Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2.2

"Sandy nói rồi đó, cậu nên đi ngủ đi."

Vernon Chwe, đứa trẻ của ta, vẫn bướng bỉnh lắc đầu.

"Tại sao ngài cứ bắt tôi đi ngủ hệt như một đứa trẻ vậy? Tôi đã lớn rồi, tôi có thể tự lo cho bản thân mình."

Ta chỉ có thể thở dài. Những người trẻ thường nghĩ mình già dặn, và chính điều đó đã làm họ càng có vẻ thiếu từng trải hơn.

Đến ta cũng không dám nhận mình trưởng thành, thì đứa trẻ của ta sao có thể chứ.

"Rốt cuộc là vì ác mộng nào mà cậu lại sợ hãi đến thế?"

Hansol không trả lời ngay. Thay vào đó, nó nhìn những bông tuyết muộn và thở dài.

"Dù sao đi nữa, tôi vẫn chưa muốn giáp mặt Pitch...vẫn chưa."

"Cậu đã gặp rồi đấy thôi."

Cách nói bướng bỉnh của Hansol bắt đầy khiến ta phát bực.

"Chỉ là...tôi không muốn phải nhìn thấy hắn...thấy hắn trên cỗ xe ngựa đen, phá huỷ giấc mơ của tôi, kì vọng của tôi."

"Chà, thật lòng mà nói, ta không nghĩ việc cậu nhìn thấy hắn trong hình dạng thật, hay là hình dạng ác mộng của hắn thì có gì khác biệt."

"Đó không phải là ác mộng của tôi, ngài không hiểu sao?"

Đến lượt Hansol mất bình tĩnh, và nó...hét lên với ta.

"Ta nghĩ cậu nên ăn nói cho nó cẩn thận."

"Cẩn thận à! Bunny, ngài làm sao hiểu được khi phải chứng kiến ác mộng của người khác? Làm sao ngài hiểu được việc phải chứng kiến những người chết dần chết mòn, những con người vui vẻ đến nhường ấy? Và ngài có bao giơ sợ chết đâu, vì ngài chẳng chết, vì có hàng trăm nghìn đứa trẻ tin vào ngài, còn những người trần mắt thịt như chúng tôi, cứ tiếp tục ngồi nhìn vào khoảng không, không biết đến bao giờ nó sẽ nuốt chửng mình, không biết bao giờ mình sẽ chết!"

Ta đã mất kiên nhẫn đến mức làm vỡ bóng đèn bằng chiếc boomerang.

"Ta không chết sao? Ta không thật sự chết sao? Rốt cuộc là cậu đang nói cái khỉ gì vậy? Sandy đã từng chết. Ta đã từng bị biến thành một con thỏ con. Hình như cậu không hiểu? Thần linh chỉ là một con người sống lâu hơn, với nhiều trách nhiệm hơn thôi.
Nếu cậu không cần ta, ổn thôi, ta sẽ rời đi."

Ta đóng cửa sầm lại, rời đi ngay lập tức.

Khi ta trở lại, Hansol vẫn ngồi bất động bên cửa sổ, nhìn những bông tuyết rơi. Làm ta nhớ đến những đứa trẻ vẫn ngồi chờ Jack Frost, nhưng hắn ta không ở đây.

Thật buồn, những đứa trẻ thường thích Jack Frost hơn cả. Vì hắn vẫn là đứa trẻ khi chết cách đây 300 năm.

"Ngài có nghĩ tôi giống một kẻ thất bại không?"

Hansol đã nhìn ta bằng ánh mắt buồn bã mà hỏi ta như thế.

"Không, nhưng cậu đang trốn tránh những thứ sẽ đến, hay những thứ đã đến từ lâu rồi. Cậu sợ ác mộng nên không muốn ngủ, nhưng chính tình cảnh này của cậu lại càng giống một cơn ác mộng."

Hình như ta không giống một Bunny gắt gỏng ngày xưa nữa.

Cả hai chúng ta đều im lặng. Những bông tuyết vẫn rơi. Và những ngọn cỏ đong đầy sương sớm.

"Tôi có chút bột ngủ của Sandy đây, cậu muốn thử chứ?"

Hansol thoáng ngần ngừ.

"Liệu tôi có ngủ li bì, mãi mãi như Seungkwan trước đây không?"

Ta chống cằm suy nghĩ.

"Không. Sandy đã đưa ta vừa đủ bột, dặn đi dặn lại ta không được để quá liều giống như đứa trẻ của cô ta mà."

Chợt ta cảm thấy có điều gì đó không đúng.

Đứa trẻ của Sandy từng uống nhiều bột ngủ đến mức suýt chết.
Đứa trẻ của ta có một người bạn tự tử bằng thuốc ngủ.

Làm gì có sự trùng hợp như thế chứ. Chỉ là sự suy diễn vớ vẩn thôi...

"Bunny, ngài có nghĩ Seungkwan là đứa trẻ của Sandy không?"

Hansol đã hỏi ta như vậy, và lần đầu tiên, ta không thể trả lời.

"Ngủ đi nào."

Ta dém chăn cho nó, ta phủi từng hạt bụi vàng như cát xuống mắt của Hansol, xuống đôi mi dài dài cong cong.

Thằng bé đã ngủ. Hình như thế.
Ta biết lần này nó sẽ không nói dối ta. Linh cảm của một Vệ thần cho ta biết điều đó.

Cầu mong cho Choi Hansol gặp được những giấc mơ với những con kì lân màu vàng, chứ không phải những con ngựa ô hung dữ.

Bảo vật của các vệ thần không biết nói dối.

Trứng Phục Sinh không nói dối.
Hộp vàng đựng răng sữa của Tooth Fairy không nói dối.
Danh sách của Santa không nói dối.
Cây gậy của Jack Frost không nói dối.
Và bột ngủ của Sandy, chắc chắn cũng không nói dối.
Đặc biệt khi đó là vì một giấc ngủ an lành.

--------------------------------------------------
Ciao, tớ là Wondewoo đây.
Trước hết, tớ xin lỗi vì đã đăng lại Sandy thân yêu đến lần thứ 3, vì không thể nắm bắt chủ đề của nó.
Hai truyện ngắn của Chuyện cổ tích đều được lấy từ Rise of the Guardians, một bộ phim mà thật lòng mà nói tớ cũng không thực sự thích. Tuy nhiên, vì tớ dành sự yêu thích khá lớn với dàn vệ thần, và trường của tớ cũng từng lấy chủ đề về 4 vệ thần trừ Jack Frost (có lẽ vì sợ mọi người tranh giành anh đẹp trai =)))) nên tớ đã quyết định triển khai cả Sandy thân yêu và Sleep disorder.
(Thật ra tớ hứng lên viết Sandy thân yêu là vì cái tên Sandy thân yêu í =)))))))))))))))))
Sandy thân yêu nói về vệ thần Sandy và Sleep disorder viết về vệ thần Bunny.
Còn Jack Frost, Santa, Tooth Fairy thì sao nhỉ?
Thật sự tớ cũng có nung nấu muốn viết cả series về họ, như có lẽ không phải hôm nay, không phải bây giờ.
Sandy thân yêu được xuất bản lần đầu tiên vào tháng 11 năm 2018, và các cậu biết đấy, đến tận bây giờ Sleep disorder mới được hoàn thành.
Nhưng cứ thử chờ xem nhé. Tớ sẽ không làm các cậu thất vọng đâu.
Các cậu nghĩ vệ thần nào tiếp theo sẽ được lên sóng?

17/2/2019
@Wondewoo.
P/s: Ừm, có thể coi đây là món quà sinh nhật của tớ dành cho Hansol đấy. Một ngày nào đấy, có lẽ tớ sẽ dịch sang tiếng hàn cho Vernon đọc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com