vợ con anh 1 con đường sống - bà ta nói

- Được - anh không do dự, cần súng lên

- Không cần, không cần, không cần Xán Liệt! - cậu hét lên thảm thiết - Bà giết tôi đi! - cậu nói với bà ta, cậu mới không cần thấy anh chết trước mặt mình thế đâu.

- Nhanh lên, tôi đếm từ 1 đến 10, anh mau quyết định xem muốn ai sống - bà ta nói, chẳng qua trước khi cậu chết, muốn cậu được biết rõ tấm lòng của người chồng đáng yêu của mình thôi.

Cậu nhìn anh lắc đầu, miệng luôn hét lên anh đừng nghe lời bà ta. Cậu biết lúc này bà ta đang để tâm đến anh nên giữ tay cậu có lỏng hơn 1 chút, nếu cậu có thể dùng hết sức lực may ra có thể thoát khỏi tay bà ta, khi ấy anh có thể dễ dàng hành động hơn hoặc rủi may cậu có bị sao thì anh cũng không chết được. Cậu thực nghĩ không thể để anh chết trước mắt mình, nếu anh chết đi, cậu cũng không thể sống được nữa. Vậy có lý gì mà không thử vận may 1 lần để ít nhất anh sẽ sống và nhớ đến cậu. Âm thầm cậu đã quyết định xong vận mệnh của mình.

- 1...2...3... - bà ta chăm chú nhìn về phía anh bắt đầu đếm

Cậu vội vàng vùng tay ra khỏi người bà ta, anh không ngờ cậu lại làm vậy chưa kịp giơ súng bắn bà ta thì bà ta chợt giật mình trước hành động của cậu liền giơ súng hướng phía cậu bắn 1 phát, cậu liền ngã xuống, anh hốt hoảng bắn bà ta 1 phát rồi lao nhanh về phía cậu, bà ta cũng kịp cho anh 1 phát súng vào cánh tay anh trước khi 1 loạt súng khác vang lên khiến bà ta máu chảy loang lổ. Anh vội chạy về phía cậu, cũng may do quá vội vàng nên phát súng ấy chỉ bắn trúng bả vai của cậu nên chắc chắn không ảnh hưởng đến tính mạng của cậu được. Nhưng vốn sức khỏe không tốt, phát súng ấy lại khiến cậu mất quá nhiều máu nên mọi chuyện rắc rối hơn khá nhiều.

Ngay lúc ấy, anh chỉ còn cách vội đưa cậu đi cấp cứu mà không quan tâm mình cũng đang bị thương. Điều quan trọng nhất bây giờ là vợ và con anh. Anh hoảng loạn có lẽ lỗi là do anh, nếu không phải do anh thì cậu và con sẽ không xảy ra chuyện như vậy. "Vợ ngốc, nếu em có chuyện gì anh phải sống thế nào, em nhất định không biết không có em, anh cũng không thể cho mình sống tiếp nữa, vậy nên nhất định em không được có chuyện gì nghe chưa?" - anh ôm chặt cậu như uy hiếp cậu phải tỉnh lại, anh biết cậu yêu anh vậy chắc chắn không nỡ để anh chết đâu. 










Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com