Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Oneshot 10_Extra

  Cái này là mình thuận theo ý của bạn ChiHuynh4 nhé! Bạn ấy nói thấy Akashi trong phần vừa rồi nặng lời với em Kuroko quá nên muốn mình viết cái extra thể hiện sự ăn năn của ảnh. Và nó đây! Với cả chap này, anh Akashi của mình cũng ôn nhu hơn tí rồi nên tớ đổi lại xưng hô. Cơ mà mình biết thừa đọc xong cái này chắc chắn sẽ không ít bạn ném đá ném gạch mình. Chịu thôi =w= mình khốn nạn từ bé mà.
----------------------------------------------------------------
  Từ sau bữa đó trở về, nó xin nghỉ tập triền miên với lí do ' bị ốm'
  Thấy Kurokocchi suốt ngày nghỉ thế, Kise rất lo " Akacchi, cậu có nghĩ Kuroko ốm nặng rồi không?"
  Hắn có chút rợn khi nhớ lại hình ảnh ' hôm đó' nhưng lại nhanh chóng lấy lại vẻ lạnh lùng vốn có "Không phải chuyện của cậu!"
  Kise ngây thơ khờ dại không biết Kuroko của gã đã bị hành hạ đến thế nào chỉ đơn giản nghĩ theo lời nó nói, nghĩ nó bị cảm. Gã lớn sớn lại gần Aomine thì thầm " Aominecchi, cuối giờ mình đi thăm Kurokocchi không?"
  Kise không ngờ lời của gã lại vô tình lọt vào tai hắn. Chưa để Aomine trả lời, hắn gào lên " TÔI CẤM! Cuối giờ ở lại chạy 10 vòng sân trường! Nghe chưa?!"
  " Ơ.. um..." Cả hai kẻ kia xị mặt.

  Cuối giờ, hắn bỏ lại hai kẻ đang chạy hộc tiết kia lại mà về nhà nó.

  " Ding Doong!" Chuông cửa reo lên, nó khó khăn bước xuống giường và ra mở cửa.

  " Akashi_kun?!" Nó căng tròn mắt nhìn hắn.

  Sở dĩ nó phải bất ngờ đến thế là vì thực ra vết thương của nó đã khỏi từ lâu, nó xin nghỉ cũng chỉ vì muốn tránh mặt hắn. Thế mà hắn vẫn lầm tưởng nó xin nghỉ là vì vết thương kia. Tuy hắn đã xin lỗi nhưng nó vẫn nghĩ đó là không đủ cho những gì hắn đã gây ra cho nó. Làm gì có chuyện những lời lăng mạ thiếu suy nghĩ lại có thể được tha thứ bởi một lời xin lỗi được?
  Nói là tránh mặt nhưng thân tâm nó thực sự muốn hắn đến đây chăm sóc nó, quan tâm nó, ôm hôn nó, yêu thương nó. Thế à suốt mấy ngày qua hắn lại không dám đến tìm nó vì thấy áy náy vô cùng khiến nó thất vọng vô cùng. Không áy náy sao cho được. Chỉ vì chút ghen tuông hiểu lầm mà hắn nỡ lòng thao nó thiếu chút nữa là chết, lăng mạ nó bằng những từ ngữ kinh tởm bẩn thỉu nhất mặc dù hắn không thực sự muốn nói nó như thế.
  " Sao thế? Cậu không muốn tớ đến à?" Hắn nhướn mày nũng nịu.

  Chính cái biểu cảm này của hắn thường xuyên làm nó lung lạc ý chí. Cuối cùng nó không chịu được đành mời hắn vào trong nhà.

  " ' Chỗ đó'... còn đau không?" Hắn hỏi.

  Nghĩ lại những hình ảnh dâm mỹ vào ' ngày đó', mặt nó lại đỏ lên, chỉ nhẹ nhàng lắc đầu.

  Càng thấy nó đau khổ bao nhiêu hắn lại càng thấy ăn năn bấy nhiêu. Nhưng bao nỗi ăn năn và tình yêu ngọt ngào lại nhanh chóng bốc hơi rồi biến thành một làn khói đầy nhục sắc và hắc ám.
  Đúng rồi. Cậu chỉ được có mùi hương của tôi mà thôi. Mãi mãi về sau, trên cơ thể của cậu chỉ có dấu ấn của tôi mà thôi.

  Hắn xuống bếp pha chút trà.

  Riêng với cốc trà của nó, hắn có cho một chút ' gia vị' đặc biệt. Hắn nhẹ nhàng rút từ trong túi ra một lọ nho nhỏ bên trong có chứa một thứ chất lỏng trong suốt. Hắn dốc hết đám chất lỏng ấy vào cốc trà của nó. Vừa dốc, hắn vừa cười mờ ám.

    Nó tưởng hắn không biết gì ư? Hắn nhìn thấu tâm tư nó. Ngay từ lúc nó nói vết thương của mình đã khỏi chính là lúc nó tự tố cáo bản thân mình to gan tránh mặt hắn. Hắn sẽ trừng phạt nó. Trừng phạt... 

  " Trà đây!" Hắn đặt ly trà xuống trước mắt nó.
  " Cảm ơn... Akashi_kun." Nó nhận lấy ly trà.
  " Phải uống hết nhé! Trà do tớ pha mà!" Hắn nói.
  Nó thoáng nhận ra chút nét cười khó hiểu trên môi hắn nhưng lại nhanh chóng quên đi, không chút cảnh giác mà uống hết sạch cốc trà.

  Không lâu sau, thuốc nhanh chóng phát tác. Khuôn mặt trắng trẻo đã đỏ hồng, lấm tấm mồ hôi, đôi mắt xanh bồ câu mờ nhạt đi, cơ thể đã phản bội lại nó.
  " Ưm... a... Akashi...kun... tớ... nóng... Cậu bỏ gì... vào.. trà... Ưm..." Giọng nói của nó đã không còn được dứt khoát. Miệng không thể kiềm chế được mà phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng vô cùng.

  Hắn cười đắc ý " Chỉ là một hình phạt vì cậu dám nghỉ tập lâu đến vậy thôi!"
  " Ưm... Aka..." Nó khó chịu đến độ gục hẳn xuống mặt đất. " Cứu... tớ..."
  " Tưởng tớ sẽ cho cậu ư? Tự làm đi!" Hắn cười khinh bỉ.
  Nó căng mắt nhìn hắn như muốn xuyên một lỗ trên người hắn. Nhưng nó không thể kiềm chế bản thân mình nữa. Nó nằm trên giường với một dáng nằm... mời gọi. Quần bị tụt xuống để lộ cúc hoa. Cúc hoa của nó đã không thể hồng hào như lần đầu tiên nữa mà nhuốm màu đo đỏ gợi cảm do bị thao quá nhiều. Ngón tay thon dài từ từ đưa vào trong cái lỗ nhỏ, di chuyển không ngừng. Từ cúc hoa, dâm thủy ứa ra, thấm đầy tay, nhỏ xuống giường. Mông trắng mịn, căng tròn đưa qua lại đều đặn như mời gọi hắn.
  " Tetsuya. Cầu xin tớ đi." Hắn cười dâm tà.
  " Ưm... Akashi.. kun... vào... đi..." Nó rên rỉ cầu xin.

  Cúc hoa từ bao giờ đã ướt mềm, co bóp như cái miệng xinh xắn đói ăn. Hông nó lại càng vì thế mà đung đưa mời gọi nhiệt tình hơn.

  Hắn tét mạnh vào mông nó làm cho nơi đó co bóp dữ dội hơn, chảy nước không ngừng " Cậu thật dâm đãng, Tetsuya. Chưa gì đã ướt đi thế này rồi."
  " Tớ... là... tiện nhân... dâm đãng... Thao... tớ... đi... ah..." Nó không kiểm soát được lời nói, thân tâm chỉ biết gào thét trong đau khổ kìm nén dục vọng.
  Hắn hết sức chịu đựng. ' Cậu bé' đã ngóc đầu trước hình ảnh dâm đãng kia. Hắn thô bạo bóp mạnh hai cánh mông mịn màng để lộ cúc hoa ẩm ướt. Không báo trước, dương vật to lớn đâm thẳng vào.

  Nó run lên sung sướng, cảm nhận vật to lớn, ấm nóng của hắn trừu sáp liên tục trong nó. Cả xúc bị khuấy đảo từ bên trong. Nó chẳng cảm nhận được gì ngoài nhục dục đang đốt cháy mọi thứ.

  Hắn cướp lấy nụ hôn sâu nồng từ đôi môi mềm mại. Mùi hương vanilla tràn trong nụ hôn sâu. Hắn điên cuồng mút mát làn môi ươn ướt, ngòn ngọt. Cái lưỡi tinh nghịch nhanh chóng thâm nhập, cuốn lấy cái lưỡi nhỏ nhắn của nó. Hắn chơi đùa với lưỡi nó khiến nó mất dưỡng khí. Cho đến tận khi nó đỏ mặt vì khó thở, hắn mới buông tha.

  Bên dưới vẫn di chuyển liên tục. Hắn không dừng ở môi mà còn di chuyển dần xuống nhũ tiêm hồng hồng nổi bật trên ngực nó. Cảm giác bị lưỡi nóng ẩm cọ sát liên tục vào nhũ tiêm khiến nó run lên. Nhũ tiêm bị mút đến độ đỏ hòn, sưng lên.
  Bỗng dưng hắn ngừng di chuyển hông. 
  Nó trợn mắt trăn trối " Sao lại dừng lại?"
  " Tớ không cho cậu tiếp đâu! Cậu phải tự di chuyển cơ!"
  Hắn hôm nay thực sự hành nó đến lên bờ xuống ruộng. Đã gần đưa nó lên đỉnh rồi còn bắt nó phải tự di chuyển nữa. 

  Nó thực sự mất bình tĩnh. Hắn vẫn thản nhiên gối đầu lên gối " Di chuyển đi!"
  Nó khó chịu di chuyển hông mình, nhấp lên nhấp xuống.
  Dần dần nó thích ứng được, khuôn mặt lại trở nên thỏa mãn, di chuyển cũng nhanh hơn " Ah... Akashi... nữa... nữa..." 

  " Ah! Đúng rồi! Tiếp đi!" Hắn cười.
  Đỉnh điểm, nó ấn mạnh mông xuống, hắn cảm nhận được đầu dương vật chạm đến một điểm sâu bên trong. Một chất lỏng dinh dính, trắng trắng đồng loạt bắn ra. Tinh dịch tràn trong cái lỗ nho nhỏ. Tinh dịch trên khuôn mặt nó. Tinh dịch trên gối. Tinh dịch, tinh dịch everywhere.

  Cả hai người đều đồng loạt gục xuống gối.

  Có lẽ không rõ nhưng đây là cách mà hắn thể hiện sự ăn năn chăng? =w=

  





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com