Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 16

Rimi: Ciel! Ta quyết định rồi. Ta sẽ rời khỏi đây. Rồi sao đó ta sẽ đi thật xa, thật xa để cho anh ấy không bắt được ta nữa. Rồi một thời gian sau anh ấy có lẽ sẽ hết tình yêu với ta và bắt đầu một tình yêu mới.

Ciel: Ngài chắc chứ thưa chủ nhân! Nhài không quan tâm sau này đứa con của mình sinh ra sẽ hỏi câu " Mẹ ơi! Cha cin là ai thế ạ?? " . Lúc đó ngài sẽ trả lời thế nào??

Rimi: Lúc đó ta... mà khoan! Cô vừa nói cái vì vậy Ciel? Đứa con của mình sinh ra??

Ciel: Thưa ngài! Ngài đã mang thai rồi ạ! Đáng lẽ ra đứa trẻ này đã chào đời từ rất lâu rồi nhưng lỗi của tôi là tôi đã can thiệp vào sự phát triển của thai nhi khiến cho bây giờ ngài không cảm njân được đấy ạ!!

Rimi: Vậy là trong đây thật sự có một đứa trẻ. Một đứa trẻ đang hình thành trong cơ thể mình.

Cô dùng tay đặt lên chiếc bụng của mình rồi từ từ cảm nhân thai thi đang phát triển bên trong. Cô cảm nhận được nhịp tim của đứa trẻ đó đang đập, nó đập thật nhẹ nhàng.

Ciel: Vậy ngài có muốn rời đi không??

Lúc Ciel hỏi câu mày thì trong thâm tâm của cô bắt đầu giao động. Nhưng rồi cô cũng quyết định rời đi để cho trật tự trở về như cũ.

Rimi: Có chứ! Ta vẫn muốn rời đi. Ciel à! Lúc đầu ta muốn đến nơi này để bắt đầu cuộc sống như một người bình thường. Nhưng rồi mọi chuyênp cứ thế ồ ạt khéo đến khiến ta rất mệt mỏi. Ta thật muốn đực nghỉ ngơi!!

Ciel: Vậy thì chúng ta hãy đi thôi chủ nhân! Đến nơi ngài nghỉ ngơi và sống bình yên ở đó!!

Rimi: Um. Vậy chúng ta về phòng lấy đồ nào. Giờ anh ấy đang rất say nên không tỉnh lại sớm được đâu.

Ciel: Vâng.

Nói rồi cô quay trở về phòng thu dọn đồ đạc, viết một bức thư cho anh rồi ngắm nhìn căn phòng lần cuối cùng. Sau đó cô và Ciel dịch chuyển đến một khu rừng. Khu rưng này rết quen thuộc với cô Rừng Đại ngàn Jura. Vừa đến nơi thì có một làn khói trắng xuất hiện, người đi từ làn khói trắng đó là Ciel.

Ciel: Chủ nhân! Ngài hãy đi tham quan nơi này đi! Còn về việc chỗ ở ngài cứ để cho tôi!!

Rimi: Vậu mọi việc nhờ cô đấy nhé!!

Nói rồi cô cũng đi chơi quanh đây. Cô đi đưc một lúc thì thấy một con suối nhỏ chảy qua. Con suối có một làn nước trong vắt, còn bên suốt thì có những cây hoa vàng anh hay hoa vô ưu-loài hoa mang ý nghĩa không ưu tư, phiền muộn, với ý niệm hướng đến sự thanh cao, giải thoát khỏi mọi vẩn đục, vấn vương ân oán chốn cõi trần.

Cô chọn một gốc cây rồi tựa lưng lên thân cây. Cô ngồi đó ngắm nhìn quang cảnh thiên nhiên rồi lại nhớ những chuyện sảy ra trong kiếp trước của mình. Cô cứ ngồi đấy cho đến lúc hoàng hôn.

Ciel: Thưa ngài! Ngôi nhà đả xây xong rồi ạ! Giờ thì ngài hãy về ăn tối đi! Tôi đã chuẩn bị bữa tối rồi!!

Rimi: Hể! Cô làm nhanh vậy!!

Ciel: Dăm ba cái chuyện này đối với tôi thâtp là simple! Mà giờ ngài có về ăn hay không!!

Rimi: Tôi về ngay đây!!

Nói rồi cô cũng tung ta tung tăng đi về. Về đến nơi thì tôi thất đây là một ngôi nhà nhỏ* làm bằng gỗ. Vô trong nhà thì nội thất đưc bày trí đơn giản, không quá cầu khì, tao ra một cảm giác thoải mái. Ngôi nhà gồm có hai tầng. Tầng một gồm có một phóng khách, phòng bếp với phòng ăn được gộp lại làm một phòng. Tầng hai gồm có sáu phòng. Ba phòng ngủ, một phòng đọc sách một phòng tắm và một phòng chứa đồ. Phía bên ngoài ban công còn được trồng hoa hồng leo* ở các thanh gỗ, phía bên trên có treo thêm chậu hoa phong lữ thảo-mang ý nghĩa là tình bạn chân thành.

Ciel: Ngài về rồi à! Ngài mau đên phòng tắm rửa thay đồ đi rồi xuống đây ăn tối!!

Rimi: Um!!

Nói rồi cô chạy lên tầng hai. Trên cửa đều có một chiếc bảng nhỏ ghi tên của cô, Ciel, phòng đọc sách, phòng tắm và một chiêc bảng không có tên. Cô liền lạu mở chiếc phòng đó ra thì thấy nó trống không. Vô lại đi về phía phòng chó chiếc bảng ghi tên mình rồi mở cửa ra. Trong đó tất cả đều là quần áo, sách đọc,... của cô. Thế rồi cô liền lấy đồ của mình rồi đi vô phòng tắm để tắm rửa. Lát sau cô đi xuống với chiếc váy ngủ* hai dây màu trắng nhắn đến đầu gối.

Rimi: Này Ciel! Tối nay chúng ta ăn gì vậy??

Ciel: Tối nay chúng ta ăn súp thịt gà và tráng miệng lá bánh sữa chua nướng đấy!!

Rimi: Cũng tính ta lâu rồi ta chưa ăn hai món đó nhỉ??

Ciel: Đúng vậy! Nên hôm nay tôi nấu cho ngài ăn đây! Ngai lại lấy gúp tôi cái chén với thì lại bàn ăn đi.

Rimi: Ok!!

Nói rồi cô cũng lại tủ chén bát để lấy hai cái chén với hai chiếc thìa rồi để trên bàn ăn. Trên bàn ăn có một bình hoa cắm hoa anh túc đo-lào hoa được mệnh danh là vị thần của giấc ngủ, loài hoa tượng trưng cho tình yêu, thành công, sự khoái lạc và quyến rũ phù du.

Lúc sau Ciel bên ra một bô súp thị gà thơm lừng và đĩa bánh sữa chua nướng thơm lừng. Trong súp có thịt ức gà, bắp, nấm hương, hành là và ngò rí. Báng sữa chua nướng có màu vàng bắt mắt và những chỗ có màu nâu xém, có mùi thơm nức mũi.

Ciel: Giơ chúng ta ăn tối thôi!!

Rimi: Um!!

Ciel múc hai bát bát súp đầy rồi hai người cùng ăn. Mọi chuyện đều êm đềm cho đến lúc cô ăn hết miếng bánh sưa chua thì cô bắt đầu cảm thấy buồn ngủ.

Rimi: N... này Ciel cô... cô đã làm g... gì chếc bánh này... này đây...

Ciel: Giờ ngài có thể nghỉ ngơi rồi. Ngài đừng lo lắng quá! Tôi đã niệp phép vô bánh! Phép này không nguy hại đến đứa bé trong bụng ngài đâu! Nó chỉ khiến ngài vô giấc ngủ sâu thôi! Nên ngài đừng lo lắng nhé thưa chủ nhân của tôi!!

Sau khi nghe xong câi nói của Ciel thì cô cũng gục đầu xuống bàn ăn mà ngủ và Ciel đã bế cô lên phòng rồi đắp chăn cho cô rồi nói.

Ciel: Chúc ngài ngủ ngon! Chủ nhân của tôi!!
_________________________________________

Hoa hồng leo*: Tượng trưng cho tình yêu và hạnh phúc.
Ngôi nhà nhỏ*:

Chiếc váy ngủ*:

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com