Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 26

Lúc cô tỉnh dậy cũng là vào lúc xế chiều, bây giờ trong nhà chỉ còn mình cô với Ichiro đang dọn dẹp lại phòng bếp.

- ' Khỉ thật, mình đã ngất đi bao lâu vậy chứ '.

- Chị tỉnh rồi sao ?

Vừa bước ra ngoài thì thấy khuôn mặt ngái ngủ của chị gái anh, trông nó ngố như thế nào ấy, mà lại không dám cười chỉ có thể nhịn, không khéo lại bị chị gái cho ăn đập không chừng.

- Đã mấy giờ rồi Ichiro, oáp~~~~

- Hở, đã 5h chiều rồi đấy chị. Chị đi tắm đi rồi ra ăn tối nữa.

- Uk.

################################

- Chị đến công ti trước đây, Ichiro.

- Vâng ạ. ' Khi nào mới được bắt tên Kusuda Rikumichi đó chứ, mình chán lắm rồi, khi nào mới tới thời cơ đây ? Mà khoan đã, bây giờ mới 6h30, đã tới giờ làm đâu chứ, mà sao chị ấy lại đi sớn như vậy. Không lẽ nào đã có chuyện không hay xảy ra '.

Càng suy nghĩ anh càng thấy bất an mà lúc nảy khi chị anh đi thì thấy độ cũng không khác gì bình thường, không lẽ là do anh suy nghĩ quá nhiều hay sao !?

Còn về phía cô, thay vì chạy đến nhà ga thì lại nhanh chân chạy vào bệnh viện Trung Tâm Beika. Nạn nhân trong vụ việc lần trước của tên Kusuda Rikumichi đã bị kích động rất nhiều nên tạm thời không muốn khai gì cả, nếu như cô lấy thân phận là 1 người đồng nghiệp vào lấy khẩu cung thì có thể sẽ thành công.

- Cạch~ Tiếng mở cửa vang lên, hình ảnh đầu tiên mà cô thấy là nạn nhân vẫn ôm đầu như trông đau đớn, mặt vẫn gục xuống không nói năn gì. Còn người lấy khẩu cung nên cạnh thì khuôn mặt vẫn không thể nào tốt hơn được. Cô ta nói là cô ta sợ hãi tên sát nhân đó mà cô ta lại không chịu hợp tác lấy khẩu cung thì làm sao có bước tiến mới để vây bắt được hắn.

- Cô ra ngoài 1 chút đi, để tôi thuyết phục nạn nhân.

Cô vỗ vai người cảnh sát đó, thì thầm nhỏ vào tai cô ta.

- Vâng ạ, thưa thiếu úy. Cạch~~~~~~~

- Cô Kanao, cô khỏe không ?

- Ơ, cô là Haibara Ai đúng không.

- Uk, là tôi đây, tại sao cô lại không chịu hợp tác với cảnh sát để lấy thông tin về người khiến cô thành ra như vậy.

- Tôi.......tôi sợ lắm Haibara, ngày hôm đó trước khi hắn rời đi, hắn có cảnh cáo với tôi rằng nếu tiết lộ vụ này cho cảnh sát biết thì cả tôi và gia đình tôi sẽ không toàn mạng mà trở về, hắn còn có cả hình ảnh về 2 đứa con tôi, chồng tôi và ngay cả địa chỉ công ti lẫn ngôi nhà của tôi nữa. Tôi sợ lắm Haibara, tôi phải làm gì bây giờ, cả gia đình tôi đang gặp nguy hiểm, hức~~~~

Kanao vừa nói vừa ôm mặt khóc, thí thật không phải là cô ta không muốn hợp tác với cảnh sát mà cô ta đang sợ hãi tên sát nhân đó, cả gia đình cô đang trong tình huống " Ngàn cân treo sợi tóc ".

- Cô đừng quá lo lắng Kanao, sau khi lấy toàn bộ lời khai của cô thì tôi chắc chắn là bên phía cảnh sát sẽ phái người bảo vệ gia đình cô, tôi chắn chắc như vậy.

- Làm sao mà cô có thể chắc chắn được chứ, cô đâu phải.........

- Chỉ là cảm tính của tôi mà thôi, chắc chắn là sẽ như vậy, bên phía cảnh sát rất khắc gao về mấy vụ việc này chắc chắn là gia đình cô sẽ được an toàn.

- Cảm ơn cô đã an ủi tôi, mà sao cô vào đây được, cảnh sát quản lí gắt gao khu vựa phòng bệnh của tôi đến cả gia đình cũng không thể đến thăm, vậy thì làm sao mà cô có thể.......

- À, l.....là do tôi n.....năn nỉ ấy mà, không có gì đặc biệt đâu, mà thôi tôi đi làm đây, tạm biệt cô, nhớ phối hợp với cảnh sát nha.

Không nói không rằng thêm câu nào nữa, nhanh chân chuồn ra khỏi phòng bệnh, suýt chút nữa là cô để lộ thân phận thật ra rồi, phù~~~~ Hú hồn mà.

- Bây giờ, cô có thể lấy khẩu cung từ nạn nhân được rồi.

- Cảm ơn thiếu úy đã giúp đỡ.

- Không có gì, sau vụ lấy khẩu cung này, hãy tăng cường nhân viên bảo vệ lên 24/24 cho nạn nhân và các tình nghi khác.

- Rõ.

Tập đoàn Kurosawa, 7h28 sáng.

Mãi mê thuyết phụ nạn nhân, cô không hề biết rằng là mình sắp trễ giờ làm, bây giờ cô đang chạy nhanh tới công ti bằng " tốc độ bàn thờ ". Nhanh chóng chui lọt vào thang máy trước khi nó đóng lại.

Mồ hôi con mồ hôi mẹ tuôn ra, đúng là mệt thật mà hình như lúc này trong thang máy không có ai cả ngoại trừ " người nào đó " đang nhìn cô mà mỉm cười vui vẻ. Bộ không lẽ chủ tịch công ti có sở thích hay đi muộn sao ?

- Anh cười cái gì ?

- Làm gì mà chạy như ma đuổi vậy, nhóc nóng nảy.

- Giải thích ở đây không tiện, khi nào có thời gian tôi sẽ kể chi tiết cho anh, với lại cũng đừng gọi tôi như vậy, tôi có tên đấy.

- Rồi, rồi thưa phu nhân Kurosawa ( liêm sĩ anh ơi 🤣🤣🤣 )

- Cái gì mà phu nhân, anh thôi trò đó đi💢💢💢.

- Rồi, không chọc em nữa, làm việc vui vẻ nhé. À, 1 lát nữa tới giờ nghỉ trưa em tới phòng anh, anh sẽ giới thiệu em với 1 người.

- Uk.

Trước khi thang máy mở ra, anh đặt nụ hôn nhẹ lên mái tóc nâu đỏ của cô, điều này làm mặt cô trở nên đỏ hơn mà trái tim thì lại đập nhanh nữa. Ra khỏi thang máy, cô cũng phải nhanh chóng lấy lại vẻ bình thường như mọi ngày, không khéo lại bị đồng nghiệp để ý nữa không chừng.

- Cô làm gì mà thở dốc lắm thế, Haibara.

- Hôm nay, tôi dậy trễ nên mới chạy nhanh đến đây.

- Thật tình mà.

Vừa nói vừa cười trừ với Nastue, bỗng nhiên cô cảm thấy có ánh mắt nhìn thẳng vào bọn cô, quay lại nhìn xung quanh thì có vẻ là không có ai nhưng cứ quay lưng lại ánh mắt đó cứ tiếp tục nhủn chằm chằm, không thể nhìn trực tiếp nên dùng cái gương cầm tay. Cô vờ như đang soi gương để xem xét xung quanh, hóa ra ánh mắt đó là của tên Kusuda Rikumichi.

- ' Hắn định giở trò gì đây, nếu hắn cứ tiếp tục nhìn về hướng này thì có thể hắn sẽ xác định được mục tiêu tiếp theo. Là mình hay là Nastue !? ' ( Au: lí do chị ấy cũng nghĩ là mình vì tóc chị ấy cũng có màu nâu ).

Suốt cả buổi làm việc, cô không thể nào tập trung vào việc mình cần làm, cô vẫn cảm thấy ánh mắt hắn vẫn hướng về phía bọn cô mà có vẻ như ánh mắt hắn nhìn Nastue có vẻ chăm chú hơn.

- Haibara, đi ăn trưa thôi.

Do mải mê quan sát hắn, nên cô hề biết là đã tới giờ nghỉ trưa và hắn cũng đã đi mất.

- Cô đi trước đi, tôi có chuyện cần làm 1 chút nữa.

- Uk, nhớ xuống nhanh nha.

Nói rồi, Nastue chạy đi, còn cô thì lại phải lên phòng anh theo đúng yêu cầu của ai đó.

- Cốc, cốc~ Vào đi, cửa không khóa.

- Cạch~ Tiếng mở cửa vang lên, hình ảnh anh với 1 người phụ nữ tóc đen ngồi uống trà đập thẳng vào mắt cô, mà anh ta gọi cô lên đây để giới thiệu với ai đó, không lẽ là người phụ nữ này sao ?

- Em lại đây.

Anh ngoắc tay ra hiệu, chỉ cô ngồi xuống sofa ở phía mình. Còn cô thì lúc này chỉ biết làm theo lời anh, thấy người phụ nữ kia cứ nhìn chằm chằm vào cô, đúng là khó xử quá đi mất.

- Shiho, đây là chị gái anh- Akako Kurosawa, còn chị đây là bạn gái em.

- Chào chị.

- Chào em, ngày hôm qua, J có dẫn chị qua nhà em mà hình như lúc đó em......nói sau ta.....

- À, em biết rồi, vậy là ngày hôm qua chị đã tới, mà J có nghĩa là sao ???

- Biệt danh hồi nhỏ của thằng bé.

Akako vừa nói vừa phì cười, còn anh ngồi đối diện sắc mặt không thể nào tốt hơn được. Ngày hôm qua, anh đã nói với chị anh là đừng có gọi anh như vậy, bộ không lẽ là quên mất rồi hay sao ?

Còn cô thì mỉm cười, xem ra có thứ khác để trêu chọc anh rồi đây.

- Chị nghe thằng bé nói em đang làm nhiệm vụ hay sao ?

- Vâng.

Cô vừa nói vừa lườm anh, lần trước cô đã dặn là đừng để cho ai khác biết được chuyện này rồi kia mà, sao lần này đến cả chị gái anh cũng biết.

- Em lườm gì, đâu phải anh nói là chị gái em nói đấy, sau đó anh mới cho chị ấy biết rõ chi tiết thôi.

- Chị quen chị gái em sao ?

- Đúng vậy đấy, chị với Akemi từng là bạn học hồi cấp 2, chị quý cô ấy lắm. Nhưng mà từ khi chị kết hôn và định cư bên Anh, thì chị lại mất liên lạc với cô ấy.

Akako vừa nói vừa nhìn biể cảm của Shiho, việc em trai cô đem bạn gái giới thiệu với cô thì không có vấn đề gì nhưng mà cô sợ thằng bé lại đưa về mấy ả chỉ nhìn về tài sản của Tập đoàn Kurosawa thì đừng có mà mơ, em gái của Akemi quả là 1 lựa chọn đúng đắn.

- Vậy thì khi nào, em tính vây bắt tên sát nhân đó, cô bé.

- Hở, chuyện này thì em không thể tự mình quyết định, phải nghe theo lời của cấp trên.

- Chị hiểu, mà nếu có làm gì đi nữa, nhớ đừng gây ra tổn hại cho chính bản thân mình đấy nhá.

Cô vừa nói vừa nháy mắt với Shiho, xem ra nhiệm vụ lần này rất là quan trọng đối với phía cảnh sát, 1 khi hắn còn tự do thì bao nhiêu nỗi ác mộng lẫn những chuyện mà hắn gây ra sẽ càng nhiều hơn.

- Vâng ạ.

- Bây giờ, chị về đây, khi nào rảnh em nhớ ghé qua thăm chị nha, J có gì nhớ đưa con bé về thăm chị đấy.

- Vâng.

Cả 2 trả lời đồng thanh, Akako mỉm cười, lấy túi xách trên bàn rồi đi ra ngoài.

- ' Không biết Akemi có rảnh không ta, hay nhắn với cô ấy đi shopping giải trí vậy '.

Trong phòng bây giờ chỉ còn cô với anh, cô thở dài mệt mỏi ngồi phịch xuống sofa, rút điện thoại ra nhắn gì đó rồi gửi đi.

- Em mệt mỏi lắm sao ?

Nhìn sắc mặt cô có vẻ tái nhợt đi, tim anh lại đau thắt, bây giờ anh không thể giúp gì hơn cho cô được, nên chỉ có thể cầu mong nhiệm vụ này sớm kết thúc. Mà nếu như sớm kết thúc thì anh sẽ có ít cơ hội được gặp cô, nhưng nhiệm vụ mà cứ kéo dài thì cô sẽ lại mệt mỏi như thế này mất. Giờ phải chọn gì giờ ?

- Uk, sáng này, em có đến bệnh viện Trung Tâm Beika để thuyết phục Kanao đồng ý hợp tác với phía cảnh sát.

- Vậy thì cô ấy có đồng ý không ?

- Có, nhưng lí do thật sự cô ấy không muốn hợp tác: Hắn đã đe dọa là sẽ giết chết cả gia đình lẫn cô ấy nếu tiết lộ vụ này ra bên ngoài.

- Đúng là tồi tệ mà.

- Như vậy mới là phong cách làm việc của hắn chứ, em đã quen mấy vụ này rồi. Mà thôi, bây giờ em phải xuông dưới canh giữ hắn nữa chứ, chỉ sợ lơ là hắn hành động ngay, hồi sáng này, hắn đã bắt đầu để ý đến 1 nhân viên rồi.

- Nhớ cẩn thận đấy.

- Vâng.

Cô nói với giọng khẩn cấp, nhanh chóng mở cửa đi ra ngoài, Nastue đã xuống phòng ăn, và lúc đó hắn đã để ý đến Nastue, cô chỉ sợ là hắn không kiên nghị mà hành động ngay trong công ti.

Nhanh chân chạy xuống nhà ăn, tới khu bàn mà cô với Nastue hay ngồi, cô ấy đã không còn ở đó nữa. Nhìn thấy như vậy, hô hấp cô bắt đầu loạn lên. Đi đến gần thì không có vẻ gì là Nastue vừa ngồi ở đây, không lẽ nào cô ấy đã biến mất sau khi xuống đây. Sắc mặt cô tái nhợt đi, lập tức chạy đi kiếm Vodka để anh có thể giúp cô truy cập vào camera ở nhà ăn để xem xét.

Trên màng hình camera, từ lúc nghỉ trưa cho đến bây giờ, Nastue chưa từng xuất hiện trên camera, 1 linh cảm xấu xuất hiện tren người cô.

- Bây giờ, phải sao đây, cô Miyano.

- Phải lập tức tìm kiếm cô ấy ngay, với lại anh đừng để cho nhân viên công ti với anh ấy biết về vụ này.

- Được thôi, chúng ta phải nhanh lên, không khéo sẽ trễ mất.

××××××××××××××××××××××××××××××××

Liệu 2 người họ có tìm được Nastue không mn ^^. Hãy chờ chap tiếp theo

Cảm ơn mọi người đã theo dõi mình ( Arigatou mina-san 😊😊😊 )

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com