Chương 83
EM GẶP AI CŨNG TỰ XƯNG LÀ BỐ, CÒN ANH CHỈ MUỐN NGHE MỘT MÌNH EM GỌI LÀ BỐ
Lễ trao giải kết thúc thành công mỹ mãn, đại học Yên Sơn cũng đón chào ngày khai giảng năm học mới. Mới sáng sớm, Thiện Trúc đã lôi Lăng Mông còn đang nhắm tịt hai mắt dậy, nửa dỗ dành nửa lôi kéo cậu ra khỏi cửa.
Lăng Mông làu bàu: "Buồn ngủ quá..."
- Lát nữa có thể ngủ trên tàu điện ngầm, em cũng không muốn mới ngày khai giảng đã đi muộn đâu nhỉ?
Lăng Mông ngáp một cái, lững thững theo sau Thiện Trúc bước vào thang máy. Cùng vào thang máy với hai người họ còn có mấy bác hàng xóm sống cùng tầng.
Hai mắt Lăng Mông lờ đờ nhìn số tầng hiện lên trên bảng thông báo đang từ từ giảm xuống. Hình như mấy bác hàng xóm có quen biết nhau nên bắt đầu tụm lại nói đủ chuyện trên trời dưới đất.
- Hình như trong khu chung cư mình có người đánh con đúng hông mấy bà?
- Thiệt hả?
- Tại tối hôm qua tui nghe có tiếng trẻ con vừa khóc vừa hét gọi bố đấy.
Nghe đến đây, Lăng Mông đang đứng trong góc thang máy bỗng đỏ bừng cả mặt, cố hết sức núp sau lưng Thiện Trúc, cũng may mấy bác hàng xóm không chú ý đến cậu.
Thiện Trúc lấy thân mình che cho cậu, buồn cười đến mức phải nắm tay đưa lên miệng giả bộ ho khan.
Ra khỏi thang máy, nhân lúc xung quanh không có ai, Lăng Mông thẹn quá hóa giận đấm nhẹ Thiện Trúc mấy phát.
- Tại anh hết đó! Cái đồ lưu manh!
Thiện Trúc cười đỡ đòn, biết thừa còn cố hỏi:
- Anh làm sao cơ?
- Đều tại anh bảo em gọi anh là...!
- Anh bảo em gọi nhưng có bảo em gọi lớn như vậy đâu.
- Anh còn cười được hả? Còn cười được hả? - Đấm nhẹ biến thành tay đấm chân đá.
- Cái này đâu thể đổ hết cho anh được, gần mực thì đen thôi mà.
- Em không phải mực, em là son!... Á, cũng không phải! Đậu móa!
- Với lại anh chung thủy hơn em nhiều. - Thiện Trúc dán sát bên tai cậu. - Em gặp ai cũng tự xưng là bố, còn anh chỉ muốn nghe một mình em gọi anh là bố thôi.
- Anh... - Lăng Mông nghẹn lời. - Biến thái! Lưu manh! Streamer đồi trụy! Thắng gấp cho em!
- Ha ha ha...
Thiện Trúc đưa Lăng Mông đến trường. Lúc đi ngang qua tòa nhà hành chính, Lăng Mông bỗng thấy đằng xa có người trông rất quen. Người nọ mặc đồng phục của đội, đang cúi đầu lướt điện thoại, càng nhìn càng quen mắt.
- Guava?
Bước lại gần xem thử, Lăng Mông ngạc nhiên vì không ngờ người đó chính là Hướng Giao.
- Sao cậu lại đến trường tui?
Hướng Giao ngẩng đầu, chậm rãi nhìn qua Thiện Trúc trước như một thói quen rồi sau đó mới nói với Lăng Mông:
- Hôm qua anh không nghe hả? Tuyển thủ chuyên nghiệp có thể xin vào trường đại học để được đào tạo chuyên sâu.
- Vậy mấy trận đấu của cậu làm sao bây giờ? Còn huấn luyện nữa không?
- Chỉ cần lâu lâu đến học, có mặt đủ số tiết là được.
- Ủa mà có gì đó sai sai. - Lăng Mông nhớ lại lần đầu tiên hai người họ gặp nhau. - Rõ ràng cậu bảo không thích đi học còn gì?
- Vậy còn phải xem là học ở trường nào.
Hướng Giao lại nhìn Thiện Trúc với Lăng Mông thêm lần nữa, khóe miệng chậm rãi cong lên. Cậu thề đây là lần đầu tiên trên mặt Hướng Giao xuất hiện một đường cong vi diệu như vậy.
- Sau này nhờ anh quan tâm nhiều hơn nhé, đàn anh.
===== Hết chương 83 =====
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com