Văn án:Tô Vãn là một người chuyên phá hư vị diện, cô lấy thân phận "Bạn gái cũ pháo hôi" xuyên qua các thời không khác nhau, chấp nhất với ý định làm thế nào để giết chết nam, nữ chính.___Quả nhiên Tình Yêu, Chân Ái đều là mây trôi.Xuyên nhanh, 1 vs 1Nữ chính đen tối, nam chính tâm ngoan thủ lạc. Bọn họ chính là tổ hợp 2 người tàn nhẫn, độc ác nhất trong truyền thuyết.Không có tàn nhẫn nhất, chỉ có tàn nhẫn hơn... ~~~~* Tác giả: Muội Chỉ Ái Cật Nhục* Editor (nghiệp dư) : Mítt* Bookcover by Kỳ Vân* Nguồn cv: wikidichMình bắt đầu từ TG3 thôi.. Truyện được edit khi chưa có sự đồng ý của tác giả..Link Quyển 1: https://my.w.tt/5hBd19t8mV…
Dù có ai chửi rủa, dù trời có sập xuống, ba năm nay Ngôn Tiểu An vẫn luôn đinh ninh rằng Lục Vân Trạm chính là trạm dừng cuối cùng của đời mình, rằng cô yêu chỉ có thể là anh.Tình yêu của cô dành cho anh quá tha thiết, nhưng có lẽ cô sắp không chịu được nữa rồi.Lục Vân Trạm liệu đến cuối có vứt bỏ vẻ kiêu ngạo để yêu người con gái mà anh ta vẫn xem thường?...____________…
Hán Việt: Bị thất hữu phong cuồng thiểm phê liễu chẩm ma bạnTác giả: Oa Oa Thái Thiên Hạ Đệ NhấtCẢNH BÁO: H tục, thô bạo, khẩu vị nặng KHÔNG DÀNH CHO TUỔI DƯỚI 18. Góc nhìn của thụ: Hứa Diêm yêu thầm bạn cùng phòng đại học Trình Diệc Lan suốt ba năm, nhưng vẫn không dám làm gì ngoài việc lặng lẽ nghĩ về bạn cùng phòng thủ dâm. Cậu không dám để Trình Diệc Lan biết bản thân cậu thích đàn ông, lại còn là kẻ biến thái có bướm. Hứa Diêm mỗi ngày hưởng thụ cảm giác cùng Trình Diệc Lan ở chung, lại khó chịu vì không thể tiến thêm một bước, nhưng cậu không biết, người bị mơ ước chính là cậu. Góc nhìn của công: Trình Diệc Lan thầm thích bạn cùng phòng thật của mình từ lâu , lúc đi học không dám làm gì lộ liễu, sau khi tốt nghiệp mới lừa được người ta tới ở chung. Mỗi ngày nấu cho Hứa Diêm đủ món ngon, nhưng thật ra lại lén trộn thuốc ngủ vào nước uống, đợi Hứa Diêm ngủ lại điên cuồng đùa bỡn thân thể cậu thoả mãn tình cảm của mình. Song tính 1V1 HEHứa Diêm x Trình Diệc LanTrắng nõn ngoan mềm bị chơi xong sẽ trở nên dám đãng mỹ nhân thụ X thích chơi bướm làm nũng chó con si hán công…
LƯU Ý: Không được dùng những từ ngữ thô tục quá khích để chửi nhân vật trong truyện nhé, các bạn nên viết tắt hoặc để dấu (*). Hãy là người có văn hóa khi đọc truyện bởi một lần chửi nhân vật là ta đã mắng cả tác giả. Truyện này đọc vô cùng cẩu huyết, chỉ phù hợp với những bạn tinh thần thép, sẵn sàng chịu đựng mọi tình huống truyện bao gồm chuỗi các sự kiện gây ức chế từ tập đầu tới tập cuối. Đề nghị cân nhắc kĩ trước khi xem.Author: Cáp Khiếm Huynh (哈欠兄)Tên gốc: Ác ma đích lao lung (恶魔的牢笼)Thể loại: Hiện đại, trọng sinh, tàn bạo thị huyết bá đạo thâm tình công X ôn nhu mỹ hảo tri tính thụ, ngược thân ngược tâm, HENguồn: Tieba Nguồn: jian 1112.wordpress.comĐộ dài: 6 quyển. Quyển 1: 67 chươngQuyển 2: 53 chươngQuyển 3: 80 chươngQuyển 4: 41 chươngQuyển 5: 19 chươngQuyển 6: 67 chương7 Phiên ngoại (Phiên ngoại 7 có 22 phần)Tranlator: QTEditor: Kwon JianLạ thật đấy, rõ ràng đợt trước có người đăng full hết rồi mà tự nhiên bây giờ lại không cánh mà bay:((Mình đôi khi muốn đọc lại truyện này (vì nó vừa hay vừa cẩu huyết) mà không cần mạng nên đăng lên nhằm mục đích lưu lại thôi.Nếu người dịch yêu cầu gỡ thì mình cũng đành ngậm ngùi xóa đi thôi:(((do một phần mình lấy trên mạng mà chưa xin phép vì không biết phải xin phép ở đâu)…
VĂN ÁN1.Đêm khuya, Ngôn Khanh lái xe đi ngang qua một cây cầu bắc qua sông, ai ngờ nửa đường xe bị chết máy.Cô liếc mắt thấy một người đàn ông đẹp trai đang đứng cách đó không xa, vì thế tiến lên xin giúp đỡ, trăm triệu lần không nghĩ tới Tay người đàn ông này lại nắm lấy lan can, chân dài nâng lên, đang chuẩn bị từ trên cầu nhảy xuống.Ngôn Khanh cảm thấy như mình đang nằm mơ.Dù cô chỉ tiện tay lôi kéo, thế mà lại cứu được Hoắc Vân Thâm, người có tiếng là âm trầm hung ác, lạnh lẽo bạc tình.Nhưng mà cái vị nhân vật lớn nhà họ Hoắc này không giống như trong tưởng tượng của cô lắm.Chẳng những cứ cuốn lấy cô gọi là bà xã một cách khó hiểu, lại còn coi cô như báu vật mà sủng lên tận trời, thậm chí không tiếc quỳ xuống, hốc mắt đỏ bừng, bướng bỉnh mà bất lực năn nỉ cô:"Khanh Khanh, đừng rời xa anh nữa."…
Tác giả: Lạc Nguyệt Thất ThấtThể loại: Đại thúc, loli, cường thủ hào đoạt, 1vs1, CaoH, ngọt sủng, HE.Số chương: 169Editor: Raining🍀🍀🍀Nguồn: Wattpad/Stronggirl33(Từ chương 150-170)Editor: TrangQA830810, Giáng SinhBeta: Dâu Tây NhỏNguồn: diendanlequydon.com(Từ chương 1-149)#Raining🍀🍀🍀Truyện đang được edit trên diendanlequydon nhưng đã ngừng đăng khá lâu rồi. Vì mình rất thích truyện này nên quyết định sẽ edit tiếp. 😚😚😚…
Sau 1 tai nạn nhỏ,hoàng thượng biến thành hoàng hậu,hoàng hậu biến thành hoàng thượng ...Dịch:Lục dương_TRANSLATORNguồn:[như trên]Truyện thường được cập nhật vào chủ nhật mỗi tuần nếu ko có chap mới thì chỉ có 3 lí do1.tác giả hoặc người dịch chưa làm,bận2.máy mik hỏng....3.LƯỜI😂.. .Còn nữa nha,mik rất cầu comment của m.n đó🤗...Còn 1 chuyện nữa cũng rất là quan trọng...đó chính là:like page Lục dương_tranlator để ủng hộ nhóm dịch👍…
Thể loại: Cổ đại; Trọng sinh; Xuyên không, HEĐộ dài: 171 chươngNguồn: thuvienngontinh.comChuyển ngữ: Tặc Gia, Tiểu Sên, Ying, Trang Tử và một số bạn khácBiên tập: Tặc Gia, Tiểu Sên Công Tôn Dương là mưu sĩ trong phủ của Yên Hầu, lúc đầu y còn khuyên hắn hãy cưới nữ nhi của kẻ thù: " "Ở Đông quận thì ba đời Kiều gia đã đóng quân ở đây, tuy nhiên bây giờ đã suy thoái nhưng côn trùng trăm chân đến chết vẫn giãy thôi, dù gì cũng được cái tiếng thơm. Nay Kiều gia cầu hòa với chúa công, chúa công còn ngại gì mà không xem nữ nhi Kiều gia như ngựa cái, cứ lấy đánh xe cũng được chăng? "[1] Nước Yên: Thời Chu, ngày nay thuộc phía bắc Hà Bắc và phía Nam Liêu Ninh.Sau đó... Tiểu Kiều ngất xỉu, Ngụy Thiệu bấm vào nhân trung của nàng, một lúc lâu nàng mới dần tỉnh lại."Chịu đựng thêm chút nữa, vi phu sắp xong rồi..." Ngụy Thiệu dịu dàng dụ dỗ ở bên tai."Rốt cuộc, còn... bao lâu nữa?"Lại qua một lúc lâu, Tiểu Kiều không chịu thêm được nữa, nàng hỏi, giọng nói cũng vỡ tan trong run rẩy dịu dàng, mang theo tiếng khóc nghẹn ngào nức nở."Sắp rồi, đợi đến hừng đông vi phu phải dẫn binh đi rồi".Hai mắt của Tiểu Kiều trợn ngược, lần thứ hai bất tỉnh....Có một câu nói rằng:Ngụy Thiệu: "Trẫm là một cầm thú, biết không?Tiểu Kiều: "Hừ, súc sinh mới đúng!"...Đây là câu chuyện không tưởng mô phỏng lại bối cảnh những năm cuối thời kỳ Đông Hán. Ngoài ra Tiểu Kiều này không phải là Tiểu Kiều trong Tam Quốc, chẳng qua tôi chỉ thấy dễ nghe nên mượn nó mà thôi.…