Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

LYHAN RỦ SARA ĐI ĂN MỲ CAY - SARA ĂN XONG THỞ OXY TRONG PHÒNG CẤP CỨU


[Bối cảnh: 7h tối, trời mưa lâm râm, cả nhà trọ chuẩn bị ăn tối]

Sara (bảo mẫu thiên thần, đang nấu canh rong biển nhẹ nhàng như gió thoảng):
– Hôm nay mình ăn nhẹ thôi... ăn cay không tốt cho da đâu.

Lyhan (ngồi dựa vô tường, tay cầm tạ, giọng trầm):
– Ra ngoài ăn với chị không? Chị biết quán mỳ cay 7 cấp độ ngon dữ lắm.

Sara:
– Em... em ăn không cay được đâu... cấp 0 thôi nha?

Lyhan (bật cười nhẹ, lòng thầm nghĩ:)
– Nhìn cái mặt cưng quá không nỡ ăn một mình...

[15 phút sau – quán mỳ cay Hàn Quốc đầu hẻm]

Chị chủ quán:
– Hai người dùng cấp mấy ạ?

Sara (nhanh nhảu):
– Cấp 0 cho em! Em sợ cay lắm ạ!

Lyhan (nhìn chị chủ, giọng trầm lạnh):
– Hai tô cấp 3.

Sara:
– Ê... ê chị em nói cấp...
Lyhan (nhìn Sara, nhếch mép):
– Tin chị đi, không cay lắm đâu, vị Hàn Quốc đó. Đậm đà thôi.

Sara (trái tim bảo mẫu run run):
– Thôi thì... tin chị vậy 

[3 phút sau khi ăn]

Sara (mặt đỏ, mắt giàn giụa, tai bắt đầu ù):
– Cấp... cấp... mấy vậy...? 

Lyhan (ăn tỉnh bơ):
– Mới cấp 3 thôi mà em...

Sara (nấc cục, run tay cầm nước, thở hổn hển):
– Em... em thấy ánh sáng cuối đường hầm rồi... chị gọi... xe cấp cứu dùm em với...

[30 phút sau – tại trạm xá gần nhà trọ]

Sara (nằm thở oxy, mặt đỏ lừ như quả gấc chín ép, tay cầm khăn giấy):
– Em... em chỉ muốn ăn rong biển thôi...

Y tá:
– Em bị sốc ớt... lần sau đừng dại nha.

Lyhan (ngồi bên, mặt tội lỗi nhất trần đời):
– Xin lỗi em. Lần sau chị... để em gọi món.

Sara (thều thào):
– Cấp 0 thôi chị... cấp 0... 

[Group chat "Đứa nào ồn x3 tiền nhà"]

Chi:
Sara nhập viện vì ăn mỳ cay với chị Lyhan đó bà con!!!

Dung:
Ủa? Sara ăn cay cấp 0 còn la. Ai cho ăn cấp 3 vậy???

Pháo:
Ủa sao tôi thấy giống... tình huống tình yêu đẫm nước mắt dữ vậy trời?

52 Hớt:
Ủa rồi ai rước Sara về? Hay để tao chạy qua?

Mỹ Mỹ:
Chị Han ngồi đó luôn, còn đút cháo trắng cho Sara ăn luôn kìa 

[Trong khi đó – phòng y tế]

Sara (vẫn thở nhẹ):

– Chị... chị ăn hết phần mỳ còn lại giùm em đi...

Lyhan (xoa đầu Sara, nhẹ như gió thoảng):
– Ừ. Lần sau chị rủ em ăn chè nha. Không cay đâu.

Sara (cười yếu ớt):
– Dạ... chè cấp 0 nha chị...

Kết tập:

Sara thề không ăn cay nữa tới hết năm.
Lyhan đặt luôn 1 gói rong biển từ Hàn Quốc ship về làm quà xin lỗi.
Cả nhà xôn xao nghi vấn "phải lòng nhau từ tô mì cay cấp 3".
Cam thì đặt luôn bình oxy để dành... đề phòng lần sau Chi rủ Sara ăn wasabi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com