Xa cách
5 năm sau, ngày thấy ánh mặt trời cuối cùng cũng đã tới!
Engfa quải balo, cuối chào các đồng chí trong ngục tù. Ra khỏi cổng, Engfa liền nhắm mắt hít một hơi thật sâu, tựa hồ muốn gom hết không khí tươi đẹp này vào phổi mình...
Mở mắt, thấy bầu trời xanh hy vọng ánh mặt trời ấm áp rọi soi xuống vạn vật kia, Engfa mĩm cười lẩm bẩm trong miệng mình:
"Nhất định phải cải tà quy chánh!"
Có câu thế này:
"Không ai tắm hai lần trên một dòng sông!"
Do đó, Thần Chết cũng ngán ngẫm quay lại đón Engfa về lần hai mà cho hẳn một cơ hội sống khi chính viên đạn nằm ngay tim vẫn thoi thóp đến giây cuối....
Khi ấy, Engfa mất dần ý thức tên họ Jun tiếp tục làm càng tính kết liễu tất cả vì hắn dường như hoá điên mất khống chế.
May sao, dì Mee linh tính ở nhà liền báo công an
Kết quả, tóm hết tất cả trước khi có thêm một viên đạn bắn ra và một cái mạng nào đó về với Chúa
"Họ Jun kia, có hết thảy 3 địa bàn kinh doanh khách sạn cũng là đường dây trao đổi buôn bán lẻ cho các cậu ấm cô chiêu. Tôi nắm trong tay đầy đủ bằng chứng!"
"Đúng, tôi buôn rượu lậu và có hành vi tác động vật lý với các nạn nhân đó! Đàn em của tôi không có tội, tất cả là tôi đứng sau..."
Engfa thành thật khai báo tất cả, cộng với việc giúp tổ hình sự ma tuý lập công lớn đường dây ma tuý lớn nhất nhì Bangkok phơi bày trước ánh sáng Liền được khoan hồng, đi tù 5 năm!
Thủ lĩnh nhận hết tội, đàn em sao có thể không khắc cốt ghi tâm
Tina đứng đầu, sau là 20 tên đàn em mà Engfa có chết cũng không quên tên quên mặt, đang phô trương cầm băng rôn mừng Engfa thoát khỏi chốn tù giam, dõng dạc đồng thanh hô to:
"WARAHA TỔNG ĐÃ TRỞ VỀ!"
Nở một cười hết sức giả là vì muốn sĩ diện mà cảm động rơi nước mắt, dù gì cũng là đại ca mất mặt chết mất thôi!
Tháng năm bốc lịch ấy, nửa lần Engfa cũng không thèm gặp ai kể cả vợ con mình
Nhắc tới đây, ngày hôm nay sao lại vắng được cơ chú!
Khi thấy Engfa nở nụ cười chào hỏi anh em thì Tina né sang một bên, thân hình bé nhỏ liền hiện ra...
Người mà ngày đêm Engfa nhìn trăng bên cửa sổ nhỏ xíu như hoa tay, mà lẩm bẩm tên nàng rồi cười ngốc...
Char, Charlotte Austin!
"Fa ah~"
Charlotte giang tay, nghẹn ngào gọi
Engfa nặng nề đứng trên đôi chân của mình cả thân khổ sở vô cùng!
Năm tháng qua, cố quên nhưng có lẽ chính ngay lúc này Engfa đem tất cả đổ sông khi thấy nàng giang tay rộng mở, đón chào mình
Mím môi chặt đến tím tái muốn khắc chế cảm xúc bi thương trong mình!
Hín mũi, mắt trợn lên đánh một vòng lớn để không phải khóc. Engfa chầm chậm đến bên nàng...
Tay có chút run rẫy đưa tay ôm tương tác lại nàng mà ánh mắt trăm phần gượng gạo nhìn xuống đất...
Ngược lại, Charlotte vùi đầu vào hỗm cổ Engfa khóc một trận thật to, bao nhiêu thương nhớ, buồn tủi vỡ oà lên....
Nàng tham lam hít mùi hương mà ngày tháng qua mình khao khát, vòng tay ôm lấy càng lúc càng mãnh liệt như thể lần cuối được ôm...
Tina cùng đàn em đứng đó dẫu là hùng hổ chốn giang hồ nhưng chẳng phải sắt đá, nhìn một màn trước mắt cũng làm cho mũi lòng mà xúc động
Chẳng đao to búa lớn gì chỉ cần một cái ôm thôi, bão tấp phong hoá nắng ấm!
Trên xe, Engfa đã lâu không chạm vô lăng vì vậy Charlotte đảm nhiệm ngồi ghế lái cho an toàn
Sau cái ôm đó, Engfa nửa câu cũng không hé môi cùng nàng. Nói đúng hơn, là tìm cách nói chuyện với Tina và đàn em mà né tránh mỗi lần nàng tính mấp môi hỏi
Cũng phải, trước lúc còng tay rời phiên toà vào ngục tù tối tăm kia, Engfa lạnh lùng bỏ lại cho nàng một câu:
"Đừng chờ người tù tội như tôi, kiếm một người lo cho em và Daeng!
Đừng để nhóc con đó biết nó có người mama giang hồ là tôi...
Chúc em hạnh phúc!"
Là buông bỏ là chấp nhận cho nàng mở lòng với người khác...
"Fa mệt hả?"
"Không..."
Charlotte tính hỏi thêm nhưng có lẽ thái độ Engfa quá xa cách khiến nàng e ngại thật nhiều!
Phải rồi, cần thời gian vì nàng biết khi chấp hành xong án phạt tù ai cũng mang tâm lý thiếu tự tin, mặc cảm với mọi người xung quanh vì bản thân mình là kẻ tù tội!
Và cứ thế trở về The Gang nơi Engfa tưởng chừng đã bị thu hồi, vì số tiền dơ bẩn kia nhưng Tina có nói là nhờ nàng mới có thể giữ lại được
Nhiều năm, Charlotte mạnh mẽ hơn nhiều người nghĩ bỏ ngoài tai bao lời miệt thị, khen chê nào là nàng có chữa hoang, người làm nàng có bầu là Waraha tổng tài giỏi núp bóng giang hồ khét tiếng đã chịu giam song sắt,...
Đến cả Tina và Nudee cũng chấp tay bái phục, một mình gồng gánh ngược xuôi khi tài sản của Engfa tất cả bị thu hồi. Nàng quyết tâm bằng mọi giá phải giữ được ngôi biệt thự The Gang này, nơi mà nàng chớm nở tình yêu đầu đời của mình...
Bằng tài Trời ban cho, nàng thiết kế và mượn vốn mà mở cửa hàng bán quần áo thời trang do chính tay nàng thiết kế, cắt đo và may
Vì vậy, không cần quán nhiều gia có thể tiết kiệm được một khoản phí. Hơn nữa, còn có đàn em của Engfa không ngại mặt mũi phụ giúp nàng cắt đo vải, vận chuyển này nọ, không phải nói chứ không chừng bây giờ họ quên cách lên đạn nhắm súng rồi...
Cứ như thế sau 5 năm mở, đã có danh tiếng trên thị trường sắp tới còn mở thêm chi nhánh chỉ là nàng muốn đợi cùng Engfa khai trương
Dì Mee đã đứng ngồi không yên tại nhà, cho nên khi nghe tiếng xe liền thấy bóng dáng hịu quạnh gầy gầy kia, bà nóng lòng chịu không đành lao tới ôm trầm lấy Engfa mà khóc thương:
"Engfa...hức...con về rồi! Bình an rồi...hức!"
"Mẹ àh "
Khi tất cả phơi bày thì bí mật cũng đành lộ diện!
Đúng vậy, dì Mee là mẹ ruột Engfa!Như đã nói rất nhiều lần, chốn giang hồ Engfa muốn bảo vệ người thân duy nhất là mẹ mình cho nên mới giấu nhẹm đi, cho bà một thân phận dú nuôi để thù địch chẳng nắm thóp mình!
Chuyện này chính nàng cũng đã biết sau khi Engfa ở ngưỡng sống chết chưa an bài. Sau đó trở đi, một tay nàng chăm lo cho bà với thân phận mẹ chồng, chứ chẳng là một vú nuôi nữa...
"Mau... híc... mẹ và Charlotte đã chuẩn bị rất nhiều món con thích, tẩm bổ cho con mau vào..."
Vừa nói vừa thiết tha nắm chặt tay Engfa vào nhà
Nơi này một chút cũng không xê dịch, vẫn y nguyên lúc trước...
Cởi bỏ áo khoát cùng cái nón kết che đi khuôn mặt tự tin của mình xuống sofa, Engfa e dè đi tới bàn ăn
Thấy vậy, Charlotte nắm lấy tay Engfa ngồi xuống kế bên mình
Sau đó, liền nhiệt tình gắp miếng bò sốt trứng muối món tủ của Engfa vào chén vừa nói:
"Fa ngồi kế em đi, em cung phụng cho Fa nha!"
Engfa ngồi xuống liền rụt tay lại, nhìn đồ ăn trên bàn không dám nhìn nàng mà lúng túng nói:
"Tôi có tay mà, tự tôi làm được rồi!"
Dì Mee cũng tính gắp cho Engfa nghe nói vậy liền quay xe, bỏ ngược vô chén mình.
Trước đó, Charlotte có nói sơ qua tâm lý người mới ra tù càn có thời gian thích nghi ban đầu họ sẽ lầm lũi, co go với bản thân cho nên dặn bà đừng buồn và lo lắng!
"Đúng đúng, Engfa nó có tay tự nó gắp ăn tiện hơn! Charlotte cũng mau ăn đi lát còn đón Daeng tan học nữa..."
Charlotte nén tâm tình buồn tủi xuống nặn nụ cười, đáp:
"Con quên nói mẹ, con dặn anh Sun đón Daeng rôi!
Cho nên con muốn dẫn Engfa đi mua sắm ít..."
Chưa hết lời, Engfa có chút kích động hạ đũa hơi mạnh tay ngắt ý nàng:
"Tôi không có nhu cầu mua!"
Chỉ có vài chữ vang lên mà sao lòng nàng lại co thắt đến vậy, Engfa thật khách sáo đến mức trái tim em cảm thấy xa lạ vô cùng...
Thấy đôi hốc mắt Charlotte bắt đầu đỏ, dì Mee thấy tình cảnh này cứ tiếp tục không sớm thì muộn sẽ trở nên căng thẳng tệ hơn là sẽ không thể cứu vãn...
"Thôi hai đứa có gì tính sau đi, đang ăn đang ăn mà!
Trời đánh tránh bữa ăn hai con ơi!"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com