Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 68

Y tá bế 2 đứa ra, thấy cô và anh. 2 đứa lại mếu máo dơ tay về hướng cô và anh ý nói muốn anh và cô bế. Cô nhanh tay đón lấy Tae Ho vào lòng

- Tae Ho của umma còn đau không?

T.Ho: *gật gật*

- Bây giờ chúng ta về nhà nha!

Rồi mọi người cùng di chuyển về nhà, anh và cô bế chúng lên phòng cô để chúng ngồi trong phòng. TM về nhà dẫn Demi đến để trông coi, chơi với chúng. Đúng là không có Demi bên cạnh là kiểu gì cũng có chuyện xảy ra mà. 

Cô để chúng ngồi trên giường rồi bắt đầu gượng hỏi chuyện

- Tae Hoon, con nói umma nghe. Tại sao 2 đứa lại bị thế này?

TH: Dạ, tại cô Sana làm đó mẹ. 

- Con kể umma nghe rõ xem nào?

TH bắt đầu ngồi kể lại sự tình đầu đuôi câu chuyện cho cô nghe, nghe đến đoạn ả đẩy ngã 2 đứa mà máu điên lên. Nhưng trong đầu vẫn phải luôn liên tục nhắc nhở phải thật bình tĩnh khi ở trước mặt bọn nhỏ. 

- Được rồi, mẹ sẽ nhắc nhở cô ấy. Lần sau có gì các con phải chạy nay đi gọi người lớn giúp hoặc gọi umma để umma giúp nha.

TH: Nae~

- Nằm xuống ngủ đi, cẩn thận chạm vào miệng anh nha. Lát mẹ sẽ lên.

TH: Nae~

Cô đỡ TH nằm xuống ngủ rồi dọn hết những gì là của ả bỏ vào 1 cais vali cũ, xách xuống thu hết giày ả lại đợi lúc ả quay về. 

YG: Em làm gì thế?

- Bỏ những thứ không thuộc về nơi này khỏi chật nhà.

Dọn xong, cô để ở cửa rồi quay vào trong uống trà 1 cách bình thản. Lúc đó ả cũng quay lại, bước vào như không có gì xảy ra. Ả liếc xéo cô 1 cái rồi bước lên phòng

Bước vào thấy 2 đứa đang nằm ngủ ngon lành trên giường, định lao đến hất chúng xuống đất thì Demi từ đâu nhảy tới sủa vang khắp nhà. Liên tục gừ và ra dáng đang bảo vệ 2 đứa, 2 đứa đang ngủ cũng bị giật mình tỉnh giấc hơi mếu

Sn: Sao lại có chó trong nhà thế này? Ông QG, ai dắt chó vào trong nhà thì đuổi việc người đó rồi vất nó ra ngoài đi

- Ông QG bận rồi và nó là con tôi, tôi thách ai lôi nó ra ngoài mà không có phép của tôi đấy

Cô đã đứng đằng sau ả từ bao giờ, bất ngờ lên tiếng khiến cho ả giật nảy mình quay lại

- Nhìn gì mà nhìn, cô làm 2 đứa con tôi tỉnh giấc rồi kìa. Giờ cô tính sao?

Sn: Sao cô còn ở đây?

- Tôi phải là người hỏi cô câu đấy mới đúng đấy. Sao cô còn ở đây?

Sn: Nhà tôi thì tôi ở

- Nhưng giờ thì không và cũng chưa bao giờ là của cô. Giờ thì cô muốn tự ra hay tôi "tiễn" cô ra, cho cô tự chọn

Sn: Tôi không ra, nhà tôi tôi ở

- Vậy là muốn tiễn rồi

Rồi bỗng có 2 người to cao, mặc đồ màu đen tiến tới xách ả xuống tầng nhấc bổng ả giữa không trung. Đứng đợi lệnh của cô, cô tiến lại dỗ dành 2 đứa rồi dắt chúng xuống dưới tầng. TH do bị thương ở chân nên được cô bế còn T.Ho thì nắm tay cô

Cô dẫn 2 đứa lại ghế ngồi, T.Ho ngồi nép vào người cô. TH ôm chặt lấy cô quay sang bên T.Ho ngồi chơi với anh, thi thoảng lại quay ra nhìn lén. 

Sn: Thả tao ra, chúng mày đang làm cái gì thế hả? Anh Taehyung, giúp em. Ba...mẹ.....cứu con...

- Cô trật tự đi, đừng gào thét nữa. Đau đầu quá đấy.

Sn: Mày kêu bọn nó buông tao ra

- Tôi phải hỏi ý kiến các bảo bối của tôi trước đã, nếu chúng đồng ý thì tôi kêu buông còn không thì tiễn cô ra tận cổng

Cô quay qua hỏi ý 2 đứa, chúng nhìn cô rồi lại quay qua nhìn ả. Bị ả lườm cho làm chúng sợ bám chặt lấy cô, ngồi nép chặt bên cạnh cô. Thấy thế cô không ngần ngại đưa tiễn ả ra tận cổng. 

Ả bị hất xuống đất không thương tiếc, nhưng vẫn ra vẻ ta đây đứng dậy định lao vào trong nhưng bị ngăn lại. Cô kêu người làm xách đồ ả ra đưa cho ả, nếu thích có thể ném cũng được. Nhưng họ vẫn còn tình người nên đem đồ ra cho ả còn đưa cho ả ít đồ ăn

Nhưng ả ngu ngốc không nhận, chỉ cầm túi đồ rồi hất đồ ăn kia sang 1 bên. Họ nhìn nhau lắc đầu rồi đi vào trong

Sn: Mày nghĩ mày sẽ giữ căn nhà này được bao lâu, tao sẽ vẫn còn quay lại để lấy nó. Cứ chờ đi, tao không bỏ cuộc đâu. Trông chừng 2 thằng con của mày cẩn thận Park Jimin!*hét*

Trong nhà, 2 đứa ngồi vào trong lòng cô đọc sách. Không để ý tới những lời ả nói nhưng cô thì có, từng câu từng từ đều nghe rõ. Cô cười khinh  cái rồi cúi xuống đọc sách cùng con

Bữa sáng nay chưa kịp ăn mà đã bị phá nát rồi, thật khó chịu mà. Sáng nay mọi người cũng chẳng ai đi làm mà đều ở nhà với cô và 2 đứa. 

YG: 2 bảo bối của bác sang ngồi với bác được không? Cho bác ẵm 1 tí đi, nha

TH nhanh chóng dang tay về phía YG rồi xà vào lòng anh, còn T.Ho có vẻ vẫn chưa tách khỏi cô được. 

H: Tae Ho à, sang đây bác ẵm con 1 lát được không?

T.Ho:*lắc lắc*

H: Sao vậy, con vẫn còn đau à?

T.Ho:*Gật gật*

H: Vậy đến khi con hết đau thì bác ẵm con nha?

T.Ho: Gật

- Thuốc chắc cũng sắp hết tác dụng rồi,thằng bé sẽ đau lắm

ĐÚng như lời cô nói, ngồi được 1 lúc thì thuốc hết tác dụng. Cơn đau đối với 1 đứa trẻ như Tae Ho quả thực rất đau, thằng bé bắt đầu mếu máo rồi dần chuyển thành khóc. Cô ôm nó dỗ dành mãi, ai nó cũng không chịu theo, nhất quyết phải là cô. 

Hope thì do công việc nhiều quá nên tranh thủ lên tầng làm rồi, cô cứ ôm lấy hằng bé đi khắp nhà. Cho đến tận lúc thằng bé ngủ quên đi do khóc thì cô mới được ngồi nghỉ, nhưng vẫn không rời được hơi của cô. 

Ngủ thì ngủ chứ ôm thì vẫn phải ôm, buông ra sao được. V tiến tới hôn nhẹ lên thằng bé nói

V: Nó ngủ rồi sao em không đặt nó lên phòng mà nghỉ ngơi chút

- Thằng bé ngủ phải có hơi em nếu không nó sẽ lại tỉnh và khóc đòi em nữa cho xem

V: Vậy anh bế thay em nhé?

- Không được đâu, ngoài em ra thì không còn ai đâu. May mắn lắm thì có TM cũng chỉ được vài phút, anh trông TH nhé. Em lên phòng chị Hope.

V: Uhm, cứ để anh trông cho. Có gì cần thì gọi anh nhé*chụt*

- Vâng!

Cô di chuyển lên phòng Hope ẵm cả thằng bé theo, bước vào trong thấy Hope cắm đầu vào đống giấy tờ mà mồ hôi đổ cả ra. 

Cô tiến tới bên cạnh, đưa cho Hope cốc nước cam rồi ngó nhìn đống giấy tờ xem mình có giúp được gì không nhưng mà chả hiểu gì cả đành cất tiếng hỏi

- Đây là giấy tờ gì à nhiều vậy chị?

H: Toàn bộ đều liên quan đến Jung Thị hết, nếu muốn tiếp cận thì phải hoàn thành hết đống giấy tờ này. 

- Thì ra là Jung Thị, đưa em xem nào. 

Rồi cô vừa ẵm Tae Ho vừa xem qua giấy tờ, lâu không khởi động nên mất chút xíu thời gian để hiểu rõ. Mấy người đó cũng chỉ đang muốn moi tiền của Hope là chính, muốn Hope đầu tư thật nhiều rồi cướp hết thôi. 

- Hiểu rồi, toàn lũ hám tiền. Cái này em làm nhanh thôi, đây là toàn bộ à?

H: Xập kia nữa*chỉ*

- Cao nhỉ, cứ để đó cho em. Mang qua phòng sách đi, em với chị cùng giải quyết.

Từ hôm đó là cô chuyển đồ về nhà luôn, nhưng chỉ là 1 chút thôi. Cũng từ đó cô cũng bận rộn hẳn lên, vừa phải chăm T.Ho vừa phải lo đống giấy tờ. Đúng là mệt mỏi mà

Sáng thì 5h dậy, tối hôm thì 2h, hôm 3h có hôm xuyên đêm và chỉ chợp mắt đúng 30p rồi lại cặm cụi vào đống giấy tờ. Đến tối, Tae Ho khẽ mở cửa bước vào tay cầm cốc nước cam đưa cho 2 người, tiếc là không nói được vì môi bị đau nên nói rất ít

- Umma cảm ơn nhé, con mau đi ngủ đi. Muộn rồi! Đừng để appa thức khuya nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #vmin