Chương 188 Ngoại Truyện 1
Mấy chục năm sau...
Phi thăng thịnh điển, tái hiện lần nữa.
Tạ Uẩn (谢蕴), Cảnh Nhiên (景然) thuận lợi phi thăng.
Hằng Võ Sơn Trang (恒武山庄) lại bị đẩy lên đỉnh phong, không ít Võ Thần (武神) tiền bối, có chút mặt mũi ê ẩm. Bọn họ đạt giai Võ Thần đã nghìn năm trăm năm, đến giờ vẫn ném mình trên con đường phi thăng khổ cực thăm dò. Hằng Võ Sơn Trang lại sớm đã đi trước mặt mọi người, trong trăm năm vậy mà đã có bốn vị Võ Thần phi thăng.
Không ít cường giả chịu đả kích lớn, lần lượt bắt đầu bế tử quan.
Đồng thời còn có một ít người ngứa ngáy khó chịu, thầm đoán già đoán non, không biết Hằng Võ Sơn Trang có bí quyết tu luyện hay không.
Một thời gian, cửa Hằng Võ Sơn Trang đông như trẩy hội.
Đệ tử đến bái sư tăng lên không ít.
Tạ Bác (谢博) cũng tuyên bố bế tử quan, không phi thăng không ra.
Lưu Quang Thần Tôn (流光神尊) bế quan, kích thích thần kinh Tạ Bác. Người hắn còn chưa truy đuổi được, nếu Lưu Quang phi thăng Thần giới... hắn còn truy vợ thế nào được? Tạ Bác nghĩ đến vấn đề này, lúc đó có chút đờ người ra, vội vàng bắt đầu phấn chấn gắng sức.
Tạ Thù (谢殊) tiếp quản công việc của Cảnh Nhiên, ngoài chuyên tâm tu luyện ra, hắn sẽ rút thời gian chỉ dẫn đệ tử trong môn phái trận pháp.
Tạ Gia (谢瑘) vẫn là kẻ nhàn rỗi, thân phận địa vị của hắn, định mệnh rằng hắn có thể tùy tâm sở dục. Tóm lại hiện tại hắn chính là vật cát tường, thân phận cao, địa vị cao, tu vi cao, tính tình lạnh lùng, nhưng lại nói là làm, đệ tử muốn bái nhập dưới đỉnh núi của hắn nhiều không kể xiết, đáng tiếc toàn bộ đều bị cự tuyệt ngoài cửa.
Tạ Gia giờ đã thành điển phạm nam thần.
Ngoài ra, Tạ Thiên Lãng (谢天朗) và Tạ Thừa Húc (谢承旭) rốt cục đạt giai Võ Tôn (武尊), trước khi Tạ Uẩn phi thăng, lưu lại tám quả Thánh Linh Tiên Quả (圣灵仙果), trong đó có hai quả dành cho hai người bọn họ.
Phi thăng Thần giới đối với bọn họ mà nói, tựa hồ là sớm muộn cũng xảy ra.
Cũng như Tạ Uẩn Cảnh Nhiên tin tưởng, mọi người tổng có một ngày sẽ tụ họp ở Thần giới.
Bọn họ đồng dạng tin tưởng, mình khẳng định có thể phi thăng.
Tuy nhiên, tất cả mọi người đều không nghĩ tới, sau Hằng Võ Sơn Trang, người phi thăng tiếp theo lại là Lý Nhược Hư (李若虚).
Các thế lực các phương, lại một lần nữa bị tát vào mặt.
Tâm tư cướp đoạt bảo vật giết người như vậy, mọi người liền nghĩ cũng không dám nghĩ.
Lý Nhược Hư căn bản chính là một vị sát thần.
Đương nhiên...
Sự tình Huyền Nguyên Đại Lục (玄元大陆), đã cùng Tạ Uẩn Cảnh Nhiên không liên quan, bọn họ lưu lại vô số tài phú, đủ để bảo đảm sơn trang vô ưu. Tu vi của mấy đứa con trai, sớm đã đứng ở đỉnh cao đại lục. Lúc hai người rời đi phi thường yên tâm.
"Ào ào ào!" Một trận âm thanh nước bắn lên vang lên.
Tạ Uẩn lên trước chui ra khỏi mặt nước.
Cảnh Nhiên theo sát phía sau, đảo mắt nhìn quanh một chút, chung quanh non xanh nước biếc, mây mù tràn ngập, bọn họ thì xuất hiện ở giữa nước.
"Ào!"
Trong nước chui ra một nhân ảnh, nhảy mình bay về phía bờ.
Cảnh Nhiên chau mày: "Có kết giới, kết giới thiên nhiên."
Nhân ảnh ở bờ cười nói: "Các ngươi cũng là người mới đến?"
Tạ Uẩn gật đầu: "Chúng ta phu phu vừa phi thăng."
Nhân ảnh cười nói: "Ta là Hoàng Dược (黄跃), đến từ Thanh Lam Đại Lục (青岚大陆), các ngươi phu phu vận khí thật tốt, vậy mà bị phân đến một chỗ."
Tạ Uẩn cười giơ tay lên lắc lắc, tiếng xích sắt loảng xoảng vang lên một trận.
"Ha ha!" Hoàng Dược cười lớn: "Các ngươi phu phu thật là trò khăm, bất quá, biện pháp này không tệ, vật liệu của xích sắt rất khó tìm a."
Tạ Uẩn cười nói: "Xác thực tìm rất lâu."
Cảnh Nhiên rõ ràng phát hiện, Liên Tâm Tỏa (连心锁) hiện tại đã trở nên cực kỳ mong manh.
Tạ Uẩn hơi sững sờ, trong lòng thầm kêu một tiếng thật là may, bọn họ ở trong Thần Trì (神池), nếu vừa có chút sơ suất, khẳng định sẽ bị chia lìa.
Hoàng Dược cười nói: "Thần Trì không chỉ rửa kinh đảo mạch, còn sẽ thanh trừ tất cả tạp chất, pháp khí hạ giới ở Thần giới, vốn đã tỏ ra thô sơ, các ngươi đạt giai Thiên Thần (天神), sợi xích này tự nhiên không chịu nổi rồi."
Tạ Uẩn trong lòng thắt lại, phát hiện thắt lưng trống trơn, trữ vật đại (储物袋) của hắn không thấy.
Cảnh Nhiên vội vàng tìm kiếm bốn phía: "Không gian giới tử (空间芥子) của ta."
Hoàng Dược buồn cười nói: "Các ngươi đối với Thần giới nhất vô sở tri?"
Tạ Uẩn gật đầu, Huyền Nguyên Đại Lục và Thần giới, xác thực không có bất kỳ liên hệ gì, tiền bối phi thăng Thần giới, xưa nay chưa từng truyền tin xuống.
Hoàng Dược hiểu rõ gật gật đầu: "Các ngươi là trung đẳng đại lục a, không chịu nổi uy áp Thiên Thần, không thể phóng xuống phóng ảnh."
Cảnh Nhiên có chút hiểu rõ, Thần giới phóng xuống phóng ảnh, không chỉ muốn xuyên qua không gian, còn sẽ phóng thích ra áp lực cường đại, thế giới không chịu nổi loại áp lực này, sẽ có hai loại tình huống phát sinh.
Thứ nhất, cự tuyệt ngoại giới áp lực tiến vào.
Thứ nhì, thế giới sụp đổ.
Huyền Nguyên Đại Lục không thể cùng Thần giới thông với nhau, tưởng cũng là nguyên nhân này.
Tạ Uẩn trong lòng có chút mừng rỡ, may là trước khi phi thăng, hắn đã dự toán qua các loại ngoài ý muốn. Dược viên không gian (药园空间) hắn sớm đã toàn bộ luyện hóa thu vào trong cơ thể, bao gồm tất cả vật phẩm trọng yếu, hắn cũng đặt ở trong dược viên không gian. Nếu không, tình huống hiện tại này còn có chút khó xử.
Hoàng Dược cười nói: "Các ngươi thay quần áo đi, tiếp dẫn xứ (接引处) mười ngày nửa tháng mới tới một lần."
Tạ Uẩn trong lòng hiếu kỳ, bất quá, nhìn xem trang phục của mình và Cảnh Nhiên, vội vàng đánh ra một đạo pháp quyết, che chắn tầm mắt Hoàng Dược.
Hắn và Cảnh Nhiên lúc này quần áo tả tơi, pháp lực phụ gia trên quần áo, sớm bị Thần Trì tôi luyện thành từng mảnh vải rách, trái lại nội y bình thường không có pháp lực, chất vải vẫn hoàn hảo vô tổn.
Thần Trì rửa sạch tất cả đồ vật chứa linh khí.
Hoặc là nói, Thần Trì đang tôi luyện những thứ này, chống đỡ được loại tôi luyện này, sau khi ra ngoài tất nhiên thoát xác đổi cốt, tăng lên ít nhất mấy cấp bậc. Chống đỡ không nổi...
Cũng như Liên Tâm Tỏa của bọn họ, còn có pháp y vậy, chống đỡ không nổi tự nhiên liền báo hỏng.
Trữ vật đại hạ giới, còn có không gian giới tử, phương pháp luyện chế thô ráp, đã bị Thần Trì rửa sạch sành sanh.
Tạ Uẩn liếc Hoàng Dược một cái, rõ ràng phát hiện, quần áo trên người hắn, xác thực là một kiện Thiên Thiền Y (天蝉衣) không chứa pháp lực.
Tạ Uẩn lén lút đựng không ít nước Thần Trì, vội vàng cùng Cảnh Nhiên bay nhảy lên bờ, lúc này mới bắt đầu thay quần áo.
Hoàng Dược nhướng mày, trong lòng thật sự nảy sinh tâm tư kết giao.
Hai người này không biết tình huống Thần giới, mất trữ vật đại, còn có thể lấy ra quần áo dự bị, tưởng không trở thành gánh nặng.
Tạ Uẩn, Cảnh Nhiên thu xếp chỉnh tề.
Không bao lâu sau, Thần Trì lại nổi lên hai nhân ảnh.
Tình huống của bọn họ, so với Tạ Uẩn vừa nãy tốt hơn không được bao nhiêu.
Trong đó người lớn tuổi hơn, còn mang theo mấy phần ngạo mạn.
Bất quá, hiện giờ thân ở Thần giới, đều là nhân sĩ phi thăng, không có ai cao hơn ai một bậc. Hoàng Dược căn bản không thèm để ý hắn, Tạ Uẩn càng không thèm đáp lại một kẻ không liên quan trọng yếu.
Hoàng Dược cười nói về tình huống Thần giới.
Bọn họ lúc này ở Phi Thăng Đảo (飞升岛), thuộc quản hạt của vị Thần Đế (神帝) nào tạm thời chưa biết. Nhưng mà... muốn rời khỏi nơi đây, không có tiền không được. Không ít nhân sĩ phi thăng, do không chuẩn bị trước, nợ nần mấy trăm năm mới trả xong.
Tạ Uẩn sắc mặt hơi tươi lên: "Hoàng huynh, rời khỏi Phi Thăng Đảo, cần giao nộp bao nhiêu vật phẩm?"
Hoàng Dược lắc đầu: "Mỗi vị Thần Đế quản hạt khác nhau, quy định cũng khác nhau."
Cảnh Nhiên hơi nhíu mày: "Hậy, cũng không biết chúng ta bị phân đến địa giới nào."
Hoàng Dược cười cười: "Kỳ thực không quan hệ, tiểu nhân vật như chúng ta, phân đến nơi nào cũng đều như nhau, bình thường sẽ không có người để ý."
Tạ Uẩn có loại dự cảm không tốt.
Ở Huyền Nguyên Đại Lục, hắn vất vả mới lẫn vào đỉnh phong, hiện giờ...
Khổ sở mấy trăm năm, một sớm một chiều trở lại lúc giải phóng. Hắn rốt cuộc nghĩ không thông thế nào a, ngày tốt đẹp không hưởng thụ, lại phiền muộn muốn phi thăng Thần giới. Đương nhiên, hắn cũng chỉ ở trong lầu phàn nàn mà thôi. Đỉnh phong tu giả người người hướng tới, thời gian quay ngược hắn vẫn sẽ chọn phi thăng. Chỉ là, trong lòng u uất khẳng định là không thể tránh khỏi.
Hắn phảng phất lại muốn trở về lúc gian khổ phấn đấu năm xưa.
Cảnh Nhiên hiếu kỳ nói: "Hoàng huynh ở Thần giới có người quen?"
Hoàng Dược thở dài: "Có thì có, bất quá không thể liên hệ. Thần giới rộng lớn vô biên, Phi Thăng Đảo nhiều không kể xiết. Trừ phi là đệ tử một số đại tông môn, người bình thường sau khi phi thăng, rất khó gặp lại lần nữa. Đương nhiên, đợi các ngươi tu vi nâng cao, có danh vọng của riêng mình rồi, hoặc là có thể gặp được."
Cảnh Nhiên khẽ nhíu mày, như vậy, muốn tìm tung tích của phụ thân, há chẳng phải khó thêm khó?
Tạ Uẩn nói: "Chúng ta khi nào có thể rời đi?"
Hoàng Dược nói: "Đợi đi, lát nữa sẽ có người tiếp dẫn."
Một tháng sau...
Trên Phi Thăng Đảo năm ba người tụm thành một nhóm, hình thành mấy tiểu đoàn thể. Số người phi thăng tăng đến ba mươi hai người. Tạ Uẩn, Cảnh Nhiên, Hoàng Dược tạm thời kết minh thành một phe.
Tình huống Thần giới, bọn họ trước mắt không hiểu rõ.
Tổ đội thì thiếu còn hơn thừa.
Có thể tu luyện đến phi thăng, không có ai là giản đơn. Tạ Uẩn không muốn đi thử thách tâm tính con người.
Vị tu sĩ lớn tuổi lúc trước, đã móc nối với một vị đệ tử tông môn, quần áo thay đổi sạch sẽ gọn gàng. Nhưng Tạ Uẩn tin tưởng, vị đệ tử tông môn kia một khi mất đi giá trị, sợ rằng lập tức sẽ gặp phải phản bội.
Hoàng Dược càng rõ ràng, cái gọi là tông môn, tên gọi nghe hay đấy, kỳ thực, nhân sĩ phi thăng ở tông môn căn bản không có địa vị.
Hắn muốn lôi kéo người khác tăng thêm vốn liếng.
Người khác muốn lợi dụng thân phận của hắn gia nhập tông môn.
Trừ phi trong tông môn hắn có chỗ dựa, nếu không, định mệnh sẽ trở thành khí tử.
Người tiếp dẫn đến muộn.
Vị đệ tử tông môn vừa rồi còn khoác lác, lập tức trở nên cung kính.
Người tiếp dẫn thần sắc không kiên nhẫn: "Một người một trăm thần thạch (神石), trả tiền trước, rời đi sau."
"Cái gì, một trăm thần thạch?"
"Hoằng Dương Thôn (弘扬村) mới có mười khối thạch thần."
"Ngươi sao không đi cướp?"
"Chúng ta vừa phi thăng, làm gì có thần thạch?"
Người tiếp dẫn nói: "Không có thần thạch thì viết giấy nợ, trước đi Hắc Sơn (黑山) đào quặng, lúc nào trả xong, lúc đó đi."
"Ngươi..."
"Hừ!" Người tiếp dẫn hừ lạnh một tiếng, phóng thích ra thần áp lăng lệ, vị tu giả tranh luận kịch liệt nhất lập tức bị chấn đến không dám kêu, khóe miệng rỉ ra tia máu.
Người tiếp dẫn thái độ khinh miệt, căn bản không coi trọng tu giả phi thăng.
Tạ Uẩn chặt chặt nhíu mày, tình huống Thần giới, tựa hồ so với hắn tưởng tượng còn tệ hơn.
"Tiền bối, tiểu bối là đệ tử Tế Nguyệt Tông (霽月宗), tiền bối xem có thể thông dung một hai không?"
Người tiếp dẫn chê cười: "Cái gì Tế Nguyệt Tông? Chưa nghe nói qua. Thần giới tông môn thành thiên thượng vạn, ai ai cũng muốn thông dung, quy củ Phong Nguyên Thành (风源城) ta ở đâu?"
"Phong Nguyên Thành!" Hoàng Dược sắc mặt đen lại.
Người tiếp dẫn lạnh lùng nói: "Tiểu tử, ngươi có ý kiến?"
Hoàng Dược vội nói: "Vãn bối không dám."
Người tiếp dẫn cười lạnh: "Không dám là tốt nhất, đến Phong Nguyên Thành ta, liền phải tuân thủ quy củ Phong Nguyên Thành ta."
Hoàng Dược nói: "Vãn bối minh bạch."
Hoàng Dược lấy ra mấy kiện thần khí (神器), còn có mấy khối nguyên liệu ở hạ giới vô cùng hiếm thấy, nói: "Tiền bối xem, những thứ này có thể đổi thần thạch không?"
Người tiếp dẫn nói: "Năm mươi thạch thần."
Hoàng Dược sắc mặt không đổi, lại lấy ra số lượng đồng dạng vật phẩm.
Người tiếp dẫn không nói nữa, đồ vật giống nhau như đúc, hắn không thể tiếp tục nâng giá.
Tạ Uẩn trong lòng chợt động, lập tức lấy ra không ít nguyên liệu, còn có không ít linh dược.
Người tiếp dẫn ép giá: "Ba mươi thạch thần."
Tạ Uẩn nhíu mày, trong lòng rốt cục minh bạch, vì sao Hoàng Dược muốn chia vật phẩm thành hai phần. Vị người tiếp dẫn này thật tham lam.
Tạ Uẩn không muốn nhiều lời vặn vẹo, lại lấy ra không ít vật phẩm, thanh toán xong lộ phí của hắn và Cảnh Nhiên.
Bên bọn họ làm việc thoải mái.
Bên kia...
Tiểu đoàn thể vừa hình thành, trong nháy mắt sụp đổ. Không có thần thạch không có vật phẩm đổi, những cường giả từng một thời này đối mặt một con đường: Đi Hắc Sơn đào quặng.
Ở hạ giới, ai chẳng phải nhân vật đỉnh tiêm.
Hiện giờ lại phải chịu sự chế ước của người.
Ấn tượng Thần giới trong lòng bọn họ sụp đổ, tất cả tựa hồ không như tưởng tượng mỹ hảo, trong lòng cái vị đó...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com