Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Nuôi dưỡng Nguyên thần

Sở dĩ Tô Tô chọn nơi này, là vì ở đây yên tĩnh, linh khí dồi dào thích hợp tu luyện. Vùng đất này được bao phủ bởi rừng trúc xanh mát, các loại thảo dược quý hiếm mọc trên núi rất tốt cho người bị thương. Đến khi Đàm Đài Tẫn trở lại, vừa hay có thể dùng để bồi bổ khí huyết.

Tô Tô dành ra mấy ngày, dọn dẹp, sắp xếp bày trí lại đồ đạc, giữ nguyên vị trí của chúng như trong trí nhớ của nàng. Dù gì cũng là đi ở nhờ, cũng cần lịch sự chút, nhà người ta không thể nói xáo là xáo, trộn là trộn được. Hơn nữa vị trí các hộp thuốc mà ngày trước Tang Tửu dùng để chữa thương cho Minh Dạ, giờ nàng để đúng vị trí, cũng dễ dàng sử dụng hơn.

Nghỉ ngơi quá một ngày, Tô Tô liền ngẫm nghĩ xem làm cách nào đem phu quân của mình trở lại. Nàng ngồi trên giường, nhìn chiếc vảy hộ tâm óng ánh đặt trên gối, tay chống cằm nghĩ ngợi. Trước hết thăm dò xem thế nào đã, nàng thi chú dùng thần ấn thâm nhập vào trong vảy hộ tâm.

Có thể thấy mảnh nguyên thần yếu ớt ở chính giữa, các mảnh thần thức bao quanh, đang từ từ tiếp nhận hòa vào nhau, nhưng không có hình hài cụ thể.

- Kì lạ, không phải thu thập đủ là sẽ hóa hình sao? Hay là còn thiếu gì đó?

Tô Tô liền làm phép, thi triển công pháp, sử dụng thần ấn dẫn một phần linh lực vào trong vảy hộ tâm. Vảy hộ tâm tiếp nhận thần lực, sáng lóng lánh, ấm dần lên. Qua một lúc, Tô Tô dừng lại, nguyên thần có cảm ứng, tiếp nhận linh lực của nàng, nhưng có vẻ còn yếu, nên hấp thu rất chậm.

- Có lẽ vẫn cần phải từ từ, không thể vội được rồi. Nàng nghĩ.

Nàng cầm vảy hộ tâm lên, nằm xuống ngắm nghía, mong chờ. Trong đầu nàng một loạt suy nghĩ lộn xộn xuất hiện, lâu dần nàng ngủ thiếp đi, vảy hộ tâm vẫn giữ chặt trong tay.

----------------------------------------------

Bùm!!!!!!!!!!! Một cỗ mùi cháy khét bay khắp khu nhà trúc. Tô Tô chân thấp chân cao, chạy ào vào bếp, nhấc nhanh chiếc nồi trên bếp xuống, vội vàng mở nắp vung thổi lấy thổi để.

- Phù phù phù  ~ ~, suýt nữa thì cháy rồi.

Ngàn năm trước tới ngàn năm sau, khả năng nấu ăn của Tô Tô vẫn cứ tệ như vậy, nhưng mà nàng là Thần nên không cần ăn cho lắm, thế nên thứ được nấu tới suýt cháy trong nồi kia, là thứ mà không ai ngờ đến - vảy hộ tâm.

- Aiza! Có được không vậy, sư nương? Người hấp được ra Minh Dạ, còn con suýt thì hấp cháy cả phu quân của mình rồi. Tô Tô dậm chân, hung hăng hờn dỗi.

- Người đó, sao người làm được mà ta lại không nhỉ?

Nàng nhìn công thức được ghi chép cẩn thận trong tay - những gì nàng nhớ được - ngẫm nghĩ.

- Có vẻ là không sai mà, nước cho nửa nồi - vỏ trai - muối - linh thảo - linh lực, ngâm vài ngày, rồi đem lên bếp. Hừm,...........

Mười năm trời, ròng rã mười năm trời, nàng truyền linh lực cả mười năm trời, vậy mà nguyên thần trong vảy hộ tâm vẫn cứ y nguyên như thế, ngoài việc nguyên thần dần an tĩnh, ổn định, và hấp thu linh lực tốt hơn ra, thì tuyệt nhiên vẫn không chịu hóa hình. Nàng sốt ruột, nàng sắp quên phu quân nhà mình có dung mạo thế nào rồi. Vừa qua mấy ngày, Tô Tô liền muốn thử cách mà Tang Hữu từng vô tình sử dụng, khiến cho Tang Tửu lại may mắn mà nhặt được người về - hấp Giao Long. 

Nghĩ thôi cũng thấy hài hước, nhưng lại có hiệu quả bất ngờ, nên Tô Tô vui vui vẻ vẻ đem vảy hộ tâm đi hấp thử. Ai dè nàng ngủ quên, nồi hấp suýt thì cháy mất, chậm thêm chút thì nàng hấp phu quân của mình đến cháy đen thui rồi.

- Mẫu thân, người sốt ruột đến ngốc rồi à? A Mật nhảy chân sáo ngoài cổng, miệng không ngừng nói lớn trêu chọc mẫu thân nhà mình.

- A Mật con sao lại chạy tới đây nữa rồi?

- Mẫu thân à, người còn mặt mũi mà hỏi con sao? Người ném việc cho con, rồi tới đây, ngày ngày luyện hóa nguyên thần, luyện thôi chưa đủ lại còn đem đi hấp nữa chứ? Người luyện đến ngốc thật rồi đấy à?

- Cha con mà biết, người đem cha hấp tới suýt cháy đen, chắc không dám hồi sinh mất. A Mật cười khúc khích.

- Con, con thật là..........

Nàng không phản bác được, tính cách này quả thật không khác hắn chút nào, rất thích chọc người ta đến tức. Miệng lưỡi vặn vẹo quả thực rất sắc bén, dù trong lòng luôn không có tư vị gì.

A Mật ngó nghiêng trong chiếc nồi cháy quá nửa, vảy hộ tâm may mắn vẫn lóng lánh nằm giữa vỏ trai. Cha thật sự ở trong này sao? Bao nhiêu lâu rồi, A Mật vẫn chưa hình  dung ra dáng vẻ thật của phụ thân, chỉ nghe Tự Anh, Kinh Diệt nói cô rất giống cha mình.

- A Mật........... A Mật. Tô Tô gọi mấy lần A Mật mới giật mình nhận ra.

- Sao vậy mẫu thân?

- Bình thường ngoài việc xử lí công vụ ra, con chỉ thích xuống nhân gian chơi, còn chê ở đây quá yên tĩnh nên có chuyện cần lắm mới đến. Nói đi, lần này tới, có phải lại gây chuyện rồi không?

- Mẫu thân, người có thể tin tưởng con gái mình chút không vậy?

A Mật ngúng nguẩy đi ra bàn trà giữa sân, xị mặt ngồi xuống, uống chén trà rồi nói tiếp.

- Lần này con tới đúng là có chuyện gấp, nhưng không phải chuyện của con mà là của người đó.

Tô Tô bước tới, nhẹ nhàng đem vỏ trai chứa vảy hộ tâm đặt lên bàn, ngồi xuống cạnh A Mật.

- Con nói đi, có chuyện gì sao?

- Hôm qua, Tịch Vô sư bá gửi tin cho con, nói con tìm người về chủ trì Đại hội Tiên môn. Nói là không có người thì không được. Nên hôm nay con mới tới đây để gọi người về.

- Đại hội Tiên môn, đã tới rồi sao?

Đại hội tiên môn được mở ra theo thông lệ, ngày trước chỉ có hai giới tiên - nhân tham dự, sau khi Tô Tô hóa Thần nữ, bình định Hoang Uyên, đại hội Tiên môn giờ có thêm ma giới. Dưới sự cai quản của nàng, không ai dám giở trò làm càn, mối quan hệ giữa tam giới tiên - nhân - ma cũng trở nên hòa bình hơn. Nàng là thần nữ duy nhất, nên sẽ là người chủ trì và quyết định phần thưởng cho người chiến thắng, thế nên đúng là không có nàng thì không được.

Có điều........... Nguyên thần vẫn chưa hóa hình.

Nàng nhìn ngắm vỏ trai trên bàn, thở dài, qua lâu vậy rồi vẫn chưa hóa hình, lần này về biết đâu lại có thể tìm hiểu thêm đôi chút. Mỗi lần trở về chủ trì Đại hội, Tô Tô đều cố gắng tìm tòi thêm phương pháp tu luyện linh lực mới, luyện hóa nguyên thần, nhưng đều không có cách nào khiến nguyên thần hóa hình, ròng rã cả mười năm. Lần này Đại hội được tổ chức ở Tiêu Dao Tông, nơi ngày trước Đàm Đài Tẫn làm đệ tử, tu luyện tiên pháp. Có lẽ sẽ có cách gì đó thì sao?

- Mẫu thân........mẫu thân.....! Tiếng gọi kéo Tô Tô ra khỏi mớ suy nghĩ lộn xộn.

- Con đi đây, còn phải chọn người đi tham dự Đại hội. Người thu xếp rồi mau trở lại nhé, không sư bá lại trách con không thông báo cho người cẩn thận.

- Được, ta biết rồi.

Tô Tô ngồi ngây ra với một loạt suy nghĩ trong đầu, trời dần trở về chiều, cho đến khi xung quanh bao phủ một màu tối đen, nàng cuối cùng cũng đứng lên. Không quên đem theo vảy hộ tâm bước vào phòng. 

- Trở về thôi.

---------------------------------------------




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tntm