Chương 4: Rước về ông xã nổi tiếng (4)
"Hơn truyền kỳ một màn là ba năm trước đây, truyền thông Hoàn Ảnh gặp phải nguy cơ muốn đóng cửa, cậu ta đã dùng toàn bộ đồng lương dành dụm được trong mấy năm để thu mua lại truyền thông Hoàn Ảnh. Khi ấy tất cả mọi người đều nghĩ cậu ta đi tới kết cục phá sản không đồng xu dính túi, nào ai biết được chỉ trong ba năm ngắn ngủi, truyền thông Hoàn Ảnh thật sự trở thành công ty điện ảnh và truyền hình lớn nhất trong nước, những ngôi sao nổi tiếng trên truyền hình, người nào mà không phải xuất thân từ truyền thông Hoàn Ảnh chứ."
"Nhưng tôi nghe nói rằng cậu ta có tính cách hơi quái gở, không tình yêu, cũng không giao thiệp với người khác, chỉ thích làm việc một mình. Bất quá trong giới showbiz mấy năm nay không ai vượt qua được gương mặt anh tuấn, năng lực xuất chúng, lẫn diễn kỹ hạng nhất của cậu ta, khó trách mọi người đều gọi cậu ấy là người chồng quốc dân, chỉ là không biết người chồng quốc dân này cuối cùng sẽ lấy ai đây?"
"Lại nói, cậu ta gia nhập từ năm mười tám tuổi, đến nay cũng đã hai mươi tám rồi, cho dù là không kết hôn, cũng nên có bạn gái chứ? Như thế nào một chút tin tức cũng không có?"
"Đúng vậy, đừng nói bạn gái, mà ngay cả đối tượng ái - muội cũng không thể chụp được a, anh nói xem liệu cậu ấy có phải là không có hứng thú với phụ nữ không...?"
Umji nghe những người xung quanh nghị luận, nhịn không được ngẩng đầu nhìn chằm chằm Eun Ha trước mặt đang cầm thìa khuấy cà phê, hỏi : "Không phải anh ấy ở Rome quay phim còn chưa kết thúc sao? Thế nào lại đột nhiên quay về Seoul?".
Tuy rằng chuyện kết hôn của Eun Ha và Jung Kook giữ bí mật với bên ngoài, nhưng thân là bạn tốt nhiều năm kiêm người đại diện của Eun Ha - Umji, cho nên từ "anh ta" trong lời của Umji tuy không nêu tên nhưng cô hiểu được là đang ám chỉ Jeon Jung Kook. Tay cầm thìa hơi dừng lại, sau đó cô ngẩng đầu lên và nhìn Umji, lắc lắc đầu, ăn ngay nói thật: "Không biết."
"Không biết?!" Umji vẻ mặt kỳ quái xem xét Kiều An Hảo : " Cô Jung Eun Ha, cô rốt cuộc có phải là vợ không vậy? Anh ta từ Rome quay về Seoul, sao lại không thông báo cho cô?"
Eun Ha tiếp tục lắc đầu : "Không có."
Umji đột nhiên nghĩ đến cảnh tượng mới vừa rồi Eun Ha và Jung Kook chạm mặt nhau mà Jeon Jung Kook từ đầu tới đuôi đều không nhìn Eun Ha lấy một cái. Lúc đó, cô (Umji) chỉ nghĩ là hai người chỉ diễn trò để che giấu việc kết hôn, nhưng bây giờ cô lại thấy có vẻ không giống như cô nghĩ. Umji cau mày, mở miệng hỏi lần nữa : "Cậu và anh ta đã từng vụng trộm như thế nào? Bình thường khi không gặp nhau thì bao lâu mới liên lạc một lần?".
Eun Ha rũ xuống rèm mắt, không nói gì, cô và Jeon Jung Kook không có xảy ra cái gì gọi là vụng trộm, từ khi kết hôn tới giờ đã được năm tháng, số lần nói chuyện không vượt quá ba, mà lần bọn họ nói chuyện nhiều nhất là vào ba tháng trước, khi cô ngà ngà say mà ôm ấp yêu anh một lần, mà một lần đó cũng là anh mắng cô.
Nghĩ tới điều ấy, Eun Ha nhếch môi cười nhạt, bỏ qua câu đầu mà trả lời thẳng vấn đề thứ hai của Umji : "Anh ấy và tôi đã ba tháng không liên lạc rồi.
"Ba tháng?!" Umji mở to hai mắt, vẻ mặt bất khả tư nghị : "Cô Eun Ha, cô rốt cuộc là vợ anh ta, hay anh ta đang nuôi vợ bé? Nói cô là vợ bé cũng là coi trọng cô lắm rồi. Vợ bé bồi kim chủ ngủ một giấc, còn có thể mò được không ít chỗ tốt, mà cô thì sao? Thân là vợ anh ta, cô xem cô từ đầu tới chân, ăn với mặc, có cái nào giá trị vượt qua năm con số đâu? Còn nữa, anh ta trong giới showbiz hô mưa gọi gió, muốn đưa cô lên thành ngôi sao sáng chói là việc dễ như trở bàn tay, nhưng lại khăng khăng chỉ cấp cho cô một vai phụ nhỏ trong Địa lão thiên hoang..."
([kim chủ] kim: tiền, chủ: chủ nhân; kiểu như anh là ông chủ sẽ giả tiền cho em ấy.)
Eun Ha không nói bất cứ điều gì, nhưng đáy lòng lại bởi vì lời nói quyết liệt của Umji mà khẽ run. Umji nói đúng, cô đích xác ngay cả vợ bé cũng không bằng, tuy rằng cũng đều là bồi ngủ, nhưng vợ bé tốt xấu gì cũng có khả năng khiến kim chủ ưa thích, mà cô bồi anh ngủ, ngược lại còn chọc anh phẫn nộ cùng chán ghét..
Eun Ha bưng lên cà phê hung hăng nuốt một ngụm, áp chế đáy lòng quằn quại cay đắng, ngữ điệu nhẹ nhàng như thể đang nói đến chuyện tình của người khác : "Cô cũng không phải không biết, tôi và anh ấy là bất đắc dĩ mới kết hôn, hai người không có tình cảm, không liên lạc cũng là bình thường."
Umji và Eun Ha quen nhau từ thời tiểu học, tuy rằng sở thích của hai người khác nhau một trời một vực, nhưng quan hệ luôn rất tốt, cho nên về một số chuyện cũ, Umji cũng biết. Cô nghe Eun Ha nói những lời này, trầm mặc một lúc lâu, tầm mắt nhiều lần nhìn chằm chằm vào vẻ mặt Eun Ha thủy chung vẫn duy trì bình tĩnh, rốt cuộc nhịn không được thở dài một hơi, lên tiếng : "Eun Ha, hồi trung học cơ sở, trong trường nữ sinh có thể nói chuyện với anh ta không nhiều, có thể đếm trên đầu ngón tay, mà cô nằm trong số đó, hơn nữa lúc ấy anh ta đối với cô cũng không tệ, còn nhiều lần đi chơi với cô. Sau khi lên đại học, như thế nào đột nhiên hai người các người ai cũng không liên lạc với đối phương? Cho dù là gặp mặt, cũng xem như người xa lạ, như thể chưa bao giờ gặp trước đây, thậm chí đôi khi anh ta không nhịn được nói những câu khó nghe. Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra giữa hai người?".
Xảy ra chuyện gì? Trong nháy mắt Eun Ha trở nên có chút hoảng, cô nhìn chằm chằm tách cà phê truớc mặt một hồi thật lâu, mới chậm rãi lắc đầu, nhẹ giọng nói : "Tôi không biết, mấy năm nay, tôi còn muốn biết hơn cậu, năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì chứ?"
-
Khi Jeon Jung Kook lần nữa đi ra từ Seoul Grand Hotel, trợ lý đã đỗ xe trước cửa chính chờ.
Trợ lý thấy Jeon Jung Kook, lập tức từ trên xe bước xuống, mở ra cửa sau xe.
Jeon Jung Kook không nói tiếng nào khom người lên xe. Lúc trợ lý đóng cửa xe, thuận thế ngẩng đầu, liếc nhìn Jeon Jung Kook, phát hiện trên khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông tỏa sáng, khóe môi căng chặt..
Trợ lý bị vẻ mặt như thế của Jeon Jung Kook dọa sợ tới mức đáy lòng mộttrận chột dạ, vội vã đóng cửa sau xe, ngồi trên chỗ điều khiển, phát động độngcơ, quay vô lăng lái xe rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com